十八

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




"Chị uống say rồi."


Ngón tay của Kim Jennie chỉ vào trán Kim Jisoo đẩy ra, bị đôi tay ấm áp của Kim Jisoo giữ lại, Kim Jennie khoanh chân lùi về phía sau một chút, tay phải bị Kim Jisoo nắm trong lòng bàn tay. Kim Jisoo cúi đầu mở từng ngón tay đang nắm chặt của Kim Jennie,


"Jennie, trong đầu tôi đã từng nghĩ qua việc dành cả cuộc đời này bên em."


"Nhưng tại sao em không muốn ở bên tôi nữa." Kim Jisoo ngẩng mặt lên, càng nói nước mắt càng tuôn ra nhiều, bĩu môi như một đứa trẻ bị oan ức.


Kim Jisoo đầu rũ xuống làm người ta trông thấy rất đau lòng, điều này khiến cả trái tim của Kim Jennie thắt lại, nàng cau mày, dùng hai tay ôm mặt Kim Jisoo, giữ vai chị khiến cho nước mắt của Kim Jisoo toàn bộ rơi ở bộ ngực mình.


Trong ký ức của nàng, Kim Jisoo đã nói rất nhiều vào đêm hôm đó, nói rằng chị hối hận vì đã từ bỏ Kim Jennie sáu năm trước, rằng chị có lỗi với tình yêu của Kim Jennie, và rằng chị thực sự muốn kết hôn với Kim Jennie và cùng nàng đi hết cuộc đời này.


Chị vừa khóc vừa nói, và Kim Jennie không nhớ mình đã ôm Kim Jisoo và hôn chị bao nhiêu lần trong đêm đó để an ủi và khiến chị cảm thấy an tâm hơn.


Khi thức dậy vào buổi sáng, Kim Jisoo đang nằm một mình trên tấm thảm, đắp một chiếc chăn bông còn vương mùi nước hoa của Kim Jennie, và bảng điều khiển điều hòa trên tường cho thấy sự ấm áp của căn phòng trong nhà.


Thông thường người say rượu vẫn cảm thấy chóng mặt sau khi thức dậy vào ngày hôm sau, Kim Jisoo chớp mắt và ngồi dậy, nhìn xung quanh và phát hiện ra rằng nơi chị đang ở không phải là nhà của mình mà là của Kim Jennie. Chị lắc lắc đầu, nhìn thấy nước ấm bốc khói trên bàn cà phê bên cạnh, cũng như viên thuốc con nhộng màu hồng và trắng rất quen thuộc.


Kim Jisoo sững sờ nhìn viên thuốc, ngón tay gõ vào bàn cà phê theo nhịp, và não chị bắt đầu liều mạng nhớ lại mọi chuyện xảy ra tối qua.


Đầu chị đau và sưng lên, dạ dày cũng có cảm giác hơi buồn nôn. Không ngạc nhiên khi Kim Jisoo không nhớ gì, ký ức cuối cùng ở lại bữa tiệc của công ty đêm qua. Jung Soojung nói với chị rằng chị ấy sẽ đi cùng Bae Joohyun đến Mỹ, thậm chí còn vỗ vai Kim Jisoo, nở nụ cười trên vai khuyên chị nghiêm túc theo đuổi Kim Jennie.


Chuyện gì đã xảy ra sau đó? Hình như chị đã kêu đau dạ dày vào nửa đêm? Hình như chị còn đau đến lăn lộn trên mặt đất? Không nhớ gì cả, ký ức đã bị ngắt kết nối hoàn toàn. Chị chỉ nhớ rằng Jung Soojung tự rót cho mình từng cốc rượu vang đỏ, chẳng lẽ cuối cùng Jung Soojung đã đưa chị đến nhà Kim Jennie? Còn viên thuốc này thì sao? Giải thích thế nào đây? Kim Jennie sẽ không biết sự tồn tại của nó.


Điều kỳ quặc nhất không phải là tại sao chị lại thức dậy ở nhà Kim Jennie,mà điều kì lạ nhất là viên thuốc này, nó không nên xuất hiện trong nhà Kim Jennie.


Cơ thể của Kim Jisoo luôn nhạy cảm với thuốc, lá lách và dạ dày của chị không tốt vì quanh năm uống rượu, vì vậy những loại thuốc chị uống đều do bác sĩ gia đình kê đơn, viên nang màu trắng hồng này tình cờ là thứ chị uống quanh năm khi bị bệnh dạ dày, nhưng chẳng qua là chủ nhân căn nhà này không thể nào biết được thói quen sáu năm qua của chị.


Trừ phi là Park Chaeyoung, nhưng là không thể nào. Park Chaeyoung cùng Kim Jennie hai người này đồng thời từng bị Kim Jisoo tổn thương qua sẽ không cùng nhau xuất hiện.


Quần áo nồng nặc mùi rượu, đầu óc còn có chút choáng váng, cũng không thèm nghĩ nữa, Kim Jisoo lấy nước ấm đun sôi, bỏ thuốc vào miệng, một lúc sau cũng không thấy choáng váng nữa. Quả nhiên, thuốc này vẫn có tác dụng.


Bộ đồ ngủ đã giặt qua đặt trên ghế salon bên cạnh, là một cái áo sơ mi màu xanh nhạt, phía trên còn mang theo mùi hương nước hoa của Kim Jennie. Kim Jisoo đưa áo ngủ lên mũi ngửi ngửi, hài lòng nhếch lên đôi môi trái tim hướng phòng tắm đi rửa mặt.


"Jennie?"


Kim Jennie đang cầm sữa đậu nành ấm, lúc trở lại Kim Jisoo vừa lúc rửa mặt xong thay áo ngủ mới đi ra, Kim Jisoo tóc rối bù, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú trông ngày càng góc cạnh. Kim Jisoo xoa mái tóc vừa được sấy khô, khi nhìn thấy Kim Jennie, đôi mắt chị sáng lên.


"Mua nhiều như vậy làm gì?" Kim Jisoo cầm lấy bữa sáng từ trong tay Kim Jennie, sữa đậu nành, sandwich, bánh bao và bánh mì, giống như mua mỗi thứ một phần trở lại, sợ không hợp khẩu vị của Kim Jisoo.


Kim Jisoo luôn là một người kén ăn. Chị là một người kén ăn khi còn học đại học, và Kim Jennie biết rất rõ điều đó. Để thích nghi với Kim Jennie, người thích ăn đồ ngọt nhẹ, Kim Jisoo đã chịu đựng không ăn cay trong một tuần, sau đó đi ăn lẩu cay với bạn bè trong hai giờ, và cuối cùng là viêm dạ dày cấp tính được đưa đến bệnh viện.


Trước đó, Kim Jennie đã nói đùa rằng Kim Jisoo sức khỏe không tốt, có vấn đề về dạ dày và chấn thương ở lưng, nhưng đêm qua nàng thấy bụng Kim Jisoo đau đến mức cuộn tròn trên mặt đất, người đầy mồ hôi và lăn lộn trong khi ôm bụng, nàng không dám buông lơi nữa.


"Em sợ chị không thích mà." Kim Jennie đặt bữa sáng trong tay nàng xuống, Kim Jisoo từ phía sau ôm lấy Kim Jennie , hai tay vòng qua eo mảnh khảnh của Kim Jennie , dụi đầu vào xương quai xanh của mèo con, nũng nịu dùng răng cắn vào cổ Kim Jennie, giống như cù lét.


"Không phải nói không cho tôi ở lại nhà sao?" Kim Jennie xoay người cười đẩy Kim Jisoo ra, bỏ ống hút trong tay vào sữa đậu nành khuấy hai lần rồi đưa lên miệng đối phương. Kim Jisoo không nhận, cố ý chắp tay sau lưng, cúi đầu uống sữa đậu nành trong tay Kim Jennie.


Tất nhiên, những suy nghĩ nhỏ nhặt của Kim Jisoo không thể che giấu được con mèo con, Kim Jennie mím miệng, đảo mắt và vỗ vai Kim Jisoo, nắm lấy cánh tay của Kim Jisoo và nhét sữa đậu nành vào tay chị.


Kim Jennie nàng là một duệ tỷ nha, sao có thể đút người khác uống sữa đậu nành được chứ!


"Ai bảo tối hôm qua chị uống nhiều như vậy, nằm vạ trên lầu nhà tôi đuổi cũng không đi!" Kim Jennie hung hăng nói Kim Jisoo, nhưng thực ra nàng cũng không muốn thật sự đuổi Kim Jisoo đi vào tối qua.


Kim Jisoo đặt mông ngồi ở trên ghế sa lon, vừa nhấm nháp sữa đậu nành ngọt ngào, vừa nhướng mày nhìn nàng, khóe miệng nở nụ cười.


Kim Jennie nhìn xung quanh, chăn bông trên sàn đã được gấp gọn gàng và đặt ở một góc trên ghế sô pha, và những viên thuốc nàng chuẩn bị cho đối phương trên bàn cà phê cũng không còn nữa.

"Uống thuốc có đỡ hơn không?"


Kim Jennie nhìn những viên thuốc con nhộng trong lọ thuốc lần nữa rồi đậy nắp lại, đi tới ghế sa lon bên đối diện Kim Jisoo xoa tóc của chị. Kim Jisoo ngẩng đầu lên, một đôi mắt to long lanh nhìn Kim Jennie, mặc cho tay của đối phương giữ hàm của mình.


"Thuốc đó..." Kim Jisoo trong lòng kỳ thật đã có đáp án, nhưng vẫn là muốn hỏi thêm một câu, cẩn thận thăm dò.


Kim Jennie lông mi rũ xuống, "Em hỏi Park Chaeyoung." Kim Jennie bĩu môi cười xinh xắn, vén lọn tóc hai bên má của Kim Jisoo sang một bên, "Đêm qua, nửa đêm, chị cuộn mình lại đau bụng dưới đất, miệng còn lẩm bẩm muốn uống thuốc gì đó, tình huống như vậy em không dám tự mình quyết định, đành phải dùng di động của chị gọi cho Park Chaeyoung."


Dù đang cúi đầu nhớ lại để kể, nhưng khi Kim Jennie nhắc đến Park Chaeyoung, nàng dừng lại một chút, liếm môi, giương mắt mèo liếc Kim Jisoo một cái, thấy đối phương đang mím chặt miệng trông cũng hơi xấu hổ, rồi tiếp tục. "Park Chaeyoung đã nói với em mọi thứ chị có thể và không thể ăn, đồng thời cũng nói rằng người mà em ấy sẽ ghi nhớ trong từ nay sẽ là Lisa".


Kim Jisoo nuốt xuống cổ họng, cảm thấy môi quá khô, dùng ngón trỏ xoa xoa môi dưới, trong đầu nghĩ cách mở miệng đối mặt với sự việc tiếp xúc của hai người phụ nữ mà mình đồng thời làm tổn thương.


Thấu hiểu lòng nhau luôn là điều độc nhất vô nhị giữa những người yêu nhau, giống như bây giờ Kim Jisoo dù không nói nàng cũng có thể đoán được sự bối rối của chị.


"Em và Chae... Cả hai còn nói gì nữa?" Kim Jisoo sửng sốt một chút, vòng tay ôm eo Kim Jennie ngẩng đầu nhìn nàng, đôi mắt sáng ngời giống như một chú nãi cẩu ngây thơ đáng yêu. Kim Jennie cười một cái, dùng hai tay ôm lấy mặt Kim Jisoo, xoa xoa thịt gò má hiếm hoi trên mặt chị, "Chị khẩn trương cái gì?"


Đương nhiên chị biết Kim Jennie đang nói đùa, nhưng khi nghĩ đến cuộc gặp gỡ của Kim Jennie và Park Chaeyoung, Kim Jisoo cảm thấy có lỗi, chị nhướng mi, uống một ngụm nước từ ly nước trên bàn cà phê.


"Park Chaeyoung cuối tuần hẹn chị ra ngoài một mình, em đã đồng ý giúp chị" Kim Jennie nhặt chiếc khăn trên ghế sofa lên cẩn thận quàng vào, nói rằng nàng định ra ngoài tham gia buổi hoạt động của đoàn làm phim , quay đầu mỉm cười với Kim Jisoo.


"Hả?" Kim Jisoo đang ăn sandwich đột nhiên ngẩng đầu lên, vụn bánh mì còn dính ở khóe miệng khiến cho Kim Jennie bật cười thành tiếng.


"Em lừa chị đấy. Park Chaeyoung nói muốn mời hai chúng ta đến công viên giải trí, cuối tuần nếu rảnh thì cùng nhau đi nhé."


Đêm đó, Kim Jennie dùng số sinh nhật của mình để mở khóa màn hình điện thoại của Kim Jisoo, vừa vui vẻ gọi điện cho Park Chaeyoung, không giống như sự e ngại trong tưởng tượng, Kim Jennie và Park Chaeyoung thực sự rất hợp nhau, ngoại trừ bầu không khí lúc đầu ngượng ngùng. Vì tuổi xấp xỉ nhau và có cùng sở thích nên hai cô gái nhanh chóng hóa giải khúc mắc trong lòng và trở thành bạn của nhau, trong lòng cả hai đều lên kế hoạch làm thế nào để Kim Jisoo cùng Lisa vui vẻ giải quyết bóng ma trong lòng.


Kim Jisoo và Lisa là bạn cùng giường từ thời đại học, nếu không có chuyện xảy ra với Kim Jennie và Park Chaeyoung thì họ vẫn là bạn bè giúp đỡ lẫn nhau.


Theo quan điểm của Kim Jennie, nàng không muốn nhìn thấy người bạn thân nhiều năm của mình quay lưng lại với người mình yêu nhất, và nàng hy vọng rằng Kim Jisoo và Lisa có thể trở lại làm bạn.


Kim Jennie có thể hiểu được sự bất an của Kim Jisoo sau khi uống rượu thổ lộ đêm qua, Kim Jisoo là một đứa trẻ đã sống trong bóng tối sáu năm, chị sẽ lo lắng về những gì được và mất, sẽ sợ hãi Kim Jennie sẽ rời đi. Mà cách để an ủi chị tốt nhất là lần nữa chấp nhận chị bước vào thế giới của nàng.


Jisoo à, nếu chúng ta có thể lần nữa bắt đầu, vậy thì chị có thể từng bước tiến lên phía trước không? Em sẽ ở đây đợi chị.


Miếng sandwich trong miệng bị nuốt xuống, Kim Jisoo lấy khăn giấy lau vụn bánh mì quanh miệng, chị không phải là không đoán được tâm tư của Kim Jennie, Park Chaeyoung rủ hai người đi chơi, chắc chắn nàng đã bàn bạc với Park Chaeyoung. Park Chaeyoung là bạn gái của Lisa đã lâu, hiện tại là tính cho chị làm hòa với Lisa dưới danh nghĩa đi chơi.


"Được nha." Kim Jisoo nhướng mày nhìn mèo con, thản nhiên đáp lại, chị biết nếu mình đồng ý, mèo con của chị sẽ rất vui.


Đúng như dự đoán, Kim Jennie nở một nụ cười hở lợi xinh đẹp, nàng rất ngạc nhiên vì sao đối phương lại đồng ý dễ dàng như vậy, nàng còn tưởng rằng Kim Jisoo sẽ còn để ý đến Lisa, nàng vẫn đánh giá thấp tình yêu của Kim Jisoo.


Trước mặt mọi người, chị là một đứa trẻ thích tỏ ra dũng cảm, nhưng với bản thân nàng, chị sẵn sàng cởi bỏ vương miện và luôn bao dung.


Kim Jennie nghiêng đầu mỉm cười với Kim Jisoo, khi nàng đứng ở cửa và mở cửa, trợ lý Bang Yoo đã đứng ngoài cửa và định gõ cửa, Bang Yoo có thể dễ dàng nhìn thấy Kim Jisoo đi phía sau Kim Jennie từ phòng khách qua khe cửa.


"Kim tổng?" Bang Yoo hoảng hốt một cái, trợn to hai mắt xác nhận mình không phải là đang nằm mơ.


Bang Yoo không ngu ngốc, ngay từ đầu cô đã biết Kim Jisoo và Kim Jennie có quan hệ bất thường, nhưng cô từng cho rằng Kim Jennie là em gái của Kim Jisoo, không ngờ lại gặp Kim Jisoo trong bộ đồ ngủ của nàng và chạy đến cúi đầu hôn một cái vào gáy Kim Jennie. Kim Jisoo trong ánh mắt cưng chìu mà ai cũng có thể nhìn ra tình yêu.


Kim Jennie xoay người, nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm người phía sau, Kim Jisoo cười khúc khích như một đứa trẻ đạt được như ý, nhướng mày nhìn Bang Yoo trước mặt, "Chăm sóc vợ của tôi cho thật tốt đấy."


Kim Jennie đấm một cái vào vai người mặt dày kia, rút người đẩy đối phương ra, "Ai đồng ý ở bên chị chứ?"


Thân phận chênh lệch, ánh mắt thế tục, đây là những điều Kim Jennie cần cân nhắc trước, giữa nàng và Kim Jisoo không chỉ có khoảng cách sáu năm mà còn phải có dũng khí vượt qua thế tục. Sáu năm trước, Kim Jennie có thể nói rằng nàng yêu Kim Jisoo mà không chút e dè, nhưng giờ nàng đã là một nghệ sĩ, Kim Jennie không dám dễ dàng nói rằng người mình yêu là một cô gái, huống chi Kim Jisoo vẫn là một nhân vật lớn.

Kim Jisoo và Kim Jennie dù sao cũng có tư tưởng khác nhau, Kim Jennie sợ nếu công khai mối quan hệ của hai người sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp của Kim Jisoo, còn đối với Kim Jisoo, chị đã từng đánh mất Kim Jennie. Để được ở bên người yêu một lần nữa, chị có thể từ bỏ tất cả, thậm chí cả ánh nhìn của thế tục mà không sợ hãi.


Kim Jisoo với khuôn mặt tươi cười nhìn Kim Jennie và bắt Bang Yoo ăn một nắm thức ăn cho chó rồi mới để Kim Jennie rời đi làm việc.---


"Nếu không có việc gì thì đưa tôi đến chỗ của Jennie đi." Kim Jisoo nhanh chóng rồng bay phượng múa ký tên lên hợp đồng đưa cho Lim Hae, mới lạnh giọng nói.


Thật sao, lại là Kim tiểu thư, thức ăn cho chó này thật là đủ rồi, nghĩ đến bộ mặt khó gần của Kim Jennie đêm qua, Lim Hae vì mình lau mồ hôi một cái.


"Nhưng mà Kim tổng, hôm nay cô cũng không có uống nhiều a, tôi sợ Kim tiểu thư không cho cô vào, cho nên cô có thể lại đi không một chuyến." Lim Hae khẽ thì thầm, nhưng những lời này vẫn bị Kim Jisoo nghe được.


Kim Jisoo nghiêm mặt, cố ý làm bộ như hung ác, "Không biết nói chuyện thì đừng nói, cẩn thận tiền thưởng cuối năm của cậu đó."


Chuyện liên quan đến thưởng cuối năm, người làm công nào mà không cúi đầu đâu?


Khi đến buổi biểu diễn, dàn diễn viên chính và đoàn làm phim thậm chí còn chưa xuất hiện trên sân khấu, bộ phim này sẽ được phát sóng trên Internet cùng lúc, kỳ vọng về bộ phim này trong ngành rất cao, các công ty báo chí đang cạnh tranh để có cơ hội đưa tin.


Trên sân khấu là người phụ trách của công ty video đang phát biểu hùng hồn, Kim Jisoo được sắp cùng một đối tác mà chị quen ngồi ở hàng ghế đầu. Chị vươn cổ khắp nơi để tìm Kim Jennie nhưng không tìm thấy. Mãi cho đến khi Bang Yoo nhận được tin nhắn từ Lim Hae mới đi từ phía sau hậu trường đến tìm Kim Jisoo.


"Kim tổng, các diễn viên chính đang chuẩn bị thay trang phục để lên sân khấu, chị Jennie vẫn đang thay đồ trong phòng thử đồ."


Kim Jisoo gật đầu, ra hiệu cho Bang Yoo đi làm việc của mình và đừng lo lắng cho bản thân, đối phương nghe thấy liền rời đi.


Trong hội trường náo nhiệt, khán giả chật kín, trước những chiếc máy quay lớn đứng đầy những phóng viên giải trí, họ đang viết vào sổ tay, tất cả đều nghĩ cách đặt những câu hỏi hóc búa để giành được những tin tức giải trí mới nhất và trở nên nổi tiếng.


Ngồi xung quanh là những người đứng đầu của các công ty điện ảnh và truyền hình và một nhóm nhà đầu tư trong ngành, hầu hết họ đều là chuyên gia kinh doanh, cố gắng tham gia vào ngành giải trí để kiếm miếng bánh.


Kim Jisoo không có hứng thú nghe những lời khen ngợi từ những người xung quanh, và chỉ đối phó với nó bằng một nụ cười nhếch mép chuyên nghiệp như thường lệ. Không có Kim Jennie bầu bạn thực sự rất nhàm chán, vì vậy Kim Jisoo chỉ lấy điện thoại di động ra và chơi một trò chơi nhỏ.


"Này, ngươi nói là thật sao? Thật sự có người lắp camera ở hậu trường nữ thử đồ sao?" Một người đàn ông trung niên râu quai nón ngồi ở bàn bên cạnh, nghiêng đầu xoa xoa tay, trầm giọng hỏi người đàn ông béo bên cạnh anh ta.


Ngón tay đang chơi game dừng lại một chút, Kim Jisoo nghe thấy tiếng động liền vểnh tai lên, quay đầu nhìn lại, tên mập cười lạnh một tiếng, khinh thường nhìn chằm chằm người phụ trách công ty video ăn mặc bảnh bao đang đứng yên phát biểu trên sân khấu.


"Có thể là giả được sao? Tôi đã tận mắt nhìn thấy tên đó thuê một người lắp camera ở các góc của mỗi phòng thay đồ nữ." Gã béo bĩu môi bất mãn, "Hắn chỉ là một tên đạo đức giả với khuôn mặt đạo mạo, một tên háo sắc."


Hai người bên cạnh hàn huyên hồi lâu, Kim Jisoo kinh hãi, trong lòng có dự cảm không lành.

Jennie!

Kim Jisoo lập tức đứng dậy, mặc kệ có tôn trọng đối tác hay không, chị vội vã chạy từ địa điểm đến phòng thử đồ ở hậu trường, điên cuồng tìm kiếm Kim Jennie.


"Kim tổng? Tại sao chị lại vào hậu trường?" Đột nhiên có người nắm lấy cánh tay chị, Kim Jisoo nhìn kỹ mới nhận ra người trước mặt chính là Kim Jiwon.


Kim Jiwon nhướng mày cười, tựa hồ muốn tán gẫu lý do mà Kim Jisoo lại nóng lòng muốn gặp Kim Jennie như vậy, cô nghiêng người trêu chọc: "Không phải chứ, Jennie thay quần áo xong sẽ lập tức lên sân khấu, Kim tổng ngài như vậy là không đợi nổi sao?"


"Phòng thử đồ của em ấy ở đâu?" Trước sự trêu chọc của Kim Jiwon, Kim Jisoo sau khi đối phương giơ tay đã vội vàng chạy tới, trước khi rời đi còn liếc nhìn từ trên xuống dưới bộ quần áo thường ngày của Kim Jiwon, nhỏ giọng cảnh cáo: "Đừng vào phòng thử đồ, có người lắp camera."


"Kim Jennie!"


Kim Jisoo đứng ở cửa và gõ cửa với nửa nắm đấm trong khi gọi tên Kim Jennie, và khi Bang Yoo mở cửa, chị trực tiếp lao vào.


Kim Jennie vừa cởi áo khoác, stylist đang đứng sang một bên để chỉnh lại chiếc váy đỏ, Kim Jisoo chạy đến ngay khi Kim Jennie chuẩn bị cởi nội y của nàng, và che cho Kim Jennie bằng chiếc áo khoác mà chị đang mặc. Trước khi Kim Jennie có thể phản ứng lại, Kim Jisoo đã cúi xuống và bế mèo con bằng tư thế bế công chúa.


"Đi theo tôi."


Kim Jisoo nghiêng đầu nhìn Kim Jennie, sự kiên định trong mắt chị khiến Kim Jennie đắm chìm không biết bao nhiêu lần.


Chỉ cần là Kim Jisoo, nàng luôn có thể tin tưởng.


Kim Jennie nhìn đường nét quai hàm của Kim Jisoo, hai tay ôm cổ đối phương, khi chị đi ra ngoài, những người xung quanh đều kinh ngạc nhìn, xen lẫn là tiếng nghị luận, Kim Jennie trở nên ngại ngùng, lặng lẽ vùi đầu vào trong ngực của Kim Jisoo.


Kim Jisoo ôm Kim Jennie đi vội vàng, hai người cũng không có phát hiện ẩn núp ở chung quanh trong đám người máy chụp hình đang đem tiêu điểm nhắm ngay các nàng.


"Liền nơi này đi."


Kim Jisoo vừa lao vào phòng vệ sinh, liền nhẹ nhàng đặt người trong lòng xuống, áo vest trên người Kim Jennie cũng rơi xuống, chỉ lộ ra chiếc áo dây màu trắng mà nàng đang mặc. Mắt Kim Jisoo nhìn thấy nốt ruồi trên khóe mắt đối phương dọc theo tầm nhìn từ bờ vai vuông vức, lòng mơ hồ bắt đầu choáng váng, Kim Jisoo đặt tay lên vai Kim Jennie, thở ra một hơi tiến lên phía trước một chút.


Kim Jennie sững sờ nhìn vào mắt Kim Jisoo, tim trong lồng ngực đập thình thịch, thấy người kia đến gần, nàng liếm môi nhắm mắt lại, khoảng cách giữa hai người càng ngày càng gần.

"Kim tổng, rốt cuộc là có chuyện gì?"


Bang Yoo đột nhiên đi vào với một stylist và phá vỡ sự mơ hồ giữa hai người, Kim Jisoo nhanh chóng nhặt áo khoác trên mặt đất và che cho Kim Jennie, chị chột dạ lùi lại một bước, cúi đầu và cố gắng che giấu vẻ hồng hào trên khuôn mặt.


Kim Jisoo ho khan một tiếng, thấy Kim Jennie đang che mặt cúi đầu, âm thầm cười giải thích với hai người: "Phòng thử đồ ở hậu trường có lắp camera, để Jennie đến đây thay quần áo."

Kim Jisoo mím môi, hơi nóng sau tai dần dần biến mất, chị cố gắng thở ra để tim đập ổn định hơn.


Loại thủ đoạn hèn hạ này cũng thường thấy trong giới, Bang Yoo quay đầu nhìn về phía stylist, hai người đều kinh ngạc cùng áy náy.


Vô cùng may mắn, cuối cùng không có chuyện gì lớn.


Những lời xin lỗi của Bang Yoo vì đã không kiểm tra địa điểm trước vang lên bên tai, Kim Jennie cũng không làm khó cô ấy, nhưng sắc mặt của Kim Jisoo không được tốt lắm, vẫn nghiêm mặt mắt lạnh nhìn về phía cô bé kia, đem Bang Yoo hù dọa không phải nhẹ.


"Là lỗi của cô vì chuẩn bị không tốt, nhưng cô không phải người có lỗi với tôi, cô chỉ cần xin lỗi Jennie là được." Khi Bang Yoo đến xin lỗi Kim Jisoo, Kim Jisoo lập tức ngăn cản cô.


Kim Jennie cau mày vỗ vỗ cánh tay Kim Jisoo, nháy mắt với chị, Kim Jisoo bĩu môi không nói nữa.


Kim Jennie, cơ thể của em chỉ có thể là của tôi. Kim Jisoo nhìn Kim Jennie, nhưng lại không thể không biết xấu hổ mà nói ra những gì trong lòng mình.


"Nếu không thay đồ ở đây đi, sắp lên sân khấu rồi." Kim Jennie dẫn đầu nhường một bậc thang cho Bang Yoo, nhìn quanh một lượt, cuối cùng quyết định trực tiếp vào phòng tắm thay quần áo.

Kim Jisoo vẫn còn lo lắng, đứng bên cạnh Kim Jennie giúp nàng thay quần áo từng món một, phải đến khi toàn bộ thay xong, chú thỏ nhỏ ở bên cạnh Kim Jennie mới thở phào nhẹ nhõm, vội vàng ôm mèo con vào lòng.


"Lúc đó chị lo lắng cho em như vậy sao?" Trên đường đưa Kim Jennie về nhà, Kim Jisoo kể lại toàn bộ sự việc, ánh mắt Kim Jennie cứ nhìn chằm chằm vào chị.


"Đó là đương nhiên!" Kim Jisoo gật đầu một cái, "Tôi sẽ thề chết để bảo vệ phẩm giá của người phụ nữ của tôi."


Kim Jennie quay mặt lại và nhìn sang, đúng lúc bắt gặp ánh mắt trìu mến của Kim Jisoo. Kim Jisoo, một "thẳng nam" rõ ràng là không giỏi ăn nói, luôn có thể vô tình giữ được trái tim của mèo con, chị biết cách khiến Kim Jennie đắm chìm.


Xe nhẹ nhàng đậu lại trước cửa nhà Kim Jennie, Kim Jisoo quay đầu liếc nhìn ngoài cửa sổ, đang định nói cho đối phương biết đã về đến nhà, vừa quay đầu lại Kim Jennie phía bên kia băng ghế sau đã ngồi lên đùi chị, hai tay vịn lấy vai Kim Jisoo nhào qua, ở Kim Jisoo khóe miệng lưu lại vết hôn.


"Kim Jisoo, có chị thật tốt!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro