Friend

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Kim Jisoo nhận thức một cô gái. Một cô gái có nụ cười dịu dàng như ánh nắng tháng tư. Mãi đến tận một ngày kia, cô gái mười sáu tuổi lần đầu tiên gặp được một Kim Jennie mười lăm tuổi.

Cô sẽ ở một ngày nào đó trong tương lai kể ra ảo não cùng Kim Jisoo lúc đang uống rượu, người vừa nói bản thân mình không có say, một bên loạng choà loạng choạng rơi nước mắt, nếu như lúc trước nhịn được chỉ đem nàng xem như là bạn bè, hẳn là tốt rồi.

Trong lòng ai cũng có lửa nhưng người đi qua chỉ thấy khói. Nhưng luôn có một ai đó, luôn có một ai đó có thể nhìn thấy ngọn lửa này, sau đó bước đến và ở bên cô gái đó, bắt đầu bằng câu "Có lẽ tốt hơn nên làm điều này", và sau đó, "Tôi nghĩ là bạn bè sẽ tốt hơn cho chúng ta. "".

Khi cô gặp được Kim Jennie, giống như cá mắc cạn trên bờ nhìn thấy một con mèo đen vào giây phút cuối cùng khi nó nhắm mắt.

Kim Jisoo nhớ rõ rằng ngày hôm đó là cuộc chạm trán đầu tiên của cô với Kim Jennie. Cô hôm đó mặc áo len đỏ đang rụt rè tập nhảy trong phòng tập, không có cơ bản nhưng nhảy rất thẳng thừng.

Phòng tập trống rỗng vang lên tiếng nhạc rất rõ ràng, làn da và quần áo ướt đẫm dính vào nhau khi nhảy, động tác của cô kết thúc vì mồ hôi mặn chát chảy vào mắt. Đôi mắt đau đớn khiến cô không thích khóc cũng rơi nước mắt, dụi dụi mắt, phải một lúc sau cô mới mở mắt ra được.

Cô mặt đỏ bừng vì bài tập vất vả, và hơi thở không hề thuyên giảm vì sức nặng của bài nhảy vừa rồi. Cơ thể khẽ lắc lư theo nhịp thở, thật sự rất mệt.

Cô đặt hai tay lên đầu gối và chôn cả người thật thấp, để đỡ mỏi, bỗng một bàn tay cầm khăn giấy giơ ra trước mặt, mùi khăn giấy thoang thoảng quyện với hương thơm độc đáo của bàn tay chủ nhân. Sau khi ngửi không khí xung quanh mình, cô lén hít một hơi, cố gắng đưa sự đặc biệt của khoảnh khắc này vào tâm trí mình qua mũi, rồi cầm lấy mảnh giấy.

Đem thân thể đứng thẳng, chủ nhân của đôi bàn tay đứng ngang tầm cô, cô nhìn nàng, chỉ cảm thấy thời gian vừa dài lại vừa ngắn.

Dài là khi cô cảm thấy da đầu run lên khi nhìn thấy Kim Jennie, và mọi tế bào trong cơ thể cô đều bàng hoàng, như thể cô đã quên mất việc thở.

Ngắn là khi nhìn người trước mặt. Trên mặt nàng không có nụ cười, nhưng trong mắt lại có một tia quỷ mị, khuôn mặt tinh xảo lại thêm một chút nhanh nhẹn, như thể giây sau là tận thế, cô không thể nhìn đủ.

Hóa ra đây là cảm giác yêu từ cái nhìn đầu tiên. Người ta nói yêu từ cái nhìn đầu tiên là không đáng tin cậy nhất, nhưng chỉ có cô mới biết rằng yêu lâu dài, giống như một đặc điểm nào đó của người đó, và yêu từ cái nhìn đầu tiên có nghĩa là cô thích tất cả mọi thứ ở người đó.

Chẳng hạn như thời điểm này.

"Xin chào, tôi tên là Kim Jisoo." Cô đưa tay ra một cách ngốc nghếch.

"Kim Jennie." Kim Jennie đáp lại bằng một nụ cười, nhưng lại tinh nghịch đập vào tay Kim Jisoo. Có một nụ cười trên khuôn mặt hơi có da thịt của nàng, dễ thương là từ mô tả tốt nhất cho dành cho nàng. Tình yêu bất chợt đến dường như khiến cô cảm thấy nàng làm gì cũng đáng yêu, cô đầu hàng vô điều kiện trước sự dễ thương đó.

Kể từ ngày đó, cuộc đời của cô và Kim Jennie thay đổi từ hai đường thẳng song song thành một đường tiệm cận. Từ đó, có một con số mang tên Kim Jennie trong công thức dành riêng cho thanh xuân của cô.

Trong vòng ba ngày quen nhau, họ tự nhiên thẳng thắn gặp nhau trong phòng tắm hơi, đây không phải là lần đầu tiên cô nhìn thấy Kim Jennie khỏa thân, nhưng quả thực là cô đang khỏa thân trước mặt Kim Jennie. Cô vẫn còn quá nhút nhát, không dám nhìn thẳng vào người trước mặt, cô chỉ dám nhìn chằm chằm vào nơi trên cổ, nhưng điều này không ảnh hưởng đến việc hâm nóng mối quan hệ giữa hai người.

Kim Jennie nửa mở mắt, ngâm mình trong hồ bơi, dần dần cảm thấy có chút buồn ngủ, nàng muốn ngủ một giấc như thế này, cơ thể ngã ngửa ra sau, đầu rơi xuống mép hồ, nhưng không bị đập đầu như nàng dự đoán, ngược lại là chạm vào sự mềm mại, nàng mở một con mắt tùy ý  liếc mắt nhìn, kết quả là cô cho dù đem chính mình cánh tay đỡ đến đầm nước trên đài cũng cam chịu,  bởi vì điều này sẽ khiến mèo con buồn ngủ ngủ dễ chịu hơn.

"Hừm ..." Kim Jennie duỗi eo, giọng nói Âu Mỹ tuyệt vời phát ra một tiếng dài, rên rỉ với âm mũi mạnh mẽ và vẻ quyến rũ, sau đó hơi ngả vào vòng tay Kim Jisoo. Sự va chạm mềm mại khiến cơ thể Kim Jisoo hơi cứng lại, và cô bất giác liếc xuống.

Đó thực sự là một dáng người hoàn hảo ... Kim Jisoo hít một hơi thật sâu, lại vỗ nhẹ lên má mình, khẽ nắm chặt tay, nhún vai và thả lỏng trở lại. Sương mù từ nước nóng tràn vào phòng tắm, che đi khuôn mặt đỏ bừng của cô và trái tim đập nhanh như chực trào ra.

Cô và Kim Jennie dần dần đặt tên riêng cho nhau, mà không ai có thể gọi.

"Chichoo, chị có thể giơ tay lên một chút..."

"Chu, động tác này cần phải thả lỏng hơn."

"Jendeukie, trễ vậy rồi sao em vẫn chưa ngủ."

"Jendeukie, làm cơm rang kim chi cho chị đi."

"Mandu, mandu, mandu ~"

Cô thích nhìn bánh bao nhỏ bám quanh mình suốt ngày, từ lâu cô đã quen với việc bánh bao nhỏ sẽ nhấc chăn bông lên vào mỗi đêm và chui vào lòng mình. Thỉnh thoảng cô lại ôm chú chó của đối phương ngồi sưởi nắng bên khung cửa sổ ngôi nhà màu hồng, lặng lẽ như ngồi dưới đáy hồ đầy nắng và lãng mạn.

Cô cũng nói với Kim Jisoo, cô rất may mắn khi có thể dưới danh nghĩa bạn bè mà ở bên nàng cả năm, năm sau và năm sau nữa. Họ thích cùng nhau nhìn lên bầu trời vào ban đêm sau khi tâm sự, cùng nhau ngắm bầu trời đầy sao và trăng sáng. Kim Jisoo tưởng tượng rằng họ sẽ diễn ra tự nhiên như vậy, và hai người sẽ mười ngón nắm chặt dưới ánh trăng.

Cô luôn sẽ không nhịn được trầm luân, sẽ một lần lại một lần cảm nhận được sự đối xử đặc biệt của Kim Jennie đối với mình, mang trong lòng ảo tưởng, vạn nhất, Kim Jennie cũng là yêu thích chính mình  đây?

Mãi đến tận ngày đó đến.


Cả hai hẹn nhau đi du lịch Nhật Bản, về đến khách sạn thì tất nhiên phải thử suối nước nóng ở địa phương.

Cả hai tìm đến một hồ bơi hẻo lánh, gọi hai bình rượu sake và chuẩn bị tắm khỏa thân. Trăng sáng ở trên bầu trời, những giấc mơ giống như bánh răng quay, và ngôi sao lớn nhất giống như đôi mắt chứng kiến ​​vẻ đẹp của hai người đang ở cùng nhau.

Cả hai cùng nhau xuống biển đêm để vớt vát lại vẻ đẹp đã mất.

Tiếng côn trùng mùa hè như thì thầm xung quanh. Lúc này, tin tức về các vì sao trên trời, tin tức về mặt đất, và tin tức về gió thổi trên không đều không phải việc của họ, họ đang bận rộn, có rất nhiều việc như vậy. khoảnh khắc, cô cảm thấy rằng nó không có gì hơn thế. Hai người tay trong tay đi đến bờ suối nước nóng, Kim Jennie dẫn đầu cởi chiếc áo choàng tắm lớn bước xuống hồ bơi, Kim Jisoo theo sau.

Sake và hai chiếc cốc trôi trên mặt nước, những gợn sóng lăn tăn cùng lời nói của Kim Jennie, hai người trò chuyện từ xưa đến nay, từ món trứng tráng với mứt dâu đến đường phố Hongdae, từ những rắc rối hiện tại cho đến những dự định trong quá khứ, không thể tránh khỏi những lúc bàn tán về vấn đề tình cảm.

"Unnie nghĩ xem khi nào thì nên kết hôn?" Kim Jennie đợi đến khi đĩa bánh trôi trước mặt nàng, cầm một bình rượu sake lên, tự rót cho mình một ly, rồi cũng rót một ly nhỏ cho Kim Jisoo, nàng biết rằng unnie của mình không thể uống quá nhiều rượu.

Kim Jisoo không thích uống rượu, nhưng do Kim Jennie rót nên mọi chuyện lại là chuyện khác, chị nhắm mắt lại, cau mày, cốc rượu rơi xuống bụng, hơi nóng phả ra sau cổ họng khiến Kim Jisoo muốn ho.

Cô hít một hơi thật sâu và ngạt thở vì hơi rượu. "Chị vẫn chưa nghĩ ra. Tại sao Jendeukie lại có ý tưởng này?" Nhịp tim không khỏi bắt đầu đập theo nhịp của côn trùng mùa hè.

"Không phải, chỉ là một câu hỏi." Vẻ mặt của Kim Jennie, Kim Jisoo có thể hiểu được. Họ từng nói đùa trong một cuộc phỏng vấn rằng họ biết 99,99% đối phương và biết đối phương sẽ nói gì mà không cần phải nói, có thể vào thời khắc này, Kim Jisoo nhưng tình nguyện giữa các nàng không có phần này hiểu ngầm.

Không phải chưa từng thấy Kim Jennie gửi tin nhắn cho người ở đầu dây bên kia với vẻ mặt rạng rỡ, không phải là chưa bao giờ thấy Kim Jennie nấu ăn cho người đó trong bếp một cách kỳ vọng, không phải là không có cảm nhận được Kim Jennie đề cập đến tên người trước mặt cô là cố ý hay vô thức.

Trong cuộc trao đổi riêng tư giữa hai người, Kim Jennie luôn nói nhiều hơn, và Kim Jisoo luôn im lặng lắng nghe, sau đó ghi nhớ trong lòng.

Có lẽ vì ở nước ngoài không cần lo lắng về ánh mắt của quá nhiều người khác, hoặc có thể không khí buổi tối rất tốt nên Kim Jennie uống gần hết hai bình rượu sake, mặt đỏ bừng vì rượu, và mắt nàng dần trở nên mờ đi.

Kim Jisoo gói tròn nửa bình rượu sake còn lại. Kim Jennie đã buồn ngủ trên vai cô, lúc này Kim Jisoo đã say nhưng chị không buồn ngủ, những suy nghĩ mà cô chỉ dám chôn chặt trong lòng lúc này đã được mở rộng ra, Kim Jennie cho cô một loại kích động.

Ham muốn được hôn nàng.

Mũi của Kim Jennie rơi vào ngực Kim Jisoo, Kim Jisoo cảm thấy trái tim mình đang được ánh mặt trời chiếu vào, ấm áp và ấm áp.

Cô từ từ cúi đầu xuống, nhẹ nhàng hôn lấy nàng đang say ngủ.

Cô không dám tiến sâu, chỉ khẽ mím môi lại, liền tách ra. Cô lo lắng nhìn Kim Jennie, trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm khi thấy nàng vẫn bất động, nhưng trong lòng lại có chút tiếc nuối.

Đêm hôm đó, Kim Jisoo không ngủ, nghe tiếng thở nhẹ và nông của Kim Jennie, nghĩ rằng thời gian sẽ ngừng trôi như thế này. Kim Jisoo đã trải qua một đêm rất hạnh phúc, có lẽ chỉ cần Kim Jennie ở bên cạnh thì cô sẽ rất hạnh phúc.

Nhưng cô đều là xoắn xuýt.


Lùi về sau một bước sợ tiếc nuối, bước lên trước lại sợ mất đi.

Sáng hôm sau, mọi thứ diễn ra như bình thường, nhưng cuộc gọi từ người đại diện đã phá vỡ sự im lặng ban đầu của họ.

"Jisoo, tối qua em và Jennie có ngâm mình trong suối nước nóng không?" Giọng của người quản lý đầy lo lắng.

"Chuyện gì đã xảy ra?" Giọng nói nhẹ nhàng của Kim Jennie vang lên bên tai cô, bởi vì mở chế độ rảnh tay nên nàng đều nghe được

Người đại diện đã gửi tin tức rằng công ty đã chặn trước vẫn chưa thể phát ra ngoài gửi đến điện thoại di động của Kim Jisoo, và dòng tiêu đề đặc biệt bắt mắt, "Thành viên BLACKPINK Kim Jisoo và Kim Jennie hôn nhau ở hồ nước nóng."

Nhìn thấy tiêu đề, Kim Jisoo cảm thấy rất lo lắng, nhưng  Kim Jennie vẫn có vẻ bối rối cho đến khi nàng nhìn thấy những bức ảnh do paparazzi chụp được.

Vì hơi nước nên bức ảnh rất mờ, vẫn có thể nhìn thấy chuyển động của hai người chạm môi vào nhau.

"Unnie, chuyện gì đang xảy ra vậy?" Kim Jennie ngạc nhiên xen lẫn sợ hãi.

"Chị không nhớ, chị đã uống quá nhiều, xin lỗi." Kim Jisoo nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi của Kim Jennie và hiểu ra mọi chuyện.

"Unnie, chúng ta ... chúng ta là bạn bè mà? Tốt hơn là chúng ta nên là bạn. Chị có nghĩ vậy không?" Kim Jennie nói một cách thận trọng khi nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Kim Jisoo.

Kim Jisoo mỉm cười, "Đương nhiên rồi, không phải bạn bè thì là gì. Chúng ta nên là bạn tốt của nhau suốt đời. "Kim Jisoo sờ đầu Kim Jennie, bóp vào khuôn mặt đầy da thịt của nàng, và gọi lại cho người đại diện.

"Oppa, tối qua là Jennie và em đã uống quá nhiều, chuyện không xảy ra như anh tưởng tượng ..."



Cái gọi là công thức toán học chỉ vì em là đường tròn ngoại tiếp duy nhất của tôi, còn tôi là một trong vô số tam giác nội tiếp của em. Có rất nhiều người mà em gọi là chị, và tôi chỉ là người đặc biệt hơn một chút.

Đôi khi tôi mơ thấy em vào ban đêm, và tôi luôn tự nhủ rằng chúng ta chỉ là bạn tốt của nhau. Nhưng ban ngày tôi vẫn ngẩn ngơ mơ mộng về em, trong mộng đôi ta nắm chặt tay nhau dưới ánh trăng,cùng nhau đi qua một đời. Kiếp sau tỉnh lại, em vẫn là Jendeukie, chị vẫn là Chichoo, chúng ta vẫn là những người bạn tốt không thể bị chiếm hữu.

Nếu tình yêu là vô vọng, hãy để tình bạn đến dối lừa tôi đi. Có thể không cam lòng, nhưng nó chỉ có thể được lấp đầy bởi sự thất vọng. Như vậy liền vừa vặn, nhìn dáng vẻ hạnh phúc vui sướng của em, vậy cũng đủ rồi.

END

——-————

🥲 đọc đi đọc lại vẫn thấy cấn cấn nhưng thoi up lên luôn 😭 mọi người xem thấy có chỗ nào nên sửa thì cmt giúp mình nhe

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro