CHAPT 12: MÃI MÃI YÊU ANH

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đôi mắt anh nhìn chăm chăm vào điện thoại. Đã 3 ngày sau cuộc gọi cuối cùng của cô, không thấy cô gọi nữa.

"Bỏ cuộc rồi sao?" anh lẩm bẩm.

"Yah Kang Gary... đừng có mà ra vẻ cậu bé giỗi hờn nữa và đi gọi cho cô ấy trước đi.. cậu định tránh cô ấy nữa hả?" Gil càu nhàu. Gary xoay đầu nhìn Gil đang nằm trên sofa. Anh ấy đã trêu anh sao mà nhạy cảm thế.

"Không phải vậy đâu Gil à..." anh ngồi dậy. Vẫn còn nhìn vào điện thoại.

"Em chỉ cho cô ấy thời gian thôi.."

Một tuần trôi qua và bây giờ anh đã về Hàn. Anh nhắn cho Jihyo rằng anh đã về đến nhưng chẳng thấy trả lời.

"Cậu về nhà à?" Gil hỏi anh trong khi họ đang ở bãi xe.

"Oh.. Jihyo không trả lời tin nhắn của em.. Có thể cô ấy đang giận." Anh nói. Gil chỉ biết chúc anh may mắn thôi. Khi đang lái xe, anh suy nghĩ nên nói thế nào với Jihyo. Đúng là anh đã nhạy cảm quá và lại còn rời Hàn Quốc mà không cho cô hay biết. Anh sẽ cố gắng nói chuyện lần nữa và sẽ chấp nhận bất cứ quyết định nào của cô.

"Song Jihyo!! Em có nhà không???" Anh lớn tiếng khi mở cửa bước vào. Rồi Jihyo xuất hiện từ trong phòng, mặc một cái đầm thật đẹp. Có vẻ cô đang vội.

"Ah oppa... anh về rồi à? Em xin lỗi không trả lời tin nhắn của anh.. em đang bận... và em đã là bữa trưa cho anh rồi, đừng chờ em và cứ ăn đi nhé. Bye anh..!" Cô đi lướt qua anh và biết mất khỏi tầm nhìn, để anh đứng đó mồm chữ O. Anh thở dài.

Cô ấy còn không hôn mình...

Jihyo đã bận bịu cả ngày. Khi anh gọi, người khác bắt máy thay và nói rằng cô đang bận. Anh nằm trên giường khi đang nhìn lên trần nhà. Đã 11 giờ 30 tối rồi mà cô vẫn chưa về nhà. Và sau đó điện thoại của anh vang lên. Đó là HaHa.

"HaHa à.."

"Yah Gary hyung... Về Hàn rồi mà sao không báo em hay hả?"

"Anh xin lỗi.. anh quên..."

"Sao giọng anh yếu vậy? bệnh rồi à?"

"Không phải... anh chỉ mệt và chán..."

"Hyung.. hay là anh đến đây đi.. ở nhà hàng của em nè? Jongkook hyung cũng sẽ đến.. mình ăn với nhau nha"

Gary suy nghĩ.

"Được rồi.. anh sẽ đi"

"Song Jihyo bỏ rơi anh rồi hả? Woa... lạ nhỉ.."

HaHa rót soju vào ly của Gary. Anh uống hết 1 hơi.

"Có thể cô ấy đang bận Gary à.." Jongkook cố gắng an ủi tim anh.

"Yeahh.. có lẽ vậy.."

Và sau đó điện thoại HaHa reo. Anh bắt máy và chỉ nghe. Rồi tắt.

"Ai đó?" Jongkook hỏi.

"Chả có gì.." HaHa nói trong khi đang ăn. Miếng thịt nướng ở trước mặt anh. Trong khi Gary thì cố gắng nhắn tin cho Jihyo.

"Hyung... Anh có biết hôm nay là ngày gì không?" HaHa hỏi anh.

"Gì? Sao lại hỏi anh?" Gary nói mà không nhìn HaHa. Mắt anh vẫn dán vào điện thoại.

"Bởi vì..."

Sau đó, Gary cảm thấy mắt anh bị cái gì đó bịt lại và chẳng thấy gì. Người anh thì bị ai đó trói lại.

"Yahhh!!! Cái gì vậy??? Ha Dong Hoon!! JongKook hyung!!!! Hai người làm gì vậy?? YAHHHH!!"

Anh cựa quậy và hét lên. Sau một hồi, anh cảm thấy hết bị trói và anh bị đẩy vào phòng nào đó. Anh tháo bịt mắt ra. Sốc khi nhận ra đây là phòng tối.

"Ha Dong Hoon!! Cậu đang làm gì thế hả?? Không có đùa đâu nha. Yah Ha Dong Hoon!!" Gary hoàn toàn bực mình. Rồi có một ánh sáng ở giữa phòng soi ra một cái hộp lớn.

"Cái gì thế?" Anh bước đến gần nó. Khi anh gần cái hộp, âm nhạc vang lên. Gary lắng nghe và nhận ra. Đó là bài hát của anh với Jung In. Đây là phần của cô ấy.

"Em thích anh rất nhiều vì mùi hương cơ thể anh

Em thậm chí còn bị cuốn hút bởi dáng vụng về của anh

Nếu em do dự, em có thể sẽ mất anh

Em sẽ điên lên mất..."

Gary ngạc nhiên. Mình biết giọng này...

"Cũng giống như bầu trời trông như một bầu trời

Cũng giống như ngọn gió cảm giác như gió

Hãy cứ là chính anh

Không cần chưng diện gì cả

Em say mê vẻ đẹp đó

Em thích anh rất nhiều vì mùi hương cơ thể anh

Em thậm chí còn bị cuốn hút bởi dáng vụng về của anh"

Cái hộp cuối cùng cũng mở ra và cô ở đó, mặc một chiếc áo cưới khi đang cầm chiếc bánh sinh nhận nhỏ.

"Nếu em do dự, em có thể sẽ mất anh

Em sẽ điên lên mất..."

"Người phụ nữ này... luôn khiến anh phát điên..." Gary nói bằng giọng nhỏ nhẹ. Jihyo đứng đấy với nụ cười nở trên môi. Cô đã luyện tập bài hát này suốt 1 tuần và cô tự hào về mình. Gary bước đến chỗ cô và đừng trước mặt cô. Jiho nhìn vào đồng hồ rồi nhìn gương mặt anh.

"Đã 0 giờ 15 phút sáng rồi... vậy thì... Happy birthday to you.. Happy birthday to you... Happy birthday to Gary oppa..." Cô hát bằng giọng aegyo đáng yêu. Gary mở to mắt. Sinh nhật của mình à?

Rồi anh cười lớn. Anh quên cả ngày sinh nhật của bản thân vì quá bận bịu với công việc và lo lắng cho mối quan hệ với Jihyo. Anh lấy tay che miệng lại. Anh đỏ mặt và cảm giác như sắp khóc. Jihyo nhìn anh.

"Oppa... em muốn nói với anh điều này.." Cô nói. Anh nhìn cô. Hiện giờ trông cô rất xinh đẹp trong bộ váy cưới đó.

"Em muốn cảm ơn anh vì mọi thứ, oppa... cảm ơn đã yêu em quá nhiều và luôn chăm sóc cho em.. em biết em còn nhiều thiếu sót nhưng anh luôn giúp em trở nên hoàn hảo.. Em vui vì mỗi ngày đều có anh bên cạnh em... điều đó làm cho em hạnh phúc.. oppa..."

Gary mỉm cười.

"Vào ngày sinh nhật của anh... em sẽ hứa.. Lời hứa mà anh đã hỏi em.. oppa... em sẽ yêu anh đến suốt cuộc đời em... em hứa sẽ là một người phụ nữ hoàn hảo của anh... em sẽ luôn quan tâm chăm sóc... luôn ở bên anh, cả lúc khó khăn hay hạnh phúc... là người vợ tốt của anh và người mẹ của con chúng mình... em sẽ trao cho anh cuộc đời em... tình yêu của em và bản thân em..."

Gary không thể tin vào những gì mình đang nghe thấy nữa..

"Kang Gary... em hứa với anh bằng cả trái tim em... nên em cần câu trả lời của anh cho lời hứa của em.." Cô cười rạng rỡ khi lệ đang lấp đầy đôi mắt cô. Mặt cô đỏ bừng nhưng cô vẫn tiếp tục.

"Anh sẽ... cưới em chứ?"

Và anh không cần chờ lâu để trả lời. Anh để cô vào vòng tay anh, ôm thật chặt.

"Ngốc à... Em biết câu trả lời của anh mà..." Anh nói khi đang hôn lên vai cô. Rồi tiếng vỗ tay vang vọng khắp phòng, ánh sáng bắt đầu mở. Bây giờ Gary mới biết trong phòng còn có mọi người gồm cả gia đình anh và Gil. Ở góc phòng là các thành viên Running man. Jaesuk giơ ngón tay cái lên về phía họ. Gary nhìn Jihyo.

"Em làm tất cả sao?"

Jihyo cười, "Jaesuk oppa và HaHa oppa giúp em. Jung In dạy em hát... em đã chuẩn bị mất cả tuần.."

Gary ôm cô lần nữa.

"Cảm ơn em, Jihyo"

Jihyo cũng ôm anh.

"Em yêu anh, oppa..."

Gary giữ khuôn mặt cô, mỉm cười.

"Và anh cũng yêu em... rất nhiều" Anh đặt môi mình lên bờ môi cô, hôn cô say đắm.

Cảm ơn em vì đã yêu anh.. Song Ji hyo.

----- CÒN TIẾP -----

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro