↪9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhật ký thân mến,

Hôm nay là ngày lễ tình nhân.

Là ngày mà tôi mong được dành thời gian ở bên cạnh anh ấy.

Nhưng nhìn xem giờ tôi ở nhà một mình phàn nàn về những cặp đôi ngu ngốc,

Bởi vì như mong đợi, tôi luôn là kẻ cô đơn.

+++

Những đám mây tuyết xuất hiện đầy bầu trời, khiến cửa sổ tôi bị bao phủ bởi nó. Tôi tựa khủy tay lên thành cửa sổ, thổi tóc mái vì không biết nên làm gì. Tôi nhìn vào danh bạ điện thoại của mình, muốn gọi cho ai đó và có thể đi chơi cùng họ.

Là như vậy, cho đến khi tôi dừng lại ở một liên lạc quen thuộc. Hoshi ♥

'Sao mày lại làm như vậy với bản thân vậy, Yooji? Hãy quên đi, anh ấy có người bạn gái mà anh ấy luôn yêu rồi.' Tôi cười vì suy nghĩ của mình.

Tôi quyết định mình nên vận động một chút, đặt cuốn nhật ký lên bàn, tôi thay đồ để ra ngoài. Sau vài phút chọn lựa mặc đồ gì, tôi cuối cùng bước ra khỏi nhà. Khí lạnh ngay lập tức được cảm thấy, khiến tôi rùng mình. Tôi đi đến trung tâm thương mại, mua vài thứ cho bản thân. (vì ngay bây giờ người duy nhất thực sự yêu tôi chính là bản thân tôi bạn thấy đấy)

Tôi có một khoảng thời gian tuyệt vời trong việc lựa chọn quần áo, nhưng đoán xem ai quyết định đụng vào người tôi nào.

Đương nhiên. Là cặp đôi hoàn hảo đó rồi.

"Ồ Yooji! Thật tốt khi thấy cậu ở đây!" Bạn thân cũ của tôi chào tôi với đôi mắt cười, trước khi nắm lấy áo của Hoshi, cố ra hiệu rằng tôi đang đứng trước mặt bọn họ.

"Ồ...Yooji à...Chào..." Hoshi trông có vẻ không vui vẻ lắm vì mắt anh luôn né tránh cái nhìn của tôi. Giờ anh ghét tôi rồi hay sao?

"Cậu có bạn hẹn với cậu à? Vì trông giống như cậu đang ở một mình..."

"Vào ngày 14 tháng 2 không có nghĩa là hẹn hò với người khác, Seunghee-ssi." Tôi nói lại, hoàn toàn tức giận vì cô ta nói đến việc đó. Và, tôi nói thế đương nhiên, đã thu hút được sự chú ý của Hoshi.

"Ể? N-nhưng hôm nay là ngày Valentine mà..." Cô ta nhìn tôi lo lắng và tôi chỉ có thể lườm cô ta.

"Valentine không phải là một ngày đặc biệt lắm. Nó chỉ là một ngày bình thường thôi. Cô đang cô nói cái gì vậy?"

Hoshi ngăn tôi trước khi tôi có thể tiếp tục, khi nghĩ rằng chuyện  này có thể dẫn đến đánh nhau, trong khi không hề. Anh ta bắt đầu nói rằng bọn họ phải đi và anh ta cảm thấy tiếc cho tôi. Nghiêm túc đấy, tại sao ai cũng nghiêm trọng hóa ngày này lên vậy...

++++

Nhật ký thân mến,

Trong tất cả các ngày nhật ký à,

Tôi phải chạm mặt anh vào ngày hôm nay.

Tôi đột nhiên cảm thấy không vui lắm khi nhìn thấy khuôn mặt

Của Seunghee và Hoshi.

Giống như tôi đã chán ghét họ lắm rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro