The Detention Room

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Natsu, Gray, Juvia và Lucy cùng đi dọc hành lang để tới một nơi. Phòng giam. Bốn người họ đã vướng vào một cuộc ẩu đả khá khó chịu, nhưng cũng không quá tệ.

Mọi chuyện bắt đầu bằng việc Natsu bị Gray va vào, khiến cậu làm rơi bữa trưa của mình vào Lucy, người sau đó ném hộp sữa vào mặt Natsu, nhưng trượt, nó rơi trúng Juvia, cô tức giận và muốn đánh Lucy, nhưng thay vào đó lại đấm trúng Gray. Chiến tranh nổ ra giữa bốn người, sau đó họ bị nhìn thấy và bị bắt giam.

Cuối cùng, khi cả bốn người đã vào phòng, họ ngồi xuống ghế, đảm bảo ngồi càng xa những người khác càng tốt. Khoảng 1 phút sau, Erza bước vào.

"Chà. Xem chúng ta có gì ở đây này?"

Không ai nhìn về phía cô khi cô nói, điều này khiến Erza khó chịu. Cô cau mày nói lại, lần này dùng giọng điệu gay gắt hơn.

"Tôi nói, tại sao các cô cậu đều bị giam!"

Bốn người đối mặt với cô, trong ánh mắt hiện lên sự hoảng sợ. Cả bốn ngồi im, cho đến khi Natsu đủ dũng cảm để lên tiếng.

"Ư-ừm, chúng em - tất cả chúng em đã đánh nhau ạ. Thưa cô?" cậu nói lớn, sợ sẽ bị phạt nặng chỉ vì nói ra.

"Đó chưa phải là tất cả. Theo quan điểm của tôi, có vẻ như tất cả các em đã ghét nhau kể từ khi bắt đầu học trung học. Vì vậy, để thay đổi điều này và ngăn nó xảy ra lần nữa, các em sẽ nói chuyện với nhau trong thời gian bị giam giữ."

"Cái gì! Không đời nào! Tôi sẽ không nói chuyện với những kẻ thua cuộc này!" Gray nói lớn, khoanh tay lại.

"Kẻ thua cuộc? Xem ai đang nói những điều ngu ngốc đó kìa!" Lucy bật lại.

Hắn đứng phắt dậy.

"À, vâng. Ít nhất thì tôi không phải là một-"

"CẬU FULLBUSTER! HÃY NGỒI XUỐNG VÀ GIỮ IM LẶNG!"

Mọi người im bặt, Gray ngồi vào chỗ của mình.

"Các em chẳng bao giờ chịu để tôi nói xong. Như tôi đã nói, tất cả sẽ phải nói chuyện trong thời gian bị giam, và nếu các em vẫn không đồng ý với việc này thì sẽ phải quay lại đây vào mỗi thứ hai và thứ sáu, sau giờ học, để nói chuyện. Tôi sẽ không ở đây để nghe hay làm gì khác, nhưng tôi sẽ ở gần nên nếu có chuyện gì xảy ra, tôi có thể ngăn lại. Bây giờ, các em hãy trò chuyện trong khoảng 40 phút, sau đó mọi người có thể rời đi. Và hôm nay là thứ năm, các em sẽ phải quay lại đây vào ngày mai, vì vậy đừng quên."

Erza đứng dậy rời đi. Nhưng vừa bước tới cửa, cô lại nhớ ra một chuyện khác.

"Ồ, và nếu có ai, dù chỉ một người, không đến, thì tôi sẽ gia hạn thời gian cấm túc của các em, đồng thời sẽ bổ sung thêm môn rèn luyện thể chất, vì tôi là giáo viên thể dục. Cho nên, cứ yên tâm, tôi sẽ quay lại sau 40 phút." với những lời cuối cùng đó, Erza rời đi, cách cửa khẽ đóng lại.

Bốn người im lặng, tất cả đều tránh giao tiếp bằng mắt với bất cứ ai khác trong phòng. Đôi khi sẽ có tiếng cử động sột soạt của ai đó đang cảm thấy thoải mái hơn, hay một tiếng ho hoặc hắt hơi, nhưng chỉ có vậy.

Khoảng 5 phút tiếp theo trôi qua như vậy cho đến khi Juvia quyết định phá vỡ bầu không khí căng thẳng.

"Chà, Juvia cũng không thích điều này, nhưng thà làm việc khác còn hơn là ngồi đây cả ngày với mấy tên ngốc các cậu, vậy nên hãy nhanh chóng nói chuyện để không ai trong chúng ta kéo dài thời gian."

Có những tiếng than vãn, nhưng tất cả họ đều đồng ý. Nhìn quanh, mọi người đều như muốn hỏi ai sẽ đi trước. Lucy quyết định làm điều đó trước, để dễ dàng hơn thì họ sẽ làm lần lượt từ trái sang."

"Chà, xin chào. Tôi là Lucy Heartfilia, tôi 17 tuổi, và tôi thích chụp ảnh tự sướng, trò chuyện về các cung hoàng đạo và đi chơi với bạn bè. Đó là tất cả những gì tôi muốn nói với các cậu. Tiếp theo!"

"Tôi là Gray Fullbuster, tôi 18. Tôi thích chơi thể thao, chơi game và đi du lịch đến những nơi lạnh giá. Tiếp."

"Xin chào, Juvia Lockser là tên đầy đủ của Juvia, Juvia 17 tuổi, Juvia thích bơi lội, ăn đồ ngọt và xem phim. Tiếp!"

"Chào. Natsu Dragneel, 17 tuổi. Tôi thích chơi ghi-ta, tìm hiểu về lửa, nấu ăn và làm bánh. Được rồi, thế là xong. Chúng ta phải làm gì tiếp?"

Họ nói chuyện một cách thiếu hăng hái và khá thờ ơ khi giới thiệu về bản thân.

Bốn người không biết phải làm gì sau đó nên họ tiếp tục ngồi im lặng cho đến khi rời đi.

Bây giờ đây mới là lúc câu chuyện trở nên thực sự hay nhé mọi người. Đây là nơi mọi thứ bắt đầu diễn ra....

Đúng như Erza đã nói, cuối cùng cả bốn lại quay lại phòng giam một lần nữa. Lần này, họ đi một mình, và ngồi vào chỗ cũ.

"Vậy, chúng ta đều đến hết rồi. Giờ chúng ta làm gì đây?" Lucy hỏi, ngồi trên ghế và nhìn vào điện thoại, thứ mà cô đã lén mang vào.

"Tôi không biết, cậu nên làm thế nào để bản thân ngừng xem ảnh của những người giả tạo và tìm kiếm những thứ thực sự có ích đi." Natsu vặn lại, giọng đầy mỉa mai.

Lucy trừng mắt nhìn cậu, cậu cũng trừng lại, không ai chịu ai. Cuối cùng Gray phải xen vào.

"Hai người, dừng lại đi. Muốn bị giam thêm à?"

"Có ai hỏi ý kiến của anh không, tôi chắc chắn là không. Vậy nên, tránh ra." Lucy rít lên.

Lần này Juvia cũng vào cuộc.

"Dừng lại. Thật đấy. Cậu có nhất thiết phải đánh nhau ngay bây giờ không?"

"Sao cũng được. Chỉ cần nói với tôi khi có thể rời đi. Tôi còn nhiều việc phải hoàn thành."

Nói xong, Natsu lấy ra một cuốn sổ và bắt đầu viết lời cho một bài hát mới. Gray nhìn thấy điều này, và có gì đó trong hắn chợt lóe lên, kéo sự hứng thú lên đến đỉnh điểm.

Quyết định không đứng dậy và nghe theo sự tò mò của mình, hắn vẫn ngồi tại chỗ, để tâm trí lang thang đến những điều có thể đang được Natsu viết ra lúc này.

Với Lucy và Juvia, tình huống cũng như vậy. Lucy đã lấy ra một cuốn sách về các cung hoàng đạo và những thứ tương tự, đồng thời bắt đầu tìm kiếm thông tin mới có thể có về các cung hoàng đạo và những gì không có. Điều này khiến Juvia không khỏi tò mò, nhưng cô quyết định ở yên tại chỗ cho đến khi chuông reo, báo hiệu đã đến lúc họ phải rời đi.

Cầm túi của mình lên, tất cả họ rời khỏi phòng, Gray và Juvia suy nghĩ về những gì người khác đã làm. Trong khi đó, Natsu và Lucy chỉ thắc mắc tại sao người kia lại nhìn chằm chằm vào họ lâu như vậy.

Từ đây, thời gian, và trái tim bắt đầu thay đổi...

Đã vài tuần trôi qua kể từ lần giam giữ thứ hai, mọi việc vẫn như cũ. Cùng lặng lẽ do thám, và nghiên cứu nhau từ xa. Nhưng hôm nay, tất cả sẽ thay đổi.

Khi Lucy bước xuống hành lang, cô đang lướt điện thoại thì thấy một bộ phim truyền hình mới nhất về nữ quyền. Đó là vấn đề về việc phụ nữ không cần đấu tranh cho quyền lợi của mình nữa vì họ đã đủ bình đẳng với những người khác.

"Thật lố bịch! Làm thế nào mà chúng ta 'đã đủ bình đẳng' với những người khác?! Chúng tôi thực sự được trả lương thấp hơn nam giới khi có cùng một công việc!" Lucy quá chú tâm vào vấn đề này nên không nhận ra Juvia đang đi tới phía sau cô cho đến khi cô ấy lên tiếng.

"Ừ, Juvia đồng ý. Juvia nghĩ rằng chúng ta có quyền biểu tình đòi bình đẳng. Cho dù điều đó nghe có vẻ ngớ ngẩn hay lố bịch đến mức nào."

"Ahhh! Cậu làm tôi sợ quá! Tôi thậm chí còn không nghe thấy gì!" Hơi thở của Lucy khó nhọc một chút vì giật mình nhưng nhanh chóng trở lại bình thường.

"Vậy, chờ đã, cậu thực sự đã đọc về những gì đang diễn ra trong các phong trào nữ quyền à, Juvia? Tôi không nghĩ cậu là kiểu người đó." Lucy nói, quay lại đối mặt với Juvia.

"Juvia cũng nghĩ như vậy về cậu. Juvia không mong đợi Lucy sẽ quan tâm nhiều đến quyền bình đẳng. Nhưng, ồ. Chúng ta chưa phải là tất cả như vẻ ngoài."

"Yeah, đúng không." Sự mỉa mai lấn át tiếng cười của cô khi cô và Juvia tiếp tục nói về chuyện này.

'Tôi chưa bao giờ mong đợi có một cuộc trò chuyện lịch sự với Juvia trước đây. Cái này mới, và, ... tôi đoán là nó không quá tệ. Tôi thực sự có thể thích điều này.' Với những suy nghĩ đó, họ tiếp tục đến phòng giam.

Ở một hành lang khác, có hai chàng trai. Gray đang đeo tai nghe và đang hát theo một bản nhạc nào đó, thì bất ngờ cảm thấy có ai đó vỗ nhẹ vào vai mình. Hoảng hốt một chút, hắn nhanh chóng tháo tai nghe ra, tỏ ra xấu hổ khi có người nghe thấy mình hát và quay lại đối mặt với người đó.

Khi biết đó là ai, Gray càng đỏ mặt vì xấu hổ hơn. Đứng đó là Natsu, một trong những người bạn cùng phòng (giam) của hắn.

"Anh hát thực sự hay. Và gu âm nhạc của anh, nó tuyệt đến mức đáng ngạc nhiên." Sau đó, Natsu bắt đầu chạy thẳng về phía trước, khiến Gray phải đuổi theo cậu. Khi cuối cùng cũng bắt kịp, hắn bắt đầu nói. Mặc dù điều đó có phần kỳ lạ nhưng hắn đã bỏ qua nó trong giây lát.

"Cảm ơn, tôi đoán vậy. Vậy đây có phải là thể loại cậu nghe không?" Gray hỏi, đeo tai nghe quanh cổ.

"Yeah, theo một nghĩa nào đó thì tôi cũng quen rồi. Ý tôi là, tôi vẫn nghe, nhưng không nhiều như trước nữa. Anh hiểu chứ?"

"Ừ, tôi hiểu ý cậu."

Cùng với đó, hai chàng trai cũng tiếp tục trò chuyện trên đường đến phòng giam.

Khi đến phòng giam, mọi người ngồi xuống, lần này gần nhau hơn trước một chút.

"Cho nên, hôm nay tôi nghĩ chúng ta có thể chia sẻ thêm một điều nữa về bản thân. Nhưng điều này nhất định phải xảy ra, giống như niềm tin cuối cùng giữa chúng ta. Mặc dù rất ghét nhau nhưng chúng ta vẫn đến đây để nói chuyện. Vì vậy, tôi đang nghĩ, nếu muốn trở nên 'giống đồng minh' hơn, chúng ta cần chia sẻ một điều mà mọi người sẽ không bao giờ nói với những người bạn của mình. Có ai đồng ý không?" Gray lên tiếng, chờ đợi câu trả lời.

Bầu không khí căng thẳng đến đáng lo ngại và do dự. Đúng, họ đã ở cùng phòng nhiều tuần rồi, nhưng có lẽ chỉ nói chuyện một lần duy nhất.

Nhưng dần dần, một cảm giác bình tĩnh tràn ngập bốn người. Đúng, nhưng họ đã ở bên nhau, và theo một nghĩa nào đó, âm thầm ngoại trừ nhau trong khi quan sát đối phương và nhìn thấy những khía cạnh khác nhau của họ. Cuối cùng, một người đã lên tiếng.

"Juvia đồng ý. Như Gray đã nói, chúng ta có thể không thích nhau, nhưng chúng ta có sự tin tưởng lẫn nhau và Juvia nghĩ chúng ta nên kiểm tra sự tin tưởng đó."

"Chắc chắn rồi, tại sao không, nó sẽ không đau lắm đâu, phải không?" Natsu vừa nói vừa nhìn xung quanh.

"Ừ, tôi đoán vậy. Hãy làm đi."

"Được rồi, vậy ai muốn nói trước?" Gray nhìn quanh phòng, ánh mắt hướng về phía Natsu, người đang ngượng ngùng giơ tay lên. Cử chỉ này khiến tim hắn lỡ nhịp. Tại sao? Hắn không biết, nhưng nó có.

"Được rồi, Natsu, để xem cậu có gì nào."

"Ừm, để xem nào. Tôi... tôi là trẻ mồ côi. Cha mẹ tôi đã bỏ tôi trước cổng một trại trẻ mồ côi nào đó khi tôi còn rất nhỏ. Vì vậy, tôi đã lớn lên ở đó cho đến khi tôi có thể có được một công việc. Khi đó, tôi bắt đầu sống ổn định một mình, và vẫn vậy... Đó là một gánh nặng rất lớn đối với tôi. Thậm chí không ai biết về điều đó, kể cả những người bạn thân của tôi. Được rồi. tiếp theo là ai?"

"Natsu. Đó là một điều quan trọng cần chia sẻ. Chà, giờ là khoảng thời gian tin tưởng của chúng ta. Vì vậy, ừm, tôi đoán tôi sẽ nói tiếp." Đó là Gray đang nói, giờ đến lượt hắn.

"Thật ra, tôi lớn lên trong một gia đình giàu có, nơi bố mẹ tôi gần như không bao giờ ở nhà nhưng kiểm soát cuộc sống của tôi hết mức có thể. Bố tôi muốn tôi lớn lên và chơi bóng đá chuyên nghiệp. Tôi đã nói chắc chắn rằng tôi sẽ làm như vậy. Nhưng thành thật mà nói, tôi không muốn chơi bóng khi đã trưởng thành... Tôi muốn lớn lên và sở hữu một quán cà phê nhỏ của riêng mình. Tôi muốn sống một cuộc sống yên tĩnh, ở một nơi nào đó không xa thành phố nhưng cũng không quá gần, để có một khu vực kinh doanh hoàn hảo. Vậy thì cuối cùng tôi cũng có thể mở một quán cà phê nhỏ cho mình. Chà, tôi nói xong rồi, tiếp nhé?"

Gray thở ra một hơi, như thể toàn bộ sức nặng vừa được trút bỏ khỏi cơ thể.

"Chà, được đấy, Gray. Tôi đoán là đến lượt tôi. Được rồi, để xem. Các cậu biết tôi luôn sử dụng điện thoại và chụp ảnh tự sướng, ăn diện và tiệc tùng với những người bạn nổi tiếng. Mọi người đều nghĩ rằng khi lớn lên tôi muốn trở thành một người mẫu, và điều đó đã đúng trong một thời gian, nhưng giờ thì hết rồi. Tôi thực sự không muốn lớn lên và trở thành một chính trị gia, hoặc một kiểu phụ nữ nào đó liên quan đến pháp luật. Vì vậy, tôi luôn học tập chăm chỉ và giữ bí mật điểm số của mình để một ngày nào đó tôi có thể vào Harvard. Không ai biết điều này, như tôi đã nói, họ đều nghĩ tôi sẽ trở thành một người mẫu."

Tất cả đều nhìn Lucy và thông cảm cho cô.

"Đừng lo lắng, Juvia nghĩ rằng Lucy có thể làm được. Bây giờ đến Juvia. Juvia lớn lên ở một thị trấn nơi việc xem TV hay có bất kỳ thiết bị công nghệ nào là không bình thường. Vì vậy, khi lớn lên, Juvia luôn được dạy phải làm mọi việc bằng chính sức mình. Nhưng có một vấn đề: Juvia là một đứa trẻ ốm yếu. Juvia mắc một căn bệnh khiến trạng thái tinh thần không hoạt động bình thường. Nên khi ai đó nói, Juvia có thể sẽ hiểu sai. Đó cũng là lý do Juvia nói chuyện như thế này. Juvia không thể học cách giao tiếp như những người khác, đây là cách dễ nhớ nhất nên Juvia đã học. Được rồi, Juvia đã nói xong rồi."

Mọi người chỉ ngồi im lặng trong suốt khoảng thời gian còn lại, tất cả đều lắng nghe những câu chuyện của người khác và thấy họ giống nhau như thế nào. Rằng họ đều là con người.

Một lúc sau, chuông reo, báo cho họ biết đã đến lúc phải rời đi. Nhưng không ai cử động, tất cả đều đang chìm trong suy nghĩ thì nghe thấy tiếng chuông vang lên. Erza phải bước vào phòng để nhắc mọi người rời đi, nhưng ngay cả lúc đó họ vẫn ngơ ngẩn khi bước ra ngoài và rời đi.

Sau khi bốn người rời đi, Erza đứng trong căn phòng, nơi giam giữ họ. Cô có thể cảm nhận được bầu không khí nặng nề, mách bảo cô rằng có điều gì đó sâu thẳm ở đây. Cô mỉm cười, hạnh phúc vì cuối cùng mọi người cũng đã gần như hòa hợp được với nhau.

Sau khi điều đó xảy ra. Họ bước ra....

Cả bốn người đã bị giam trong khoảng hai tháng và đã được hai tuần kể từ khi họ kể một trong những bí mật sâu sắc nhất của mình cho những người khác. Kể từ đó, họ bắt đầu đi dạo cùng nhau và đi chơi nhiều hơn ngoài trường học và khu cấm túc.

Và khi ấy, tình cảm cũng nảy sinh. Cảm xúc mà Gray đã có cách đây không lâu đang lớn dần. Mỗi lần nhìn thấy Natsu, hắn đều rất vui, và hồi hộp. Khuôn mặt sẽ ửng hồng, hắn sẽ bất động vì không biết phải làm gì. Gray không biết chính xác những cảm xúc này là gì, nhưng hắn có một suy nghĩ. Và hắn cũng biết ý nghĩ đó là không thể.

Nhưng nhìn chung, điều đó có lẽ không đến nỗi bất khả thi như hắn nghĩ, vì điều tương tự cũng đang xảy ra với cậu trai tóc hồng. Gray. Gray luôn làm hao tổn tâm trí của cậu, hễ nhìn thấy hắn là tất cả những suy nghĩ của cậu sẽ biến đi đâu mất. Đối với cậu, Gray cũng khá đẹp và cậu muốn ở bên hắn. Đầu hồng chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có ngày điều này xảy ra, nhưng nó đã xảy ra, và cậu biết mình thích hắn.

Hai cậu trai gặp nhau bên ngoài trường học, sẵn sàng lên đường đến phòng giam. Khoảng một phút sau, nhóm họ có hai cô gái cũng đang gặp khủng hoảng tình yêu đi cùng.

Juvia biết, cô chỉ biết mình có tình cảm với cô gái tóc vàng. Cô biết ngay từ những ngày đầu học trung học, cô đã phải lòng Lucy. Nhưng với tất cả những gì đã xảy ra, cô đã quên những cảm xúc đó. Nhưng bây giờ, họ lại ở đây. Trở lại với hình ảnh của cuộc đời Juvia, điều đó không làm cô bận tâm chút nào. Nhưng cô sợ những gì người khác sẽ nghĩ nếu biết điều đó, cô đã giấu nhẹm cảm xúc của mình và hy vọng ít nhất mình có thể kết bạn với cô gái tóc vàng.

Về phần Lucy, cô nàng gặp một chút khó khăn khi tìm hiểu xem liệu cô có thích Juvia hay không. Thành thật mà nói, cô nghĩ hầu hết mọi người đều hấp dẫn, và cô chỉ nghĩ Juvia có gì đó đặc biệt hơn một chút. Vào lần giam giữ đầu tiên, cô đã nhận thấy điều này, nhưng không có nghĩa là chúng khác với hầu hết những cảm giác khác vào thời điểm đó. Nhưng bây giờ cô đã biết, cô biết mình thích Juvia hơn bất cứ điều gì.

Bốn người cuối cùng cũng đến được căn phòng, nơi mà họ nhìn thấy Erza.

"Cô đang làm gì ở đây vậy? Em tưởng hôm nay là buổi cấm túc." Gray hỏi, có chút tò mò.

"Ồ. Đó là bởi vì tôi nghĩ đã đến lúc phải dừng việc giam giữ. Các em có vẻ rất hợp nhau nên tôi nghĩ đã đến lúc phải dừng lại."

"Cái gì!"

"KHÔNG!"

"Cô không thể làm như vậy!"

Natsu, Juvia và Lucy đều hét lên. Erza giật mình nhìn họ và ngạc nhiên. Cô nhìn vào từng gương mặt và thấy mỗi người đều mang vẻ mặt lo lắng như muốn nói rằng 'làm ơn đừng lấy đi thứ đã giúp chúng tôi bên nhau'. Cô mỉm cười, quyết định tốt nhất là để họ tiếp tục chuyện này miễn là họ muốn.

"Được rồi, nếu các em vẫn nghĩ mình cần thêm thời gian. Bằng mọi cách, hãy sử dụng thêm thời gian này. Các em có thể dừng lại nếu muốn. Thôi, tôi phải đi đây. Hẹn gặp lại."

Nói xong Erza rời khỏi phòng, một aura hạnh phúc phủ quanh cô khi cô rời đi. Sau khi cô ấy đi, như thường lệ, họ đóng cửa lại và ngồi vào chỗ. Bây giờ họ thậm chí còn thân thiết hơn trước, mỗi người ngồi trên một chiếc ghế cạnh nhau. Tuy nhiên, họ vẫn làm một hình vuông nhỏ, dạng tròn.

"Cho nên, hôm nay tôi nghĩ chúng ta có thể tiến một bước lớn hơn. Bây giờ chúng ta đã trở thành những người bạn tuyệt vời và tôi nghĩ, nếu các cậu cảm thấy thoải mái khi nói về điều đó, thì chúng ta nên tiến thêm một bước nữa. Một bước mà hầu hết mọi người sẽ không bao giờ thừa nhận. Giới tính của họ, và những gì họ hướng tới. Tôi chỉ nghĩ, đây sẽ là điều tuyệt vời để giúp củng cố mối quan hệ của chúng ta hơn nữa. Vì vậy, có ai trong số các bạn muốn làm điều đó không?" Natsu chính là người nghĩ ra ý tưởng này. Mọi người đều do dự, nhưng đều gật đầu với vẻ quyết tâm trong ánh mắt. Hy vọng, không, họ biết rằng họ sẽ được chấp nhận.

Và thế là mọi chuyện bắt đầu, đầu tiên là với Juvia.

"Như mọi người đã biết, Juvia là con gái và tự nhận mình là con gái. Nhưng sở thích của Juvia cũng là con gái...... Juvia... Juvia là les."

Cô đang rưng rưng nước mắt, hy vọng không bị họ ghét bỏ, nhưng tất cả những gì cô cảm nhận được là ba bàn tay đặt trên mình. Cô nhìn lên và thấy được nụ cười trên khuôn mặt của mỗi người khi họ an ủi cô.

Họ chậm rãi dừng lại, và chẳng mấy chốc đã đến lượt Lucy.

"Chà, tôi xác định, nếu bạn muốn, với tư cách là một cô gái. Nhưng tôi thích tất cả mọi người... có nghĩa là pan."

Một lần nữa, mọi người đặt tay lên Lucy và mỉm cười, cho cô thấy rằng việc có suy nghĩ của riêng mình là ổn. Sau đó, đến lượt Natsu.

"Tôi thực sự không có định nghĩa nào cho bản thân. Tôi sẽ nói rằng tôi là người trung tính hoặc là con trai. Có nghĩa là tôi không có giới tính hoặc là con trai. Và tôi thích con trai. Điều đó có nghĩa, tôi là gay."

Và cứ như thế, sự an ủi tương tự lan tỏa từ mọi người đến Natsu, và giờ cuối cùng cũng đến lượt Gray.

"Tôi thích xác định mình là nam hơn. Và tôi thích cả hai, cụ thể là ba giới tính nếu cậu muốn. Tôi đang nói rằng tôi là bi. Nghĩa là, tôi thích nam, nữ và giới tính trung tính."

Sau khi tình yêu và sự thoải mái được lan truyền. Sau khi được thổ lộ, nước mắt đã được lau đi. Bốn người vừa nói chuyện. Nói về ngày của họ, nói về những gì phổ biến và những thứ tương tự. Chỉ nói chuyện như những người bạn bình thường.

Chẳng bao lâu sau, chuông reo, mọi người đều lấy đồ đạc và cùng nhau đi về nhà như cái cách họ đã làm từ lâu.

Sau đó là những lời thú nhận. Rồi tình yêu đến...

Bốn người ngồi trong phòng giam, tất cả đều sẵn sàng nói chuyện. Mong đợi, bầu không khí lúc đó có sự lo lắng. Nhìn quanh, tất cả họ đều bắt đầu nghịch linh tinh và làm gì đó tương tự. Mỗi người đều muốn hỏi ai đó trong phòng điều gì đó, nhưng họ không biết làm như thế nào.

Có ý tưởng, Juvia quyết định tận dụng cơ hội tốt nhất của mình. Cô hắng giọng, thu hút sự chú ý của người khác.

"Juvia chỉ đang nghĩ, tại sao chúng ta không nói về việc tỏ tình. Dù thế nào đi nữa chúng ta cũng phải nói ra mình thích ai." 

Những suy nghĩ chạy qua tâm trí mọi người. Họ có thể làm điều này, nhưng còn việc từ chối thì sao? Nhưng nếu họ thích lại bạn thì sao? Juvia biết cô muốn làm điều đó nên cuối cùng cô cũng hỏi.

"Vậy, tất cả các cậu đều muốn làm điều đó?" 

Mọi người nhìn nhau rồi nhanh chóng gật đầu đồng ý. Sự lo lắng dâng lên trong lồng ngực mỗi người khi nó bắt đầu.

"Được rồi, Juvia sẽ nói trước vì cô ấy muốn làm cho các cậu cảm thấy tự tin. Vậy, người Juvia thích lààà..., à... là Lucy. Juvia thích Lucy rất nhiều." Juvia thì thầm đoạn cuối đó nhưng mọi người đều có thể nghe thấy.

Lucy há hốc vì sốc. Người cô yêu bây giờ, cũng thích cô. Sau đó cô quyết định sẽ nói.

"Cậu biết không, đến lượt tôi. Người tôi thực sự yêu, không phải thích, không, tôi yêu cô ấy, là Juvia." 

Juvia che miệng lại, nước mắt bắt đầu trào ra khi cô mỉm cười và nói lại.

"Juvia cũng yêu Lucy!" Đứng dậy, Juvia đi đến chỗ Lucy và kéo cô vào một nụ hôn yêu thương. Tay Juvia đặt lên má Lucy, trong khi tay Lucy đặt trên eo Juvia. Tách ra, họ áp trán vào nhau và mỉm cười. Natsu rồi đứng dậy và di chuyển đến chỗ ngồi cũ của Juvia để cô có thể ngồi cạnh bạn gái mới của mình.

Bây giờ đến lượt Natsu thú nhận. Mặt đỏ bừng, cậu đã chuẩn bị cho điều tồi tệ nhất.

"Ừm, người tôi rất thích... well...Người tôi thích là Gray, thực ra, tôi yêu anh. Bằng cả trái tim và tâm hồn." Natsu nhìn xuống, chờ đợi một phản ứng tiêu cực nào đó. Nhưng tất cả những gì cậu nghe được là một giọng nói êm đềm, ngọt ngào khiến cậu có cảm giác như cả người lâng lâng.

"Và người anh yêu, là em, Natsu."

Rất dịu dàng, Natsu cảm thấy mặt mình được một bàn tay nâng lên. Ngước lên, cậu nhìn vào sắc xanh xinh đẹp trong đôi mắt của Gray, hắn chậm rãi cúi xuống hôn cậu dịu dàng, nhắm mắt lại, hai tay vòng qua cổ Gray, trong khi hắn đặt tay lên eo cậu.

Tách ra, cả hai mỉm cười với nhau trước khi đối mặt với những cô gái đang cười toe toét.

"Chà, có vẻ như chúng ta đã làm ở nơi mình không mong đợi." Gray nhận xét, ôm Natsu lại gần mình hơn.

"Nếu đó không phải là sự thật!" Lucy cười lớn, khiến những người khác cũng tham gia theo.

Cuối cùng chuông reo, và họ rời đi, để chúc mừng tình yêu mới của mình.

Cuối năm học. Tình yêu vẫn còn đó...

Đó là ngày cuối cùng của năm học, ngay sau ngày cuối cùng. Còn Gray, Natsu, Lucy và Juvia đang đứng trong phòng giam, nơi đã xảy ra rất nhiều chuyện.

"Tôi sẽ nhớ căn phòng này mất."

"Chuẩn rồi."

"Nhớ tất cả những kỷ niệm."

"Ít nhất mỗi người chúng ta còn lại một năm, phải không?"

"Yeah."

Với những lời cuối cùng đó, đội giam giữ rời khỏi trường học của họ và đi chơi cùng nhau để tận hưởng niềm vui mùa hè.

Nhiều năm sau, họ đang rất hạnh phúc, dù tình cảm gia đình vẫn còn đó...

Hai vợ chồng ngồi xuống phòng giam cũ, giống như trước đây. Đã mười năm kể từ đó. Lucy là luật sư tại một công ty lớn, kết hôn với người vợ đáng yêu Juvia, giáo viên dạy cho trẻ em có nhu cầu đặc biệt.

Gray là chủ một quán cà phê nhỏ, nơi anh làm việc cùng chồng mình là Natsu và cô con gái 5 tuổi của họ.

"Chà, được trở lại chắc chắn là rất vui."

Sau đó, bốn người vui vẻ nói chuyện như trước đây.

---------------------------------------------------------------------

K ship Luvia nhưng t vẫn trans vì độ soft của cái oneshot nì:)))

Còn đoạn cuối k phải trans nhầm đâu, bản gốc là husband thiệt đó. T đoán là khi được hỏi thì Gray sẽ trả lời Natsu là chồng mình, và Natsu cũng nói Gray là chồng ẻm nếu có ng hỏi (thì quan hệ chồng-chồng mà), cũng giống như việc con của 2 ng đều gọi cả 2 là ba đó.

Chứ tag t coi kĩ lắm r, k có naray hay natsuxgray đâu, yên tâm đọc.

-----------------------------------------------------------------------

Phần giải thích về xu hướng tính dục cho ai lười lên gg nè

Pansexual (pan) được biết đến là toàn tính luyến ái. Một người toàn tính có thể bị thu hút bởi người: song tính, đồng tính, dị tính (nam và nữ) và chuyển giới. Pansexual không chỉ giới hạn ở sự hấp dẫn về mặt tình dục, sự thu hút này còn liên quan đến khía cạnh tình cảm lãng mạn trong một mối quan hệ.

Bisexual (bi) là thuật ngữ được dùng để nói về xu hướng tính dục song tính. Đây là những người có sự rung động, cảm xúc yêu đương, ân ái với cả nam và nữ. Theo đó, họ có thể có quan hệ tình cảm/tình dục với cả người đồng giới và khác giới.

Lesbian (les) là khái niệm về sự hấp dẫn tình yêu, tình dục đồng giới nữ, những hành vi liên quan và cuối cùng phát sinh quan hệ tình dục giữa những người có cùng giới tính nữ với nhau, trong một hoàn cảnh lâu dài hoặc chỉ là gắn bó tạm thời.

Gay là thuật ngữ chỉ đến những người đàn ông yêu thích và cảm thấy hấp dẫn đối với những người cùng giới nam. Cảm xúc yêu thương và mối quan hệ của họ với nam giới không khác biệt gì so với các mối quan hệ tình cảm khác.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro