3/4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Warnings: 18+
_____________

Khoảnh khắc nhiệm vụ xuất hiện, cả hai lại rơi vào trầm mặc.

So với nhiệm vụ này, nhiệm vụ đầu tiên giống như một món khai vị trước bữa ăn. Và theo quy tắc trên màn hình, đây vẫn chưa phải là nhiệm vụ cuối cùng, vì ngay cả khi nhiệm vụ này được hoàn thành, thì vẫn còn những nhiệm vụ mới đang chờ đợi họ. Cả hai có thể tưởng tượng rằng nhiệm vụ cuối cùng sẽ có mùi vị kinh khủng đến như thế nào.

Một lúc lâu sau, Hoàng Huyễn Thần khàn giọng nói: "Ai là người đã nghĩ ra nhiệm vụ này? Tại sao tôi luôn cảm thấy rằng bạn đang cố ý trêu chọc chúng tôi?" Anh ta không thể không nhìn xung quanh, "Thực sự không có máy ảnh thu nhỏ hay gì đó ở đây sao?"

Tất cả nhiệm vụ trên màn ảnh dường như chỉ có một mục đích duy nhất - buộc anh và Lý Long Phúc phát sinh mối quan hệ thân mật.

Hoàng Huyễn Thần cảm thấy buồn cười một cách vô lý.

"Chúng ta chọn cái thứ hai đi?" Lý Long Phúc thấp giọng hỏi.

Hoàng Huyễn Thần cúi đầu, tránh ánh mắt của đối phương, "Tùy cậu quyết định."

Bất kể chọn A hay chọn B, thì chỉ có Lý Long Phúc là bị tác động có thể gặp nguy hiểm nhưng đối với Hoàng Huyễn Thần những điều này dường như không đáng là gì cả. Vì vậy sự lựa chọn nằm trong tay Lý Long Phúc

Lý Long Phúc nói: "Tớ muốn chọn nhiệm vụ B, bởi vì nhiệm vụ này tớ không cần phải bị thương."

Hoàng Huyễn Thần im lặng một lúc rồi nói: "Vậy tớ đi tắm trước."

"Được." Lý Long Phúc gật đầu.

-
Đây có thể là lần tắm lâu nhất mà Hoàng Huyễn Thần từng tắm. Anh chà xát gần như muốn lột da ra khỏi cơ thể. Vừa nghĩ tới một lát nữa mình bị thành viên cùng nhóm thổi kèn, anh có cảm giác không chân thật chút nào.

Tại sao nó lại trở nên như thế này?

Đầu óc của Hoàng Huyễn Thần khó có thể suy nghĩ được gì, anh cảm thấy bản thân và Lý Long Phúc đều bị điên rồi. Anh lại bắt đầu hối hận về sự lựa chọn của mình, nhưng anh không còn cách nào khác.

Dù không muốn đối diện với sự thật nhưng rồi chuyện gì đến rồi cũng sẽ đến.

Hoàng Huyễn Thần sấy khô tóc rối bước ra khỏi phòng tắm. Anh nằm trên giường như một con cá chết, cất giọng nói khó khăn, "Tớ đã sẵn sàng rồi."

Bởi vì nằm ngửa nên anh không thể nhìn thấy hành động của Lý Long Phúc. Chỉ có thể nghe thấy tiếng vải sột soạt khe khẽ bên kia, đối phương hình như đang đứng dậy đi tới màn hình hiển thị, gõ nhẹ một cái. Ngay sau đó, màn hình phát ra tiếng "bíp".

Hoàng Huyễn Thần đã rất quen thuộc với giọng nói này - đó là giọng nói khi bắt đầu nhiệm vụ.

Ngay sau đó, anh nghe thấy tiếng bước chân dần dần tới gần, giọng của cậu vang lên trên đỉnh đầu, nghe có chút do dự,"Hoàng Huyễn Thần, ngồi dậy đi, như vậy tớ không..." Đối phương còn chưa nói xong nhưng Hoàng Huyễn Thần ngay lập tức hiểu điều đó có nghĩa là gì.

Khuôn mặt Hoàng Huyễn Thần lập tức đỏ lên, anh nhanh chóng ngồi dậy.

Lý Long Phúc ngồi xổm xuống trước mặt Hoàng Huyễn Thần. Thực ra, Lý Long Phúc không hề bình tĩnh như vẻ bề ngoài. Dù sao đây là lần đầu tiên cậu làm loại chuyện này, mà người làm cùng lại là thành viên cùng nhóm.

Tay Lý Long Phúc  có chút lạnh, khi cậu chạm vào bụng dưới Hoàng Hiên Thần, cậu cảm giác được cơ bụng của anh căng thẳng trong chốc lát. Lông mi Lý Long Phúc run lên, cậu kéo quần đối phương xuống, sau đó từ trong quần móc ra dương vật của anh.

Hạ thân được làm sạch không còn mùi lạ mà thay vào đó là mùi thơm của sữa tắm. Lý Long Phúc bất đầu thăm dò, cậu vươn đầu lưỡi liếm nhẹ quy đầu. Hoàng Huyễn Thần lập tức căng thẳng. Lý Long Phúc ngước mắt lên, quan sát phản ứng của đối phương, sau đó tiếp tục ngậm quy đầu vào trong miệng, giống như ngậm que kẹo, cẩn thận mút.

Da đầu của Hoàng Huyễn Thần tê liệt vì bị mút. Sự thật đã chứng minh rằng dương vật của một người đàn ông có thể trở nên cương cứng miễn là anh ta được kích thích từ bên ngoài. Đặc biệt là đối với một người mới tương đối xa lạ như Lý Long Phúc, sự kích thích do cậu mang lại càng mạnh mẽ hơn.

Hoàng Huyễn Thần thở hổn hển vài lần, không thể không nhắc nhở, "Còn ở dưới nữa, đừng chỉ liếm phía trên."

Nghe vậy, Lý Long Phúc ngoan ngoãn vươn tay nắm lấy "Hoàng nhỏ" của đối phương, đầu lưỡi bắt đầu liếm từ gốc dương vật đến quy đầu, sau đó mút mạnh.

Hoàng Huyễn Thần gần như không thể giữ được bình tĩnh.

Lý Long Phúc không biết điều đó, cậu vẫn tiếp tục cầm "cậu nhỏ" của Hoàng Huyễn Thần liếm nó vài cái. Sau đó cậu há miệng, ngập ngừng ngậm một miếng nhỏ. Cảm giác bị nhét đầy trong miệng thật khó chịu, nhưng để cho Hoàng Huyễn Thần xuất tinh càng sớm càng tốt, Lý Long Phúc vẫn cố gắng hết sức để thả lỏng miệng từ từ nuốt xuống hết.

Khoảnh khắc bị Lý Long Phúc nuốt chửng, Hoàng Huyễn Thần cảm thấy thỏa mãn và sung sướng chưa từng thấy. Miệng của cậu vừa ấm vừa chặt, anh cảm giác khắp người đều tập trung vào bộ phận bị Lý Long Phúc ngậm trong miệng. Mỗi lần mút đều khiến da đầu anh tê dại, không thể nghĩ được gì. Trong tâm trí anh chỉ còn lại cảm giác hồi hộp tê tái.

Hoàng Huyễn Thần kiểm soát ham muốn xuất tinh của mình, hít một hơi thật sâu, cúi đầu xuống. Anh tình cờ bắt gặp ánh mắt của Lý Long Phúc.

Lý Long Phúc đầu tóc rối tung, hai mắt đẫm lệ, mũi đỏ bừng, đang ngước mắt lên nhìn anh. Quan trọng nhất là miệng cậu đang ngậm bộ phận sinh dục của Hoàng Huyễn Thần.

Hoàng Huyễn Thần chỉ cảm thấy máu toàn thân dồn lên não. Giây tiếp theo, anh thực sự xuất tinh.

Lý Long Phúc bị sặc tinh dịch, nhanh chóng nhả dương vật của Hoàng Huyễn Thần ra, che miệng và ho.

Hoàng Huyễn Thần có chút xấu hổ, vội vàng nói: "Mau nhổ ra đi..."

Lý Long Phúc ngẩng đầu nhìn hắn, đột nhiên lắc đầu, sau đó nuốt xuống toàn bộ tinh dịch với một tiếng càu nhàu. Ngay sau đó, cậu lè lưỡi cho Hoàng Huyễn Thần xem, vẻ mặt có chút ủy khuất nói: "Vừa rồi tớ bị nghẹn ở cổ họng, vô ý nuốt hết mất rồi.

Hoàng Huyễn Thần hơi sững sờ.

Anh cảm thấy mình sắp phát điên. Bởi vì vừa rồi, anh thực sự rất muốn xuất tinh lên mặt cậu.

Tại sao vậy? Có phải do cơ thể anh đã sinh ra quán tính rồi không?

Hoàng Huyễn Thần không dám nghĩ về điều đó, anh tránh mắt của Lý Long Phúc, nhỏ giọng nói: "Nuốt nó không tốt cho sức khỏe của cậu đâu, lần sau đừng làm như vậy."

Anh nói xong liền muốn khâu miệng mình lại. Lần sau, làm sao mà có thể có lần sau.  Anh đang nói cái quái gì vậy.

May mắn thay, Lý Long Phúc không có bất kỳ phản ứng đặc biệt nào, cậu mỉm cười với Hoàng Huyễn Thần, rồi đứng dậy và nói: "Tớ đi đánh răng trước."

"Okay..."

Nhìn thấy bóng lưng đối phương rời đi, Hoàng Huyễn Thần cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Anh chán nản nằm xuống giường, một lúc sau, anh lấy hai tay che mặt, lẩm bẩm: "Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra ở đây vậy?"

Sau khi Lý Long Phúc quay lại, hai người không nói gì nữa, mà là lẳng lặng nằm ở trên giường chờ nhiệm vụ cuối cùng đến.

Vào lúc tám giờ tối, văn bản trên màn hình được cập nhật đúng giờ.

[Nhiệm vụ thứ ba mở ra, mời chọn:]
【A: Lý Long Phúc đóng một cây kim thép vào lòng bàn tay của Hoàng Huyễn Thần】
【B:  Hoàng Huyễn Thần xuất tinh một lần trong người của Lý Long Phúc】
[Đếm ngược: 6 giờ]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro