chapter 35

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

seonghwa bước vào xe. cực kỳ lo lắng về buổi tối ngày hôm nay. trong khi chuẩn bị xuất phát, seonghwa nhận ra rằng đây sẽ là lần đầu tiên anh trông hongjoong từ khi chấp nhận cảm xúc của mình. anh lái xe một cách chậm chạp tới nhà của hongjoong trong khi tự cổ vũ bản thân.

"ổn thôi, hwa. mày làm được. cứ cư xử như mẹ đã nói là được, làm bà ấy tự hào nào. mày làm được." seonghwa thì thầm với chính mình rồi đỗ xe, chần chừ bước ra ngoài và đi tới trước cửa.

trước khi thật sự nhận thức được việc mình đang làm, seonghwa đã nhấc tay lên và nhấn chuông cửa xong rồi. anh hít sâu một lần cuối cùng để trấn an bản thân trước khi bạn mình, jongho, mở cửa.

"này, mày đến hơi muộn đấy." jongho cười rồi ngồi xuống đi giày, động tác có chút vội vàng để không tới buổi hẹn trễ.

seonghwa nhìn điện thoại, 6:42.

anh thậm chí còn không nhận ra là đã trễ như vậy rồi.

có thể là vì mình đã lái siêu chậm để giảm bớt căng thẳng, seonghwa nghĩ.

"xin lỗi người anh em, tao đoán là do đường bị tắc hơn bình thường." seonghwa nói dối.

"mày sống ở cách đây vài khu thôi, chẳng có cái xe nào ở trên đường cả đồ ngốc." jongho gõ đầu bạn mình, "nhưng không sao, đừng lo. tao phải đi luôn đây, vì thế trông joong cẩn thận trong khi tao đi nhá. thằng bé đang ngủ, nhưng sẽ dậy bất cứ lúc nào vì nó biết mày đang trên đường tới." jongho vẫy tay, lao ra xe và rời đi trong một cái chớp mắt.

seonghwa đóng cửa và khóa nó lại, quay người đi vào phòng khách. anh ngồi xuống cạnh cậu nhóc, ngắm nhìn khuôn mặt đang say ngủ của cậu.

với seonghwa, lúc này hongjoong thậm chí còn đáng yêu hơn bình thường nữa. cậu cuộn mình trong chiếc chăn yêu thích, ôm chặt lấy con răng sún. seonghwa mỉm cười khi nhìn thấy món đồ chơi, anh biết hongjoong chọn nó có lẽ là vì nó khiến cậu nhớ đến anh.

đôi mắt đang nhắm nghiền của cậu cũng đặc biệt dễ thương. hai má siêu mềm mại, đôi môi hơn mím lại và lồng ngực lên xuống phập phồng qua mỗi nhịp thở. seonghwa muốn chạm vào cậu, để cảm nhận được sự mềm mại trên làn da ấy ngay lúc này.

một cách vô thức, seonghwa thực sự cúi xuống và chạm vào hongjoong. anh nhẹ vuốt má cậu, mỉm cười nhìn vào sự xinh đẹp của hongjoong. cậu nhóc đang ngủ hẳn là đã cảm nhận được sự đụng chạm của seonghwa và bắt đầu cựa quậy, mở hé mắt ra. seonghwa nhanh chóng rút tay lại và nhìn vào tv, giả vờ như đang xem một bộ phim hoạt hình nào đó mà hongjoong đã bật từ nãy.

"ồ, chào seongie!" hongjoong ngáp, dụi dụi mắt nói với seonghwa.

"chào joongie, em buồn ngủ lắm hả?" seonghwa hỏi rồi quay qua cậu nhóc, tươi cười nhìn cậu.

"vâng, em thật sự rất mệt. em đã quá háo hức khi được nghe rằng hôm nay anh sẽ tới đây tới nỗi không thể ngủ nổi cả đêm qua!" hongjoong cười khúc khích và xấu hổ che mặt đi.

"awe! joongie, đáng yêu quá đó." seonghwa la lên.

"không có đáng yêu chút nào hết! nó khiến em có cái bọng mắt thật xấu xí nè!" hongjoong bĩu môi trong khi bắt chéo tay khiến seonghwa phì cười vì sự dễ thương của cậu.

"anh chắc chắn là em vẫn xinh đẹp lắm. em luôn luôn đáng yêu dù gì đi chăng nữa, anh nói thật lòng đấy." seonghwa mỉm cười và nhéo má cậu.

hongjoong gạt tay seonghwa ra khỏi mặt mình, "dừng lại đi, anh đang làm em bối rối đó!"

"có lẽ anh cố tình đấy." seonghwa nháy mắt, khiến hongjoong nín thở. cậu nhóc nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc và chúi mắt vào xem tv.

đột nhiên, hongjoong nghe tiếng bụng mình kêu to. cậu nhìn xuống và cười khúc khích, lấy hai tay xoa bụng.

"ôi trời, em đang cực kỳ đói đây. cả ngày nay em chưa ăn gì cả!" hongjoong nói.

"em muốn ăn gì? chúng ta có thể nấu vài thứ ở trong bếp nếu em thích." seonghwa hỏi hongjoong với một nụ cười.

"em chỉ muốn một chút cheerios với sữa dâu thôi. anh làm nó cho em được không?" hongjoong hỏi, nhìn người lớn hơn với ánh mắt đầy hy vọng.

"bất cứ thứ gì em muốn." seonghwa đứng lên, chìa tay ra để cậu nắm lấy. "đi với anh nào."

hongjoong cười khúc khích, cầm lấy tay của người lớn hơn và theo sát sau anh. seonghwa dẫn cậu vào bếp, đi tới tủ lạnh để lấy sữa. hongjoong chịu trách nhiệm lấy ngũ cốc, bát, và thìa trong ngăn kéo.

hongjoong mở hộp ngũ cốc và bắt đầu tự mình đổ chúng ra, nhưng cậu gần như đổ bị lệch ra ngoài và rơi hết ra sàn. may thay là seonghwa đã nhìn thấy, anh chạy nhanh tới bên cạnh cậu nhóc và cầm lấy cái hộp trước khi nó trống trơn.

"cẩn thận, joongie!" seonghwa cười, dẫn người nhỏ hơn tới cái bát và đổ vào đó lượng ngũ cốc vừa đủ cho hongjoong.

hongjoong cười và xấu hổ che mặt đi, "xin lỗi hyung!"

"không sao cả, bé yêu. chỉ là lần sau hãy cẩn thân hơn hoặc nhờ anh giúp nhé, anh luôn sẵn sàng giúp đỡ mà." hongjoong đỏ mặt vì cách gọi đáng yêu đó, để cho seonghwa đổ nốt sữa dâu vào.

hai người đi tới bàn ăn, ngồi xuống để cậu nhóc ăn sáng. không khí bao trùm bởi sự tĩnh lặng, chỉ có tiếng hongjoong hút sữa từ thìa. hongjoong không thích sự yên lặng này. cậu muốn làm gì đó vui vẻ với seonghwa, nhưng cậu không biết mình muốn làm gì.

tụi mình nên xem phim không nhỉ? không, lần trước đã xem rồi. mình muốn gì đó mới mẻ cơ. có lẽ nên nướng bánh chăng? không, không phải cái đó luôn... sẽ chỉ có anh ấy làm còn mình thì đứng xem cho coi. liệu bây giờ anh ấy sẽ chơi tiệc trà với mình chứ nhỉ?

"seongie, cho em hỏi." hongjoong nói sau khi ăn xong bữa sáng.

"gì thế?" seonghwa trả lời, chống tay lên cằm và nhìn vào cậu nhóc trước mặt mình.

"hôm nay anh có muốn chơi tiệc trà với em không?" hongjoong nhìn vào mắt anh, chờ đợi một lời đáp tích cực.

"được, anh sẽ làm bất kỳ việc gì mà em thích." seonghwa mỉm cười và hai mắt của hongjoong sáng lên.

"yay! mình có thể chơi ngay bây giờ chứ ạ?" hongjoong nhảy cẫng lên, mất kiên nhẫn nói.

"tất nhiên rồi, nếu em bỏ bát vào bồn rửa." seonghwa hướng dẫn người nhỏ hơn và hongjoong bật dậy ngay lập tức. lao tới ném chiếc bát trống không vào bồn. sau khi rửa bát xong, cậu cầm lấy tay của seonghwa và kéo anh lên phòng ngủ của mình.

sau khi hai cậu trai đã vào trong phòng, hongjoong bước tới tủ quần áo chất đầy trang phục công chúa. cậu nhìn qua chúng một lượt, quyết định mặc bộ màu xanh khiến cậu nhớ đến cinderella.

"seonghwa, anh muốn bộ nào thế?" hongjoong hỏi anh, mắt lại quét qua tủ một lượt để xem bộ nào sẽ hợp với người lớn hơn.

"um... joong? em có phiền không nếu anh chỉ mặc cái mà mình đang mặc thôi? anh thấy không thoải mái khi mặc chúng cho lắm." seonghwa lưỡng lự hỏi hongjoong, không muốn khiến cậu nhóc buồn.

hongjoong nhăn mặt, ước gì seonghwa sẽ mặc một trong số bộ trang phục kia. cậu bắt đầu nghĩ ngợi, tự hỏi rằng còn gì mà seonghwa mặc được không.

"chờ chút!" cậu nhóc hét lên, tìm kiếm một món đồ đặc biệt. seonghwa nhìn theo hongjoong điên cuồng lục tung tất cả ngăn kéo của mình, mỉm cười vì sự đáng yêu của cậu.

khi hongjoong tìm ra chiếc áo khoác mà cậu muốn, cậu nhún nhảy một cách hạnh phúc trước khi đưa nó cho seonghwa.

"đây! đây là áo khoác mà jongho vẫn mặc khi tụi em chơi bởi vì anh ấy cũng không thích mấy bộ trang phục kia. anh sẽ mặc nó chứ?" hongjoong mở to mắt cầu xin.

sao mình có thể nói không với khuôn mặt dễ thương kia chứ.

"hoàn hảo, anh yêu nó!" seonghwa reo lên, vươn tay ra để lấy chiếc áo từ hongjoong.

"yay!" hongjoong nhảy cẫng lên, đưa áo cho người lớn hơn.

khi seonghwa mặc xong áo vào, tim của hongjoong lập tức đập loạn xạ. seonghwa trông thật là tao nhã, đẹp hơn mọi lúc mà hongjoong từng thấy. những hạt lấp lánh trên áo tỏa sáng trên người của seonghwa, phản chiếu một cách tuyệt đẹp dưới ánh nắng. hongjoong luôn cho rằng anh khiến cậu nghĩ đến một chàng hoàng tử, và giờ thì cậu có thể chắc chắn seonghwa chính là hoàng tử thật sự.

anh ấy thật hoàn hào, để nghiêm túc mà nói thì là vậy.

"anh đẹp quá, seongie!" hongjoong ré lên trong khi giấu đôi má hồng của mình trong lòng bàn tay.

"cảm ơn em, joong." seonghwa đáp lại, cúi chào một cách cung kính để phù hợp với nhân vật.

"được rồi, để em xếp chỗ cho đám thú bông và bàn tiệc. một phút thôi!" hongjoong chạy đi, cầm lấy một vài món đồ chơi yêu thích để đặt chúng lên những chiếc ghế nhỏ. cậu cũng sắp một ấm trà và những chiếc tách, vừa đủ cho bảy vị khách.

"seongie, anh giúp em một chút được không?" hongjoong hỏi, hơi nghiêng đầu một chút.

"được chứ, gì vậy." seonghwa trả lời với đôi chân mày nhíu lại.

"anh xuống dưới nhà và đem mars lên được không? em để quên nó ở dưới ghế lúc mà chúng ta làm ngũ cốc mất rồi." hongjoong nhìn người lớn hơn với ánh mắt van nài.

"được, anh sẽ trở lại ngay!" seonghwa mỉm cười, nhanh chóng quay người lại để đi xuống phòng khách.

trong khi người lớn hơn rời đi hongjoong đóng và khóa cửa lại để thay đổ. cậu cởi áo len và quần thể thao ra rồi cầm lấy bộ trang phục màu xanh mình đã chọn, khoác nó lên thân hình bé nhỏ của mình.

"joongie, sao em lại khóa cửa thế?" seonghwa hỏi khi đã quay lại, khẽ gõ cửa.

"một phút thôi. em đang thay đồ!" hongjoong trả lời, nhìn nhanh vào gương để đảm bảo mọi thứ cậu mặc đều ở đúng chỗ.

sau khi đã hoàn thành, hongjoong chạy tới và mở cửa cho người lớn hơn. seonghwa nhìn cậu nhóc trước mặt mình trong sự ngạc nhiên. hongjoong trông thật sự là vô cùng cuốn hút. bộ trang phục cậu đang mặc có chút trẻ con, nhưng vẫn xinh đẹp bằng một cách nào đó. dải chun quanh eo ôm lấy cơ thế của hongjoong một cách hoàn hảo, khoe ra vòng eo nhỏ nhắn của cậu.

seonghwa cười toe toét trong khi nhìn vào cậu nhóc trước mặt, nắm lấy eo và kéo cậu vào lòng.

"bộ trang phục đó nhìn thật rực rỡ trên người em đó, xinh đẹp ạ." seonghwa nhìn xuống cậu nhóc trong vòng tay mình.

"c-cảm ơn." hongjoong ấp úng, vội thoát khỏi người lớn hơn, cầm ấy món đồ chơi anh đang giữ.

cậu quay lại sắp xếp nốt bàn tiệc, đặt răng sún lên đúng chỗ của mình. sau đó cậu cũng đặt thỏ, cá heo, hồng hạc và cáo lên chỗ ngồi của chúng. cậu để thừa ra hai chỗ trống cạnh nhau, một cho mình và còn lại là cho seonghwa.

hongjoong quay lại sau khi cảm nhận được ai đó đang vỗ vai mình, đối mặt với seonghwa người đã đưa tay ra. cậu nhìn xuống và mỉm cười, nắm lấy nó thật chặt.

"công nương của tôi, thật vinh hạnh nếu được cùng em tới buổi tiệc trà chiều nay. em sẽ đáp ứng chứ?" seonghwa cúi xuống và đặt một nụ hôn lên tay của hongjoong, ngay sau đó nhìn vào mắt cậu.

hai má hongjoong đỏ lựng, không hề nghĩ seonghwa sẽ làm như thế này. sau đó thì hongjoong nắm lấy một bên của bộ trang phục và nâng nó lên, cúi người.

"rất sẵn lòng, hoàng tử của tôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro