CHƯƠNG 1.2: DRUNK

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Jefflixs
Fic gốc: https://archiveofourown.org/works/40695243
____________________
Tóm tắt:
Net là một bartender hot ở Gemini. Với vẻ ngoài điển trai và kỹ năng pha chế cocktail điêu luyện, anh đã chiếm được cảm tình của rất nhiều thực khách. Nhưng anh vẫn độc thân bởi vì một người đã có bạn trai. Anh kiên nhẫn chờ đợi suốt hai năm, cho đến khi James chia tay.
____________________

James có thể cảm thấy cơn đau ngày càng tăng, rượu khiến cậu đau đầu và lấy đi khả năng thăng bằng của cậu. Cậu đã may mắn không va phải bất cứ thứ gì trên đường vào nhà vệ sinh, tuy nhiên vẫn va phải một người khi quay lại quầy bar.

"Ồ! Tôi rất xin lỗi... anh có sao không?" Một giọng nói ngọt ngào vang lên gần James, cậu cảm thấy mình đang được ôm trong một vòng tay mềm mại và ấm áp. James ngước đôi mắt thẫn thờ lên, ngạc nhiên thay, cậu nhìn thấy một người rất quen.

"Xin lỗi....hmm?.....Nunew? Sao em lại ở đây...." James cố gắng tập trung vào khuôn mặt của người đối diện, nhưng không thể vì cậu thực sự đã uống quá nhiều.

"Tôi nghĩ anh đã nhầm tôi với bạn anh rồi? Anh có cần tôi..." Ngay khi đang cố gắng giúp đỡ James, Net đã từ phòng của chủ quán lao tới và giữ lấy tay James.

"Aw! Kuea, xin lỗi nếu James đâm vào em. Em ấy say quá."

"Không sao mà... ồ vậy đây là P'James sao? Anh có cần em giúp gì không?" Kuea chợt nhận ra người mà mình đụng phải là James. Anh ấy đã nghe nói về James nhiều lần trước đây, vì Net luôn nói về cậu, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy James vì ​​Kuea không phải là nhân viên thường xuyên ở đây. Thực ra không chỉ riêng Kuea, hầu như ai từng làm việc ở Gemini đều biết, James là người Net yêu thầm.

"Có lẽ em có thể giúp anh một tay đưa em ấy đến bãi đậu xe được chứ?" Net hỏi, sẽ dễ dàng hơn nếu Kuea giúp khi anh đi lấy xe.

"Được chứ."

Mặc dù James không nặng nhưng Net và Kuea vẫn gặp khó khăn khi đến bãi đậu xe vì James liên tục ngả nghiêng.

"P'Net, anh có gọi Uber cho P'James chưa? Có cần em gọi người chở anh ấy về không?" Kuea gợi ý, anh ấy có thể gọi chồng lái xe đến đây và đón họ nếu cần. Net không trả lời, thay vào đó, anh dừng lại và thả tay của James xuống.

"Kuea, đợi anh ở đây một lúc." Net sau đó đi thẳng đến xe của mình mà không nghe Kuea trả lời.

Sau vài phút, Net lái xe của mình đến gần James và Kuea. Net xuống xe và giúp James lên xe. Kuea khá sốc khi nhìn thấy Net và chiếc xe, thậm chí còn không kịp phản ứng khi Net kéo James ra khỏi vòng tay mình.

"Khoan đã... em chưa từng biết là anh có xe hơi riêng luôn á..." Kuea quá bất ngờ nên quên cả việc giúp đỡ.

"Suỵt... làm ơn giúp anh giữ bí mật đi na." Sau khi Net cuối cùng cũng đưa được James lên xe, anh quay lại và làm cử chỉ im lặng với Kuea.

"Anh tự hỏi em sẽ phản ứng thế nào nếu anh nói với em rằng anh không chỉ sở hữu một chiếc xe hơi mà còn sở hữu một phần của Gemini." Net nghĩ.

Phải, anh là một trong những chủ sở hữu của Gemini, và anh "làm việc" với tư cách là một bartender chỉ vì sở thích. Nhưng đó là một điều tối mật, anh sẽ không để ai khác biết, ngoài P'Jay.

Net luôn có thể nghĩ ra một số giải pháp khi gặp sự cố, nhưng rõ ràng là không phải lúc này. Sau bốn lần cố gắng hỏi địa chỉ của James, Net bắt đầu nghi ngờ rằng mình không đủ thông minh để giải quyết mọi vấn đề. Anh muốn hỏi địa chỉ từ Zee, nhưng anh thậm chí không có số điện thoại của Zee; anh đã nghĩ đến việc đưa James đến chỗ của mình, nhưng anh không muốn bị coi là một kẻ lợi dụng.

"James..." Lần thử thứ năm.

"Ưmm... phiền phức quá!" James xua đuổi giọng nói của Net bằng cách vung tay xung quanh và vô tình tát trúng má Net.

"James, em cần cho anh biết địa chỉ để anh có thể..." Net kiên nhẫn hỏi, anh không quan tâm lắm đến cái tát.

"Sao anh lại cần biết!" James mở mắt và nhìn chằm chằm vào người cứ hỏi cậu này nọ. Cậu nhìn Net một cách giận dữ, nhưng với đôi mắt mơ màng và đôi má ửng hồng, cậu chỉ trông thật đáng yêu trong mắt Net.

"Anh cần chở em về nhà, James." Sự dễ thương của James khiến Net cười khúc khích. Anh đã từng thấy nhiều khách hàng và bạn bè của mình say xỉn trước đây, nhưng biểu hiện của James chắc chắn là đáng yêu nhất.

"Không! Anh rất đáng nghi! Không nói đâuuu!" James vẫn có sự cảnh giác ngay cả khi say. Net nên cảm thấy nhẹ nhõm vì James sẽ không bị người lạ đưa về nhà khi say rượu; nhưng điều đó có nghĩa là anh cần nghĩ ra một cái cớ hợp lý để thuyết phục James đưa địa chỉ cho mình.

"Có lẽ anh có thể pha cho em một món nước? Ở nhà em?" Đây là cái cớ tốt nhất mà Net có thể nghĩ ra, may mắn là nó nghe có vẻ hấp dẫn với James.

"Anh hứa chứ?" Net có thể nhìn thấy ánh sáng lấp lánh trong mắt James.

"Vâng anh hứa." James sau đó cho anh biết địa chỉ của mình với một nụ cười đáng yêu.

Nhiệm vụ bế James về nhà gần như là nhiệm vụ khó khăn nhất đối với Net: James loay hoay và giẫy giụa trong vòng tay của Net, thậm chí tệ hơn là khi không có bất kỳ chỉ dẫn rõ ràng nào từ James, Net suýt chút nữa đã vào nhầm căn hộ bên cạnh. Net rất biết ơn khi cuối cùng họ cũng vào được nhà của James và đến được ghế sofa.

Anh nhìn quanh để tìm hướng đi vào bếp, vì anh muốn rót một ít nước cho James. Căn hộ của James ngăn nắp và sạch sẽ, không khó để hình dung cậu làm việc nhà rất thường xuyên. James còn chưa tỉnh hẳn thì Net đã mang cốc nước từ trong bếp trở lại, cậu ngoan ngoãn uống nước dưới sự giúp đỡ của Net.

Sau khi Net nghỉ ngơi đủ, anh tiếp tục bế James trên tay cho đến khi tìm được phòng ngủ. Không có bất cứ ánh đèn nào được bật, Net từ từ dìu James đến giường. Anh muốn đặt James lên giường một cách nhẹ nhàng, nhưng anh đã thất bại khi đá phải thứ gì đó gần giường của James. Net gần như đẩy James xuống giường, với tay chống bên người để không đè lên James. Họ gần nhau đến mức có thể cảm nhận được hơi thở của nhau. Thời gian như ngừng trôi. Net cảm thấy tim mình đập loạn nhịp khi bắt gặp ánh mắt của James. Quá đẹp và hút hồn, Net ước mình có được ánh mắt si tình của cậu. Nhưng đáng buồn thay, anh không thể, bằng chứng là những giọt nước đang còn đọng lại trong mắt James.

Net không biết phải làm gì. "Mình có làm em ấy đau không? Em ấy không được khỏe sao? Mình có nên...." Rất nhiều câu hỏi hiện ra trong đầu Net, tâm trí anh là một mớ hỗn độn cho đến khi nghe thấy James.

"Phi... xin lỗi... em xin lỗi..." Từng giọt nước mắt lăn dài trên gương mặt James, lời xin lỗi khiến cả hai vô cùng đau lòng. Net có thể cảm thấy đầu óc hoàn toàn trống rỗng, dù cho một giây trước đó nó vẫn còn là một mớ hỗn độn. Sau đó cảm giác tan nát cõi lòng lan tràn từ trái tim đến toàn thân. James đã quá say, cậu nghĩ Net là bạn trai cũ của mình. Net nghẹn ngào trong cổ họng, anh cố kìm nước mắt.

"Phi... đừng bỏ em..." James bật khóc, cậu nắm chặt lấy áo Net như thể sẽ mất anh bất cứ lúc nào. Net không nói được lời nào, cảm giác trái tim bị xé nát quá sức chịu đựng.

"Làm ơn... đừng chia tay với em..." James cầu xin. Cậu chưa bao giờ muốn chia tay với người yêu cũ, cậu yêu người đó rất nhiều, mặc dù bạn trai cũ không yêu cậu.

"Chắc chắn rồi, James... hãy... hãy ở bên nhau mãi mãi." Phải mất một thời gian Net mới thoát ra khỏi sự tuyệt vọng, lúc này anh nhận ra rằng mình sẽ không bao giờ chiếm được trái tim của James từ người yêu cũ. Anh chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi, đợi đến khi James chữa lành và vượt qua nỗi buồn. Bây giờ, anh cần đóng giả làm người yêu cũ, người sẽ an ủi James.

James mỉm cười hoàn toàn hài lòng với câu trả lời của Net. Sau đó, cậu kéo Net lại gần mình hơn và hôn lên môi anh. Đôi môi của James thật mềm và ấm, ngọt ngào và ngon miệng. Net không ngờ rằng mình sẽ nhận được nụ hôn từ James, nhưng trong vai bạn trai cũ, anh hôn sâu hơn vì James. Net bắt đầu gặm cắn môi dưới của James, nó sưng húp như Net từng tưởng tượng trước đó; rồi anh nhẹ nhàng dùng lưỡi lướt qua đôi môi, cảm giác nhột nhột khiến James hé miệng ra và để lưỡi của Net luồn vào. Lưỡi họ quấn lấy nhau. Net đắm chìm trong nụ hôn với James, nó quá mộng mơ và ngọt ngào, anh chỉ muốn được hôn cậu như thế này mỗi ngày trong suốt quãng đời còn lại.

"Hừm... phi..." Tiếng rên rỉ của James đã đưa Net từ giấc mơ trở về thực tại. Vâng, bây giờ anh là "người yêu cũ của cậu". Anh cố lờ đi nỗi đau, nhưng vị đắng nơi đầu môi cứ như nhắc nhở Net.

"James, em nghỉ ngơi đi... Anh sẽ ở đây bên cạnh em..." Net đứng dậy và nằm xuống cạnh James, đưa tay vuốt ve và lau đi những giọt nước mắt trên mặt cậu.

James không thể nhớ bất cứ điều gì của đêm hôm trước, điều duy nhất cậu chắc chắn là nụ hôn từ người yêu cũ. "Nhưng nó chắc chắn không thể là thật được vì mình đã chia tay rồi, vậy thì là ai được chứ?" Cơn đau đầu lại ập đến. "Chết tiệt. Mình thực sự không nên uống nhiều như vậy." Cậu nghĩ.

Cậu muốn biết chuyện gì đã xảy ra vào tối hôm qua, nhưng cậu không có thời gian, cậu cần phải đến công ty vì đồng hồ đã chỉ 10 giờ sáng. James hiếm khi đi làm trễ, cậu nghĩ rằng cậu sẽ bị cấp trên cảnh cáo, nhưng Max không trách cậu, anh ấy còn hỏi James có khỏe không.

"James, hôm nay hình như em không được khỏe, hôm nay có cần nghỉ phép không?" Vì James luôn hoàn thành việc một cách hoàn hảo, cậu là cấp dưới yêu thích của Max trong công ty, Max sẽ không để James làm việc trong khi bị bệnh.

"P'Max, em không sao. Xin lỗi vì hôm nay em đến muộn, em sẽ làm xong việc sớm nhất có thể." James không muốn làm phiền tiền bối nên đã nói dối là mình vẫn ổn. Thực sự, cậu vẫn còn đau đầu và có rất nhiều câu hỏi chưa có lời giải.

Sau một ngày làm việc vất vả, James quyết định đến Gemini, nơi duy nhất mà cậu có thể giải đáp thắc mắc của mình. Cậu đã khó chịu vì những câu hỏi đó cả ngày, chịu không nổi đến mức suýt nữa lao thẳng vào quán bar.

"Ồ, chào buổi tối, P'James. Em không ngờ sẽ gặp lại anh sớm như vậy." Tutor đã rất ngạc nhiên khi gặp James ngay sau đêm hôm qua, vì cậu đã quá say và có thể mất vài ngày để hồi phục.

"Umm... thực ra... umm... nong..." James nhớ chàng bartender trẻ tuổi này đã phục vụ cậu ngày hôm qua, nhưng cậu không thể nhớ tên.

"Tutor, em tên là Tutor. Xin lỗi em đã không giới thiệu bản thân mình trước đây."

"N'Tutor... thực ra anh muốn hỏi... em có biết ai đã đưa anh về nhà tối hôm qua không? Anh không thể nhớ bất cứ điều gì..." James lo lắng hỏi, cậu hy vọng mình có thể nhận được câu trả lời từ Tutor; nhưng đồng thời, cậu lại sợ biết được ai đã hôn mình vào đêm qua.

"Aw, chính P'Net đưa anh về nhà ngày hôm qua đó."

James chưa bao giờ nghĩ đến khả năng này, hẳn là do ảnh hưởng của rượu khiến cậu quên mất đó có thể là Net. Net luôn tỏ ra quan tâm đến James và tán tỉnh cậu bất cứ khi nào có cơ hội. James thậm chí có thể tưởng tượng ra cảnh Net tình nguyện đưa cậu về nhà sau khi nghe Tutor nói.

"Mọi thứ ổn chứ?" Tutor hơi lo lắng khi thấy James bị sốc sau khi nghe câu trả lời.

"Giữa họ đã xảy ra chuyện gì sao?" Tutor nghĩ. Tutor mới đến Gemini nên không biết gì về Net và James, nhưng có thể cảm thấy có điều gì đó đặc biệt giữa họ từ ngày hôm qua.

"Không......" James vô tình trả lời những gì cậu đang nghĩ trong đầu với Tutor, sau đó nói thêm, "Ý anh là, cảm ơn em. Anh phải đi đây."

Zee biết điều gì đó đã xảy ra với James, khi nghe được từ Max rằng James đã mắc khá nhiều lỗi trong công việc vài ngày nay.

"Nó không giống em ấy. Em ấy đã từng làm việc rất tốt và hiệu quả, và bây giờ em ấy thậm chí còn mắc những lỗi bất cẩn trong công việc. Zee, mày có biết tại sao James lại như vậy không?" Max tìm Zee để xin lời khuyên, vì biết đôi khi họ đi uống cùng nhau.

"Tao không chắc, nhưng để tao nói chuyện với em ấy đã." Zee đặt tay lên vai Max và vỗ nhẹ, nghĩ rằng mình có thể mời James đến Gemini sau đó.

Tuy nhiên, kế hoạch đã không thành công. Zee đã đợi James sau giờ làm ở sảnh đã 15 phút rồi nhưng James vẫn chưa xuất hiện. Zee tự hỏi liệu James có còn ở văn phòng không, nên anh quay lại. Tất cả những gì anh có thể thấy là một James thất thần, với một tệp tài liệu trống được mở trên máy tính.

"Này... chưa xong à?" Zee nhẹ nhàng gõ vào vai James. Rõ ràng James đang ngây người, không trả lời cho đến khi Zee lắc vai cậu.

"Aw, P'Zee. Có chuyện gì vậy?" Zee cau mày khi nhìn thấy James cứ thất thần như vậy, và khi James quay lại, anh cũng nhìn thấy quầng thâm quanh mắt cậu.

"Anh chỉ muốn mời em đi uống vài ly ở Gemini... nhưng có vẻ như em vẫn đang bận rộn với công việc."

"À... vâng... em vẫn còn việc phải làm... có lẽ lần sau..." James gượng cười đáp.

"Đừng bận tâm, James. Chỉ là... nếu em cần ai đó để tâm sự, em luôn có thể tìm anh."

Zee biết rõ về James, vì anh ấy là tiền bối của cậu từ khi họ còn  đi học. Anh biết James thích tự mình giải quyết vấn đề của mình trước, nếu không giải quyết được thì cậu sẽ tìm người để nói chuyện. Vì vậy, bây giờ anh không thể thúc giục James nói về vấn đề của mình, chỉ có thể đề nghị giúp đỡ cậu.

"Cảm ơn anh."
____________________
23:30 03/01/2023
Hôm nay đầu tui cứ biêng biêng nên chương này có bất ổn thì mọi người cmt để tui sửa nha 🥹

Này cũng là uống xỉn hun xong quên nhưng người quên là khun Tain

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro