Chapter 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Author: _blinkdeukie_
Translator: JinviTr


"Chị đáng ra không nên thích ai đó khi chị thậm chí còn không quen biết người đó nhiều hơn ba hoặc bốn giờ", Jennie đảo mắt và nói

"Tại sao không?" Irene hỏi

Jennie cau mày và nói:

"Chị biết gì về cô ấy?"

Irene suy nghĩ một lúc rồi nói:

"Cô ấy đến từ Hàn Quốc"

"Và?" Jennie nhướn mày và hỏi

"Đó là những gì chị cần biết" Irene nói

Jennie lắc đầu và định phản bác khi Seulgi hét lên:

"Mọi người vào vị trí nào!"

Jennie quay sang Irene và nói:

"Chuyện này chưa xong đâu"

Irene phớt lờ nàng và đẩy nàng ra trong khi nói:

"Đi đi đi, chúc may mắn!"

Jennie đưa mắt lạnh lùng nhưng không nói gì nữa vì nàng thấy Jisoo đang đi về phía khu chụp ảnh.

Đó chỉ là một khu chụp ảnh đơn giản, không có công cụ nào cả, nhưng nó không cần thiết vì ánh đèn sân khấu sẽ chiếu vào cả hai người mẫu. Jennie nhìn Jisoo nhưng Jisoo đang tránh ánh mắt của nàng , cô chỉ cúi đầu xuống như thể đang nghiên cứu đôi giày của mình. Trái tim của Jennie thắt lại trước phản ứng của Jisoo nhưng nàng buộc cơn đau lắng xuống và lén lút bước về phía trước.

Seulgi gọi cả hai người họ và nói:

"Vậy, xin nhắc lại, concept cho buổi chụp ảnh này là 'Queen To Queen', vì vậy cả hai cô giống như những nữ hoàng đến từ thế giới khác, nhưng một ngày nọ, hai người gặp nhau và có một cảm giác 'cuối cùng tôi đã gặp một người giỏi như mình' "

Seulgi dừng lại một lúc rồi hỏi:

"Rõ chưa?"

Cả Jennie và Jisoo đều gật đầu, Seulgi mỉm cười và nói:

"Tốt, chúng ta nên bắt đầu ngay bây giờ"

Cô ấy lấy một chiếc máy ảnh bên cạnh và nói:

"Trước hết, chúng ta sẽ có một cảnh quay toàn cảnh, đi lại gần hơn nhưng quay lưng lại với nhau"

Bắt đầu với lưng của cả hai đối lại với nhau là một sự giải thoát cho họ để tránh sự căng thẳng khó xử, họ đã làm như họ đã nói và đứng cùng nhau.

"Gần hơn" Seulgi nói

Cả hai dừng lại một giây nhưng mỗi người đều nhích lại gần nhau hơn.

Seulgi suy nghĩ một lúc rồi nói:

"Thử dán lưng vào nhau xem"

Cả hai do dự nhưng Jisoo đã di chuyển đầu tiên. Cô hơi nghiêng về phía sau và lưng họ chạm vào nhau ngay lập tức. Thậm chí qua lớp quần áo, Jennie vẫn có thể cảm nhận được hơi ấm của Jisoo và lưng nàng ngứa ngáy. Bằng cách nào đó, Jennie tận hưởng cảm giác này.

Seulgi gật đầu và ra hiệu cho họ tạo dáng. Họ đã thực hiện một vài điều chỉnh và chụp nhiều ảnh hơn với tư thế đó.

Có hai bộ ảnh cần phải được chụp. Sau buổi chụp đầu tiên, họ thay đổi thành trang phục khác và đeo lớp trang điểm khác sau đó họ đã nghỉ ngơi. Lần này, cả hai thay đổi thành bộ váy đỏ. Jennie với tông màu đỏ đậm hơn và Jisoo với nhiều màu đỏ tươi hơn. Váy của Jennie cho thấy một phần lớn lưng của nàng và váy của Jisoo không tay. Sau khi chỉnh sửa lại kiểu trang điểm và kiểu tóc của họ, họ nghỉ ngơi bên cạnh Irene, So Min và Seulgi đang xem lại những bức ảnh.

Họ bằng cách nào đó chia sẻ cùng một chiếc ghế dài nhưng có một tay vịn giữa họ, và một tấm bảng nhỏ trên đó để đặt đồ uống của họ. Các nhân viên ở đó chuyền cho cả hai mỗi người một ly nước.

Jisoo chỉ nhìn xung quanh vì cô không biết So Min cất điện thoại ở đâu. Cô muốn đi bộ xung quanh nhưng cô sợ nó có thể làm gián đoạn công việc của người khác. Sau khi uống nước, cô đặt ly nước lên tấm ván nhưng vẫn nắm chặt lấy chiếc cốc vì cô không có nơi nào để nghỉ tay thực sự. Cô cảm thấy vô cùng khó xử và thực sự đang cầu nguyện cho thời gian giải lao kết thúc.

Jennie đang lướt điện thoại vì nàng thực sự khá bận rộn. Sau khi uống xong nước, hai cánh tay nàng di chuyển để đặt chiếc cốc lên tấm ván nhưng mắt nàng không rời khỏi màn hình. Ngay sau đó, khoảnh khắc nàng buông tay xuống, cả hai tay họ chạm nhau. Mặt sau của bàn tay họ cọ vào nhau. Nó mềm mại nhưng Jisoo cảm thấy nó vì về cơ bản cô không làm gì cả.

Jennie không nhận ra và tay nàng rời khỏi chiếc cốc sau khi nàng đặt nó lên bảng. Jisoo, người cảm nhận được cái chạm đó, khẽ nhìn về phía Jennie. Sau đó, cô thấy Jennie, người khá tập trung vào điện thoại của mình. Lông mày của nàng hơi nhíu lại và đôi môi thực sự đang ép vào nhau.

Jisoo đang nhìn chằm chằm vào Jennie nhưng Jennie quá bận để chú ý. Jisoo có thể tiếp tục nhìn chằm chằm vào Jennie nhưng không may Jennie hắt hơi, điều đó đã phá vỡ suy nghĩ của cả hai . Jennie sụt sịt mũi và lầm bầm:

"Xin lỗi"

Chỉ vừa nhận ra Jennie ngồi đó mà không có gì khoác lên người, Jisoo nhanh chóng hỏi:

"Em có muốn một cái khăn choàng cổ không?"

Jennie đơ ra một lúc vì nàng không dự trước rằng Jisoo sẽ hỏi vậy, sự im lặng làm Jisoo ngượng ngùng và cô đang định tự hỏi rằng liệu giọng cô có đủ lớn để Jennie nghe thấy không thì cuối cùng nàng cũng đáp:

"Vâng, làm ơn"

Trái tim Jisoo được thả lỏng một tí và cô ngay lập tức cởi chiếc khăn choàng cổ mà cô đang dùng và đưa nó cho Jennie, tuy nhiên Jennie không nhận nó. Nhìn vào hành động của Jisoo, Jennie hỏi:

"Còn chị thì sao?"

Jisoo không hiểu, cô hỏi:

"Cái gì?"

"Chị không cần khăn choàng à?" Jennie hỏi

Cuối cùng, Jisoo nhớ rằng cô chỉ có một chiếc khăn quàng cổ và sẽ không có gì nếu cô đưa Jennie cái của mình, cô định nói rằng cô không lạnh nhưng cô hắt hơi ngay lập tức vì cảm giác lạnh lẽo khi cô cởi bớt khăn choàng ra.

Jennie mỉm cười và cất điện thoại của mình và lấy chiếc khăn. Jisoo vẫn bối rối nghĩ cô nên làm gì. Khi hành động tiếp theo của Jennie làm cô choáng váng. Jennie sắp xếp chiếc khăn và bắt đầu ném nó lên người Jisoo và sau đó quấn cô lại. Jisoo chớp mắt và lắp bắp:

"E-em đang làm gì vậy?"

Jennie mỉm cười và trả lời:

"Chị cần cái này"

"Nhưng em cũng lạnh mà" Jisoo nói

Jennie lắc đầu và nhẹ nhàng nói:

"Em ổn"

Jisoo suy nghĩ và tháo chiếc khăn trong khi nói:

"Chúng ta có thể chia sẻ!"

Jennie nhìn Jisoo và hỏi:

"Bằng cách nào?"

"Đợi tí" Jisoo nói

Cô lấy cả hai cái cốc đặt trên sàn, sau đó cô nâng tay vịn và nhích người về phía Jennie. Lông mày của Jennie nhấc lên nhưng nàng không nói gì. Jisoo di chuyển cho đến khi cả hai tay của hai người chạm vào nhau rồi cô bắt đầu quấn cả hai lại với cái khăn choàng.

Jisoo không nhận ra nhưng chiếc khăn thực sự đã kéo Jennie lại gần cô. Chiếc khăn không dài lắm nên Jennie thực sự phải uốn cong cơ thể một chút, điều đó rất khó chịu nhưng nàng không quan tâm. Nàng thấy hành động của Jisoo thật dễ thương và nó cũng sưởi ấm trái tim nàng .

Jisoo có chút lo lắng bằng cách nào đó. Cô không nhận ra họ ở gần như thế nào, cô chỉ muốn kết thúc hành động của mình. Sau một lúc, cô đã quấn thành công cả hai bằng một chiếc khăn quàng cổ. Cô hài lòng gật đầu và nói:

"Xong rồi"

Jennie mỉm cười và nói:

"Cảm ơn chị"

Jisoo tự hào mỉm cười với Jennie và nói:

"Không có gì"

Nhìn khuôn mặt của Jisoo, Jennie biết Jisoo không nhận ra mình vừa làm gì. Cả hai người họ thực sự đang dựa vào nhau và họ rất thân thiết. Họ thậm chí có thể nghe thấy tiếng thở của nhau. Jennie mỉm cười sau đó nhấc điện thoại lên và tiếp tục với công việc của mình.

Jisoo thở phào và ngưỡng mộ công việc của nàng khi ánh mắt cô di chuyển từ chiếc khăn đến Jennie. Ngay lúc đó, hiện thực đánh vào cô, cuối cùng cô cũng nhận ra cả hai gần nhau như thế nào. Mặt cô hơi đỏ và nóng. Cô bắt đầu loay hoay với những ngón tay của mình và lại lo lắng.

Jennie nhìn Jisoo từ khóe mắt và nhận ra khuôn mặt cô đang đỏ lên. Rồi nàng cảm thấy Jisoo đang chơi đùa với những ngón tay một cách lo lắng. Cho rằng cuối cùng Jisoo nhận ra những gì cô đã làm, nàng quyết định trêu chọc cô một chút. Nàng tỏ vẻ nghiêm túc và nói:

"Hành động của chị đang làm em mất tập trung"

"X-xin lỗi" Jisoo lắp bắp

Jennie di chuyển bàn tay của mình và tách cả hai tay của Jisoo, sau đó nàng nắm lấy một tay. Jisoo hơi sốc và cô hỏi:

"Em đang làm gì đấy?"

Vẫn với khuôn mặt nghiêm túc, Jennie nói:

"Ngăn chúng làm em mất tập trung"

Trước khi Jisoo có thể nói bất cứ điều gì, Jennie mở tay của Jisoo và đan xen cả hai ngón tay của họ, sau đó nàng khép ngón tay lại và giữ bàn tay của Jisoo như thế.

Jisoo gần như hoảng loạn, cô lắp bắp:

"G-giờ thì em lại làm gì nữa đấy?"

"Khóa chúng lại" Jennie trả lời

Jisoo đã quá bối rối bởi sự gần gũi của họ. Cô ngồi yên và cơ thể cô cứng đờ. Jennie không thể che giấu nụ cười của mình nữa và nàng cười thầm. Nàng mỉm cười và nói:

"Thư giãn đi"

"Đang đây" Jisoo nói

Jennie gật đầu và nói:

"Okay"

Nàng tắt điện thoại và nói:

"Hãy để em nghỉ ngơi một lát"

Trước khi Jisoo có thể nói bất cứ điều gì, Jennie gục đầu vào vai Jisoo. Cái nắm trên tay Jisoo siết chặt một chút. Jennie thở dài và nhắm mắt lại. Jisoo vẫn cứng người, nhưng không phải vì bây giờ cô thấy lo lắng, mà vì cô không muốn làm động tới Jennie.

Họ vẫn ở vị trí đó trong phần còn lại của thời gian nghỉ. Jennie không ngủ, Jisoo không đi lang thang, nhưng không ai trong số họ nói. Họ không thực sự nghĩ về bất cứ điều gì hoặc tận hưởng sự tồn tại của nhau, họ chỉ để tâm trí trống rỗng. Họ đã cho tâm trí của họ nghỉ ngơi. Mặc dù là vấn đề lớn nhất của nhau, nhưng họ cũng là nơi tốt nhất để nghỉ ngơi. Đó là lý do tại sao nó luôn khó khăn cho cả hai.

Sau một thời gian, Seulgi, Irene và So Min đã kết thúc cuộc thảo luận của họ. Buổi chụp ảnh được tiếp tục. Có lẽ đó là do sự cố vừa nãy, lần này, bầu không khí thay đổi. Nó trở nên tốt hơn. Bây giờ họ phải đối mặt với nhau nhưng không có sự căng thẳng khó xử nào cả. Họ đang thể hiện ra ánh hào quang của nữ hoàng một cách tự nhiên như Seulgi muốn. Những bức ảnh đẹp hơn phần chụp đầu tiên.

Mọi người đều cảm thấy sự khác biệt nhưng họ không biết tại sao, chỉ mình Jennie và Jisoo biết. Bộ thứ hai diễn ra suôn sẻ và có nghĩa là nó đã kết thúc một cách tuyệt vời và sớm hơn dự kiến. Sau khi buổi chụp hình kết thúc, cả hai cảm ơn tất cả các nhân viên đã nỗ lực, không khí tại phòng chụp thật bất ngờ và vui vẻ. Họ đều có chút mệt mỏi nhưng mọi người đều hài lòng về kết quả.

Jennie đang cảm ơn một trong những nhân viên khi Jisoo lẻn từ phía sau và đợi nàng kết thúc, khi Jennie quay lại, nàng ngạc nhiên và hơi sốc. Không đợi Jennie nói gì, Jisoo hỏi:

"Em có muốn quay lại khách sạn với chị không?"

Khuôn mặt của Jennie sáng lên và nàng đã định nói đồng ý khi nàng nhớ rằng nàng còn một cuộc phỏng vấn sau đó. Jisoo nhìn khuôn mặt hạnh phúc của Jennie nhăn lại và sợ rằng mình đã nói cái gì đó không ổn khi Jennie bất ngờ nắm lấy cổ tay cô và kéo cô đi đến chỗ Seulgi.

Seulgi đang kiểm tra lại tất cả các bức ảnh một lần nữa thì Jennie trông có vẻ gắt gỏng kéo một Jisoo trông không biết gì về phía cô ấy. Seulgi quay sang Jennie và không có cơ hội hỏi nàng có chuyện gì, Jennie hỏi:

"Tôi có phải thực hiện cuộc phỏng vấn ngày hôm nay không?"

Seulgi suy nghĩ một lúc rồi hỏi:

"Chà, không cần thiết nhưng cô không phải đang có lịch trình chặt chẽ à?"

Jennie cau mày và hỏi:

"Tôi có sao?"

Seulgi mỉm cười và nói:

"Cô nên hỏi người quản lý của mình"

"Quản lý của tôi ... Irene!" Jennie lầm bầm

Ngay sau đó, Irene xuất hiện ngay bên cạnh nàng, như thể thần đèn vừa bật ra khỏi cây đèn của mình vậy.

"Chị/em đang làm gì ở đây?" Cả Jennie và Irene đều thốt lên cùng một lúc

"Chị-chị cần thảo luận vài thứ với Seulgi!" Irene giải thích

"Về cái gì?" Jennie nghi ngờ hỏi

Irene thực sự muốn hỏi đáp án của Seulgi nhưng chị không thể nói điều đó ngay bây giờ. Ngay khi chị chuẩn bị hoảng loạn và giả vờ bất tỉnh, Seulgi nói:

"Về cuộc phỏng vấn lát nữa"

Irene lập tức gật đầu và tiếp tục:

"Yeah, cuộc phỏng vấn của em"

Jennie cau mày và nói:

"Về điều đó, em có phải làm điều đó hôm nay không?"

Irene cau mày và nói:

"Ừa, nó đã được sắp xếp vào ngày hôm nay"

"Em có thể đổi sang ngày khác không?" Jennie hỏi

"Tại sao?" Irene hỏi

Đó là bởi vì nàng muốn quay trở lại cùng xe với Jisoo, nhưng Jennie không thể chỉ nói ra điều đó, nàng nghĩ một lúc rồi gợi ý nói:

"Em bị ốm?"

Chưa đến một giây do dự, Irene lắc đầu và nói:

"Không, em không ốm"

Irene hơi gấp gáp muốn biết câu trả lời của Seulgi nên chị đẩy Jennie đi và nói:

"Hãy sẵn sàng ngay bây giờ, nhanh lên"

Jennie gắt gỏng trừng mắt nhìn Irene nhưng quay lại và bỏ đi, kéo Jisoo đi cùng.

Seulgi nghĩ rằng Jennie và Jisoo mới gặp nhau hôm nay vì họ trông giống như người lạ vào buổi sáng và thật ngạc nhiên khi họ trông rất gần gũi.

"Jennie phải rất giỏi kết bạn" cô ấy nói

Irene quay lại và nhìn cô ấy như thể chị vừa nghe thấy trò đùa lớn nhất thế giới, chị lắc đầu và nói:

"Cô phải đang đùa tôi"

Seulgi nhướn mày và hỏi:

"Không phải sao? Cô ấy trông rất thân với Jisoo bây giờ"

Seulgi chỉ về phía họ và tầm nhìn của Irene theo sau. Thật vậy, Jisoo đang nói chuyện với Jennie và cả hai đang đứng gần đó. Jennie cúi đầu xuống và thực sự bĩu môi một chút, điều đó rất dễ thương nhưng Irene thì cảm thấy ớn lạnh. Chị quay sang Seulgi và nói:

"Ý cô là Jisoo? Họ đã biết nhau trước đây"

Đôi mắt của Seulgi mở to và cô ấy kêu lên:

"Nghiêm túc sao? Trông họ như những người hoàn toàn xa lạ vào buổi sáng"

Irene nhún vai và nói:

"Tôi không biết, nhưng họ thực sự là những người bạn rất thân"

"Có thật không?" Seulgi hỏi

Irene gật đầu và nói:

"Yeah, loại bạn thân nhất mà cô có thể tưởng tượng"

Seulgi có một cái nhìn 'trời ơi, điều này thật đáng ngạc nhiên' nhưng cô ấy gật đầu và không nói gì. Thấy Seulgi không còn câu hỏi nào nữa, Irene đổi chủ đề và hỏi:

"Vì vậy, tôi có thể nghe dự đoán của cô bây giờ không?"

Mặt Seulgi sáng lên và nói:

"Ồ vâng! Tôi gần như quên mất điều này"

Irene mỉm cười và nói:

"Vậy?"

Lông mày của Seulgi nhíu lại và cô ấy nói:

"Tôi cần một gợi ý"

Irene suy nghĩ một lúc rồi nói:

"Được rồi, nó có liên quan đến sau này"

Seulgi cau mày và nói:

"Đó là một gợi ý hoàn toàn vô dụng"

Irene cười khúc khích và nói:

"Tôi không biết mình có nên cảm thấy bị xúc phạm hay không"

"Có lẽ" Seulgi nói đùa

Seulgi suy nghĩ một lúc rồi nói:

"Cô nghĩ sao về việc chúng ta sẽ chơi kéo búa bao, và nếu tôi thắng, cô chỉ cần cho tôi biết câu trả lời?"

"Và nếu tôi thắng?" Irene hỏi

"Cô muốn gì?" Seulgi hỏi

"Cô phải nói có với câu hỏi của tôi" Irene nói

Seulgi cau mày và nói:

"Chà, tôi không thể hứa với cô, nếu cô muốn tôi làm điều gì sai trái hay bất hợp pháp thì sao? Nếu cô muốn tôi nghỉ việc thì sao? Tôi không thể bỏ việc, nếu cô muốn tất cả tiền của tôi thì sao? Nếu cô- "

Seulgi đang chìm trong suy nghĩ của mình khi Irene cắt lời cô ấy và nói:

"Được rồi, cô đang suy nghĩ quá nhiều ngay bây giờ"

"Có sao?" Seulgi hỏi

"Đúng!" Irene kêu lên và gật đầu

"Đó chỉ là một câu hỏi đơn giản" Irene tiếp tục

"Được rồi" Seulgi nói

"Kéo búa bao" họ hô vang

Seulgi ra búa và Irene ra kéo, trái tim của Irene rơi xuống ngay lập tức vì chị không tin Seulgi sẽ nói đồng ý trước đó và cô ấy thực sự dựa vào vụ cá cược này để khiến mọi thứ hoạt động theo cách của mình. Chị gượng cười và nói:

"Ôi không"

Seulgi ở phía bên kia khá vui vẻ, cô ấy có nụ cười toe toét trên mặt và nói:

"Vì vậy, cô đang hỏi là?"

Irene đã rất tự tin trước khi đặt câu hỏi nhưng đột nhiên trái tim chị bắt đầu đập rất nhanh, chị trở nên rất lo lắng, thậm chí chị có thể cảm thấy lòng bàn tay mình đổ mồ hôi. Chị nuốt nước bọt và nói bằng một giọng rất nhỏ:

"Cô có muốn đi ăn tối với tôi không?"

Nó rất nhỏ nhưng Seulgi nghe thấy chị, không một giây do dự, Seulgi gật đầu và nói:

"Chắc chắn rồi"

Đầu của Irene ngẩng lên và nói:

"Cái gì?"

"Tôi nói chắc chắn rồi" Seulgi bối rối trả lời

Irene không thể tin vào những gì mình vừa nghe và rất vui với một nụ cười lớn trên khuôn mặt, chị hỏi lại:

"Cô chắc chắn?"

"Tại sao không?" Seulgi hỏi

"Vậy, gặp cô sau nhé?" Irene hỏi

"Được rồi, vậy thì gặp sau giờ làm việc " Seulgi nói

Irene buộc mình phải bình tĩnh lại rồi nói:

"Sau giờ làm việc"

Sau đó, một người nào đó đã gọi Seulgi để thảo luận về một cái gì đó nên Irene quay lại và rời đi, chị quay lại phòng thay đồ của Jennie và thấy cả Jennie và Jisoo bên trong. Chị vô tình đóng sầm cửa và lần thứ hai cánh cửa đóng lại, Irene ré lên:

"Yes"

Cả Jennie và Jisoo đều quay đầu về phía Irene với khuôn mặt đỏ đáng ngạc nhiên, Jennie ngay lập tức thở dài và nói:

"Chị đã mời cô ấy ra ngoài phải không?"

Irene gật đầu và nói:

"Yeah"

Jennie lắc đầu và nói:

"Không thể tin được"

Jisoo, người không hiểu gì, hỏi:

"Chuyện gì đã xảy ra?"

Khi Jennie nói với cô toàn bộ sự việc, khuôn mặt của Jisoo sáng lên, cô mỉm cười và nói:

"Tuyệt!"

"Đừng nói tuyệt chứ!" Jennie kêu lên

Nhưng Jisoo phớt lờ nàng và bước tới Irene rồi ôm chị , cô thì thầm vào tai Irene:

"Em cảm thấy rất vui cho chị"

Irene mỉm cười và ôm lấy lưng cô. Sau cái ôm, Irene hỏi:

"Vậy, tại sao em còn chưa rời đi?"

"Ồ, em sẽ rời đi sau" Jisoo nói

"Tại sao?" Irene hỏi

"Chỉ tình cờ ở lại, chị biết đấy, để học hỏi" Jisoo nói

"Gì?" Irene không thể tin những gì chị nghe được

Nhưng rồi chị nhận ra Jisoo đang ở lại để xem cuộc phỏng vấn của Jennie, chị nở một nụ cười trêu chọc và nói:

"Oh"

Jisoo đỏ mặt một chút và nói:

"Không như chị nghĩ đâu"

Jennie ngay lập tức nói:

"Đó là những gì chị nghĩ!"

Irene mỉm cười và nói:

"Chị không nghĩ gì cả"

Sau đó, chị nói với Jennie:

"Chuẩn bị sẵn sàng đi, chị sẽ quay lại sớm để đưa em đến buổi phỏng vấn"

Và chị quay sang Jisoo và nói:

"Và em nữa, nếu em muốn đi cùng"

Chị thấy mặt Jisoo đỏ ửng khi quay lại và rời khỏi phòng.

Vài phút trước, sau khi Jennie kéo Jisoo ra khỏi Seulgi, cô ấy trông rất nghiêm túc rồi nói:

"Được rồi, chúng ta hãy hóa trang thành một cái gì đó và lẻn đi"

Jisoo cau mày và nói:

"Em đang cố chạy trốn sao?"

"Đúng" Jennie nói

"Chạy trốn khỏi buổi chụp tạp chí của riêng em, khỏi công ty của chính em?" Jisoo nói

"Gì chứ?" Jennie hỏi

Jisoo lắc đầu và nói:

"Không"

"Cái gì? Tại sao?" Jennie phàn nàn

"Đừng nực cười như thế" Jisoo nói

Jennie cúi đầu và bĩu môi, nàng chỉ muốn ở bên Jisoo, nhưng nàng không thể nói điều đó, nàng sợ điều đó sẽ khiến cô sợ hãi, một lần nữa.

Jisoo hiểu Jennie đang nghĩ gì, cô thở dài và dịu giọng rồi nói:

"Nghe này, hãy chuẩn bị sẵn sàng, chị sẽ ở lại và theo dõi em"

Mặt của Jennie sáng lên và Jennie hỏi:

"Có thật không?"

Jisoo gật đầu và nói:

"Ừ"

Jennie cười toe toét như thể một đứa trẻ vừa nhận được kẹo của mình, nàng vui vẻ gật đầu và nói:

"Okay!"

Giây phút đó, Jisoo nhận ra trái tim cô nhớ nụ cười đó đến nhường nào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro