Chap 15 Starting Over Again (Bắt đầu lại từ đầu)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

JB

Khi Jinyoung chấp nhận tình cảm của tôi, tôi thật sự nghĩ rằng mình đã chết và bay đến thiên đường. Tôi hạnh phúc đến chết. Đã hai tháng kể từ khi chúng tôi hẹn hò nhưng tôi vẫn cảm thấy nó không phải thực tế.

"Bỏ ngay cái kiểu cười đấy đi! Nó khiến anh phán ớn lên được" Minjun hyung nói khi anh ấy bước vào studio.

"Anh chắc đang ghen tị"

"Gì cũng được, nhóc con. Em đã sẵn sàng để thu âm chưa?" anh ấy hỏi.

"Luôn luôn"

Buổi thu âm kết thúc sớm và tôi đang trên đường đến đón Jinyoung ở phòng tập nhảy. Tôi đến nơi và thấy Jinyoung đang nhảy trước gương trong khi học sinh nhìn em ấy với đầy chú tâm. Cái cách em ấy di chuyển không bao giờ thất bại trong việc mê hoặc tôi mỗi khi tôi nhìn em ấy nhảy. Nó giống như cơ thể của Jinyoung hấp thụ từng nốt nhạc.

Tôi chầm chậm đi vào ngồi ở góc phòng và cố gắng hết sức để không làm phiền em ấy và cả lớp.

Jinyoung

Tôi cảm nhận được sức sống khi nhảy. Đầu óc tôi được tự do và nó giống như chỉ có mình tôi trong căn phòng.

"Woah, thầy ơi! Em ước gì em có thể nhảy giống thầy!" Jaehyung nói khi tôi dừng lại. Cố gắng lấy lại hơi thể, tôi nhìn quanh và thấy JB ở trong góc lớp đang vẫy tay với tôi. "Em có thể làm được nếu em không bỏ lớp học của tôi" Tôi nói và bạn bè cậu nhóc trêu chọc cậu. "Hôm nay đến đây thôi, tối nay nghỉ ngơi cho tốt và nhớ chuẩn bị cho buổi đánh giá hàng tháng vào ngày mai"

"Vâng thưa thầy"

Bọn trẻ rời đi và JB hyung đi đến chỗ tôi.

"Hey babe" anh ấy thơm má tôi.

"Hey, anh ở đây bao lâu rồi?"

"Đủ lâu để nhìn em nhảy. Chết tiệt, những gì nổi bật nhất..." anh ấy nháy mắt và vỗ mông tôi.

"Dừng lại đi" tôi huých vai anh. Jaebum cầm lấy cặp tôi và cả hai nắm tay nhau đi ra ngoài.

Sau bữa tối, Jaebum hyung đưa tôi về nhà.

"Em nghĩ là em sắp phải rời đi" tôi nói khi chúng tôi đang ngồi trong ô tô. Anh ấy nhìn tôi với vẻ mặt lo lắng.

"Chuyển đi? Tại sao?"

"Chủ nhà của em, cô ấy nói rằng con trai cô ấy sắp trở về từ London và cậu ấy cần một nơi để ở nên..."

"Cô ấy có thể làm thế không? Ý anh là, hợp đồng hay gì đó?"

"Không có hợp đồng chính xác nào khi em đi thuê nhà. Cô ấy là một trong những người hàng xóm ở trường đại học, người có một ngôi nhà cho thuê lúc đó" tôi dựa vào ghế và cố gắng để suy nghĩ lựa chọn của mình.

JB

Tôi biết tôi phải làm gì đó. Người đàn ông của tôi gặp rắc rối và như một người bạn trai tốt, tôi phải giúp đỡ em ấy. Đây là trách nhiệm của tôi.

"Tại sao em không chuyển đến ở với anh nhỉ?"

Em ấy ngồi thẳng lên và nhìn tôi với sự hoài nghi.

"Gì cơ?"

"Chuyển đến ở với anh. Vấn đề được giải quyết"

Tôi dừng xe bên đường.

"Nhìn này, em cần một nơi để ở và anh có. Anh biết nó khá sớm nhưng chúng ta cũng đã hẹn hò một thời gian dài. Có lẽ đây sẽ là bước tiếp theo chúng ta cần để phát triển mối quan hệ." Tôi cầm cay em ấy và nắm nhẹ.

"Anh có chắc không?"

"Anh sẽ không yêu cầu em nếu anh không chắc về điều đó. Vậy, em nói sao?"

Một tuần sau

Jinyoung

"Anh không biết là em có nhiều đồ như thế" JB nói khi anh ấy mang một chiếc thùng lớn vào căn hộ.

"Bây giờ thì anh biết rồi đấy"

"Đây là thùng cuối cùng" anh ấy ngồi phịch xuống ghế dài. Mồ hôi chảy trên trán và trên mặt anh ấy.

"Cảm ơn anh" tôi đi ra đằng sau và nhẹ nhàng mát-xa vai cho anh ấy.

"Oh, nó tuyệt lắm" JB kêu nhè nhẹ như anh ấy bị tan chảy bởi sự đụng chạm của tôi.

JB kéo nhẹ Jinyoung và đặt lên môi một nụ hôn. Lưỡi của họ chiến đấu trong một cuộc chiến thầm lặng xen kẽ tiếng rên rỉ từ cả hai.

"Anh nghĩ chúng ta tốt hơn là nên tìm nơi nào đó thoải mái hơn"

JB dẫn họ đến phòng ngủ của anh ấy trong khi cởi quần áo ra. Jinyoung nằm trên giường và nhìn JB cởi quần lót của cậu để lộ bộ phận đã cứng.

"Chết tiệt, không phải em đã quá quyến rũ khi ở trên giường của anh sao..." JB cười, liếm môi của anh ấy. 

"Anh nhìn cũng không tồi. Đến đây nào..."

JB bò vào giữa hai chân của Jinyoung, tạo những dấu hôn trên người Jinyoung. Cố ý tránh vùng dưới của Jinyoung, JB đưa lưỡi liếm quanh rốn Jinyoung và khiến Jinyoung rên rỉ to hơn.

"Anh đang cố giết chết em đấy à?" Jinyoung nhìn chằm chằm vào JB.

"Không, anh đang cố gắng để khiến em cảm thật tuyệt" 

"Chỉ cần dừng việc trêu đùa em và 'làm' thôi" Jinyoung rít lên tuyệt vọng.

"Không, không phải cho đến khi em ở trong anh trước" cậu với lên đầu giường và lấy ra một ống nhỏ dầu bôi trơn. 

Jinyoung nhìn chằm chằm khi JB bóp một ít dầu bôi trơn lên vật cương cứng của anh ấy trước khi đặt vào tiểu huyệt của mình.

"Em đã sẵn sàng chưa?" JB hỏi

"Em nên là người hỏi anh câu đó chứ, anh không nghĩ thế sao?"

JB cầm 'vật' cương cứng của Jinyoung lên và đặt nó nào đường hầm tình yêu của mình. Từ từ hạ thấp người xuống, sự đau đớn lúc ban đầu gần như không thể chịu nổi. Một khi lỗ nhỏ chặt chẽ dễ dàng tiếp xúc với vật đang tiến vào, một cảm giác thỏa mãn tràn lên. Đặt tay lên ngực Jinyoung làm điểm tựa, cậu từ từ di chuyển lên xuống.

"Babe, anh chặt quá..." Jinyoung rít lên. Sự hạnh phúc tuyệt đối trên khuôn mặt JB gần như là quá đủ để cậu cảm thấy mất bình tĩnh. Cậu kéo JB xuống để hôn và bắt đầu di chuyển hông mình với nhịp của JB.  Cậu cầm lấy 'vật cứng' của JB và xoa bóp nó.

"Anh sắp nổ tung..." JB rên rỉ.

"Em cũng thế..."

Một chút tinh dịch bắn ra từ tính khí của JB, bắn lên ngực Jinyoung và dính đầy ngón tay cậu. Khi các cơ của JB giãn ra, đó là lúc Jinyoung 'bắn' những hạt giống yêu thương vào bên trong JB.

"Thật là tuyệt vời..." JB thì thào khi ngả xuống ngực Jinyoung.

"Đúng vậy, không có nghi ngờ gì về điều đó."

Họ đứng dậy và đi vào nhà tắm. JB bước đến chỗ vòi hoa sen và đưa nó cho Jinyoung.

"Cảm ơn anh" Jinyoung cười.

Jinyoung bật nước và để dòng nước ấm chảy trên người mình. Cậu xoa sữa tắm và bắt đầu chà lên lưng JB và đằng trước, để ý đến sự cương cứng trên người JB.

"Em sẽ bảo làm gì đó nếu như 'nó' thức giấc" JB quay lại nhìn Jinyoung.

"Đó là những gì em nghĩ" Jinyoung nghịch ngợm cầm lấy cậu nhỏ của JB và cọ sát nhiều hơn nữa.

"Làm thế nào em có thể sẵn sàng sau khi chúng ta vừa 'làm' xong cách đây 5 phút? Không phải anh đang phàn hay hay gì đâu..." JB lấy hai tay tóm vào mông Jinyoung và bắt đầu mát-xa nó.

"Hey, em cũng cần được chăm sóc..."

"Tại đây?" cả hai nhìn xung quanh phòng tắm không qua lớn này.

"Tại sao không? Đâu phải chúng ta chưa từng làm nó trước đây" Jinyoung nhìn JB với ánh mắt ham muốn.

"Nhưng bồn tắm của em to hơn của anh mà"

"Chúng ta không nên tập luyện từ bây giờ sao?"

"Nếu em đã nhất quyết thế..."

JB quay Jinyoung lại và tách hai chân cậu ấy ra. Giam thân hình mình trên tường, Jinyoung đã gần như rỉ nước khi nghĩ đến những gì JB sắp làm.

"Sẵn sàng đi em yêu, anh đến đây...và không định chơi chữ đâu" JB nói khiến Jinyoung cười khúc khích.

"Cho em tất cả của anh đi..." Jinyoung liếc qua vai mình và thấy 'vật thể nam tính' của JB đang ở miệng tiểu huyệt của cậu.

Những âm thanh của tình dục vang lên trong không gian nhỏ và hai người đang chìm đắm trong thế giới của riêng họ.

*************

Mark nhìn ra ngoài cửa sổ và thở dài.

"Con vẫn nhìn bức ảnh đó à con yêu?" mẹ cậu bước vào phòng và bước đến chỗ con trai bà.

"Mẹ" Mark ngước lên nhìn mẹ. Bà nở một nụ cười ấm áp

"Con nhớ cậu ấy?" bà ngồi xuống bên cạnh con mình và xoa mái tóc đỏ.

"Mỗi ngày..."

"Tại sao con không đi và tìm cậu ấy?"

"Mẹ nghĩ rằng em ấy muốn gặp con không? Và nếu con quay trở lại, ai sẽ chăm sóc mẹ?"

"Mẹ đã có Jim."

Mark cười. Mẹ cậu đã sống sót sau vụ tai nạn xe hơi và đã làm rất tốt trong quá trình hồi phục. Bà có thể đi bộ sau ba năm và khi Mark học đại học, bà đã tái hôn với một người đàn ông coi bà như một nữ hoàng và không có gì vui hơn khi Mark thấy mẹ mình hạnh phúc một lần nữa. Cậu muốn quay trở lại nhưng ý thức trách nhiệm đối với mẹ luôn ngăn cản cậu làm điều đó.

"Em ấy sẽ ghét con mẹ à. Con biết điều đó, đã 6 năm rồi..."

"Làm sao con biết được?"

"Chỉ là biết thôi"

Cậu yêu Jinyoung, vẫn luôn là như thế. Không một ngày nào trong cuộc sống của cậu mà không nghĩ đến Jinyoung. Nhưng cậu sợ rằng đã quá muộn để cứu vãn những điều giữa họ.

"Nghe lời mẹ, hãy quay về đi, gặp cậu bé ấy và tháo gỡ mọi điều. Nếu như nó không hiệu quả, có lẽ nó không có nghĩa gì. Nhưng nếu con không làm điều đó ngay bây giờ, mẹ chắc chắn rằng con sẽ hối tiếc."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro