Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


    1.

Lý Nhuế Xán là vợ tôi.

Cuộc gặp gỡ đầu tiên của chúng tôi là tại một con hẻm nào đó trong thị trấn, tôi cầm chiếc lưỡi hái vừa mua và suy nghĩ xem nên chém mình xuống hay chém lên. Cuối cùng, tôi quyết định trực tiếp tự sát , nếu người trong thôn biết tôi là một thằng đàn ông liệt dương thì bất luận là vì lý do gì, tôi cũng chết luôn! Lý Nhuế Xán xuất hiện vào lúc này, anh giật lấy cái lưỡi hái từ tay tôi và ném nó vào con mương bên cạnh, sau đó hỏi tôi tại sao. Tôi không kiềm chế được nước mắt, không kiềm chế được tiếng khóc, tôi vạch quần xuống hét lớn: " Tại tôi bị liệt! Tôi bất lực! Tôi không phải thằng đàn ông bình thường! Tôi nên đi chết đi! " Tôi đã cố gắng hết sức để di chuyển dương vật của mình, nhưng nó như một khối u không mong muốn treo lơ lửng giữa hai chân tôi, bất động và vô cảm.

Ánh mắt của Lý Nhuế Xán lúc đó rất phức tạp , anh ấy và tôi nhìn nhau với ánh mắt ướt đẫm và tình cảm, như thể anh đã yêu tôi vào thời điểm đó. Anh giữ tay tôi để giúp tôi bình tĩnh lại, sau đó anh ấy cũng cởi quần ra - anh ấy có dương vật và cả âm hộ của phụ nữ. Tôi sửng sốt nhìn anh ấy, anh gật đầu với tôi: " Em hiểu anh." Tôi ôm chặt lấy Lý Nhuế Xán, chúng tôi giống như hai mảnh ghép kỳ lạ, cuối cùng cũng tìm được mảnh ghép vừa vặn với mình.

Bố mẹ tôi luôn giục tôi kiếm vợ sinh con trai, họ đâu biết tôi là người không chịu khó nên chỉ biết hám lời, không muốn hại con gái người khác.

Sau đó, tôi phát hiện ra rằng ngôi làng nơi Lý Nhuế Xán sống cách làng của tôi không xa, tôi và Lý Nhuế Xán ngày càng thân thiết hơn, và mối quan hệ của chúng tôi cũng ngày một tốt hơn, tôi muốn anh ấy trở thành vợ của tôi, tôi sẽ làm tất cả những gì có thể, ngoại trừ tình dục. Nhưng tôi sẽ cho anh ấy những điều tốt đẹp nhất. Ngay cả trong hoàn cảnh của tôi, Lý Nhuế Xán vẫn chấp nhận lời cầu hôn của tôi, sẵn sàng giả làm phụ nữ để cùng tôi về nhà ra mắt bố mẹ tôi và làm vợ tôi đến hết đời, tôi thực sự yêu anh ấy.

Sau khi kết hôn, mối quan hệ của chúng tôi vẫn rất tốt đẹp, nhưng những lời xì xào bàn tán của dân làng vẫn mang đến rất nhiều áp lực cho gia đình chúng tôi. Cha mẹ tôi mời tôi đến và nói với tôi rằng nếu không có cháu trong hai năm nữa, đất đai của gia đình sẽ không để lại phần cho tôi, và Lý Nhuế Xán sẽ không được chấp nhận ở trong nhà của chúng tôi nữa. Sau khi tôi nói với Lý Nhuế Xán về điều này, anh đã bí mật đưa tôi đến một bệnh viện lớn trong thành phố, chúng tôi đã cùng nhau kiểm tra và nam bác sĩ nói rằng bệnh của tôi không thể chữa khỏi, trừ phi tôi đến thủ đô để phẫu thuật với chi phí cao. Đối với chúng tôi điều đó cũng đồng nghĩa với việc tôi vô phương cứu chữa. May mắn thay, bác sĩ phụ khoa nói với chúng tôi rằng Lý Nhuế Xán đã hình thành hệ thống sinh sản của nữ giới hoàn chỉnh, điều đó có nghĩa là anh ấy có thể có con! Tôi có một ý tưởng là chúng ta có thể " mượn hạt giống " .

Tôi bày tỏ suy nghĩ của mình với Lý Nhuế Xán, anh ấy không trách tôi, không xúc phạm tôi, không đánh tôi, anh ấy chỉ im lặng. Tôi thật xấu tính, tôi thấy có chút dao động vì đã lợi dụng lòng tốt của anh, nên tôi đã khóc lóc cầu xin: " Lý Nhuế Xán, giúp anh với! Chỉ có em mới giúp được anh! Giúp anh với! " Tôi nắm tay anh ấy. Nhìn thẳng vào mắt anh : " Làm ơn, anh không thể để người khác biết mình ... Làm ơn, giúp anh với! "

" Được ... Em sẽ giúp anh. "

Triệu Lễ Kiệt là em họ của tôi.

Kể từ khi tôi và Lý Nhuế Xán quyết định mượn hạt giống, chúng tôi đã tìm một công việc mới và rời làng để tìm mục tiêu, chúng tôi tìm một căn nhà trống ở một thị trấn lân cận để thuê tạm thời, một ngày nọ, có tiếng gõ cửa, tôi hỏi đó là ai, cậu nói mình là con trai của dì tôi, và mẹ đã nhờ chuyển chút đồ cho chúng tôi.

Tôi chưa bao giờ nhìn thấy dì của mình trong làng, chứ đừng nói đến con trai của dì. Người thanh niên đứng ngoài cửa cao gầy như một cây sào gai, đồ vật mà cậu đang cầm trên tay dường như còn nặng hơn cả mình, khiến cậu đứng lảo đảo như sắp ngã xuống. Tôi vội lấy đồ trên tay rồi mời cậu vào nhà ngồi một lát. Cậu định từ chối nhưng tôi lại nói đừng bận tâm. Tôi nói muốn cho cậu gặp chị dâu nói chuyện một lúc, tôi gọi Lý Nhuế Xán, và đặt tất cả những thứ mà Triệu Lễ Kiệt mang vào nhà bếp, và khi tôi quay lại cửa, Lý Nhuế Xán cũng từ phòng đi ra.

Lý Nhuế Xán dường như vừa mới thức dậy, và anh ấy vẫn mặc một bộ đồ ngủ rộng cộc tay, và quần của anh có chút quá ngắn, nếu không nhìn kĩ còn tưởng anh đang không mặc chúng. Một mảng da trắng như tuyết lộ ra trước mắt tôi và Triệu Lễ Kiệt, tay chân trắng sáng, khớp xương hơi hồng, phần vải trước ngực hờ hững che đi xương quai xanh. Ânh đưa tay lên dụi mắt, kéo theo phần áo lên, tôi có thể cảm thấy hơi thở của Triệu Lễ Kiệt như bị kẹt lại một giây sau lưng. Lý Nhuế Xán dường như nhận ra rằng có một người lạ ở cửa khi anh đi được nửa đường, anh ta đột nhiên giật mình và chạy trở lại phòng ngủ để thay quần áo rồi quay lại.

Tôi đã giới thiệu Triệu Lễ Kiệt - em họ của mình với Lý Nhuế Xán, và Lý Nhuế Xán - vợ tôi với Triệu Lễ kiệt. Sau đó lại đề nghị cho Triệu Lễ kiệt đi vào ngồi một chút, ăn cơm xong liền trở về, Lý Nhuế Xán cũng ừ một tiếng, nói ừ, ăn xong về cũng được. Lần này Triệu Lễ Kiệt chỉ im lặng một giây rồi nói không sao, ở lại chút rồi đi.

Trong bữa ăn, tôi cùng Triệu Lễ Kiệt nói chuyện rất nhiều, càng nói chuyện, tôi càng cảm thấy hài lòng với người em họ này, quan trọng nhất là hình như cậu ấy cũng đã thầm để ý đến Lý Nhuế Xán, cậu có vẻ thích anh, đây là tin tốt cho tôi. Vì vậy, sau khi ăn xong, khi Lý Nhuế Xán vào bếp thu dọn bát đĩa, tôi quyết định nói cho Triệu Lễ Kiệt biết mục đích chúng tôi đến đây.

"... Vì vậy, anh muốn em cho mượn hạt giống để sinh con. "

Triệu Lệ Kiệt nhìn chằm chằm, bị sốc đến nỗi chỉ biết há miệng không nói ra lời nào. Tôi biết hầu hết mọi người đều khó chấp nhận điều này, nhưng tôi phải nắm bắt cơ hội.

" Em không muốn ngủ với Lý Nhuế Xán sao? Anh thấy em rất thích anh ấy. "

" Em, em không phải ..."

" Không sao, bọn anh chỉ lấy thứ bọn anh cần, làm ơn giúp anh một việc, được không? Giúp bọn anh. "

Tôi nghiêng người về phía trước, nhìn vào mắt Triệu Lễ Kiệt và cầu xin cậu.

" Lý Nhuế Xán ... anh ấy có biết, anh ấy có đồng ý không? "

Khi Triệu Lễ Kiệt hỏi câu này, tôi biết mọi chuyện đã thành công, vì vậy tôi mỉm cười và gật cằm với cậu. Vừa quay đầu lại, Lý Nhuế Xán đã đứng ở cửa phòng bếp nhìn hai người chúng tôi, chỉ nhìn mà không lên tiếng.

Tôi vốn định ra ngoài để cho Triệu Lễ Kiệt và Lý Nhuế Xán có thời gian riêng tư với nhau, nhưng Lý Nhuế Xán đã giữ tay tôi lại.

" Đừng đi, ở lại với em ..."

Tôi không thể nói không với Lý Nhuế Xán.

Vì vậy, tôi ngồi ở mép giường và nhìn vợ tôi, không mặc gì ngoài chiếc áo phông trắng trơn , nằm trần truồng mở rộng hai chân ra cho em họ tôi - người cũng khỏa thân, còn tôi thì đang nắm tay anh.

Mặc dù tôi đã giải thích mọi thứ cho Triệu Lễ Kiệt, bao gồm cả cơ thể lưỡng tính của Lý Nhuế Xán, nhưng bây giờ cậu mới hiểu ý nghĩa của nó, nhưng vẫn không thể tin được. Cậu cúi xuống quan sát bông hoa bí mật mà người ngoài chưa bao giờ được biết ở khoảng cách gần, bất giác nuốt nước bọt. Lý Nhuế Xán có chút khó chịu khi bị cậu nhìn chằm chằm, nhẹ nhàng di chuyển bàn chân, như thể đánh thức Triệu Lễ Kiệt đang chìm đắm trong hoa viên dậy, cậu duỗi ra hai ngón tay ra rồi ấn vào nơi đó của Lý Nhuế Xán.

Ngón tay của Triệu Lễ Kiệt rất mảnh mai, thon dài như cậu, rất đẹp. Cậu vừa dùng hai ngón tay này miết vào cánh hoa mềm hai bên âm hộ của Lý Nhuế Xán theo hình tròn, vừa xoa nắn gốc dương vật của anh khiến Lý Nhuế Xán có hơi nhíu mày. Lý Nhuế Xán cố gắng ngậm chặt miệng, nhưng vẫn rỉ ra những tiếng ậm ừ khe khẽ từ trong khoang mũi, có lẽ anh không muốn thể hiện sự sung sướng trước mặt tôi, nhưng tôi biết anh nhạy cảm đến mức nào, chỉ là anh ấy không biết hành động đó gợi tình ra sao. Có lẽ Triệu Lễ Kiệt chính là bị Lý Nhuế Xán dụ dỗ, cậu muốn nghe xem nam nhân này khi không nhịn được rên rỉ sẽ đáng yêu như thế nào, liền đưa ngón tay trượt dọc theo khe lồn của Lý Nhuế Xán, nhẹ nhàng cọ xát tìm kiếm nơi tư mật. Không bao lâu sau, hậu huyệt của Lý Nhuế Xán tiết ra một ít chất lỏng trong suốt, thấm ướt đầu ngón tay của Triệu Lễ Kiệt và ánh lên hơi nhạt - đây là tín hiệu chào mừng. Cơ thể của Lý Nhế Xán ngay lập tức uốn cong lên, nhiệt tình chào đón du khách.

Đầu tiên Triệu Lễ Kiệt dùng một ngón tay khám phá bên trong huyệt đạo, sau đó dần dần tăng lên hai rồi ba ngón, mở rộng và tạo thành một vòng tròn trong cơ thể Lý Nhuế Xán, xoáy sâu vào bức tường trơn trượt bên trong. Lý Nhuế Xán không kìm được kẹp đùi lại thì bị đầu gối của Triệu Lễ Kiệt đẩy ra, anh ấy vô thức nắm lấy tôi, dùng tay tôi che mặt, hơi thở nóng bỏng của anh phả vào lòng bàn tay, mơ hồ đến mức khiến người ta mê mẩn, cảm thấy có chút ngứa ngáy.

Tôi đáng lẽ nên đau lòng và không thể nhìn thẳng vào nó, nhưng trên thực tế, tôi dường như đã xuất thần và mất kiểm soát với cơ thể của mình, tôi chỉ ngồi đó như một con rối, lắng nghe tiếng thở hổn hển của Triệu Lễ Kiệt ngày càng nặng nhọc hơn, tôi cảm thấy rằng nước da của Lý Nhuế Xán cũng ngày càng đỏ hơn. Cuối cùng, Triệu Lễ Kiệt rút những ngón tay đang nhỏ giọt của mình ra và theo sau đó là một vũng chất lỏng trong suốt làm ướt tấm ga trải giường. Triệu Lễ Kiệt tùy ý lau chất lỏng lên chân của Lý Nhuế Xán, nhấc hai chân lên rồi ôm lấy eo anh, dùng một tay giữ chặt chân anh. dương vật được Lý Nhuế Xán ấn xuống eo bằng một tay, sẵn sàng tiến vào cơ thể anh.

Lý Nhuế Xán vẫn còn hơi căng thẳng, anh ấy siết chặt lấy tay tôi, thậm chí còn ngừng thở trong giây lát.

" Chị dâu, chị dâu, thả lỏng ... Em vào không được. "

Giọng nói khàn khàn của Triệu Lễ Kiệt có chút bối rối, và Lý Nhuế Xán cũng không thể để cậu tiến vào nếu anh không chịu thư giãn.

Tôi dùng ngón tay cái xoa xoa mu bàn tay của Lý Nhuế Xán để anh thư giãn một chút, anh ấy cầm tay tôi đặt bên cạnh anh, lại để lộ đôi mắt ướt át. Tôi thấy Lý Nhuế Xán dường như muốn nói điều gì đó với tôi, vì vậy tôi cúi xuống trước mặt anh ấy, đôi môi linh hoạt của anh áp vào tai tôi và nói:

" Đừng đi ..."

" Anh không đi, anh sẽ ở lại đây với em. "

Tôi giơ hai bàn tay đang nắm chặt của chúng tôi lên ra hiệu, nở một nụ cười an ủi với Lý Nhuế Xán, sau đó cúi đầu đặt lên cổ anh ấy vài nụ hôn, rồi hôn dọc lên môi anh.

Lý Nhuế Xán và tôi tráo lưỡi ngay trước mặt Triệu Lễ Kiệt, vào ngay trước khi họ quan hệ tình dục.

Lực nắm tay của Lý Nhuế Xán dần dần yếu đi trong nụ hôn của chúng tôi, và cơ thể căng thẳng của anh cũng dần dần thả lỏng.

" Hừm! "

Triệu Lễ Kiệt "lợi dụng khoảng trống" mà xông vào , nắm lấy cặp đùi đầy đặn của Lý Nhuế Xán mà đâm lút cán vào trong một hơi. Lý Nhuế Xán suýt chút nữa đã cắn vào lưỡi tôi, tôi đứng dậy lau nước bọt trên miệng anh, rồi lại ngồi thẳng dậy để xem biểu cảm nũng nịu của anh khi bị Triệu Lễ Kiệt làm tình.

Đầu lưỡi của Lý Nhuế Xán còn chưa thu lại, theo tần suất từng cú thúc của Triệu Lễ Kiệt mà run rẩy qua lại. Nước bọt được tôi lau sạch cứ thế lại trào ra trên môi, chảy xuống quai hàm để lại vết mờ. Anh ấy hơi mất tập trung vào việc làm tình, nhưng trong tiềm thức vẫn theo nhịp thúc của Triệu Lễ Kiệt để nắm lấy tay tôi, khi Triệu Lễ Kiệt đẩy vào sâu sâu thì anh sẽ dùng sức nắm chặt lại, còn khi Triệu Lễ Kiệt rời khỏi cơ thể anh thì anh sẽ thả lỏng ra.

Tiếng rên rỉ của Lý Nhuế Xán càng lúc càng lớn, tiếng thở hổn hển quyến rũ của anh đúng là liều thuốc kích dục tốt nhất, nhưng đáng tiếc trong phòng chỉ có một người có thể tận hưởng nó. Tất nhiên là tôi yêu Lý Nhuế Xán, ngay cả khi anh đang làm tình với người khác, cả người anh ướt đẫm mồ hôi, núm vú săn chắc và dương vật nhô cao ... khắp cơ thể đều tỏa ra sự quyến rũ vô hạn, thu hút tôi càng yêu anh ấy hơn. Đương nhiên tôi hận bản thân mình, tại sao tôi lại bị liệt, tại sao tôi không thể ân ái với chính vợ của mình, tại sao tôi không thể có được kết tinh tình yêu của chúng tôi. Nhưng khi nhìn thấy hai chân Lý Nhuế Xán không tự chủ được mà vòng qua eo Triệu Lễ Kiệt, ngón chân quặp chắc vào rồi thả lỏng ra, chất lỏng ở chỗ tiếp giáp cũng bị ma sát mà chuyển thành bọt trắng bắn tung tóe lên người, Triệu Lễ Kiệt không ngừng thúc mạnh, cúi người xuống liếm và cắn lấy bộ ngực trần của anh. Khi tôi nhìn thấy đầu vú đỏ tươi của Lý Nhuế Xán, tôi cảm thấy mình không cần phải hối hận gì về tất cả những điều này.

Vì chúng ta không bình thường nên chúng ta đã đến để hoàn thiện lẫn nhau, điều đó không dễ hiểu sao?

Triệu Lễ Kiệt đâm sâu vào cổ tử cung của Lý Nhuế Xán và xuất tinh, thoải mái thở dài, tôi không để cậu ấy rút ra cho đến khi giọt tinh dịch cuối cùng giữ giữ chặt lại trong tử cung. Lý Nhuế Xán lồng ngực kịch liệt phập phồng, cho đến khi Triệu Lễ Kiệt rút ra, mới khôi phục lại tỉnh táo.

" Anh thấy nó được chưa?"

Tôi vuốt mái tóc ướt đẫm mồ hôi của anh ra sau và trả lời anh ấy:

" Anh nghĩ là được rồi. "

" Giúp em nhấc chân lên ..."

Li Ruican cố gắng nhấc chân lên, nhưng anh ấy không thể làm được, vì vậy anh ấy đã nhờ tôi giúp đỡ.

" Để em làm cho. "

Triệu Lễ Kiệt giữ lấy bắp chân của Lý Nhuế Xán và nhấc nó lên, hướng thẳng lên trần nhà.

" Vậy được chưa? "

" Hum..... cho lên cao hơn đi. "

Lý Nhuế Xán đỏ mặt và cau mày, trông rất cố gắng nhưng vẫn khăng khăng giữ nguyên tư thế đó, tôi hỏi anh ấy tại sao.

" Mẹ nói như vậy sẽ dễ thụ thai hơn ..."

Tôi không khỏi cảm động, tôi nắm chặt lấy tay Lý Nhuế Xán rồi đặt vào trong lòng, cúi đầu hôn lên trán anh. Trên mặt tôi lạnh toát, không biết là mồ hôi của anh hay là nước mắt của tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro