Trăng thả đêm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Bán nguyệt cầu thực

Trăng thả cầu, cầu sự thật.

Đèn pha rọi, tâm can người , lòng người bỉ ổi

Tiếng ai gọi, bạn ơi, có nhớ lấy tôi?

Mắt mày chưa chết, hai hàng long lanh chói rọi

Mắt bão nổi giận, không lời cứu nguy

Chết đi.

Rủa người sinh ra, ước kẻ cầu thực

Thực lực, kết tội kẻ quyền lực.

Nhớ ngày trăng thả đêm, mẹ bế em bồng

Con ngủ say con, nằm yên trên áo mẹ

Mưa gió, bão bùng, nhớ còn đây con,

Tháng tháng, ngày ngày đổi 

Biến dịch nhớ, con tôi đâu rồi

Thôi nói chi, hai bên xua lìa đôi tay

Kia dòng sông nước chảy;

***

Hành quyết một ngày, khói thả đen

Sắt cao, thủng hết, tháng ngày yêu em.

Thủy tinh nứt ra, ánh sáng ăn xin, nhá nhem

Đôi mắt rạng ngời còn nhục mạ.

Hỏi? sao lạ.

Cuối cùng ai chết đây em?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro