fear

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

7h tối, là thời điểm thành phố bận rộn, ồn ã nhất. là khi bọn học sinh líu ríu dàn hàng đạp xe trên đường, là khi những nhân viên với chiếc cà vạt thắt lệch đầy mệt mỏi tan làm.

từng khung cửa sổ hắt lên ánh vàng ấm áp, những chiếc đèn đường chập chờn trong tiếng ồn ã của xe cộ và cười nói khiến căn phòng tối đen lạnh lẽo của anh càng thêm lạnh lẽo và cô đơn.

7h tối, là thời điểm thành phố bận rộn, ồn ã nhất. thế nhưng, đối với người đang nằm trên giường, khoảng thời gian này cũng không khác gì mấy khi vẫn những giấc mơ ấy đang giày vò anh, vẫn những giọt nước mắt chưa khô ấy và vẫn hình bóng ấy quanh quẩn trong tâm trí, để lại 1 nỗi sợ đang dần nuốt trọn trái tim anh.

nỗi sợ khi anh không thể nhìn rõ khuôn mặt em, không thể nhớ được tiếng cười giòn tan của em. anh sợ anh đang dần quên mất em của anh đã từng xinh đẹp và ấm áp như nào. anh vẫn luôn nghĩ về em mỗi ngày, nhưng sao hình bóng ấy nụ cười ấy lại đang dần mờ đi trong những giấc mơ của anh. anh thật sự rất sợ một ngày nào đó trong lòng anh sẽ chỉ còn một cái tên cùng bao tình cảm anh luôn muốn trao cho em, người mà anh không thể ngừng yêu mặc cho anh luôn tự nhắc nhở bản thân mỗi ngày. những ký ức về em đang dần đóng bụi, từ từ rời xa anh khiến điều duy nhất anh có thể làm là nằm trên giường xem đi xem lại từng bức ảnh của em, đọc lại từng mẩu tin nhắn với hy vọng linh hồn và ký ức về em sẽ mãi ở đây với anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro