Chapter 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Author: _blinkdeukie_
Translator: JinviTr


"Chào mừng đến với Met Gala, mọi người hãy ngồi xuống, chúng tôi sẽ bắt đầu sớm thôi", MC nói

Sau khi chắc chắn mọi người đã ngồi xuống, anh cầm mic và nói tiếp:

"Trước khi chúng ta bắt đầu bữa tối, tôi muốn giải quyết một sự cố nhỏ vừa xảy ra"

"Vậy, tôi đã nghe nói cô Ju Min cũng đến bữa tối của chúng tôi, cô có thể vui lòng đứng lên được không, tôi muốn xem cô đang ở đâu", anh nói

Có chút ngạc nhiên, Ju Min đang ngồi phía sau đứng dậy. Cô ta đang nghĩ có lẽ mình có cơ hội đổi sang ghế trước.

MC nhìn Ju Min và nói:

"Chà, cô Ju Min, và tất cả các vị khách, xin hãy dán mắt vào màn hình, chúng tôi có một cái gì đó đặc biệt để cho bạn xem"

Mọi người đều quay đầu về phía màn hình, đó là một cảnh quay CCTV. Ngay sau một lúc, nó bắt đầu chạy. Không có gì xảy ra lúc đầu. Sau đó Jin và Jisoo bước vào hình ảnh. Rồi Jin rời đi. Sau đó, Ju Min đến và cô ta đổ rượu lên người Jisoo.

Mọi thứ xảy ra trước cửa sổ giờ đang phát lại trước mặt mọi người. Lúc đầu mọi người trêu chọc khi chỉ thấy Jin và Jisoo, nhưng mọi người đều sốc khi Ju Min rót rượu khắp người Jisoo. Âm thanh và giọng nói bắt đầu phát ra từ mọi phía, Jisoo nhìn Ju Min và thấy khuôn mặt cô ta đã chuyển sang màu trắng.

"Cô Ju Min, có lời bào chữa hay giải thích nào không?" MC hỏi

Ju Min quay mặt đi và ngồi xuống, không muốn trả lời MC. MC gọi to:

"Bảo vệ"

Một vài người đàn ông mặc suit đến từ phía sau, họ đi đến Ju Min và một trong số họ ra hiệu ra cửa và nói:

"Quý cô"

Dù cho có hơi miễn cưỡng, nhưng Ju Min sợ những người bảo vệ. Trông họ như có thể xé toạc cô ta ra bằng đôi tay trần. Ju Min đập bàn và bước ra khỏi hội trường. Mọi người bắt đầu vỗ tay, Jisoo cảm thấy thảm hại cho cô ta nhưng đồng thời cũng buồn cười.

MC hắng giọng để thu hút sự chú ý, anh bắt đầu nói:

"Kính thưa quý vị, xin chào mừng! Bây giờ tôi biết tất cả các bạn hẳn phải tò mò, tò mò về Met Gala đầu tiên này tại quê hương yêu dấu của chúng ta, vì vậy tôi giới thiệu với mọi người, người đã biến điều này thành hiện thực, ông Kim Jung Ho! "

Ánh đèn di chuyển ra cửa, nó từ từ mở ra và một người đàn ông bước vào phòng, có một người phụ nữ bên cạnh. Mọi người đứng dậy và bắt đầu vỗ tay. Một anh chàng thực sự cao lớn đang chặn đường của Jisoo nên cô thực sự không thể nhìn thấy những gì ở phía trước. Cô di chuyển cổ để thử xem nhưng nó không hoạt động. Một chút thất vọng, Jisoo quay đầu sang Rosé, người đang đứng bên cạnh cô khẽ lầm bầm:

"Jennie"

Như thể định mệnh, người đàn ông đang chặn tầm nhìn của Jisoo di chuyển một chút và khoảnh khắc đó, Jennie đi ngang ngay trước mắt Jisoo. Nàng trông thật chuyên nghiệp, giống như nếu cha nàng là vua, nàng sẽ là một công chúa, nhưng không phải kiểu người đó chỉ biết tận hưởng cuộc sống, mà là kiểu người định mệnh trở thành nữ hoàng.

Jennie đã trưởng thành. Đường nét của nàng trở nên sắc nét hơn, nàng không còn là một cô gái. Nàng là một người phụ nữ. Nàng mặc một chiếc váy đen, khiến nàng trông lạnh lùng, đặc biệt là khi nàng không cười.

Nhưng Jennie không cô đơn. Ngay bên cạnh nàng, là một chàng trai, một anh chàng rất đẹp trai. Jisoo thừa nhận rằng anh trông giống hệt một tác phẩm điêu khắc được tạo ra bởi Chúa. Mọi người đều tò mò, có phải người phụ nữ đi sau ông Kim là con gái ông, nếu vậy, ai là người đàn ông bên cạnh cô ấy?

Ánh đèn từ máy ảnh của các phóng viên lóe lên như điên. Nhưng Jennie thậm chí không chớp mắt. Người đàn ông bên cạnh nàng thì thầm điều gì đó vào tai nàng . Jennie quay lại và nhìn người đàn ông, nàng mỉm cười. Nụ cười đó, nó chỉ thuộc về Jisoo. Jennie mỉm cười, nàng thật đẹp. Jisoo cảm thấy kỳ lạ, nhưng cô không biết tại sao.

Bầu không khí trở nên hơi hỗn loạn, nhưng nó đã dịu xuống sau khi bốn người họ ngồi vào chỗ của họ. Mọi người ngồi xuống. Lisa và Rosé nhìn Jisoo, nhưng Jisoo trông không khác gì, cô trông như thể đang buồn chán.

Lisa cúi xuống và nói:

"Unnie, đó là Jennie"

Jisoo gật đầu và nói:

"Chị biết"

"Được rồi" Lisa trả lời

Họ rất lo lắng. Jisoo đã hành động kỳ lạ. Cô trông quá bình thường, điều đó không đúng.

Nhưng sự thật là, Jisoo thực sự đã không cảm thấy một điều gì. Không đau lòng hay giận dữ. Cô không cảm thấy gì. Nhưng rồi cô nhận ra điều gì đó rất sai, đó là cô không cảm thấy gì. Cô không mong đợi gì cả. Cô nghĩ mình có thể khóc, cô nghĩ mình có thể phát điên, nhưng cô không làm thế. Tại sao vậy?

MC bắt đầu làm hài lòng tất cả mọi người và chào đón tất cả những người tham dự, sau đó, anh ấy mời ông Kim lên sân khấu để phát biểu.

Bố của Jennie bước lên sân khấu. Ông kiểm tra mic rồi bắt đầu bài phát biểu của mình.

"Một buổi tối tốt lành thưa quý vị, tôi tên là Kim Jung Ho, người đứng đầu Tập đoàn Kim's Group. Chào mừng quý vị đến với Met Gala đầu tiên tại Hàn Quốc! Nhiều người tò mò, tại sao Met Gala được tổ chức tại Hàn Quốc trong năm nay. Bây giờ tôi sẽ nói với mọi người tại sao. Tôi tin rằng những tin đồn đã được lan truyền một cách điên cuồng nhưng một trong số đó là sự thật.Như chúng ta đã biết, Met Gala được tổ chức bởi Vogue trong những năm trước và gần đây, Kim's Group đã chính thức trở thành cổ đông lớn thứ hai của Vogue. Sau Chanel, Vogue đã trở thành bước thứ hai của chúng tôi trong ngành thời trang, vì vậy chúng tôi quyết định tổ chức Met Gala tại Hàn Quốc để vinh danh thành tựu này! "

Sau đó, ông nói về thành tựu trước đây của Kim's Group sau đó cảm ơn tất cả những người tham gia vào các tác phẩm đó.

Rosé nhẹ nhàng thì thầm với Lisa và Jisoo:

"Những gì em nói đã đúng, đã bảo là em có được tin nội bộ mà"

Jisoo mỉm cười và tiếp tục chú ý đến bài phát biểu của bố Jennie.

"- cuối cùng nhưng không kém phần quan trọng, tôi muốn giới thiệu với quý vị sau đây, người chịu trách nhiệm cho toàn bộ dự án này, thành thật mà nói, tôi không mong đợi thành công này bởi vì đây là dự án đầu tiên tôi đưa cho cô ấy nhưng cô ấy đã làm được thưa mọi người. Mọi người, con gái của tôi, Jennie Kim! "

Hầu như tất cả mọi người trong hội trường thở hổn hển. Họ không thể tin rằng một dự án lớn như thế này đã được hoàn thành bởi một cô gái trẻ không có kinh nghiệm. Mọi người ngạc nhiên, họ bị sốc. Nhưng không phải Jisoo. Cô chỉ mỉm cười và khẽ vỗ tay.

Dần dần, mọi người trong phòng bắt đầu vỗ tay, nó trở nên ồn ào như khi bốn người họ bước vào.

Jennie đứng dậy và khẽ cúi chào mọi người, nàng thậm chí còn không nhìn về phía Jisoo. Bố của Jennie sớm kết thúc bài phát biểu của mình và rời khỏi sân khấu. MC đã trở lại trên sân khấu và cảm ơn mọi người vì nỗ lực và đóng góp của họ. Sau đó, bữa tối bắt đầu.

Jennie, bố mẹ nàng và người đàn ông bí ẩn đó đứng dậy và bắt đầu đi từng bàn để cảm ơn tất cả những người tham dự. Họ bắt đầu từ bàn xa nhất.

Người phục vụ bắt đầu mang ra các món ăn. Nhưng Rosé và Lisa không thèm ăn. Nếu có thể, họ muốn lao ra và kéo Jennie đi. Jennie biến mất trong năm năm. Họ nhớ nàng. Jennie luôn là một điểm yếu trong trái tim họ.

Nhưng Jisoo đã ăn như bình thường. Không quá nhiều, không quá ít. Mà thậm chí còn làm họ sợ nhiều hơn. Nó quá kỳ lạ. Rất là sai. Nhưng Rosé và Lisa không có thêm sự chú ý nào dành cho Jisoo. Bản thân họ đã rất shock khi nhìn thấy Jennie. Nó không thật tí nào.

Không lâu, bốn người họ đến bàn của Jisoo. Mọi người đứng dậy chào họ. Rosé không thể giữ nó nữa. Em bước tới chỗ Jennie và ôm nàng. Em vùi mặt vào vai Jennie vì những giọt nước mắt nhỏ đang trào ra khỏi mắt em.

Mọi người thấy cảnh đó đều sốc, họ không biết họ là bạn. Nhưng Rosé không quan tâm. Em lầm bầm:

"Em nhớ chị"

Jennie mỉm cười và thì thầm trở lại:

"Gặp chị sau khi sự kiện kết thúc, lối ra phía nam"

Rosé gật đầu, em định lùi lại thì Jennie khẽ thì thầm:

"Chị cũng nhớ em"

Lisa trao nụ cười cho Jennie. Dù họ nhớ nhau nhiều đến thế nào, thì đó không phải là thời điểm thích hợp để bắt đầu một cuộc trò chuyện. Lisa kéo Rosé sang một bên và khẽ gật đầu với Jennie.

Bố của Jennie hắng giọng và nở một nụ cười chuyên nghiệp. Ông chào hỏi:

"Chaeyoung, đã lâu rồi kể từ lần cuối chúng ta gặp nhau"

"Xin chào chú" Rosé trả lời

Ông mỉm cười và quay sang những người khác,

"Vì vậy, tôi ở đây để cảm ơn từng người trong số quý vị đã đến hôm nay, xin vui lòng tận hưởng", ông nói

Mọi người gật đầu và trả lời ông. Sau một vài cuộc trò chuyện nhỏ, họ chào tạm biệt và quay lại và rời đi.

Ngay khi Jisoo ngồi xuống, cô nhìn thấy từ khóe mắt, người đàn ông bí ẩn đó nắm tay Jennie và bước đi. Lisa cũng thấy nó. Cậu nhìn Jisoo và biết rằng cô cũng đã nhìn thấy nó. Nhưng phản ứng của cô rất sai. Như thể không có gì xảy ra. Điều gì đó không đúng.

Xuyên suốt toàn bộ cuộc trò chuyện vừa nãy, Jisoo chỉ nở một nụ cười và nhìn họ từ phía sau. Đó là nụ cười giả tạo chân thành nhất. Từ lúc Jennie đến đây cho đến khi nàng rời đi, Jisoo nhìn mọi thứ với một nụ cười như thể cô chỉ là một người xa lạ, như thể cô chưa bao giờ gặp nàng .

Jisoo cũng bối rối. Não cô nói với cô điều gì đó không đúng nhưng trái tim cô lại cảm thấy như vậy. Nhưng cô đã quá mệt mỏi để tìm ra nó.

Cuối cùng, bữa tối kết thúc sau vài giờ. Mọi người rời đi, ngoại trừ Rosé, Lisa và Jisoo. Rosé yêu cầu hai người họ gọi cho công ty của họ và nói với họ rằng họ sẽ tự quay trở lại. Không hỏi tại sao, họ đã làm như họ đã được bảo.

Sau đó, Rosé đứng dậy và yêu cầu họ đi theo em. Họ đi bộ đến lối ra phía Nam.

"Chúng ta đang đi đâu vậy?" Lisa hỏi

"Jennie bảo tớ đến đây sau bữa tối" Rosé trả lời

"Ồ được rồi" Lisa trả lời

Trong một giây, Jisoo do dự. Cô không biết liệu cô đã sẵn sàng gặp Jennie chưa. Tình yêu của cuộc đời cô biến mất không lý do vào năm năm trước và đột nhiên quay trở lại. Cô đã lạc lối. Nhưng không có thời gian để cô rút lui. Họ nghe thấy tiếng bước chân vội vã về phía họ.

Trước khi Jisoo có thể tiêu hóa âm thanh, Jennie đã xuất hiện. Nàng trông như thể nàng đã chạy đến đây, nàng hơi thở hổn hển. Nhưng ngay khi họ xuất hiện, nàng ngừng chạy. Jennie nhìn Jisoo và chậm rãi đi về phía cô. Jisoo cũng nhìn nàng nhưng cô không di chuyển.

Jennie đứng trước Jisoo. Jennie nhìn Jisoo, nàng không cười, nàng trông như thể nàng có hàng ngàn lời muốn nói, nhưng nàng không nói gì. Trước khi Jisoo có thể nói xin chào, Jennie đột nhiên kéo Jisoo vào một cái ôm.

Tâm trí của Jisoo bị đánh gãy. Không có lý do. Jennie vùi đầu vào vai Jisoo và Jisoo bắt đầu cảm thấy vai mình trở nên ẩm ướt. Lisa và Rosé bước tới và vỗ về Jennie.

Jennie cố ngăn tiếng nức nở. Nàng rời khỏi vai Jisoo. Sau vài giây, nàng nhìn Jisoo và bắt đầu nói:

"Em nhớ chị rất nhiều, em rất xin lỗi, chị không biết em nhớ chị đến mức nào dâu, em thực sự xin lỗi, em-"

Trước khi Jennie có thể kết thúc, Jisoo ấm áp mỉm cười và nói:

"Jennie"

"Hửm?" Jennie trả lời

"Không sao đâu, em không cần phải giải thích" Jisoo nói

"Chúng ta đã chia tay rồi."

------------------------------------end




chapter 6 =))))))))))))))))))))))))))) 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro