01

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đừng tới gần em."

Lee SangHyeok thu hẹp người ép sát vào một góc của cabin, ngón tay liều chết nắm chặt lấy chiếc áo bành tô khoác ngoài đến mức trở nên trắng bệch, cả người trên dưới ướt đẫm mồ hôi.

Cổ họng truyền tới xúc động muốn nức nở, đó là bản năng của động vật muốn cầu hoan, bởi vì có Alpha ở gần đấy, hắn cũng biết rằng nếu làm vậy sẽ càng khiến cho mọi chuyện tồi tệ hơn. Lee SangHyeok nhanh chóng dùng răng cắn chặt môi dưới, rất nhanh khoang miệng đã ngập tràn mùi vị máu tươi.

Bae Junsik ngồi bên cạnh, hai bàn tay rắn chắc nắm lại thành quyền, ánh mắt u ám.

"Em vì sao phải nói dối, Omega không thể ở trong quân đội."

"Em không phải Omega!" Lee SangHyeok hung hăng trừng mắt, những vấn đề liên quan đến giới tính làm hắn xấu hổ. Nhưng với khuôn mặt ửng hồng ướt át nhìn qua một chút uy hiếp cũng chẳng có, Bae Junsik nhìn Lee SangHyeok bị kì phát tình làm cho cả người chật vật mê mẩn trong hai giây, cảm thấy người này thực giống một con mèo nhỏ tạc mao đang bị kinh sợ, thúc giục người khác vuốt ve hắn, an ủi tâm hồn hắn.

Rõ ràng chất dẫn dụ đang tràn ngập trong không khí không chút lưu tình phản bác lại lời nói của Lee SangHyeok. Trong xoang mũi tràn ngập mùi hương của Bae Junsik, trộn với kích thích tố riêng của anh chảy vào khí quản phảng phất thiêu đốt, Lee SangHyeok gian nan nuốt nước bọt, hy vọng có thể giảm chút nhiệt độ đang tăng cao.

Nhưng mà thân thể Omega đối với chất dẫn dụ của Alpha cực kì nhạy cảm, nhất là Omega đang trong kì phát tình. Một khi thân thể bị bao vây bởi hương vị ấm áp của Alpha, liền lập tức mừng rỡ phản ứng lại —— dương vật của hắn cương lên, hậu huyệt cũng tràn ra dịch thể nóng ẩm, quần một mảng ướt đẫm. Lee SangHyeok tựa đầu vào bức tường kim loại lạnh lẽo, kiềm chế không phát ra tiếng rên rỉ đáng xấu hổ.

Một dòng lệ từ khóe mắt chảy xuống, Lee SangHyeok rõ ràng ý thức được cơ thể đáng xấu hổ đang phản bội hắn, môi bị cắn đến phát đau cũng không thể tiếp tục duy trì lý trí. Hắn cũng biết bọn họ vẫn chưa thoát khỏi phạm vi tìm kiếm của kẻ thù, khắp nơi đều tiềm ẩn nguy hiểm, nhưng hiện tại đang trong kì phát tình cùng với một Alpha ở trong không gian hẹp, đối với hắn mà nói không biết nơi nào nguy hiểm hơn.

"Junsik...... Xin anh." Lee SangHyeok thở hổn hển, giọng mũi mỏng manh nghe như tiếng nức nở, "Cách xa em một chút."

Bae Junsik không nói chuyện, quay sang ngồi vào ghế lái, thắt dây an toàn và bắt đầu cầm lấy cần điều khiển.

Anh không phải thực sự hiểu được bản thân vì sao phải nghe lời đối phương, nhưng anh cũng không muốn làm tổn thương Lee SangHyeok, rốt cuộc tất cả các tình huống ngoài dự liệu này là do anh tự tìm đến.

Kể từ khi nghe tin Lee SangHyeok bị địch bắt, đầu óc anh liền trở nên không bình thường. Bae Junsik kỳ thật cũng không nhớ những chuyện xảy ra tiếp theo, anh chỉ biết là bản thân chưa được sự đồng ý từ cấp trên mà tự ý lái chiếc tiêm kích, như một kẻ điên lao vào huyết tẩy doanh trại kẻ thù, cuối cùng cứu được Lee SangHyeok.

Trải qua một cuộc chiến, máu nóng của Alpha vẫn chưa nguội hoàn toàn, mà cố tình người được cứu ra khỏi tình huống cửu tử nhất sinh thế nhưng lại là một tên Omega không sợ chết, hiện đang xụi lơ nằm bên cạnh anh yếu ớt thở dốc, trên người không ngừng tỏa ra mùi hương hấp dẫn chết người.

Anh cảm thấy rất may mắn vì mình là một người lính, với sức mạnh tinh thần và thể chất được mài dũa qua nhiều năm, nên sức tự chủ tốt hơn so với người khác hàng chục lần.

Chết tiệt !

Bae Junsik cố gắng đè nén pheromone khơi mào dục hỏa, nắm tay chặt đến mức gần như bóp nát cần điều khiển, anh không biết Lee SangHyeok còn có thể kiên trì được bao lâu, và chính mình có thể kiên trì bao lâu.

Hắn muốn Bae Junsik, khát vọng một Alpha cường tráng lại hoàn mỹ mạnh mẽ tách mở bắp đùi hắn đâm sâu vào khoang sinh sản ẩm ướt, dùng dương vật thô to làm hắn đến khóc lóc van xin, khát vọng anh vuốt ve cơ thể hắn đến cao trào, rồi ở trong nội bích ẩm ướt, dùng tinh dịch nóng bỏng tưới ướt cơ thể hắn ...... Ý chí của Lee SangHyeok từ lúc ở trại tra tấn đã tiêu tan đi không ít, mà hiện tại ý niệm muốn được Alpha cường liệt chiếm đoạt ở trong đầu mỗi phút mỗi giây đều ăn mòn hắn.

Cả người nóng đến phát điên, Lee SangHyeok run rẩy cởi khóa quần, chạm đến tính khí đã cương lên phát đau, hắn gian nan thở gấp, quy đầu không ngừng chảy dâm dịch làm ướt cả bàn tay, cả dương vật lấp lánh ánh nước, thân thể phát tình cực mẫn cảm, rất nhanh liền bắn ra.

Mặc dù đã phát tiết một lần, nhưng nhiệt độ cơ thể vẫn chưa hoàn toàn giảm xuống, âm hành lại cương lên căng tràn sức sống, hậu huyệt lần thứ hai tràn ra dâm thủy, trên đùi đều là tinh dịch cùng các loại dịch thể hỗn hợp, nửa người dưới chật vật không chịu nổi, Lee SangHyeok nức nở khóc, nước mắt làm nhòe tầm nhìn, nồng nàn chảy xuống má.

Một nhiệt độ cơ thể không thuộc về mình nhẹ nhàng bao quanh từ đằng sau, Lee SangHyeok không thể khống chế quay đầu, mờ mịt nhìn về phía ánh mắt thâm trầm của đối phương. Hơi thở của Alpha bao trùm xung quanh, hắn hướng về phía Bae Junsik, cảm thấy một khắc này thế giới của mình đã hoàn toàn sụp đổ , nhưng lại không có sự tuyệt vọng đã tưởng tượng.

Hắn giơ tay ra, xoay người nắm lấy cổ áo Bae Junsik, mạnh mẽ kéo Alpha về hướng mình.

"Bae Junsik. . . . . . Em khó chịu lắm, xin anh. . . . . ."

Lee SangHyeok không tự giác cọ xát cơ thể hắn, cuối cùng chạm vào Alpha để giảm bớt sự thống khổ, nhưng nó không đủ để dập tắt ham muốn giao phối đang bùng nổ. Hắn vươn dâud lưỡi khẽ liếm môi, như người sắp chết đuối ôm chặt Bae Junsik, âm thanh khàn khàn nhu nhuyễn nghe đến mềm lòng.

"Giúp em."

Thành thật mà nói, anh thật sự không có kinh nghiệm cho những chuyện này. Hoặc là nói, anh nằm mơ cũng chưa từng nghĩ tới.

Chạm vào một Omega nam, ngớ ngẩn cầm tính khí nóng bỏng vuốt ve, hơn nữa, bọn hắn vẫn đang chạy trốn.

Để duy trì kỉ luật cùng với bảo trì năng lực tác chiến tuyệt vời của binh lính, quân đội đã nghiêm cấm Omega tham gia chiến trường. Bae Junsik trong hơn năm năm trong sự nghiệp quân sự chỉ tiếp xúc với vài Beta, chưa từng trải qua tình huống giống như hiện giờ, chứng kiến một cách rõ ràng, một Omega đang phát tình. Anh cũng không biết Lee SangHyeok dùng cách gì để lừa dối được cấp trên, hoặc là —— theo quan sát của anh, người này căn bản không biết giới tính của mình là gì.

Cho nên hắn cũng không tự giác được đến đây có bao nhiêu nguy hiểm.

Thân phận Omega bại lộ, cũng đồng nghĩa với việc cuộc sống quân đội của Lee SangHyeok sắp kết thúc —— nhưng đây không phải vấn đề Bae Junsik hiện giờ có thể nghĩ tới, có một chuyện tình vô cùng khó khăn trước mắt đang chờ anh giải quyết, anh càng không có thời gian nhàn nhã tự hỏi.

Nghiên cứu giới tính không phải chuyên môn của Bae Junsik, nhưng ít ra anh cũng có một trang bị với những kiến thức cơ bản, anh biết kì phát tình thường là thời điểm Omega yếu ớt nhất, ý thức bọn họ dễ bị chi phối bởi hormone, suy nghĩ trở nên chậm chạp, không thể chăm sóc bản thân đúng cách.

Omega chưa bị đánh dấu sẽ phát tán mùi hương hấp dẫn Alpha tiếp cận, hành động này cực kỳ nguy hiểm nhưng cũng không thể tự kiềm chế được, cho nên bọn họ cần được bảo hộ.

Bae Junsik cũng biết, Omega thật sự rất không vui khi bước vào kì phát tình, bọn họ không thể tự mình trải qua kì phát tình. Cho nên mặc dù ý chí Lee SangHyeok có kiên định thế nào, sự bộc phát cũng sẽ tra tấn hắn.

Anh không thể bình tĩnh nhìn cái người mình đã cố gắng để cứu, lại chết trước mặt anh.

Ép sát cơ thể lại gần hơn, hai tay Lee SangHyeok rất tự nhiên ôm lấy anh, sự thèm khát về mặt sinh lý khiến cho Omega này không ngừng thổn thức và run rẩy. Anh cúi đầu, hôn lên khóe mắt hồng hồng của Lee SangHyeok, Bae Junsik lại một lần nữa hoang mang không biết vì sao mình lại làm như thế, hoặc đó là bản năng của Alpha, anh không thể không nghĩ như vậy.

Em có lẽ sẽ hận anh, nhưng anh chỉ mong em sống.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro