Ep. 53

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Ngọc ~ hông chịu mau mau chiều chị đi ". Diệp Lâm Anh đang nhõng nhẽo đòi em hôn má mình cho bằng được

" em hôn chị đến nổi son đã trôi không biết bao nhiêu lần rồi đó ". Lan Ngọc bất lực nói nhưng cũng chiều mà hôn lên má cô

Diệp Lâm Anh cười tươi quấn quýt em không rời nửa bước không thể ngừng yêu cô nhóc đáng yêu này được. Hai người ngồi ở phòng khách cũng đã 10h nên đã đi lên phòng ngủ để mai dậy sớm.

Ở trong một căn phòng tối không có một ánh áng từ đèn mà chỉ có ánh sáng mờ ảo từ bên ngoài chiếu vào có thể thấy một người đàn ông trung niên và một cô gái đang ngồi đối diện.

" không biết là...tiểu thư đây có muốn hợp tác không? ".

" ông muốn tôi...chèn ép Diệp Lâm Anh trên thị trường? thu mua cổ phiếu ? ". Thùy Trang nhìn người đàn ông ấy không cảm xúc

" haha phải phải đều này có lợi cho chúng ta đây không phải là chuyện rất tốt sao thưa tiểu thư Nguyễn ".

" tại sao...tôi phải làm, ông cũng có thể làm được cần gì đến tôi ? ". Thùy Trang

" tiểu thư à cô là giả vờ hay không thật sự không biết đây...".

" haha hừm~....vụ làm ăn này có vẻ như hời nhỉ bớt đi một đối thủ nhỉ? ". Thùy Trang

" phải phải không biết là..."

Không đợi ông ta nói hết Thùy Trang đã ra hiệu cho vệ sĩ chĩa súng thẳng vào người đàn ông đó nghiêng đầu nhìn ông ta.

" tôi không phải con cờ hay là kẻ ngốc cho các người lợi dụng ". Thùy Trang

" đừng tưởng tôi không biết các người tụ bè phái với nhau âm thầm, có ý và đang dự định chống hạ Nguyễn gia và cả Diệp Lâm Anh ". Thùy Trang

Thùy Trang đứng dậy đi lại người đang ông đang ngồi bất động nhẹ nhàng nâng mặt ông ta nhìn thẳng vào đôi mắt đang hoảng sợ kia, chị giống như kẻ săn mồi còn họ là những con mồi đang tự dâng mình lên cho chị.

" dù Diệp Lâm Anh và tôi đang có hiềm khích thì người đối đầu với Diệp Lâm Anh chỉ có thể là Nguyễn Thùy Trang này...các người nên bỏ cuộc đi đừng để tôi phải ra tay không thì công ty các người chuẩn bị nhận tin phá sản đi ". Thùy Trang ra lời cảnh cáo rồi quay lưng đi

" c...cô ta...thật đáng sợ mà ". Người đàn ông lau mồ hôi trên trán của mình, nhìn chị lúc thật đáng sợ không còn dáng vẻ lúc trước nữa

Thùy Trang trên xe nhìn ra cửa sổ ,chị không về nhà riêng của mình mà sẽ về nhà ba mẹ thăm gia đình dù về nhà riêng chị cảm thấy cô đơn và trống vắng nên về nhà là cách tốt nhất.

" ba mẹ con về rồi ". Thùy Trang

" đi đâu vậy, sao mà về tối thế còn Lan Ngọc đâu con để con bé một mình à ". Ba chị

" em ấy có lịch trình nên con về nhà ". Thùy Trang

" vậy à thì ra là thiếu hơi người yêu chứ có nhớ ba mẹ này đâu ". Mẹ chị

" đâu có ~ con thật sự nhớ ba mẹ mà nói như vậy oan cho con lắm ". Thùy Trang nhích lại ôm mẹ của mình đã lâu rồi chị mới về nhà và ôm mẹ mình như vậy

" xem kìa ~ nịnh chưa kìa ". Ba chị

" hì hì mà con bé Hân ngủ rồi sao ạ ".Thùy Trang không thấy Bảo Hân đâu thì thắc mắc hỏi bình thường con bé này thức đến sáng kia mà

" à nó qua nhà bạn chơi rồi ngủ một đêm ". Ba chị

" dạ...hoi con cũng đi ngủ đây ba mẹ ngủ ngon nhoa ~ yêu lắm á ~😘 ". Thùy Trang hôn má mẹ mình và ba rồi tung tăng lên phòng mình ngủ

" con bé này chẳng chịu thay đổi gì ". Mẹ chị mỉm cười rồi cũng lên phòng ngủ

Ba mẹ chị vẫn chưa biết những sự việc đang xảy ra cũng không biết Lan Ngọc đã nói lời chia tay Thùy Trang nên họ vẫn tưởng hai người vẫn hạnh phúc với nhau. Nếu như hai người biết được chuyện chị chắc sẽ đánh chị đến khi chị ngất mới thôi.

_________________

Choang

Ly nước từ trong tay Lan Ngọc làm rơi xuống đất vỡ ra thành những miếng thủy tinh nhỏ không cẩn thận sẽ bị thương, Diệp Lâm Anh ở bên ngoài nghe tiếng vỡ thì tức chạy vào dặn em đứng im mình cẩn thận bước tới dọn những mảnh vỡ thủy tinh.

" em có sao không? có bị thương ở đâu không". Diệp Lâm Anh

" em không sao ". Lan Ngọc cảm thấy trong lòng ngày càng bất an kể từ sau khi em nói chuyện với Thùy Trang

" em sao vậy...trong người không khoẻ sao ". Diệp Lâm Anh đưa tay áp hai bên má em hỏi

" e...em cảm thấy bất an lắm không biết...có chuyện gì xảy ra không nữa". Lan Ngọc nắm chặt vạt áo của cô lo lắng

" sẽ không sao đâu em đừng nghĩ quá nhiều, hãy để đầu óc mình thoải mái nhé ". Diệp Lâm Anh an ủi Lan Ngọc chính bản thân của cô cũng cảm thấy bất an nhưng lại không biết chuyện gì xảy ra sắp tới

" đừng lo có chị ở đây sẽ không sao đâu, giờ em hãy ngoan ngoãn ở nhà nghỉ ngơi nhé có gì thì gọi cho chị ". Diệp Lâm Anh

" dạ...chị đi cẩn thận nhé nhớ về sớm với em ". Lan Ngọc lo lắng nhìn Diệp Lâm Anh

Diệp Lâm Anh mỉm cười hôn lên trán Lan Ngọc rồi đi lên công ty. Lan Ngọc nhìn bóng lưng của chị dần khuất đi cũng thầm mong mọi chuyện là do em nghĩ quá nhiều.

Hôm nay Diệp Lâm Anh sẽ giải quyết công việc nhanh rồi về sớm với Lan Ngọc nhìn em lúc sáng lo lắng và xót trong lòng một phần cũng không an tâm để Lan Ngọc ở một mình.

" Diệp tổng...ngài có cuộc họp ạ ". Thư ký

" ừm! chiều có lịch không? ". Diệp Lâm Anh

" dạ không có ạ ".

" hôm nay tôi về sớm...có gì thì cậu giải quyết rồi báo lại cho tôi ". Diệp Lâm Anh

" vâng ".

Diệp Lâm Anh gật đầu rồi đi đến phòng họp. Buổi chiều 5h cô đã dọn tài liệu tắt máy tính đi về nhà với Lan Ngọc.

" chuyện gì đây ? ". Diệp Lâm Anh xuống tầng hầm xe thì bị một đám người chặn đường

" xin lỗi Diệp tổng! tiểu thư nhà tôi muốn nói gặp Diệp tổng ". Một tên trong đám người đó đại diện nói chuyện

" là ai? ". Diệp Lâm Anh

" ngài đến sẽ biết ".

Diệp Lâm Anh dự cảm không lành cũng chẳng muốn biết tiểu thư đó là ai nên nói rồi bước đi nhưng lại bị chặn không cho cô đi, một trong số tên đã tấn công cô và lấy kim tiêm thuốc mê tiêm vào cô rồi đưa lên xe chạy đi.

Chiếc xe chạy tới một dinh thự lớn ở ngoài thành phố nên rất ít ai sinh sống và ít các phương tiện di chuyển.

" tiểu thư chúng tôi đã đem được Diệp tổng tới rồi ạ ".

" tốt! trói cô ấy lại đi ".

" dạ ".

Người con gái ngồi trên ghế mỉm cười đi lại lấy điện thoại của Diệp Lâm Anh mà gửi tin nhắn vào số Lan Ngọc.

💬 Muốn biết Diệp Lâm Anh ở đâu thì hãy đến theo địa chỉ xxxnày, hãy nhớ đi một mình còn không tính mạnh của Diệp Lâm Anh...tôi sẽ không biết sẽ làm gì với cô ta đâu.

Lan Ngọc lo lắng ngồi đợi thì điện thoại nhận được tin nhắn từ cô nhanh chóng mở điện thoại xem thì hốt hoảng nhanh chóng chạy tới địa điểm đó và Lan Ngọc đi một mình như người đó yêu cầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro