My First Date (OkiKagu Style)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Họ tên: Okita Sougo

Đề bài: Viết một bài luận tiếng Anh về cuộc hẹn đầu tiên của anh/chị. Bài viết càng chi tiết càng tốt. Yêu cầu sử dụng các biện pháp tu từ, viết đúng chính tả và ngữ pháp.

Bài làm

Cuộc Hẹn Đầu Tiên Của Tôi

Khi còn nhỏ, tôi từng nghĩ mọi cô gái đều giống  ̶ô̶̶n̶̶g̶ ̶b̶̶a̶ ̶b̶̶ị̶  chị gái mình: xinh đẹp như thỏ và uyển chuyển như công. Tôi đã tin rằng chỉ cần phụ nữ còn tồn tại, thế giới sẽ hoà bình, và cuộc sống sẽ luôn thú vị v̶̶ì̶̶ ̶̶a̶̶n̶̶h̶ K̶̶o̶̶n̶̶d̶̶o̶̶ ̶n̶̶ó̶̶i̶ ̶m̶̶ỗ̶̶i̶ ̶c̶̶ô̶ ̶g̶̶á̶̶i̶ ̶l̶̶à̶ ̶m̶̶ộ̶̶t̶ ̶c̶̶á̶̶i̶ ̶l̶̶ỗ̶  chúng ta sẽ sống hạnh phúc mãi mãi về sau, giống như hoàng tử công chúa trong truyện cổ tích, và cùng nhau ăn bánh trung thu trong khi ngắm lũ thỏ trên mặt trăng l̶̶à̶̶m̶ ̶v̶̶i̶̶ệ̶̶c̶ ̶m̶̶à̶ ̶̶a̶̶n̶̶h̶ K̶̶o̶̶n̶̶d̶̶o̶̶ ̶b̶̶ả̶̶o̶ ̶t̶̶h̶̶ỏ̶ ̶v̶̶ẫ̶̶n̶ ̶t̶̶h̶̶ư̶̶ờ̶̶n̶̶g̶ ̶l̶̶à̶̶m̶  giã bánh. Cô bạn gái đầu tiên của tôi đã chứng minh rằng anh Kondo s̶̶a̶̶i̶ ̶t̶̶o̶̶é̶̶t̶  hoàn toàn đúng. Giờ tôi  ̶c̶̶ă̶̶m̶ ̶h̶̶ờ̶̶n̶  yêu quý lũ thỏ ̶c̶̶h̶̶ế̶̶t̶ ̶b̶̶ầ̶̶m̶ hơn bao giờ hết.

*Thỏ chịch siêu nhiều.

Cuộc hẹn hò đầu đời của tôi có thể gói gọn trong hai chữ:  ̶n̶̶á̶̶t̶ ̶b̶̶é̶̶t̶  tuyệt vời. Tôi đã đi chơi cùng Kagura. Bạn biết đấy, chính là cô gái s̶̶u̶̶ố̶̶t̶ ̶n̶̶g̶̶à̶̶y̶ ̶t̶̶h̶̶ó̶ ̶t̶̶ẩ̶̶y̶ ̶c̶̶ủ̶̶a̶ ̶t̶̶ô̶̶i̶ ̶r̶̶ồ̶̶i̶ ̶t̶̶h̶̶ọ̶̶c̶ ̶t̶̶ô̶̶i̶ ̶b̶̶ằ̶̶n̶̶g̶ ̶c̶̶á̶̶i̶ ̶b̶̶ú̶̶t̶ ̶c̶̶h̶̶ì̶̶ ̶k̶̶i̶̶m̶ ̶c̶̶ủ̶̶a̶ ̶n̶̶ó̶  vô cùng dễ thương vừa chuyển đến. Một chiều thứ sáu nọ, khi tôi đang mệt lử như một con hà mã vừa bò lê hơn năm chục dặm từ vũng nước này sang vũng nước khác mà chẳng thể tìm nổi chốn yên bình để dung thân, cô ấy đến gần và r̶̶a̶ ̶l̶̶ệ̶̶n̶̶h̶  mời tôi đi xem phim. Vì Kagura đã  ̶d̶̶í̶ ̶m̶̶ộ̶̶t̶ ̶c̶̶o̶̶n̶ ̶d̶̶a̶̶o̶ ̶g̶̶ọ̶̶t̶ ̶h̶̶o̶̶a̶ ̶q̶̶u̶̶ả̶ ̶v̶̶à̶̶o̶ ̶h̶̶ọ̶̶n̶̶g̶ ̶t̶̶ô̶̶i̶  lịch sự và thành khẩn hỏi, tôi không thể không đồng ý,  ̶c̶̶h̶̶o̶ ̶d̶̶ù̶  nhất là khi ông anh  ̶k̶̶h̶̶ố̶̶n̶ ̶n̶̶ạ̶̶n̶  của cô ấy lấp ló đằng xa với vẻ mặt  ̶t̶̶h̶̶ù̶ ̶đ̶̶ị̶̶c̶̶h̶  nài nỉ.

Sáng ngày hẹn, tôi n̶̶g̶̶ủ̶ ̶q̶̶u̶̶ê̶̶n̶ ̶v̶̶ì̶̶ ̶k̶̶h̶̶ô̶̶n̶̶g̶ ̶đ̶̶ặ̶̶t̶ ̶đ̶̶ồ̶̶n̶̶g̶ ̶h̶̶ồ̶ ̶b̶̶á̶̶o̶ ̶t̶̶h̶̶ứ̶̶c̶ ̶v̶̶à̶̶o̶ ̶t̶̶h̶̶ứ̶ ̶b̶̶ả̶̶y̶ ̶n̶̶h̶̶ư̶ ̶m̶̶ọ̶̶i̶ ̶c̶̶o̶̶n̶ ̶n̶̶g̶̶ư̶̶ờ̶̶i̶ ̶b̶̶ì̶̶̶n̶̶h̶ ̶t̶̶h̶̶ư̶̶ờ̶̶n̶̶g̶ ̶k̶̶h̶̶á̶̶c̶  dậy thật sớm để bắt xe buýt đến nhà Kagura đón cô ấy đi xem phim. Tuy nhiên, được nửa đường thì trời đổ mưa. Tôi tin rằng T̶̶h̶̶ư̶̶ợ̶̶n̶̶g̶ ̶đ̶̶ế̶ ̶c̶̶h̶̶ắ̶̶c̶ ̶c̶̶h̶̶ắ̶̶n̶ ̶đ̶̶ã̶ ̶n̶̶g̶̶u̶̶y̶̶ề̶̶n̶ ̶r̶̶ủ̶̶a̶ ̶n̶̶g̶̶à̶̶y̶ ̶c̶̶h̶̶ế̶̶t̶ ̶t̶̶i̶̶ệ̶̶t̶ ̶ấ̶̶y̶  đây là dấu hiệu tốt: còn gì lãng mạn hơn một cuộc hò hẹn dưới mưa?

Khi đến nơi, tôi được Kagura yêu  ̶q̶̶u̶̶á̶̶i̶  quý chào đón bằng một  ̶c̶̶ú̶ ̶đ̶̶ậ̶̶p̶ ̶v̶̶à̶̶o̶ ̶đ̶̶ầ̶̶u̶ ̶v̶̶ớ̶̶i̶ ̶c̶̶â̶̶y̶ ̶d̶̶ù̶ ̶c̶̶ủ̶̶a̶ ̶c̶̶ô̶ ̶t̶̶a̶ ̶v̶̶à̶ ̶h̶̶é̶̶t̶ ̶v̶̶à̶̶o̶ ̶m̶̶ặ̶̶t̶ ̶t̶̶ô̶̶i̶ ̶v̶̶ì̶̶ ̶đ̶̶ế̶̶n̶ ̶m̶̶u̶̶ộ̶̶n̶  cái ôm thật chặt và nói tôi thật chu đáo khi  ̶b̶̶ắ̶̶t̶ ̶m̶̶ộ̶̶t̶ ̶q̶̶u̶̶ý̶ ̶c̶̶ô̶ ̶p̶̶h̶̶ả̶̶i̶ ̶c̶̶h̶̶o̶ ̶m̶̶ì̶̶̶n̶̶h̶ ̶m̶̶ư̶̶ợ̶̶n̶ ̶d̶̶ù̶  mang theo dù cho cô ấy.

Sau khi c̶̶ã̶̶i̶ ̶n̶̶h̶̶a̶̶u̶ ̶đ̶̶ế̶̶n̶ ̶m̶̶ỏ̶̶i̶ ̶m̶̶ồ̶̶m̶ ̶v̶̶ớ̶̶i̶ ̶c̶̶o̶̶n̶ ̶q̶̶u̶̶ỷ̶ ̶n̶̶h̶̶ỏ̶ ̶k̶̶i̶̶a̶  nói chuyện phiếm khoảng mười phút, chúng tôi l̶̶ạ̶̶i̶ ̶c̶̶ã̶̶i̶ ̶n̶̶h̶̶a̶̶u̶ ̶t̶̶i̶̶ế̶̶p̶ ̶c̶̶o̶̶i̶ ̶s̶̶ẽ̶ ̶x̶̶e̶̶m̶ ̶p̶̶h̶̶i̶̶m̶ ̶g̶̶ì̶̶  nhất trí sẽ đi xem  ̶S̶̶w̶̶e̶̶e̶̶n̶̶y̶ ̶T̶̶o̶̶d̶̶d̶  phần mới của series Chạng vạng, bộ phim cô ấy  ̶c̶̶h̶̶á̶̶n̶ ̶g̶̶h̶̶é̶̶t̶  hâm mộ cuồng nhiệt. Tuy nhiên, khi  ̶c̶̶ô̶ ̶ấ̶̶y̶ ̶c̶̶ư̶̶ớ̶̶p̶ ̶v̶̶í̶ ̶c̶̶ủ̶̶a̶ ̶t̶̶ô̶̶i̶ ̶đ̶̶ể̶ ̶m̶̶u̶̶a̶ ̶v̶̶é̶ ̶v̶̶à̶ ̶b̶̶ỏ̶̶n̶̶g̶ ̶n̶̶g̶̶ô̶ ̶c̶̶h̶̶o̶ ̶m̶̶ì̶̶̶n̶̶h̶  chúng tôi mua vé  ̶v̶̶ì̶̶ ̶K̶̶a̶̶g̶̶u̶̶r̶̶a̶ ̶k̶̶h̶̶ô̶̶n̶̶g̶ ̶m̶̶u̶̶ố̶̶n̶ ̶x̶̶ì̶̶ ̶r̶̶a̶ ̶m̶̶ư̶̶ờ̶̶i̶ ̶đ̶̶ô̶ ̶c̶̶h̶̶ỉ̶ ̶đ̶̶ể̶ ̶x̶̶e̶̶m̶ ̶p̶̶h̶̶i̶̶m̶ ̶d̶̶ù̶ ̶đ̶̶ó̶ ̶t̶̶h̶̶ậ̶̶m̶ ̶c̶̶h̶̶í̶ ̶c̶̶ò̶̶n̶ ̶k̶̶h̶̶ô̶̶n̶̶g̶ ̶p̶̶h̶̶ả̶̶i̶ ̶l̶̶à̶ ̶t̶̶i̶̶ề̶̶n̶ ̶c̶̶ủ̶̶a̶ ̶c̶̶ô̶ ̶t̶̶a̶, chị bán vé đã vô ý đưa nhầm đồ. Nhưng đó cũng không phải chuyện gì to tát.

Ngay khi chúng tôi vào phòng chiếu, ̶c̶̶ô̶ ̶̶n̶̶à̶̶n̶̶g̶ ̶b̶̶ắ̶̶t̶ ̶đ̶̶ầ̶̶u̶ ̶b̶̶ấ̶̶u̶ ̶l̶̶ấ̶̶y̶ ̶t̶̶a̶̶y̶ ̶t̶̶ô̶̶i̶ ̶d̶̶o̶ ̶m̶̶ấ̶̶y̶ ̶p̶̶h̶̶a̶ ̶h̶̶à̶̶n̶̶h̶ ̶đ̶̶ộ̶̶n̶̶g̶ ̶k̶̶h̶̶á̶ ̶h̶̶ạ̶̶i̶ ̶m̶̶ắ̶̶t̶ ̶c̶̶ủ̶̶a̶ ̶S̶̶w̶̶e̶̶e̶̶n̶̶y̶ ̶T̶̶o̶̶d̶̶d̶  các cô gái khác hú hét và ngất lên ngất xuống khi Edward Cullen xuất hiện. Tất cả, trừ Kagura của tôi. Suốt cả bộ phim, chúng tôi  ̶c̶̶ố̶ ̶h̶̶ế̶̶t̶ ̶s̶̶ứ̶̶c̶ ̶d̶̶ọ̶̶n̶ ̶s̶̶ạ̶̶c̶̶h̶ ̶b̶̶ữ̶̶a̶ ̶s̶̶á̶̶n̶̶g̶ ̶c̶̶ô̶ ̶ả̶ ̶o̶̶ẹ̶ ̶t̶̶u̶̶n̶̶g̶ ̶t̶̶o̶̶é̶ ̶t̶̶r̶̶ê̶̶n̶ ̶n̶̶g̶̶ư̶̶ờ̶̶i̶ ̶t̶̶ô̶̶i̶  dựa sát vào người nhau, y như Edward và Bella trên màn ảnh.

Khi bộ phim kết thúc, trời vẫn mưa. Vậy là tôi lại đưa Kagura về nhà. Đường tắc kinh khủng, m̶̶à̶ ̶t̶̶ô̶̶i̶ ̶đ̶̶o̶̶a̶̶n̶ ̶c̶̶h̶̶ắ̶̶c̶ ̶t̶̶ấ̶̶t̶ ̶c̶̶ả̶ ̶v̶̶ậ̶̶n̶ ̶x̶̶u̶̶i̶ ̶l̶̶à̶ ̶t̶̶ừ̶ ̶c̶̶ô̶ ̶t̶̶a̶ ̶m̶̶à̶ ̶r̶̶a̶  nên chúng tôi liền dành thời gian tâm tình, bày tỏ n̶̶ỗ̶̶i̶ ̶c̶̶ă̶̶m̶ ̶g̶̶h̶̶é̶̶t̶  tình cảm sâu sắc dành cho nhau. Một tia chớp bỗng rạch ngang trời, và xe buýt hỏng giữa đường. Tôi đành cùng cô ấy cuốc bộ về nhà.

Khi chúng tôi  ̶b̶̶ò̶  lên đến tầng 46 d̶̶o̶ ̶s̶̶é̶̶t̶ ̶đ̶̶á̶̶n̶̶h̶ ̶l̶̶à̶̶m̶ ̶m̶̶ấ̶̶t̶ ̶đ̶̶i̶̶ệ̶̶n̶ ̶n̶̶ê̶̶n̶ ̶t̶̶h̶̶a̶̶n̶̶g̶ ̶m̶̶á̶̶y̶ ̶x̶̶ế̶̶p̶ ̶x̶̶ó̶, Kagura đột nhiên quay lại hôn tôi và nói, "Tớ thích cậu."

̶N̶̶g̶̶a̶̶y̶ ̶s̶̶a̶̶u̶ ̶đ̶̶ó̶ ̶c̶̶ô̶ ̶t̶̶a̶ ̶đ̶̶ấ̶̶m̶ ̶m̶̶ạ̶̶n̶̶h̶ ̶v̶̶à̶̶o̶ ̶b̶̶ụ̶̶n̶̶g̶ ̶t̶̶ô̶̶i̶ ̶v̶̶à̶ ̶c̶̶ư̶̶ờ̶̶i̶ ̶l̶̶ớ̶̶n̶, ̶"̶N̶̶g̶̶u̶ ̶c̶̶h̶̶ư̶̶a̶̶!̶"

Tôi yêu Kagura, vì cô ấy đã dạy tôi rằng đ̶̶ờ̶̶i̶ ̶k̶̶h̶̶ô̶̶n̶̶g̶ ̶n̶̶h̶̶ư̶ ̶m̶̶ơ̶ ̶v̶̶à̶ ̶t̶̶ì̶̶̶n̶̶h̶ ̶c̶̶h̶̶ẳ̶̶n̶̶g̶ ̶n̶̶h̶̶ư̶ ̶t̶̶h̶̶ơ̶ một người phụ nữ còn hơn cả những gì anh Kondo nói ̶h̶̶è̶̶n̶ ̶g̶̶ì̶̶ ̶a̶̶n̶̶h̶ ̶ấ̶̶y̶ ̶c̶̶ư̶̶a̶ ̶c̶̶h̶̶ị̶ ̶g̶̶á̶̶i̶ ̶c̶̶ủ̶̶a̶ ̶S̶̶h̶̶i̶̶n̶̶p̶̶a̶̶c̶̶h̶̶i̶ ̶m̶̶ã̶̶i̶ ̶m̶̶à̶ ̶k̶̶h̶̶ô̶̶n̶̶g̶ ̶đ̶̶ổ̶̶.̶ ̶H̶̶y̶ ̶v̶̶ọ̶̶n̶̶g̶ ̶a̶̶n̶̶h̶ ̶ấ̶̶y̶ ̶n̶̶h̶̶a̶̶n̶̶h̶ ̶c̶̶h̶̶ó̶̶n̶̶g̶ ̶r̶̶ú̶̶t̶ ̶r̶̶a̶ ̶k̶̶i̶̶n̶̶h̶ ̶n̶̶g̶̶h̶̶i̶̶ệ̶̶m̶ ̶đ̶̶ể̶ ̶s̶̶ớ̶̶m̶ ̶n̶̶g̶̶à̶̶y̶ ̶r̶̶ư̶̶ớ̶̶c̶ ̶đ̶̶ư̶̶ợ̶̶c̶ ̶v̶̶ợ̶ ̶v̶̶ề̶ ̶d̶̶i̶̶n̶̶h̶̶.̶

Nhận xét của giáo viên: Bài viết không tệ, tuy nhiên chưa sử dụng hiệu quả các biện pháp tu từ và còn lủng củng. Nói chung, bài của em chưa đạt yêu cầu. Sao em không ở lại sau giờ học để trình bày chi tiết hơn về phần cuối bài nhỉ?

Tôi sẽ nói chuyện với Kondo về nội dung "giảng dạy" của cậu ta.

Điểm: F

~ HẾT ~

Lời tác giả: Tôi cũng không biết mình vừa viết cái của nợ gì nữa. Haha, tôi thậm chí còn không ship OkiKagu, nhưng tôi có cảm giác mình muốn viết một fic gì đó vì họ quá thú vị*. Tôi phải thừa nhận hơi lạm dụng cái gạch ngang này.

Mong các bạn thích fic này. Xin nhớ hãy review nhé! Các review lúc nào cũng khiến tôi cảm thấy xung xướng ~

Lời người dịch: Ở phần * này, nguyên văn là "for the lulz of it". "Lulz", theo định nghĩa của Urban Dictionary (mà cái định nghĩa này khá là dài nên tui mạn phép cắt ngắn lại như sau), là dạng số nhiều của "lol" (lol thì chắc ai cũng biết là gì rồi ha), thường được dùng như danh từ chỉ những nội dung thú vị hoặc hài hước trên mạng.

A~ Vậy mới nói sức hút của OkiKagu là không thể chối từ XD

Tạm dịch: OkiKagu là OTP dành cho mọi nhà. Cho dù bạn không ship họ, bạn đại khái là vẫn ship họ.

Hơ ~ Dĩ nhiên điều này không đúng với tất cả mọi người, mà mặc kệ nó đi :3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro