Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thế là chuyến lưu diễn đã kết thúc thành công.

Công ty quyết định tổ chức một bữa tiệc nhỏ để chúc mừng. Tất cả mọi người tụ tập trong một căn phòng lớn của khách sạn và mua về rất nhiều thức ăn cùng đồ uống. Bận rộn lịch trình suốt một thời gian dài, ai nấy đều rất mệt mỏi. Ngay lúc này, được uống rượu, được ăn ngon, được trò chuyện, được thư giãn đã trở thành khoảnh khắc hạnh phúc quý giá của tất cả những người có mặt trong căn phòng này.

Không thể phủ nhận việc Mile uống rượu khá tốt. Bởi vì anh thường xuyên tham gia vào các bữa tiệc rượu của giới doanh nhân nên việc uống vài ly cũng không thể làm anh say.

Nhưng Apo thì ngược lại. Cậu vừa cười vừa uống một cách hào hứng và không bao lâu sau đã ngà ngà say. Chàng trai luôn mang trong người một nguồn năng lượng vô tận và tràn đầy sức sống bây giờ lại ngồi bên cạnh Mile, dựa vào người anh và im lặng.

Đương nhiên tất cả mọi người đều chú ý đến Apo. Có ai nói điều gì đó và chỉ tay về phía cậu rồi mọi người bắt đầu cười. Apo đang dần chìm vào giấc ngủ, nghe thấy tiếng cười, hai mắt cậu lim dim nhưng miệng vẫn không quên luyên thuyên vài lời: "Này, cười cái gì đấy?"

Mile đưa tay sờ đầu Apo: "Po say rồi, anh đưa em về ngủ nha."

Sau đó, Mile chào tạm biệt mọi người và đưa Apo đi vào trong thang máy.

"Có muốn uống một chút gì để tỉnh rượu không?" Mile đưa tay nhìn đồng hồ, bây giờ đã nửa đêm. "Đau đầu à? Po?"

"Chỉ buồn ngủ thôi. Ngủ một giấc là khỏe ngay." Mỗi khi Apo say rượu, giọng nói của cậu mang theo chút nũng nịu đáng yêu.

"Mile, anh xuống với mọi người...rồi quay về sớm nha."

"Em không tin vào khả năng uống rượu của anh à? Anh đưa mọi người về rồi sẽ quay lại."

Phòng của hai người nằm trên tầng 21. Bởi vì Apo muốn có một không gian yên tĩnh để nghỉ ngơi đồng thời cậu cũng muốn ở gần Mile nên cả hai đã quyết định chọn một căn phòng lớn có giường đôi để làm phòng riêng.

Mile đỡ Apo nằm xuống giường. Anh cởi giày, đắp chăn và rót sẵn cho cậu một ly nước đặt cạnh giường. Sau khi nhìn thấy người trên giường đã ngoan ngoãn chìm vào giấc, anh mới nhẹ nhàng mở cửa đi xuống lầu.

Khả năng uống rượu của Mile thật đáng kinh ngạc. Cuối cùng, chính anh đã đưa tất cả mọi người về phòng của họ. Sau khi bước vào trong thang máy, anh chỉ cảm thấy hơi chóng mặt nhưng vẫn chưa hoàn toàn say. Mile đưa tay nhìn đồng hồ, đã ba giờ sáng.

Mile lại nhẹ nhàng mở cửa phòng đi vào. Anh đang định đi tắm thì phát hiện Apo không có trên giường. Ly nước đặt trên đầu giường cũng đã được uống cạn.

Anh khẽ gọi Apo nhưng không có tiếng trả lời. Một lúc sau, anh nghe thấy âm thanh phát ra từ phía phòng tắm. Vốn đang định hỏi đối phương đã tỉnh chưa nhưng khi đến gần thì anh phát hiện cửa phòng không đóng hoàn toàn. 

Khe hẹp của cửa vừa vặn để lộ cơ thể của Apo. Mile nhìn thấy cậu ấy đang đứng dưới vòi sen và quay lưng về phía cửa. Anh vừa định gõ cửa để nói với Apo rằng anh đã về, nhưng cánh tay của Apo bất ngờ cử động khiến mọi lời muốn nói đều nuốt ngược vào trong. Và trực giác của một người đàn ông đã mách bảo với anh: Apo đang thủ dâm.

Chỉ cần nhìn tấm lưng trần của Apo thôi cũng có thể cảm nhận được vẻ đẹp hình thể của cậu ấy. Ánh sáng ấm áp của ngọn đèn phía trên bao lấy toàn bộ cơ thể cậu. Cơ bắp săn chắc, đường cong cơ thể "uốn lượn" mượt mà một cách hoàn hảo từ lưng đến mông như muốn thôi miên người đang xem. 

Chiếc cổ xinh đẹp của Apo thỉnh thoảng cúi xuống rồi lại ngửa ra sau. Đôi vai không quá rộng nhưng vô cùng thẳng. Xương bả vai phồng lên trên tấm lưng phẳng của Apo chuyển động nhịp nhàng theo động tác của cậu.

Vòng eo của Apo lúc nào cũng khiến người khác không thể rời mắt. Rõ ràng là một người đàn ông trưởng thành nhưng vòng eo lại bé vô cùng. Những đường nét uyển chuyển uốn cong vào trong tạo nên một cảm giác bị siết chặt ở thắt lưng. Đôi chân của Apo hơi gầy nên trông cậu càng thêm mảnh khảnh hơn. 

Mile thẫn thờ ngắm nhìn "kiệt tác" trước mặt, cánh tay của đối phương lại bất ngờ cử động. Anh giật mình và cảm thấy xấu hổ với hành vi lén lút của mình. Nhưng khi vừa định đóng cửa lại và giả vờ như không nhìn thấy gì cả thì chợt nghe được tiếng rên của Apo: "Mile..."

Bàn tay đang cầm nắm cửa của Mile dừng lại. Tiếng nhạc trong phòng tắm mơ hồ chạm vào màng nhĩ. Mile tưởng mình vừa nghe nhầm nên lập tức nín thở.

"Ưm...ưm...Mile..." Apo chống một tay lên tường và bắt đầu tăng tốc độ tay còn lại.

Lúc này, người đàn ông đang đứng bên ngoài có cảm giác như mạch máu trên đầu mình đập điên loạn. Anh không nghe nhầm, Apo đang gọi tên anh.

Nếu như Apo gọi tên Kinn thì anh có thể hiểu được. Có thể lí giải vì cậu ấy quá đắm chìm trong vai diễn của bản thân. Cũng giống như Mile, thỉnh thoảng anh cũng sẽ nhờ "Porsche" giúp đỡ mình trong nhu cầu sinh lý.

Nhưng ngay lúc này, Apo đang gọi Mile. Đôi chân của anh chợt nặng trĩu, hay nói đúng hơn, xuất phát từ sự tò mò biến thái của bản thân, anh không muốn đóng cửa và tiếp tục đứng nhìn người bên trong.

Tay trái của Apo dừng lại. Cậu đẩy eo và mông về phía trước, sau đó ngẩng đầu phát ra âm thanh thỏa mãn. Mile nhìn thấy tinh dịch của cậu dính lên tường và từ từ chảy xuống. Apo đứng thở hổn hển một lúc rồi lấy khăn giấy bên cạnh lau đi vết bẩn trên tường. 

Sau khi xong mọi việc, Apo bắt đầu tắm rửa. Từ nãy đến giờ, cậu luôn đứng quay lưng về phía cửa nên không nhận ra điều gì cả.

Mile bối rối vô cùng, anh lợi dụng tiếng nước chảy bên trong để đóng cửa và trở về giường.

Đứa em trai của anh đang thủ dâm trong phòng tắm? Em ấy...gọi tên anh trong lúc thủ dâm? Dưới sự ảnh hưởng của rượu, dường như não của Mile trở nên chậm chạp một cách lạ thường. Po có những suy nghĩ đó với mình...em ấy thích mình? Hay, chỉ muốn làm tình với mình?

Trong vòng nửa tiếng trôi qua, tâm trí của Mile hoàn toàn bị hình ảnh trong phòng tắm của Apo chiếm giữ. Tiếng mở cửa đột ngột đã kéo anh trở về với thực tại. Thế nhưng, phản ứng của cơ thể lại làm anh đỏ mặt thêm một lần nữa. Anh vội kéo một góc chăn đắp lên người để che đi chỗ đang phồng lên của mình.

Apo từ phòng tắm đi ra, cả người cậu chỉ quấn một chiếc khăn tắm. Cậu vừa đi vừa lau khô tóc: "Anh về lúc nào vậy?" Sau đó, Apo ngồi xuống giường cạnh Mile.

Apo mang theo nhiêt độ ấm áp của phòng tắm và mùi thơm của cơ thể đến gần Mile. Gương mặt nhỏ của cậu đỏ ửng lên khiến người ta không thể phân biệt được đó là dư vị còn sót lại của khoái cảm, hay vì cậu chưa tỉnh rượu, hoặc là do nhiệt độ của bồn tắm.

"Vừa về." Mile hơi căng thẳng. Sau khi trả lời xong, anh lập tức đứng dậy và bước nhanh về phía phòng tắm.

"Này, anh, mọi người..." Trước khi Apo kịp hỏi xong, Mile đã đóng sầm cửa lại và có âm thanh vọng ra: "Anh đi tắm đã."

Mile đứng trước gương nhìn gương mặt của mình đang dần dần đỏ lên.

Những gì Apo vừa làm khiến anh hơi bất ngờ. Mặc dù cậu ấy luôn thân thiết với anh nhưng lúc nào cũng giữ thái độ lịch sự, chừng mực và chưa bao giờ đi quá giới hạn. Apo giống như em trai của anh hơn.

Thế nhưng, điều đáng sợ hơn chính là lúc này Mile lại cảm thấy cứng đến mức phát đau. Chiếc quần jean bó sát phần thân dưới đang ẩm ướt tinh dịch của mình.

Mile cởi quần áo rồi nhìn xuống một cách bất lực. Cuối cùng, anh quyết định đi tắm để giải rượu và làm dịu đi ham muốn không đúng đắn của chính mình.

Trong lúc cúi đầu, anh lại vô tình nhìn thấy những cục giấy tròn trong giỏ rác. Trong túi nhựa màu đen, chỉ có hai cục khăn giấy trắng mà Apo vừa dùng để lau. Dây thần kinh của Mile đột nhiên căng cứng, anh cảm thấy mạch máu ở phần dưới của cơ thể đang đập không ngừng nghỉ và có xu hướng ngày càng nóng lên.

Nhịp tim đập mạnh dữ dội, và một ý nghĩ kỳ quặc đột nhiên hiện lên trong đầu, nó không ngừng thôi thúc anh đưa tay vào trong giỏ rác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro