Chapter 2.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi sáng sau kì phát tình đầu tiên của Chay bình thường tới...lạ. Mặt trời ló dạng qua khung cửa sổ, chiếu thẳng vào đôi vợ chồng vẫn còn nằm trên giường. Kinn thức dậy với Porsche trong lồng ngực mình như bao buổi sáng khác. Điều bất thường duy nhất là họ đang nằm trên giường Chay, em trai của Porsche, xung quanh là mùi hương và tàn dư nhớp nháp của kì phát tình tối qua.

Chay đã đi đâu mất nhưng mùi thức ăn thoang thoảng từ tầng dưới làm Kinn thích thú.

"Hừm, bánh mì nướng và trứng rán phải không?" hắn ậm ừ. Cuộc vận động tối hôm trước thực sự làm tăng cảm giác thèm ăn của hắn.

"Có lẽ là cơm đấy," Porsche lẩm bẩm khi tỉnh dậy. "Đó là món ăn yêu thích của Chay."

Kinn bĩu môi vì thiếu bánh mì nướng cho bữa sáng. Hắn hôn Porsche trước khi từ từ ngồi dậy rời khỏi giường. Họ mặc những bộ quần áo sạch sẽ nhất mà cả hai có thể tìm thấy trước khi đi xuống cầu thang.

"Buổi sáng tốt lành!" Chay chào Porsche bằng một cái vẫy tay vui vẻ. Omega nhỏ tuổi trông rất ổn kì vì phát tình của em đã giảm bớt. Vì Alpha đã thỏa mãn em vào thời điểm kì phát tình tồi tệ nhất, em chỉ cần quan tâm đến các dư âm còn lại sau này thôi.

"Thật tốt khi lại thấy em bay nhảy thế này," Porsche nói trong nụ cười khi bước vào bếp.

Nụ cười toe toét vốn đã rộng của Chay lại càng rộng hơn. "Em đã làm bữa sáng cho cả hai như một lời cảm ơn," em nói khi dọn bát đĩa ra bàn. Má em khẽ ửng hồng ngượng ngùng khi thấy Kinn bước đến.

"Cảm ơn, Chay," Kinn thì thầm với em và Porsche đã ngồi vào bàn. "Em biết đấy, anh trai em chẳng bao giờ làm bữa sáng cho anh sau khi bọn anh ..."

Porsche thúc cùi chỏ vào sườn Kinn và bắn cho hắn cái trừng mắt trước khi quay lại với em trai mình. "Anh rất vui vì bạn đã thấy ổn hơn, Chay."

Chay gật đầu, em trả lời, "Kinn đã rất chu đáo."

Porsche không cần phải nhìn qua để thấy nụ cười tự mãn trên khuôn mặt Kinn. Cậu đảo mắt khi Chay quay lưng lại. Nhưng thành thật mà nói, cậu tự hào về Kinn. Alpha của cậu đã làm rất tốt.

Chay hoàn thành việc tắm rửa và họ cùng n ăn sáng.

"Anh có một vài thứ trong phòng mình cần đưa cho em trước khi bọn anh đi, Chay," Porsche nói.

"Ồ?" Chay nghiêng đầu sang một bên như bé cún con đang tò mò. "Cái gì vậy ạ?"

"Chà, có những thứ có thể giúp em khi kì phát tình không quá tệ đến mức em cần một Alpha. Em biết chứ? Khi em chỉ cần một thứ gì đó đâm vào và lấp đầy thôi. "

"Porsche!" Khuôn mặt của Chay đỏ rực khi nhận ra thứ anh trai em đang nói là gì.

"Ỏoo, Chay," Porsche đưa tay ra và kéo kéo má em trai. "Đừng ngại, chúng ta đều là người nhà cả mà, phải không?"

"Được thôi. Em sẽ đi tìm thứ đó sau, "Chay bĩu môi, lại liếc nhìn Kinn. Em rõ ràng chỉ ghét bị trêu chọc trước mặt Alpha.

"Vậy việc học ở trường của em như thế nào?" Kinn cắt ngang, đổi chủ đề. "Porsche đã kể với anh rằng em đang theo học khoa âm nhạc."

Porsche nhếch mép. Kinn rõ ràng đang cố gắng không tỏ ra quá hứng thú, nhưng gã mê mệt với ước mơ trở thành ca sĩ của mình.

"Vâng ạ! Mọi thứ đều tuyệt vời! Em đang sáng tác một bài hát mới với — Úi! Này Porsche! Em chưa kể với anh về gia sư mới của em! " Chay hò reo thích thú. "Anh có nhớ Wik không? Chờ đã, thật ra, anh ấy nói với em tên thật của anh ấy là Kim. Dù sao, anh ấy cũng là một ca sĩ! Anh biết em hâm mộ anh ấy đến mức nào mà, phải không? Chà, khi em vừa mới bắt đầu vào đại học, anh ấy đã đến và biểu diễn vì anh ấy là cựu sinh viên. Anh ấy thật sự là một ca sĩ tuyệt vời. Dù sao thì, bọn em đã trò chuyện sau buổi biểu diễn và anh ấy đã đồng ý làm gia sư dạy ghi ta cho em. Điều đó quá tuyệt luôn! Ý em là, anh ấy là lý do thật sự khiến em theo âm nhạc mà.

"Ừ! Điều đó thật tuyệt, Chay, "Porsche trả lời khi đứa em trai kết thúc câu chuyện nhỏ của mình. Cậu quay sang Kinn để kiểm tra tên Alpha này. Hắn trông khá dửng dưng và đó không phải một dấu hiệu tốt.

Mỉm cười vui vẻ, Chay đứng dậy dọn bát đĩa và thức ăn thừa.

Porsche quay sang Kinn. "Anh đang làm quá vấn đề lên đấy" cậu thì thầm, chọc ngón tay vào đống nếp nhăn giữa lông mày Kinn.

Kinn hơi giật mình quay đầu lại và cáu kỉnh. "Anh nghĩ rằng em trai mình đã cố gắng theo dõi anh thông qua em trai em đấy," gã lẩm bẩm.

Porsche bĩu môi. "Đừng nghi ngờ nữa. Có lẽ Kim thật sự thích Chay! Ý em là, anh nhìn em ấy xem! Em trai em đáng yêu quá chừng. Tại sao không chứ? "

Kinn tiếp tục càu nhàu với giọng điệu khinh bỉ.

"Anh ở lại lâu chứ Kinn?" Chay hỏi, chấm dứt cuộc trò chuyện của họ. "Em sẽ pha trà nếu anh muốn."

Thật kỳ lạ khi nghe thằng bé nói chuyện với mình một cách trang trọng như vậy khi hắn vừa mới cày cuốc bên trong em vào tối hôm trước, nhưng Kinn không đề cập đến điều đó. "Anh sẽ đưa Porsche trở lại làm việc với anh vào chiều nay."

Porsche gật đầu. Một nụ cười nhếch mép xuất hiện trên khuôn mặt cậu. "Đừng lo. Em sẽ có thể tự chăm sóc bản thân với cái hộp trong phòng của anh mà. "

"Porsche!" Chay đỏ mặt. "Em chỉ hỏi vì Kim lát nữa sẽ đến để dạy guitar. Nếu anh muốn, anh có thể ở lại và gặp anh ấy. Anh ấy thật sự rất tuyệt luôn!"

Kinn tựa lưng vào ghế và nhướng mày. "Cậu ta đang trên đường tới đây à"

"Kinn," Porsche rít lên. "Có lẽ chúng ta nên-"

"Sao nào? Tất nhiên chúng ta nên ở lại. Anh rất muốn gặp một ngôi sao nhạc rock ngoài đời đấy. Có lẽ chúng ta nên ở lại lâu hơn một chút, nhỉ? " Kinn mỉm cười với Porsche, người đang nhìn chằm chằm vào hắn.

"Chắc chắn rồi," Porsche nói. "Vậy uống trà đi."

Chay vui vẻ chạy đi ngâm trà và lấy ly ra. Em chỉ vừa rót trà xong thì tiếng chuông cửa vang lên.

"Ồ! Chắc là Kim đấy! " Chay hớn hở. "Em tới đây!"

Porsche quay sang Kinn ngay khi Chay lao ra cửa. "Đừng."

"Gì?" Kinn quay lại với nụ cười nhếch mép.

Porsche chỉ nhìn chằm chằm vào hắn. "Chỉ đừng."

*******

Kim ngước lên khỏi điện thoại và nhét nó vào túi sau khi cửa kính mở ra.

"Chào Kim!" Chay phấn khích. Em ấy đặc biệt dễ thương vào sáng nay. Có điều gì đó hơi khác ở em. Ánh sáng ấm áp nhẹ nhàng dường như thắp sáng những đường nét của em.

Rồi mùi hương lạ xộc đến.

"Ồ." Đôi mắt Kim mở to. "Chay, em—"

"Có chuyện gì sao?" Gương mặt Chay phản chiếu trong ánh mắt anh, đôi mắt đen của em mở to vì lo lắng.

"Không, chỉ là... em là Omega," Kim xoa gáy. Anh bật ra một tiếng huýt sáo thích thú. "Em phân hoá sao? Chúc mừng nhé."

"À! Em xin lỗi vì đã không cảnh báo anh! " Chay thở hổn hển và lùi lại một bước. Em vòng tay che lấy tuyến thể như thể điều đó có thể ngăn mùi hương Omega quyến rũ của em tràn ra. Nhưng Kim không muốn em dừng việc đó lại. Chay có mùi thơm của hoa nhài và vani, giống như trà vậy, nó khiến Kim thấy khát.

"Em vừa mới phân hoá ngày hôm qua," Chay giải thích. "Em quên mất rằng bây giờ em sẽ cần miếng ngăn mùi nếu mình định tới gần Alpha."

Kim nuốt nước bọt. "Không. Không sao. Anh thích nó— "Anh đột ngột dừng lại, liếm môi trước khi thốt ra bất kì lời nào. Thay vào đó, anh mỉm cười và đưa cho Chay một hộp bánh nhỏ. "Chúc mừng sinh nhật."

"Ôi! Cảm ơn anh rất nhiều! Mời vào!" Chay quay vào trong và lao thẳng vào bếp. "Porsche! Em không có miếng ngăn mùi nào cả! "

Từ trong bếp, Porsche vọng ra, "Có vài cái nằm trong cái hộp mà anh muốn đưa cho em chung với mấy món—"

"Porsche!"

Nghe thấy hai anh em hét lên với nhau, Kim cười khẽ. Anh định theo sau Chay thì có gì điều gì đó khác lạ khiến anh phải khựng lại giữa chừng. Anh hít một hơi, ngửi lấy mùi hương trong không khí.

Porsche ở đây, nhưng cậu ấy không một mình.

Khi bước vào bếp, Kim nghiến chặt răng. Cảnh tượng anh trai nhếch mép cười với anh từ phía bàn ăn khiến anh căng thẳng. Alpha lớn hơn nhướng mày và Kim buộc bản thân phải bình tĩnh bằng một hơi thở sâu. Anh không định để Kinn thấy mình bối rối.

Kim đặt hộp bánh mà anh mang cho Chay xuống bàn bếp trước khi quay sang Alpha lớn hơn.

"Xin chào," anh chào hỏi với tông giọng khách sao và gật đầu một cách cộc lốc.

"Xin chào. Cậu chắc hẳn là gia sư mà Chay đã kể với chúng tôi, "Kinn đáp lời một cách trôi chảy, giả vờ như không biết Kim là ai ngoài những thứ Chay đã kể với họ.

Kim nhìn chằm chằm vào anh trai mình. Phân tích một lượt hành vi của Kinn, anh chỉ trả lời đơn giản, "Phải."

Không khí giữa họ càng trở nên nặng nề hơn.

Porsche liếc nhìn từ ông anh sang ông em kia trước khi thở dài thườn thượt. "Rất vui được gặp cậu, Kim. Cảm ơn cậu đã đồng ý làm gia sư cho em trai tôi. Em ấy rất hâm mộ cậu. "

Kim cố gắng mỉm cười nhẹ và gật đầu cảm ơn. Tất cả họ đều diễn chung một vở kịch và sự căng thẳng quá rõ ràng.

Chay dường như chẳng nhận thấy điều gì khi em bĩu môi và nói, "Porsche..." Em ấy quá xấu hổ khi bị anh trai bóc trần tâm tư của mình - như thể Kim đã không biết điều đó khi họ gặp nhau lần đầu.

Khi Porsche tiếp tục trêu chọc em trai mình, Chay chạy khắp nơi để chuẩn bị nước. Em lấy một tách trà mới trong tủ và đặt nó xuống cho Kim. "Bọn chỉ uống trà trước khi anh trai em và Kinn phải rời đi để làm việc. Anh có muốn một ít không? "

Kinn.

Kim không khỏi trợn mắt trước vẻ ung dung của anh trai mình. Anh liếc nhìn Kinn đang thản nhiên nhâm nhi tách trà trong nụ cười nhếch mép đầy thích thú.

Cố nặn ra nụ cười nhẹ, Kim trả lời: "Chắc chắn rồi. Trà nghe khá đáng yêu ".

Anh ngồi xuống đối diện với Kinn, người vẫn đang uống trà theo cách mà Kim chỉ mô tả là quá tự mãn, mặc dù anh chắc chắn rằng mình chưa từng thấy ai tự mãn uống một tách trà trước đây.

Kim đảo mắt sang Porsche. Ngay khi anh ta làm điều đó, Omega lớn hơn đang nhìn chằm chằm vào anh mím môi và liếc đi chỗ khác. Kim đã rất cố gắng để không bật ra tiếng cười nào.

Anh chưa từng thực sự gặp Omega của anh trai mình. Qua cái cách Porsche tránh ánh mắt của anh, rõ ràng Porsche biết chính xác anh là ai nhưng đã quyết định không nói ra bất cứ điều gì. Có thể họ đã đi ngang qua nhau ở nhà nhau một hoặc hai lần, nhưng Kim và Porsche không có bất kì một cuộc trò chuyện thật sự nào cả.

"Kim, trước đây cậu đã đến đây rồi phải không? Cậu có thể chỉ cho tôi phòng tắm ở đâu trong khi Chay rót trà được không? " Kinn đột ngột hỏi. Đôi mắt hắn nheo lại như thể hắn không thích việc Kim tập trung vào Porsche chút nào.

Kim nghiến răng. Cái cách hắn nghiêng đầu về phía cầu thang, rõ ràng Kinn thừa biết chính xác phòng tắm nằm ở đâu.

"Tất nhiên," Kim đẩy ghế và đứng dậy. "Nó ở trên lầu, đi theo tôi."

Kim chậm chạp dẫn đường. Anh cảm nhận rõ ràng cơn tức giận của người anh trai đang đi theo phía sau mình. Khi họ đến nơi, Kim xoay người về phía Kinn, trừng mắt nhìn hắn.

"Mày làm gì ở đây Kinn?"

Kinn nhướng mày. Cho tay vào túi, hắn nhìn Kim từ trên xuống dưới với ánh mắt cợt nhã. "Đó không phải là câu hỏi của tao sao?"

"Tao không đùa" Kim đáp lại. Đôi mắt anh tối sầm.

"Tao cũng không." Kinn cười khẩy với anh trước khi quyết định trả lời câu hỏi. "Porsche đã năn nỉ tao tới."

"Tại sao?"

"Chà, nếu mày cần thêm thông tin chi tiết, mày có thể hỏi Chay sau khi tao và anh trai thằng bé rời đi vì tao có cảm giác nếu mình nói với mày ngay bây giờ thì tao sẽ không thể quay lại tầng dưới nữa."

Kim cau mày. Anh hoàn toàn không hiểu Kinn đang cố ám chỉ điều gì. Chay có thể kể điều gì với anh chứ?

"Giờ thì mày đã biết rõ lý do tao ở đây rồi chứ, vì đây là nhà của bạn đời tao và gia đình em ấy". Kinn gật đầu với anh . "Thế còn mày? Mày đang làm gì ở đây?"

Kim nghiêng đầu sang một bên, vẻ mặt vô tư không chút kiêng dèì. "Giống như Chay đã nói. Tao là gia sư dạy nhạc của em ấy. "

Kinn ậm ừ. "Và mày chọn trở thành gia sư âm nhạc của cậu bé đặc biệt này một cách ngẫu nhiên vì lòng tốt của mày?"

Kim trừng mắt nhìn anh trai, nghiến răng nghiến lợi. Sau đó, thái độ anh lập tức trở lại bình thường và huýt sáo thích thú. Kim nghiêng đầu sang một bên và nhướng mày. "Tao không nợ mày bất kỳ câu trả lời nào nữa, Kinn."

Mím môi, Kinn gật đầu và vỗ vai em trai mình. "Đủ công bằng đấy."

Kim chế giễu. Anh xoay người quay trở lại tầng dưới.

Chay vui hẳn lên ngay khi thấy anh đi vào bếp.

Kim cười nhẹ. Không khí thật trong lành khi không có sức ép nặng nề từ ánh nhìn của anh trai vào anh.

"Kim! Em vừa nói với Porsche về bài hát mà anh đã giúp em viết. "

"Ồ?" Anh nói, lông mày nhướng lên. "Chà, em ấy đang khiêm tốn đấy. Tôi hầu như không giúp được gì cả. Em ấy đã tự mình làm hầu hết mọi thứ ".

Chay đỏ mặt lên trông thật đáng yêu, em cười khúc khích khi được khen.

Porsche liếc nhìn em trai mình và tên Alpha trẻ tuổi. Một lần nữa, cậu lại mím môi, lần này có thêm tiếng ngâm nga trầm thấp khi quan sát hai người.

"Porsche?"

Kinn xuất hiện trở lại ở cửa bếp. Hắn vẫn mang vẻ mặt nửa thích thú đó. Sau khi bắn cho em trai mình một nụ cười nhếch mép, hắn hất đầu về phía cửa. "Chúng ta nên đi ra ngoài. Hãy để Chay bắt đầu buổi tập ghi ta của em ấy ".

Porsche hơi chần chừ, nhưng cậu vẫn ngoan ngoãn đứng dậy khỏi bàn. Cậu ôm chầm lấy Chay và thì thầm 'Tạm biệt nha, anh yêu em' trước khi mỉm cười ngượng nghịu với Kim và bước ra cửa.

Khi Porsche bước qua, Kinn chỉ gật đầu với Chay trước khi quay sang Kim. "Rất vui được gặp cậu," hắn nói, nụ cười nhếch mép đáng ghét kia vẫn ở đó.

Kim kìm lại tiếng gầm gừ. Thay vào đó, anh gật đầu đáp lại. "Tôi cũng vậy."

Cứ như vậy Kim và Chay chỉ còn lại một mình.

"Em xin lỗi về anh trai em, anh ấy rất thích trêu chọc em," Chay nói khi dọn những tách trà đã cạn hết.

"Anh có thể nói rằng anh ấy thực sự quan tâm đến em," Kim trả lời khi nhìn Chay dọn .

Chay đỏ mặt cười. Dọn dẹp hết mấy cái cốc, em quay trở lại bàn.

"Úi! Đáng lẽ chúng ta nên đưa họ một ít bánh. "

Kim lắc đầu, anh bắt đầu mở chiếc hộp. "Chiếc bánh này đặc biệt dành cho em. Không cần phải chia sẻ. "

"Ồ, anh không muốn một ít sao?" Chay chọc ghẹo.

"Chỉ khi em muốn chia cho anh."

Khẽ cười, Chay hào phóng cắt cho Kim một miếng bánh thật to trước khi lấy phần của mình. Em dẫn Kim vào phòng khách vì ngồi ăn trên sô pha vui hơn nhiều. Họ cùng nhau thưởng thức chiếc bánh và trò chuyện về âm nhạc trong lúc .

Kim cười khi Chay hào hứng kể về bài hát mới và những dự án mà em đang thực hiện ở trường. Anh cố gắng tập trung, nhưng anh nhận ra tâm trí mình lại đang hướng về thứ khác. Có điều gì đó không đúng. Anh không ngừng suy nghĩ về những gì trước đó Kinn đã nói với mình trên hành lang.

Anh đã bỏ lỡ điều gì?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro