2. Suna Rintarou

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




"Rin."

Em rên rỉ, tựa cằm lên bụng anh, nhìn anh bất chấp cầm chiếc điện thoại đang chắn tầm nhìn của em. Rintarou hơi co người lại không mục đích, giống như cách anh luôn làm trước khi đi ngủ và em muốn ngăn lại. Bụng em réo lên và em gọi tên anh người yêu thêm lần nữa: "Rintarou."

Không cần nhìn, anh đặt tay lên đầu em và nói: "Rất tiếc, đã hết giờ hành chính rồi."

"Rin." Em như muốn quỳ xuống, giọng chuyển sang nũng nịu: "Chúng ta đi mua đồ ăn được không?"

"Bây giờ gần nửa đêm rồi."

"Đi mà, cửa hàng McDonald's ở cuối phố đang mở cửa mà. Em vừa tra rồi."

Tay Rintarou nhẹ xoa đầu em nhưng anh vẫn từ chối nhìn em.

"Còn anh đã bao giờ từ chối món khoai tây chiên vào đêm khuya chưa nhỉ?"

Anh nghiêng điện thoại sang phải và khuôn mặt đẹp trai của anh lộ ra, vẻ khó chịu pha kè hiện rõ trên nét mặt: "Nhưng anh buồn ngủ và bên ngoài lạnh kinh."

Em chớp chớp mi với anh, rồi trề môi dưới ra: "Thôi nào, em sẽ bao bữa này. Anh thậm chí không cần order nếu anh không muốn." Em rướn người lên ngực anh để chiếm nhiều không gian hơn: "Em sẽ làm bất cứ điều gì."

"Bất cứ điều gì phải không?" Rintarou nhướng mày, đặt điện thoại sang một bên để kéo em về phía ngực mình.

"Anh khá thích... đấy."

"Rin." Em chuyển hướng: "Đồ ăn. Đó là ưu tiên số một."

Những ngón tay mềm mại của anh ôm lấy gáy em, kéo em về phía trước cho đến khi môi hai người chạm nhau. Anh rời khỏi sau vài giây ngọt ngào, nhưng không phải khi cắn vào môi dưới của em: "Được rồi, được rồi. Chúng ta sẽ đi."

Anh nhéo nhéo đôi má ấm áp của em và cười toe toét: "Chỉ vì cách em cầu xin quá xinh đẹp thôi."

Em đảo mắt và ghé sát vào ngực anh, lúc đứng dậy kéo tay anh để bắt anh phải thực hiện lời hứa của mình.

Khi em đến cửa trước, mặc chiếc áo hoodie EJP của anh, nó hơi rộng, cỡ XL hoặc XXL (?), Rintarou kéo mũ trùm lên đầu em và kéo dây, để nó quấn quanh mặt em. Anh ấy buộc chúng lại trước khi nhét em vào chiếc áo khoác tiếp theo của mình.

Tình yêu hiện rõ trong khóe mắt xám của Rintarou khi anh kiểm tra người em một lượt nữa: "Đi thôi, đồ ngốc. Công chúa của anh cần phải ăn."

Năm phút sau, em đứng ở sảnh McDonald's, má ửng hồng vì lạnh và những ngón tay của Rintarou đan vào tay em trong khi anh đang nghiêm túc xem thực đơn. Khi em bước lên, anh kéo em về phía quầy và gọi món trước khi em có cơ hội mở miệng, là món em thường gọi và của anh, Rintarou nhanh tay nhét thẻ của mình vào máy.

"Này." Em rít lên khi đơn hàng được đặt, siết chặt tay anh ấy trong tay: "Em đã nói là em sẽ trả."

Anh ấy cúi xuống một chút, đặt một nụ hôn lên đỉnh đầu em, ngay trên mũ trùm đầu: "Em không cần lo về chuyện này, công chúa à. Đây là việc anh muốn làm."

"Nhưng-"

Một tiếng tặc lưỡi của anh khiến em im bặt và anh ấy quàng tay qua vai em: "Nah ah. Không có nhưng."

Em thở dài trước sự nài nỉ của anh, nhưng em vẫn nói với anh ấy: "Cảm ơn anh, Rin."

Anh liền hài lòng ngâm nga: "Mhm."

Một lúc sau, thức ăn được mang ra và với cánh tay vẫn đặt trên vai em, anh ấy dẫn em về nhà. Và khi cái lạnh mùa đông ập đến đầu mũi, em rúc sát vào bên Rintarou, hào hứng chia sẻ bữa ăn nhẹ vào đêm khuya với anh người yêu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro