mười sáu (+20)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Warning: tự hoại cực nặng (。•́︿•̀。)

________

"Anh ấy chắc chắn gh-ghét mình!" Namjoon nói xen lẫn tiếng nấc.

"Nó sẽ không ghét em đâu, anh hứa đấy!" Yoongi nói trong khi đang vỗ về một Namjoon khóc nức nở.

Sau khi Jimin đẩy Namjoon, Namjoon bắt đầu khóc và luôn miệng nói Jimin chắc chắn ghét cậu như thế nào.

"Không! Em thật sự quá ngu ngốc! Đáng lẽ ra em không bao giờ nên nói với mọi người về việc em là little! Jimin sẽ vui vẻ hơn và ít ganh tị hơn nếu em không cho mọi người biết về nó! Em thật sự rất ghét bản thân mình! Namjoon khốn kiếp ngu ngốc." Namjoon nói khi đập đầu thật mạnh vào tường.

"Namjoon dừng-" Yoongi cố gắng để ngăn Namjoon lại nhưng chỉ bị cậu cắt ngang.

"Không, anh im đi! Hãy quên đi cái little chó chết ấy đi! Em con mẹ nó mệt mỏi với tất cả mọi thứ!" Vứt lại câu nói phía sau, Namjoon chạy lên tầng và vào phòng mình.

"Mình thật quá ngu ngốc!" Namjoon nói khi cậu đấm vào tường.

"Mình không muốn làm little thêm nữa! Mình sẽ không rơi vào little space nữa mặc cho nó có làm mình đau đớn đến thế nào! Có lẽ đó là cách để cái bản thể ngu ngốc của mình sẽ dừng làm đau mọi người!" Namjoon vò đầu bức tóc.

Namjoon đi đến tủ quần áo của mình và lấy hết tất cả những bộ quần áo baby hoặc những cái cậu mua khi là một little rồi lấy cây kéo sau đó cắt chúng ra từng mảnh nhỏ. Cậu lấy hết tất cả gấu bông Ryan của mình và ném vào thùng rác, cậu không thể bỏ hết đi nhưng đủ kéo chính mình thoát khỏi nó bằng cách khác. Thế nên cậu dồn chúng vào một cái thùng cậu có trong phòng sau đó để nó dưới gầm giường. Cậu làm như vậy với những thứ có thể khiến cậu rơi vào little space.

Namjoon quyết định nhốt mình trong phòng và không ra ngoài đến khi cậu sẵn sàng.

Namjoon vẫn còn giận và cậu muốn nỗi đau này qua đi và sự bực tức được thoát khỏi người cậu thế nên cậu làm thứ cậu có thể nghĩ đến.

Namjoon đi vào nhà vệ sinh và lấy cây dao cạo. Cậu đứng trước bồn rửa và cái gương. Cậu nhìn vào biểu cảm của mình và có nhiều suy nghĩ tồi tệ về chính mình. "Tại sao mình lại xấu xí đến thế?", "Tại sao mình lại mập đến thế?", "Tại sao mình không thể đáng yêu như mọi người?", "Mình chỉ muốn chết ngay lúc này.", Namjoon hét to, tự cắt chính mình trong mỗi câu than vãn. "Mình sẽ cho chính mình mười hai cái rạch. Một là vì quá xấu xí, hai là quá ích kỷ, ba là vì không thể làm tròn trách nhiệm, bốn là vì trở thành một little hư hỏng, năm là vì không đáng yêu như người khác, sáu là vì khiến Jimin giận, bảy là vì sự tồn tại của mình, tám là vì trở thành một đứa con hư, chín là vì trở thành một nghệ sĩ dở tệ, mười là vì nhảy tệ, và hai cái là mười một và mười hai chỉ để cho vui." Namjoon nói và với mỗi câu nói, cậu lại cắt vào làn da mịn màng xinh đẹp của mình bằng cây dao cạo, máu rỉ ra và Namjoon mặc kệ nó mà chỉ dọn dẹp đống bừa bộn mình làm ra.

Cậu chắc rằng đã dán một cặp băng gạc trên vết thương và mặc quần sweatpants và một cái áo len đơn giản.

Sau cả một ngày kiệt quệ, Namjoon đi ngủ, đúng hơn là nằm rũ rượi trên giường.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro