1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Vương Bác vẫn luôn biết rõ cậu có một trạm ca rất xinh đẹp, từ khi cậu xuất đạo đã bắt đầu đi theo lộ trình cùng cậu, rất thích đội mũ nồi, cười lên rất ngọt ngào, cũng thường xuyên chia sẻ bánh quy cho những cô gái nhỏ theo cùng truy tinh. Vương Bác ban đầu không chú ý, còn tưởng đối phương là thừa cơ vin vào việc truy nam minh tinh để theo đuổi em gái nhỏ, thời gian dài trôi qua, mấy tiểu cô nương trèo tường một lứa, đổi một lứa khác lại tới thêm một lứa mới nữa,nhưng cái người trạm ca cười lên rất ngọt ngào này vẫn ở đó.

Vương  Bác cũng kín đáo riêng tư điều tra qua đối phương, đối phương có hai tài khoản, một cái là tài khoản chính ,trạm tử của cậu, mỗi lần phát trong vòng fan cũng không có sử dụng những bộ lọc filter kì kì quái quái, bố cục cũng rất là sạch sẽ, văn án viết cũng không tệ, tóm lại là Vương Bác rất vừa ý. 

Sau đó dưới khu vực bình luận mò ra được tài khoản phụ của đối phương, Vương Bác đã quen gặp phải những fan cuồng , cậu đã chuẩn bị tốt sẽ nhìn thấy những câu chữ điên loạn, không ngờ là sau khi nhấn vào , đối phương chỉ thỉnh thoảng chia sẻ về cuộc sống của chính mình, chẳng hạn như hôm nay phương án đơn vị rất thích thú, thật đúng là quá vui vẻ rồi, tự thưởng bánh mì nhỏ cho mình, rồi chẳng hạn hôm nay công việc rất mệt mỏi, về nhà phải xem vài video bảo bảo nhảy để an ủi bản thân. 

Cậu cười ngốc ngồi coi tầm nửa tiếng tường nhà riêng tư của đối phương, Vương Bác bỗng nhiên nhận ra một vấn đề, " mẹ nó, anh ta gọi mình là bảo bảo ."

Ngày hôm sau trợ lí của Vương Bác nhận nhiệm vụ mới, trong khán đài của trương trình tạp kĩ mới tìm vài vị trí ngồi tốt nhất, lấy cấp cho vài vị trạm ca chụp hình tốt. Về việc tại sao phải tìm vài chỗ, một là đánh lừa người đại diện bên kia , một mặt khác là càng dễ lừa bạn thỏ vào bẫy rồi ăn sạch.

Lúc Tiêu Tán lấy tư cách khách mời đặc biệt vào trong anh hết sức kinh ngạc, theo chân Vương Bác cũng 2 năm rưỡi rồi, anh vẫn luôn đem đối phương xem như bảo bảo mà nhìn, có lúc bị sự đáng yêu của cậu làm cho thiếu oxy, hoặc bị sân khấu của đối phương làm cho nhũn cả chân. 

Chỉ là hai năm gần đây đối phương bỗng dưng bạo rồi, vé khó tranh cướp không nói, có khi còn phải mua lại của hoàng ngưu.

 Tuy nhân viên nhỏ làm công ăn lương Tiểu Tiêu không nói ra, nhưng nhân viên nhỏ Tiểu Tiêu cảm thấy đau trong tim nè. 

Lần này bởi vì show tuyển tú quá bùng nổ rồi, không cướp được vé trận đầu tiên, vốn là anh đang tiếc hùi hụi vì bản thân chỉ có thể đi chụp vào hôm sau, không nghĩ tới bỗng nhiên có thể trực tiếp lấy được, thoạt nhìn vé mời vào trong không chỉ không tốn tiền, vị trí cũng rất tốt, Tiêu Tán lập tức động tâm, quá tốt rồi, tiền thưởng tháng này có thể đi ăn sung sướng một bữa thịt nướng rồi.

Đêm trước buổi biểu diễn, Tiêu Tán nằm trên giường tự mình kiểm tra vé, một tờ giấy ghi chú được kẹp ở mặt trong của vé bất ngờ rơi ra, trên giấy viết sau khi buổi biểu diễn kết thúc thì đến phía sau hậu đài. 

Tiêu Tán cũng không nghĩ nhiều,còn tưởng là phản hồi trạm tử thần tượng, có thể có cơ hội chụp hình chung, nháy mắt nghĩ anh càng vui vẻ hơn, ôm chăn cao hứng đắc ý mà ngủ mất.

Ngày hôm sau fan hâm mộ Tiêu Tiêu canh đúng giờ đến hiện trường, ngồi ở vị trí hàng ghế chính giữa dưới khán đài, cực kì vừa ý, sân khấu tuyển tú khẳng định là rất ngầu, Vương Bác phát huy cũng rất ổn định, khi sân khấu hạ màn Tiêu Tán đã phấn khích đến nổi mặt đỏ bừng bừng , y như bánh mì hình trái đào vừa lấy ra khỏi lồng hấp vậy. 

Lúc được trợ lí dẫn đến phía sau hậu trường, Vương Bác thậm chí còn ảo tưởng đối phương đang bừng bừng bốc lên khí nóng. Vị idol nào đó vừa mới nhảy xong toàn thân bị bảo phủ bởi hooc-mon kích thích liếm liếm răng hàm , mẹ kiếp, đói rồi.

Bạn Tiểu Tiêu ngây thơ chưa biết mình đã đứng trong bẫy còn lấy ra tấm hình chủ động muốn xin chữ kí, ai biết Vương Bác nhìn một cái, người trợ lí đem mình tới liền lập tức chuồn mất, thậm chí còn tri kỉ tới mức khóa cửa lại. 

Tiêu Tán nhìn Vương Bác đột nhiên sáp đến gần ngay trước mặt mình, anh bị dọa đến trừng to mắt lên, ngay giây sau liền bị người hôn tới.

Kinh hỉ tới có chút quá bất ngờ rồi, đợi khi Tiêu Tán phản ứng lại thì quần đã bị cởi ra, bị ấn đè xuống trước gương hóa trang mở rộng khếch trương , bây giờ mới từ chối thì chẳng còn ý nghĩa gì nữa mà cũng không kịp nữa rồi, bạn fan nhỏ Tiêu Tiêu ôm lấy niềm vui thích cùng bất an của fan được thần tượng ngủ , nửa đẩy nửa không nơi nào đó liền bị cắm vào hai đầu ngón tay.

Niềm vui sướng âm thầm đột ngột kết thúc vào lúc sau khi cậu tiến vào, Tiêu Tán trong đầu một mảnh trống không, thiên ngôn vạn ngữ đều tụ hợp thành một câu : " mẹ nó, to quá."

Đáng tiếc " to quá " chỉ là mới bắt đầu mà thôi.

 Tiêu Tán trước gương hóa trang đến đứng cũng không đứng vững nổi nữa trực tiếp quỳ xuống luôn, khóc không ra nước mắt, đối với sự sung sướng lén lút này tự xin lỗi chính bản thân mình, cái quỷ gì chứ, thật sự là quá mệt rồi.

 Kí ức cuối cùng của Tiêu Tán dừng lại ở lúc nửa tỉnh nửa mê bị người ôm lên xe, nghĩ chắc là sẽ không bị bán đi đâu,  an tâm khép mi mắt lại.

Không nghĩ tới lần nữa mở mắt ra phía sau lại bị "đồ vật "nhét vào, Tiêu Tán eo bị bóp chặt ấn dưới chăn ,tâm trí đều sụp đổ rồi, chỉ còn dư lại một ý nghĩ , " mẹ ơi, con muốn thoát fan."

Ngày hôm sau tỉnh lại, Vương Bác đã rời đi, trên đầu giường lưu lại một tờ ghi chú, bạn Tiểu Tán nào đó cảm thấy mông của mình hở gió lun rồi đến liếc cũng không thèm liếc tờ giấy, nhanh chóng bưng mông chạy đi. Về tới khách sạn nghĩ nghĩ nửa canh giờ, vẫn là quyết định hôm nay sẽ lại chụp Vương Bác lần cuối cùng, dù gì vé mua cũng đã mua rồi, không đi thì thật quá lỗ.

Tối đó, Vương Bác vì một màn căng tràn gợi cảm tràn ra sân khấu thoát vòng lên bảng hotsearch tìm kiếm nóng, những tấm hình của Tiêu Tán cũng thình lình lên xu hướng nóng, dưới ống kính máy ảnh của anh, Vương Bác hoàn toàn chính là đứa con của thần, tỏa sáng rạng rỡ trên sân khấu. Chỉ là hành văn viết xem ra có chút rất kì lạ : " cuối cùng của cuối cùng".

Vương Bác không hiểu, là bản thân ăn ở không tốt hay là " đồ vật" không đủ to. Bản thân cậu rõ ràng đã để lại cho đối phương phương thức liên hệ riêng tư, sao đợi hơn nửa tháng vẫn không liên lạc gì với mình, vả lại cái trạm ca đó cũng không cập nhật thêm gì mới. 

Giống như con cún mắc tè xoay qua xoay lại ba vòng trong chung cư, nhịn cũng không nhịn được nữa mà dùng tài khoản phụ gửi tin nhắn riêng cho trạm tử Tiêu Tán, loanh quanh vòng vo nửa ngày, giả làm fan hâm mộ hỏi đối phương sao mà không truy tinh Vương Bác nữa. Đợi một ngày một đêm, cuối cùng nhận được câu trả lời của đối phương :

" thoát fan rồi, bây giờ tôi thấy cậu ta thì tôi liền đau mông."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro