CHAP 15: Hãy lãng phí tiền vào tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Hôm nay năm ba có trận đấu bóng rổ", Jackson bình luận trước khi nhét một thìa cơm vào miệng "Cậu có biết chồng cậu sẽ tham gia không?"

"Không phải chồng", Namjoon than vãn khi lấy bữa trưa ra.

Jackson đảo mắt "Bạn trai, sugar daddy, cậu muốn gọi là gì?"

"Cậu có sugar daddy hả Namjoon?", Im Jaebum hỏi khi ngồi xuống bên cạnh Jackson với người bạn Park Jinyoung theo sau.

Namjoon thực sự không thân thiết với họ. Họ đều là bạn của Jackson. Tất cả những gì cậu biết Jaebum là bạn cùng phòng của Jackson tại kí túc xá của trường, Jinyoung đang theo học chuyên ngành giáo dục mầm non còn Jaebum học ngành Ngôn ngữ học Nhật Bản.

"Tớ không", Namjoon trả lời.

"Anh chàng đó đã chuẩn bị bữa trưa và mọi thứ", Jackson chỉ vào đồ ăn trưa của Namjoon.

Jaebum liếc nhìn nó, nhận ra bữa ăn được chuẩn bị cầu kì, mùi thơm bay lên khiến bụng ai cũng réo.

"Tớ ước ai đó sẽ làm cho tớ bữa trưa", Jaebum thở dài.

"Đúng không?", Jackson bắt đầu gẩy thức ăn xung quanh "Tớ thực sự cảm thấy may mắn nếu có ai đó chuẩn bị bữa trưa cho mình, thậm chí chỉ cần đẹp trai bằng một nửa Kim Seokjin"

Namjoon nhìn cậu ta "Không phải cậu thẳng sao?"

"Yeah, nhưng tất cả các chàng trai đều gay vì khuôn mặt thương hiệu của trường chúng ta"

Người cao hơn nhướng mày tò mò.

"Một số người đã thực hiện bảng xếp hạng trong trường", Jinyoung lên tiếng "Nam đứng đầu trên diễn đàn của trường là Kim Seokjin"

"Trường chúng ta có diễn đàn?"

"Yah! Namjoon-ah, cậu làm cái quái gì cả ngày nếu không biết về diễn đàn?"

"Học"

Cả ba người cùng bàn đều rên rỉ.

Jackson lấy ngón tay xoa xoa thái dương "Cậu biết không, đó chính xác là lý do cậu không có bạn gái. Cậu bị học tập cuốn lấy". Jackson thò tay vào túi, lôi điện thoại ra "Đây. Hãy tự xem đi"

Namjoon nhận lấy điện thoại, nhìn vào màn hình. Cái gọi là diễn đàn đại học, về cơ bản là một trang web với các tin tức và tiêu đề của các mục. Cậu lướt xuống những cái bên dưới và đọc nó lên "Hot! Nhân vật nào trong trường đại học xinh đẹp nhất?"

"Đúng rồi, Seokjin ssi đã thắng giải đó", Jinyoung bình luận.

"Kim Seokjin: Hình ảnh hoàn mỹ quyến rũ thế giới với tính cách đáng yêu"

Các chàng trai đều nhún vai.

"Người hâm mộ đặt cho idol Kim Seokjin một biệt danh mới, Doritos, vì anh ấy có bờ vai rộng và eo nhỏ, nó là hình tam giác ngược giống như miếng Doritos"

(Doritos là bim bim có hình tam giác =))))

"???", Namjoon đặt điện thoại xuống, "Đứa quái nào viết những thứ thế này?"

"Ai cũng có thể", Jinyoung trả lời ngay sau khi Jackson lấy lại điện thoại và chụp ảnh hộp cơm trưa của Namjoon.

"Tớ sẽ để tiêu đề cái này là Idol Jin – hộp cơm trưa đầy tình yêu và ngưỡng mộ dành cho Kim Namjoon", Jackson cười khẩy.

Namjoon đập mạnh vào đầu cậu ta.

"Tuy nhiên, mọi chuyện đều nghiêm trọng nếu Jin bị ốm hay gì đó. Cậu sẽ sống sót thế nào?", Jaebum nói.

"Jin hyung đã đưa cho tớ một trong những thẻ atm của anh ấy", cậu nói một cách bình tĩnh.

Jackson khịt mũi "Oh yeah. Chứng minh cậu không nói điêu đi"

Joon đảo mắt, cậu thò tay vào túi lấy ví ra "Tớ thực sự không sử dụng nó", cậu bình luận khi mở ví lấy ra một thẻ tín dụng đen "Tớ cảm thấy rất tệ nếu sử dụng nó khi không khẩn cấp"

Ba người còn lại hoàn toàn chấn động.

"Cái quái gì thế?!", Jackson hét lên, giật chiếc thẻ trên tay Joon "Đây là không công bằng! Nó là bất công! Tớ muốn có sugar daddy!"

Namjoon cúi gằm mặt vào tay khi những người xung quanh bắt đầu nhìn chăm chăm vào họ.

Jackson đang cởi cúc áo sơ mi của mình "Yah! Nếu có bất kì hyung hay noona nào giàu có cần lãng phí tiền, hãy lãng phí nó vào tôi!!! Tôi có cơ bụng!"

(Cười up cười down =))))

Jinyoung với lên và kéo áo sơ mi của cậu ta vào "Đừng có xấu hổ như thế! Sau đó Jinyoung giật lại thẻ và đưa cho Namjoon "Nghiêm túc mà nói, anh ấy thực sự chi trả được hả?"

Jaebum thầm thì "Nghe nói mẹ anh ấy là cựu Hoa hậu Hàn Quốc, bố anh ấy là giám đốc điều hành của một công ty có trụ sở tại Đức"

"Cậu có nghĩ anh ấy sử dụng điều đó để vào trường đại học này không?", Jackson nói.

Namjoon dùng đũa gẩy gẩy "Đó là ở Đức, đồ ngốc. Không liên quan gì với Hàn Quốc". Cậu chợt nhận ra rằng mặc dù đã sống với anh ấy hơn nửa tháng, nhưng Namjoon thực sự không biết nhiều về hyung của mình.

Gia đình của Seokjin như thế nào? Anh ấy có anh chị em không? Anh ấy có nuôi thú cưng không? Thức ăn hay màu sắc yêu thích của anh ấy là gì?

"Này Joon-ah", Jaehwan nói phía sau lưng cậu "Hôm nay em định đi xem các hyung của mình thi đấu à?"

Joon thật sự không biết những người khác bắt đầu cho rằng họ là 'các hyung' của cậu từ bao giờ, nhưng cậu đoán rằng vì Seokjin đã chăm sóc cậu rất tốt nên họ cũng coi cậu ấy như một đứa em trai.

"Để em ấy yên, Ken", Seokjin nói, đẩy tay Jaehwan ra khỏi đầu Namjoon, "Em ấy có lẽ còn việc quan trọng hơn phải làm, chẳng hạn như học tập. Phải không Joonie?"

Namjoon mở miệng đồng ý nhưng Jackson đã đánh cậu vì điều đó.

"Chúng ta sẽ đi", tên ngốc Jackson nói "Nhưng anh sẽ khao chúng em nếu anh thắng chứ?"

Seokjin sờ mũi "Tụi em không được uống"

"Vậy bữa tối thì sao?"

"Ok, thỏa thuận vậy", Seokjin vỗ đùi Namjoon và nháy mắt với cậu "Hẹn gặp ở đó". Anh rời đi, những người khác cũng đi theo sau anh.

Jackson bắt đầu highfive với những người cùng bàn, nhưng Namjoon không thèm highfive lại. Cậu đột nhiên cảm thấy tệ khi biết rằng Jin sẽ chi nhiều tiền hơn cho cậu vì những người bạn ngu ngốc của cậu. Jackson chết lặng. Có cách nào để thoát khỏi đây không?... Giả vờ đau bụng hoặc-

"Làm thế nào mà cậu có thể làm điều đó?", Jinyoung hỏi.

Namjoon cau mày nhìn "Làm gì?"

"Giả vờ như cậu không nhận ra anh ấy nhìn cậu với những ngôi sao lấp lánh trong mắt"

"Jin hyung không có nhìn tớ như vậy"

Jackson bật cười "Làm ơn đi", dừng một chút rồi tiếp tục "Anh ấy chỉ nhìn cậu như vậy. Tớ nghĩ anh ấy crush cậu, Namjoon-ah. Nếu vậy thì cuộc sống của cậu thật tuyệt vời ngay cả khi cậu không thích anh ấy"

Namjoon không bình luận thêm, chỉ tiếp tục ăn thức ăn trong im lặng.

Jin hyung yêu cậu? Không đời nào. Anh ấy thật tốt, và đó là cách mà Jin đối xử với mọi người. Tốt.

---

"Tại sao em cũng phải đi?" Yoongi than vãn.

"Bởi vì anh nhớ rằng Namjoon là một tài xế rất tệ nên anh cần một người khác", Seokjin nói một cách bình tĩnh "Joon-ah, bế anh"

Namjoon thở dài và đứng dậy, đến bên chỗ Jin, người đang ngồi trên ghế với cánh tay dang rộng như một đứa trẻ nhỏ.

Cậu cẩn thận đưa một tay của mình xuống dưới chân và tay còn lại ra sau lưng anh ấy, nâng Jin lên theo cách bế công chúa. Seokjin vòng tay qua cổ Joon.

"Đi đâu?", Namjoon hỏi

"Phòng tắm. Giúp anh tắm rửa"

Namjoon đột ngột dừng lại, "Giúp anh cái gì?". Cậu đứng im trong phòng khách.

Seokjin đảo mắt "Người anh bốc mùi mất, anh cần tắm. Nhưng nếu đứng có khả năng anh sẽ ngã, anh cần em giúp anh tắm"

"N-nhưng tắm cho anh-", cậu cảm nhận sự đỏ mặt đang lan tràn trên người.

"Tất cả những gì em phải làm là đỡ anh lên trong trường hợp anh bị ngã hay gì đó"

Namjoon há miệng nhìn chằm chằm vào anh. Ý nghĩ về cậu và Jin, một Seokjin trần truồng, và cậu, cùng ở trong phòng tắm... Namjoon cởi bỏ quần áo trên người Jin và giúp anh ấy tắm...

Không. Cậu không làm được.

"Ôi trời ơi!", Yoongi rên rỉ. bước vào từ bếp "Đưa anh ấy đến đây, Joon. Anh sẽ làm"

"Anh làm?", Namjoon mở miệng hỏi.

Yoong nhìn cậu "Anh đã nhìn thấy anh ấy khỏa thân trước đây, Joon. Nhìn thấy nó lần nữa không phải là vấn đề lớn"

"Mong là em biết", Jin đột nhiên đứng dậy khi bám vào vai Namjoon "Bây giờ trông anh đẹp hơn nhiều so với hồi đại học". Anh ấy nháy mắt với Yoongi "Em sẽ vui cho mà coi"

Một tiếng khịt mũi thoát ra "Ừ, em cá là vậy", Yoongi cười và ra hiệu vào phòng tắm "Làm nhanh cho xong đi"

Cá nhân Namjoon không biết làm thế nào mà cậu có thể vượt qua chuyện này. Cậu đặt Jin ngồi trên bệ toilet. Anh lớn cởi áo sau đó yêu cầu giúp đỡ cởi quần. Khi Namjoon không thể giúp đỡ điều đó, Yoongi bước vào. Namjoon nhìn chằm chằm một điểm trên tường trong khi hai người kia di chuyển để cởi quần của Jin.

"Anh ngủ mà không mặc quần lót?", Joon nghe Yoongi hỏi.

"Luôn như vậy mà", Jin nói "Nhân tiện em cũng nên cởi quần áo của mình đi. Nhà anh không có quần áo nào vừa với em nếu em bị ướt đâu"

Yoongi lầm bầm điều gì đó nhưng cũng cởi đồ ra. Có một chút xáo trộn. Namjoon cố gắng nghĩ ra những thứ khác không liên quan đến hai hyung của mình trong phòng tắm. Nhưng đó là nhiệm vụ khó khăn. Cậu thỉnh thoảng lại nghe thấy tiếng Seokjin cười khúc khích và Yoongi ra lệnh cho anh đứng yên.

"Cuối cmn cùng cũng xong", Yoong nói "Joon-ah, hãy đưa anh ấy về phòng trong khi anh mặc quần áo vào"

Namjoon cuối cùng cũng nhìn vào họ. Yoongi đã mặc quần đùi và đang xỏ một chân vào quần dài. Seokjin đang giữ thăng bằng trên một chân, khăn quấn quanh eo, đứng dựa vào tấm kính để làm điểm tựa.

Joon bế anh ấy về phòng và đặt lên giường. Yoongi tham gia cùng họ và bắt đầu lục lọi tủ đồ của Jin một cách chán nản

"Quần áo nào vậy hyung?"

Jin mím môi lại khi Namjoon cắm máy sấy tóc "Áo phông trắng, cùng với áo sơ mi sọc oversize, và cái quần siêu đỉnh của anh nữa"

"Siêu đỉnh?", Namjoon đặt câu hỏi, bước đến trước mặt Seokjin và luồn ngón tay vào tóc anh cả để giúp anh ấy sấy khô tóc.
(Trời ơi soft xỉu huhu, đau chân chứ có đau tay đâu mà người ta tình nguyện sấy tóc cho kìa =((( )

"Anh phải tạo ấn tượng tốt", Seokjin nhếch mép nói "Không thể để giáo viên mới đó nghĩ rằng có thể thay thế anh dễ dàng như vậy"

"Hyung, cái quần siêu đỉnh của anh", Yoongi nói từ phía bên kia phòng "Chật quá, sẽ rất đau nếu kéo qua mắt cá chân của anh"

Seokjin chỉ khoanh tay trước ngực, bĩu môi. Namjoon cố gắng hết sức để không chú ý đến hành động khoanh tay làm nâng ngực của anh ấy lên.

"Oh, poo. Vậy thì anh trông không đẹp chút nào"

"Trông anh lúc nào cũng đẹp mà hyung", Namjoon nghĩ, không nhận ra mình đã nói thành tiếng cho đến khi môi Soekjin nở nụ cười toe toét và tay anh đưa lên véo má cậu.

"Cảm ơn Joonie", Seokjin thủ thỉ với cậu "Đây là lí do tại sao anh thích em"

Em út đỏ mặt không bình luận.

"Em ấy có dễ thương không Yoongi?", anh cả vẫn tiếp tục "Em ấy đã rất xấu hổ khi nghĩ đến việc nhìn thấy phía dưới của anh". Anh xoa đầu Joon "Tuy nhiên, đó là công bằng khi anh cho em xem của anh, sau khi anh nhìn thấy của em hồi ở đại học"

Yoongi ngừng nhìn qua tủ quần áo của Jin và chỉ nhìn chằm chằm vào hai người họ. Có phải họ đã-?

"Không như anh nghĩ đâu!", Joon nói ngay lập tức, mặt tái đi.

"Tất nhiên là không phải rồi", Seokjin gật đầu "Đó thực sự là một cảnh kinh điển. Anh về nhà. Anh nghe thấy tiếng ồn và lo lắng có chuyện gì xảy ra nên mở cửa bước vào phòng Namjoon đang nằm và Oh!! Cậu nhỏ của Joonie là masterba-"

Anh không thể hoàn thành nốt câu. Namjoon đang ôm mặt vào gối "Hyung!", cậu ấy rên rỉ "Anh đã hứa là không nói với bất cứ ai!"

Yoongi đảo mắt và tiếp tục tìm trong tủ "Ngu ngốc"

"Không có gì phải xấu hổ cả, Joon", Seokjin dịu dàng đảm bảo. Rồi anh ấy nở nụ cười "Tuy nhiên, hãy để anh giúp em lần sau. Thật tiếc khi em phải tự-"

Namjoon đẩy chiếc gối lên người anh. Bên dưới gối, cậu có thể nghe thấy tiếng cười bị bóp nghẹt của Jin. Cuối cùng cậu phải bỏ đi để không thực sự giết hyung của mình. Hai mươi phút sau và Jin cũng đã mặc được quần áo. Yoongi lấy trộm một chiếc quần của Namjoon vừa với anh chàng.

Giống như Namjoon đã nói, Jin luôn trông rất ổn. Anh ấy thực sự trông rất tuyệt.

"Đã đến lúc làm cho mọi người biết đến!", Jin nói khi họ đi lấy xe cho anh "Đã đến lúc làm những giáo viên thay thế hoàn toàn bị che mắt bới vẻ đẹp này. Lái xe, bắt đầu!"

Yoongi và Joon chỉ nhìn nhau trước khi họ tròn mắt.

Đêm nay chắc chắn sẽ rất thú vị.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro