「Kitsune」no Oshougatsu (p1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay ngày 1 tháng 1 , Tràn ngập không khí của năm mới. Anh em nhà Miya nằm dài trên sofa và sàn nhà cùng nhau xem TV.
-" Chán vãi ~~"
- " Mày thấy chán thì đừng coi nữa"
Mặc dù phàn nàn về TV , nhưng Atsumu vẫn không thể ngăn mình dán mắt vào chương trình chào đón năm mới . Cặp song sinh nằm dài lăn lộn trên sàn và ăn bánh kẹo. Kể từ khi nghỉ tết, lúc nào chúng tôi cũng nằm và coi TV , thật là nhàm chán
*ゴロゴロ: nằm lăn lê bò toài
( như ảnh dưới nha ae :))) )


- " Ê ! Tsumu ! khi nào mày mới thôi nằm ườn ra đây hả ? "

- " Hảaa! Ai biết được! Bình thường tao đã vận động rất nhiều rồi "

- " Lúc nào chứ? "

Người mẹ ngao ngán nhìn 2 thằng con trai của mình sắp sửa đánh nhau. Cô đến gần và đánh cho mỗi đứa một cái .

- " Được rồi" - Cô vỗ tay rồi đi đến trước màn hình TV

- " Mẹ àa ! Mẹ chắn tv rồi, con không thấy gì hết " Atsumu phần nàn với mẹ

- " Hai đứa gửi thiệp chúc năm mới giùm mẹ ! Mẹ sẽ đưa thêm cho tụi mày " _ Cô cầm xấp bưu thiếp trên bàn và đưa cho 2 Anh Em.

- " Đó là việc của Samu , không phải của con" _Atsumu đang nằm trên Sofa quay người vào trong và đáp.

- " Con đang nói gì vậy Atsumu , dậy nhanh coi"

Osamu người đang nằm trên sàn ngao ngán ngồi dậy , Atsumu cũng rời khỏi ghế sofa.

- " Cái gì? "

- " Cái gì là cái gì??? "

Osamu và Atsumu trừng mắt nhìn nhau, có vẻ hai thằng khứa này chuẩn bị tẩn nhau lần đầu tiên của năm đây mà.

- " Aaaa , thật là khó chịu mà!! " Mẹ bất lực mắng

Sau đó Osamu và Atsumu bị đuổi ra khỏi nhà. Dưới bầu trời lạnh buốt của đầu năm . Cặp sinh đôi đã chẳng còn hứng cãi nhau nữa.

- " Uwaa~ lạnh khiếp"

- " Samu ! Nếu thấy lạnh thì chạy đua không ?"

- " Phiền phức thật đấy! Tao tự đi một mình "

Gió lạnh mùa đông lạnh buốt phả vào da thịt khiến hai thân thể cao hơn m8 run bần bật.
- " Eo ! Lạnh vãiii " _ Atsumu không chịu được mà thốt lên.

Mặc dù cả hai đang run rẩy vì lạnh, nhưng họ vẫn bước đi một cách uể oải . Nhưng Atsumu không thể im lặng được nổi 5s
-" Mày nhớ thằng đội trưởng đội bóng rổ năm ngoái của trường mình không? "

- " Àa , là đứa được lên TV đó ha "_ Osamu đáp

- " Vậy nên Clb bóng chuyền không thể nào để thua tụi nó đượcc "

Nhận thấy ánh mắt rực lửa của Atsumu, Osamu chán nản trả lời:
- " Khùng hả! Ai đi so sánh như vậy "

- " Hả ! Tại sao chứ ".

Atsumu trừng mắt nhìn Osamu- người đang run rẩy vì lạnh
- " Tao đang không có tâm trạng cãi nhau với mày "

Atsumu cũng không chịu nổi cái lạnh
mà rúc cổ vào áo khoác , hai người bước đi trong im lặng. Đột nhiên Atsumu nghểnh cổ lên tìm kiếm xung quanh .

-" Gì đấy " - Osamu nhìn hành động ngớ ngẩn của anh trai mình mà thắc mắc.

- " Là mùi bánh gạo"_ Atsumu trả lời

- " Hảa?? Bánh Gạo?? Mùi này... Là BÁNH GẠO!!! " ( câu thoại này Osamu nhắc đến bánh mochi 4 lần luôn á:)) )

Osamu cũng cố gắng tìm kiếm nơi phát ra mùi hương nhưng cái buốt giá mùa đông khiến mũi cậu lạnh buốt . Atsumu đứng bên cạnh đứng thẳng dậy , nhìn chằm chằm về một phía và lẩm bẩm :

-" Thấy rồi"_ Atsumu chạy nhanh về phía tỏa ra mùi hương

- " Nó là mùi Bánh gạoooo" _ Atsumu phấn khích gào lên

- " Cái... cái gì vậy?? Ê ! Đừng chạy !! TSUMU ! ĐỢI TAO VỚI THẰNG CHÓ KIAAA "
(Samu gọi Tsumu là" Inu-thằng chó" thiệt đó mn 🤣)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro