xxv.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Author: explaininfinity

Translator: JinviTr


được rồi, có lẽ chaeyoung hơi ngốc một chút.

đối với một người thích nghĩ rằng họ cực kỳ hòa hợp với không chỉ những người khác mà cả cảm xúc của chính họ, cô ấy không biết gì về cảm xúc của mình cho đến khi cô ấy bị tát vào mặt bởi hiện thực.

họ đã đáp xuống thái lan để tham gia chương trình thực tế ngày hôm qua và may mắn thay, sau một ngày dài quay phim, họ có chút thời gian rời khỏi ống kính, jennie chọn đi mua sắm với người quản lý và jisoo quyết định nghỉ ngơi tại khách sạn của họ. lisa muốn về nhà, và chaeyoung đi cùng với lời hứa sẽ được gặp mèo của cậu và vì rõ ràng bố của lisa đã nghe nói rằng em ăn khá nhiều và ông ấy muốn được thử thách (em chắc chắn đánh vào tay của lisa khi cậu nói điều đó nhưng lisa chỉ cười và than vãn rằng đó là sự thật).

những con mèo thật đáng yêu, và đúng như dự đoán,hunter và tigger bắt lấy em ngay lập tức. em có cách chơi với động vật (theo lời bố mẹ, mà thực tế tất cả mọi người em từng gặp đều nghĩ vậy) khiến chúng yêu thích em. nhưng chuyến đi này, lại ngược lại. em đã biết rằng bố của lisa là một đầu bếp chuyên nghiệp nhưng em chưa bao giờ thử bất cứ món gì ông làm cho đến chuyến đi này.

"lisa, tớ thề với chúa tớ sẽ cưới cậu chỉ vì những món ăn của bố cậu," em lẩm bẩm sau món thứ tư của bữa ăn ngon nhất mà em từng có. toàn bộ mọi người ở bàn ăn đều cười khi chaeyoung di chuyển để đưa chiếc đĩa của mình xuống bồn rửa, hoàn toàn không biết khuôn mặt của cô bạn thân đã đỏ như thế nào. mặc dù vậy, cha của lisa không bỏ qua khuôn mặt đỏ bừng của con gái mình và rõ ràng, mẹ cậu cũng vậy, bà nhẹ nhàng lấy chiếc đĩa từ chaeyoung, ấn cô bé xuống ghế.

"lalisa con yêu, bố chưa bao giờ nghĩ vợ tương lai của con sẽ yêu kỹ năng nấu nướng của mình, nhưng nếu nó cho ta một cô con dâu như con bé, ta sẽ nấu cho con bé ăn cả ngày," bố của lisa trêu chọc, thu thập những chiếc đĩa còn lại từ khắp bàn. lần này, chaeyoung không bỏ lỡ vệt đỏ đang dần hiện trên mặt lisa vì vệt đỏ cũng lan dần trên cổ em. cả hai cô gái nhanh chóng làm cho bản thân bận rộn, chaeyoung khẳng định rằng em hoàn toàn cần phải giúp dọn dẹp bát đĩa và lisa sẽ cho mèo ăn ngay lập tức. những lời nhận xét sau tất cả bị lãng quên cho đến khi họ chuẩn bị rời đi, khi cả hai người, bố mẹ của lisa ôm họ tạm biệt.

"chỉ cần nhớ điều này chaeyoung, cháu được chào đón trở lại nơi này bất cứ lúc nào", mẹ cậu cười.

"thực ra, cháu có thể ở lại mãi mãi nếu cháu muốn. ta muốn tìm hiểu rõ hơn về con dâu của ta", cha của lisa cười. "ta sẽ làm bất cứ món gì mà cháu muốn."

"và chúng con sẽ rời đi bây giờ, cảm ơn vì bữa ăn và sự xấu hổ" lisa chạy ra, nhanh chóng đặt một nụ hôn lên hai má bố mẹ cậu trong khi họ cười trước khi nắm lấy cổ tay của chaeyoung với gương mặt đỏ ửng và nhẹ nhàng dẫn em ra khỏi nhà.

chỉ đến khi họ đã ở phía sau chiếc xe buýt họ thuê cho chuyến đi (dường như trống rỗng một cách kỳ lạ mà không có nhân viên hay máy quay phim nào) thì lisa phá vỡ sự im lặng giữa họ.

"tớ xin lỗi về họ, họ thường-" cậu nói huyên thuyên trước khi chaeyoung ngăn cậu lại bằng cách cười nhẹ.

"cậu không cần phải xin lỗi, họ ổn mà lisa." lisa chỉ tiếp tục nhìn vào chân mình.

"tớ không nghĩ họ đang đùa, về việc muốn cậu ở lại mãi mãi, đó cũng là điều tớ đang cảnh báo cậu."

bình thường lisa rất nhút nhát nhưng chaeyoung chưa bao giờ thấy cậu như thế này, nhìn chăm chú vào tay mình và chơi đùa với chúng. chaeyoung quàng tay quanh tay lisa, rút ngón tay ra trước khi cậu làm hỏng móng tay.

chaeyoung rất thật thà, hầu như chưa bao giờ mắc lỗi. em không bao giờ giỏi nói dối, không phải vì em không biết mà vì em không cố gắng. có lẽ đó là một chút tự phá hoại chắc chắn đã khiến em gặp rắc rối hơn một vài lần nhưng em thà gặp rắc rối vì nói sự thật hơn là vượt qua các tiêu chuẩn đạo đức của mình.

"tớ không nghĩ điều đó tệ đến vậy đâu"

không ai trong số họ lên tiếng suốt đoạn đường còn lại đến khách sạn nơi lisa ngay lập tức trốn đến phòng chung của cậu với jisoo nhưng tay họ vẫn đan xen cho đến giây cuối cùng có thể.

và trước khi em chìm vào giấc ngủ, bởi vì jennie đã đi vào thế giới giấc mơ vào thời điểm này, vì vậy chaeyoung chìm vào suy nghĩ riêng trong đầu của mình, em nhớ lại ngày cuối cùng.

sống như vậy mãi mãi cũng không thật sự tệ lắm.

sau đó, em nhận ra chính xác những gì mình đã nói và chính xác cả lisa và bố mẹ cậu đã phản ứng như thế nào.

và em, chính bản thân em đã phản ứng như thế nào

oh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro