Oneshot

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ah, sự suy đồi của tất cả.

Trong một căn hộ sang trọng ở trên cùng của một tòa nhà cao tầng sang trọng ở thành phố lớn, hai cơ thể quằn quại bên dưới tấm vải sa tanh khi họ trườn lên nhau. Tiếng rên rỉ của họ quấn lấy nhau nhiều như cơ thể của họ, giờ đây lấp lánh bởi những giọt mồ hôi bởi chính họ. Bellatrix rất thích có Hermione nằm bất lực bên dưới, phát điên lên vì sung sướng. Sau đó là cảm giác móng tay của Hermione cắm sâu vào lưng ả trong khi ngón tay của chính ả thọc sâu vào bên trong cô gái. Tuyệt vời. Miệng ngậm lấy gáy cô gái. Một tiếng gầm gừ trầm thấp của quỷ thoát ra từ môi Bellatrix. Cô gái lúc này đã gần tới rồi. Cả hai đều như vậy.

Hơi thở của cô gái gấp gáp đến nghẹt thở, răng cô nghiến chặt. Bellatrix nhanh chóng rút ngón tay ra, vòng tay ôm lấy cô và lăn cả hai người lại. Hermione ngửa đầu ra sau khi đạt đến cao trào, phát ra tiếng kêu sung sướng. Ngay lập tức, hai chiếc cánh khổng lồ mọc ra từ lưng cô ấy và dang rộng khi căn phòng tràn ngập ánh sáng rực rỡ. Trong vài giây, ánh hào quang thiên thần của Hermione được thể hiện trước khi cô gục xuống trên Bellatrix, ánh sáng mờ dần khi đôi cánh của cô thu lại. Bên dưới cô, Bellatrix rùng mình thích thú, cười lớn khi cao trào tràn qua ả khi Hermione nằm thở hổn hển trên người ả, hoàn toàn kiệt sức.

Hai người họ hôn nhau, Hermione nằm nghiêng khi cả hai ôm nhau một lúc.

Bellatrix cười khúc khích.

"Gì?" Hermione yêu cầu.

"Em luôn mất kiểm soát đôi cánh của mình khi lên đỉnh."

"Tôi không!" Hermione phản đối, cho đến khi cô nhận thấy vẫn còn vài chiếc lông vũ trắng tinh đang nhẹ nhàng trôi xuống đất. Trong một lúc, cô ấy cố giả vờ như chúng không có ở đó trong khi Bellatrix cười toe toét. Cho đến khi, Hermione cuối cùng cũng thở dài thất bại. "Hầu hết thời gian."

"Tự lừa dối bản thân bao nhiêu tùy thích," Bellatrix cười khúc khích. "Tôi biết tất cả những sự thật trần trụi, xấu xí của em."

"Uh-huh," Hermione đảo mắt. "Chà, chị kêu meo meo như một chú mèo con và muốn được âu yếm sau khi lên đỉnh. Bây giờ không hẳn là quỷ dữ, phải không?"

"Ít nhất tôi có thể điều khiển đôi cánh của mình," Bellatrix khịt mũi, nhanh chóng di chuyển ra xa Hermione một chút, nhưng không đủ để nới lỏng cánh tay đang quấn quanh bụng ả.

Hermione lắc đầu. "Ôi, la-di-da," cô nheo mắt lại. "Ít nhất hôm nay, cảm ơn vì đã không cào vào chân tôi bằng móng guốc khủng khiếp của chị. Tôi thề, chúng có thể cắt cả kính. Chị cần cắt chúng mỗi tuần!"

Bellatrix chế giễu. "Tôi sẽ cho em biết rằng có những người ngoài kia sẵn sàng chui cả qua kính chỉ để có cơ hội hôn lên đôi móng guốc được cắt tỉa hoàn hảo, đáng yêu của tôi."

"Đó không phải là điểm cộng," Hermione đảo mắt. "Chúa ơi, chị thật kinh tởm!"

"Ghen tị?"

Im lặng.

Lườm.

"Ừ, tôi đang ghen đấy."

"Mơ đi!"

Tuy nhiên, Bellatrix đã nhận thấy rằng Hermione đã ôm chặt lấy ả một cách chiếm hữu hơn một chút.

"Và em vẫn là một kẻ ngốc ngây thơ đáng giận, nhưng có gì mới không?" Bellatrix ép.

Điều này đã diễn ra trong nhiều thập kỷ nay. Hoặc thậm chí có thể lâu hơn. Ký ức có xu hướng mờ dần và hòa trộn với nhau, đặc biệt là đối với những người bất tử. Trong cuộc chiến vĩnh cửu và không thể chiến thắng giữa Thiên đường và Địa ngục, họ đều là những người lính và những con tốt bị lợi dụng và ném đi nếu cần. Ít nhất thì Bellatrix cũng nhận ra điều đó trong khi Hermione vẫn chưa.

Bellatrix là một trong những Kẻ thối nát nổi tiếng nhất của Địa ngục, một yêu nữ thì thầm những lời cám dỗ vào tai những người đàn ông và phụ nữ phàm trần, không hối hận hay đắn đo. Hermione là một Sát thủ Thần thánh, hạ gục những con người sa đoạ đến mức không thể cứu được, không chút thương xót hay do dự.

Trong công việc của mình, việc hai người họ gặp nhau chỉ là vấn đề thời gian. Có những trận đánh nhau, có những tư thế, có những cuộc tranh luận, có những cuộc đối đầu: Những điều bình thường giữa thiên thần và ác quỷ khi họ gặp nhau. Bellatrix không chắc chắn chính xác khi nào họ bắt đầu làm tình, hoặc thậm chí là ai thực hiện hành động này đầu tiên. Tất cả những gì cả hai người họ biết là bây giờ họ đang làm tình như bình thường và đó cũng giống như một cuộc thi giống như tất cả các tương tác khác của họ vậy. Tất cả những gì quan trọng là chiến thắng và chiếm thế thượng phong... về thể chất, tinh thần và ý thức.

"Ít nhất khi chị chơi tôi, chị không làm hỏng thêm nhiều người vô tội," Hermione cười toe toét, một tuyên bố nhằm tuyên bố chiến thắng.

"Ừ," Bellatrix nheo mắt lại. "Và khi em chơi tôi, em sẽ không bận rộn giết tất cả các đặc vụ của tôi."

49 gặp 50.

1 - 1 cho đến nay.

Giống như hầu hết các thiên thần, Hermione có thể che giấu mọi phần bản chất ngoại trừ vầng hào quang của mình. Có một vệt ánh sáng thần thánh liên tục phát ra từ đỉnh hộp sọ của cô ấy. Khá dễ thương khi cô ấy cố tỏ ra giận dữ trong khi ánh đèn vàng làm nổi bật mái tóc màu nâu lộn xộn của cô ấy.

"Tôi chỉ làm tình với chị để có được vị trí của các linh hồn lạc lối từ chị!" Hermione nheo mắt lại.

"Thôi đi," Bellatrix nói. "Em đã biết điều đó mười năm rồi. Em đang đụ tôi bởi vì em muốn.

"Vớ vẩn!"

"Tôi sẽ cho em biết, tôi chơi em chỉ vì tôi muốn biết có bao nhiêu Sát thủ Thần thánh đang hoạt động ở London."

"Mười hai!" Hermione nói. "Chị đã biết điều đó hai mươi năm rồi. Chị đang đụ tôi bởi vì chị muốn."

2 – 2, có vẻ như vậy.

Họ đang ảnh hưởng lẫn nhau, Bellatrix có thể thấy được điều đó . Mặc dù ả không chắc liệu Hermione có nhận ra điều đó chưa. Một điều mà Bellatrix buộc phải làm là loại bỏ sự quyến rũ tình dục khỏi phương thức dụ dỗ của ả vì Hermione chắc chắn sẽ săn lùng và giết những người phàm đã ngủ chung giường với ả ngay lập tức và không buông tha. Điều đó đã truyền cảm hứng cho ả trở nên tinh tế và thông minh hơn, thay vì dựa vào mẫu số chung thấp nhất. Về phần mình, Hermione trở nên xám xịt hơn rất nhiều khi biết rằng thế giới của con người ít đen trắng hơn nhiều so với những gì cô có thể tưởng tượng trước đây. Cô gái chắc chắn đã ngần ngại khi tiêu diệt một trong những đặc vụ của mình khi cô biết rằng: người đàn ông đó đã không bán linh hồn của mình cho Bellatrix vì quyền lực hay sự giàu có, mà vì Bellatrix đã chữa khỏi cho đứa con gái bốn tuổi của anh ta khỏi bệnh bạch cầu giai đoạn cuối. Hermione trước đây đã không ngần ngại.

Ngay sau đó, Hermione đã làm Bellatrix phật ý bằng cách vùng ra khỏi vòng tay của ả để ngồi dậy trên giường. Lập tức, Bellatrix vung cái đuôi có thể cầm được của mình, quấn nó quanh eo Hermione và kéo cô trở lại vòng tay đang chờ sẵn của mình.

Hermione bây giờ đang tức điên lên. "Bỏ cái đuôi bẩn thỉu của chị ra khỏi người tôi đi, đồ quỷ!"

"Awww..." Bellatrix cười toe toét. "Em chắc chắn rất thích có đuôi của tôi trên ... và trong ... cơ thể của em sớm hơn đêm nay, thiên thần! Hay như thế là quá nhiều so với khả năng nhạy cảm thần thánh của em, hửm?"

"Chà," Hermione chế giễu. "Cái lưỡi thần thánh của tôi chắc chắn đã khiến chị thút thít!"

3 – 3. Hôm nay vẫn chưa có người chiến thắng rõ ràng.

Hermione hất cái đuôi của Bellatrix đi và đi lấy quần áo. Quần thể thao, trong khi áo sơ mi, giày thể thao màu xám, áo khoác da, đội trên đầu một chiếc mũ len để cố gắng che đi vầng hào quang của cô ấy. Cô gái này thực sự là chuẩn mực của sự buồn tẻ.

"Chết tiệt, Hermione, mặc thứ gì đó tươm tất để thay đổi đi!" Bellatrix nói. "Trông em giống như một thiếu niên vô gia cư trốn thoát khỏi một ngôi nhà giữa đường. Chỉ cần chọn một cái gì đó từ tủ quần áo của tôi. Nhiều sự lựa chọn."

Tất nhiên Bellatrix đã quen với những bộ vest Ý may đo bằng những loại vải tốt nhất. Ác quỷ thích sự sang trọng của chúng, chắc chắn rồi, nhưng bản chất của chúng khó che giấu hơn một chút so với các thiên thần. Tuy nhiên, ả vẫn có thể giấu đuôi vào một trong những ống quần, móng guốc bằng một số đôi bốt và giày bao ngoài được thiết kế riêng. Tuy nhiên, cặp sừng cuộn tròn của ả lại là một câu chuyện khác. May mắn là sừng của ả tương đối gần với một bên đầu, vì vậy ả có thể nguỵ trang bằng cách làm cho mái tóc xoăn bồng bềnh hơn một chút và đội mũ rộng vành.

"Các thiên thần sống thanh đạm và tiết kiệm," Hermione nói như thể đó là một khẩu hiệu. Bởi vì nó tất nhiên, đúng là khẩu hiệu.

"Giải thích nhiều lắm," Bellatrix nói khi nhìn Hermione mặc quần áo, than thở rằng chiếc quần thể thao rộng thùng thình đã cướp đi tầm nhìn của ả về cặp mông thần thánh của Hermione. "Có thanh đạm và sau đó là không vui. Căn hộ buồn tẻ như nước rửa bát của em nhỏ đến mức chỉ vừa bằng một cái hộp. Em thậm chí không có hệ thống sưởi trung tâm. Không có gì ngạc nhiên khi em luôn tức giận như vậy."

"Ồ?" Hermione quay người lại, hai tay chống nạnh và để ngực trần trong khi nhìn chằm chằm Bellatrix. "Hãy nhìn xung quanh nơi này! Những tấm sa tanh, những bức tranh cổ xưa trên tường, những tác phẩm điêu khắc nghệ thuật hiện đại xấu xí đến kinh ngạc, một tủ chứa đầy những bộ quần áo đắt tiền mà chị thậm chí hiếm khi mặc trong một căn hộ quá lớn đối với một người phụ nữ. Không có gì trong số này có nghĩa là bất cứ điều gì! Tất cả đều trống rỗng và trống rỗng như phần còn lại của tâm hồn đen tối của chị!"

Ôi.

4 – 3. Bellatrix phải thừa nhận cái đó cho Hermione.

"Chuyện gì vậy?" Bellatrix nhướn mày.

Hermione lắc đầu.

"Thôi nào, em còn bực hơn bình thường đấy."

Hermione khoanh tay, tỏ vẻ bĩu môi. Nó trông thật dễ thương. "Đó không phải việc của chị..." cô bắt đầu.

"... nó không bao giờ như vậy. Nói cho tôi biết nào."

Hermione kéo áo qua đầu và bắt đầu đi đi lại lại một chút. Cô hít một hơi thật sâu. "Tôi đang bị theo dõi," Hermione thở dài, giọng cô trầm xuống. "Các tổng lãnh thiên thần đang lo lắng rằng tôi... đang lơ là các nhiệm vụ thiên thần của mình..."

Có vấn đề. Các cấp trên của cô ấy sợ cô ấy bị hư hỏng, nhưng đã đúng về mặt chính trị về điều đó.

"Bởi vì tôi." Bellatrix đã nói một cách thực tế.

Hermione nhăn nhó. "Thật không công bằng! Kết quả của tôi là mẫu mực. Không một mục tiêu nào trốn thoát và tất cả đều bị loại trong vòng bốn mươi tám giờ sau khi được giao nhiệm vụ trong năm qua!" Cô gái đáp lại với sự nhiệt tình như thiên thần thường thấy, pha lẫn một chút cuồng tín. Công bằng mà nói, Hermione dường như sắp khóc.

Bellatrix cười khúc khích, nhận cho mình một cái lườm giận dữ. Đó là, cho đến khi ả nói những lời tiếp theo của mình. "Em cũng thế?"

Cô gái trao cho ả một cái nhìn dò hỏi. Bellatrix, không buồn lấy quần áo của mình, trượt ra khỏi giường và cũng bắt đầu đi đi lại lại, móng guốc của ả gõ trên sàn đá cẩm thạch của phòng ngủ với mỗi bước đi. "Tôi đã có một cuộc trò chuyện rất... khó chịu... với Asmodeus gần đây. Nhiều hơn mặc quần áo, thực sự. Ông ấy cho rằng công việc gần đây của tôi... không đạt tiêu chuẩn thông thường của tôi và cho rằng điều này là... mất tập trung."

Hermione chớp mắt. "Tôi. Ý ông ấy có nghĩa là tôi."

"Đúng," Bellatrix thở dài. "Em."

"Thật lố bịch!" Hermione nói. "Thật xúc phạm như việc Gabriel buộc tội tôi mất liên lạc!"

Bellatrix nhún vai. "Là một con quỷ, em chỉ giỏi bằng công việc gần đây nhất của mình thôi."

Tràn ngập cơn thịnh nộ thiêng liêng, Hermione nheo mắt lại. "Asmodeus không biết mình đang nói về cái gì! Ông ấy không biết rằng chị chịu trách nhiệm khởi động sự phát triển của twitter sao? Không có nguồn thối nát nào lớn hơn trên hành tinh này! Đó là tất cả những gì chị và nguyền rủa của chị cho nó!"

"Tương tự như vậy, Gabriel không biết ông ấy đang nói về cái gì," Bellatrix nói để trả đũa. "Chẳng hạn như lần em dụ mười đặc vụ giỏi nhất của tôi ra ngoài trời dự một bữa tiệc cuồng nhiệt và hạ gục tất cả họ chỉ trong một cú đánh thô bạo. Hoàn thành xuất sắc, Hermione," Bellatrix nghiến răng trong sự tức giận khó che giấu. "Hoàn thành một cách chuyên nghiệp."

Hermione nổi giận. "Chị biết vấn đề là gì không? Những chiến binh bàn giấy vô dụng như Gabriel hay Asmodeus! Họ không biết những gì diễn ra trong lĩnh vực này và chỉ quan tâm đến bảng tính của họ trong khi những người như chúng ta đang run rẩy trong chiến hào."

"Chà, em rùng mình vì không có hệ thống sưởi trung tâm. Tôi ổn khi ở đây, trong căn hộ sang trọng ấm áp tiện nghi này," Bellatrix cười toe toét.

Lườm nguýt giận dữ.

Ha ha, 4 – 4 nữa.

Bellatrix vượt qua khoảng cách và đặt tay lên vai Hermione. "Vậy, chỗ của em ngày mai?"

Hermione nhăn mặt. "Tôi nghĩ chị nói tôi sống trong một bãi rác nhỏ, lạnh lẽo."

Bellatrix nhún vai. "Tôi thích khu ổ chuột. Xem cuộc sống bên kia thế nào. Bên cạnh đó, tôi ở đó vì em chứ không phải vì đồ nội thất vớ vẩn."

Nụ cười thiên thần là một điều chắc chắn, như đã được chứng kiến ​​trên khuôn mặt của Hermione. Cô gái vòng tay quanh eo Bellatrix và kéo ác quỷ lại gần mình với sức mạnh đáng kinh ngạc. "Rùng mình bên dưới tấm trải giường. Với chị..."

Sự gần gũi làm say đắm cả hai. Cả hai ngả vào nhau cho đến khi môi chạm nhau. Lưỡi của họ vật lộn. Sự đồi trụy và vinh quang thần thánh đang chiến đấu, trộn lẫn và mất đi vị thế của mình, cho đến khi cả hai không thể phân biệt được nhau trong chính khoảnh khắc đó. Khi họ dứt nụ hôn, ác quỷ và thiên thần áp trán vào nhau, nhắm mắt lại.

"Tôi ghét chị," Hermione thì thầm.

"Tôi cũng ghét em," Bellatrix trả lời.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro