Màn kịch (P.2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ailee vẫn luôn ngủ không sâu giấc, ngay tại lúc hai người họ đẩy cửa vào, thì cô ta đã thức dậy. Nhưng, cô ta vẫn lựa chọn thời cơ thích hợp để tỉnh dậy.
"Làm sao..." Ailee chầm chậm mở mắt ra, lúc nhìn thấy người đang nằm phía dưới mình, liền tỏ vẻ kinh ngạc. Cô ta vội kéo chăn, quấn quanh người, rồi nhảy xuống giường. Lúc nhìn thấy hai người đứng cạnh cửa, nước mắt đã nhanh chóng đong đầy trong mắt.
Trên giường, Amber vẫn ngủ say như cũ, một chút dấu hiệu tỉnh lại cũng chẳng có.
Một màn kịch tính cứ diễn ra như thế, mà màn đặc sắc hơn, vẫn còn ở phía sau.
Chỉ thấy Ailee mặt đầy lệ, chạy đến trước mặt Krystal, quỳ xuống, rồi liều mạng dập đầu, miệng vẫn không quên ra sức giải thích.
"Cô Jung, rất xin lỗi, rất xin lỗi....Là...Là cậu chủ cứng rắn lôi kéo tôi không buông...Tôi từ chối, nhưng cậu chủ vẫn chẳng buông tha...Cậu chủ..." Cô ta nghẹn ngào giải thích. Đem toàn bộ trách nhiệm, đổ hết lên đầu người vẫn đang say ngủ kia.
Sắc mặt Krystal trắng bệch, nhìn chằm chằm cô gái đang quỳ trước mặt mình, nhìn hành động của cô ta, nghe cô ta giải thích. Sau đó, cô lại ngẩng đầu, nhìn người đang nằm trên giường, rồi đau khổ nhắm mắt lại.
Cô chưa từng nghĩ mọi chuyện sẽ xảy ra như vậy. Không phải cô đã sớm biết tâm tư của Ailee rồi sao? Vì sao vẫn để Amber một mình như thế.....
Sulli nhìn dáng vẻ đau khổ của Krystal, lửa giận trong lòng lại càng tăng cao. Cô vội bước đến bên giường, vươn tay, kéo người Amber dậy.
Sulli hoàn toàn không tin lời nói của Ailee. Thế nhưng, vấn đề hiện tại không nằm ở chỗ đó, mà là ở Amber. Vì cái gì mà nó lại để cho cô ta nằm trên giường mình, thậm chí còn ngủ trước ngực mình nữa?
Dưới động tác thô bạo của Sulli, rốt cuộc, Amber cũng mở mắt ra. Cậu đưa tay dụi mắt, lúc liếc thấy Krystal đang đứng bên cạnh cửa, cậu lập tức mở to mắt, vội vàng thoát khỏi tay của Sulli , rồi vui sướng chạy đến bên cô.
"Soojungie em đã về rồi, đúng là Ber vừa tỉnh dậy, là em đã trở về rồi." Amber hoàn toàn không để ý tới mình vẫn còn khỏa thân, cùng với những người khác trong phòng.
Sulli cầm lấy quần áo được gấp gọn gàng ở trên giường, ném tới trên đầu Amber
"Em mặc quần áo vào trước đã."
"A."
Cầm lấy quần áo, Amber mới phát hiện, mình hoàn toàn không mặc gì. Cậu nhớ là mình đâu có cởi sạch như vậy đâu? Tuy hơi khó hiểu, nhưng cậu cũng chẳng nghĩ nhiều, chỉ cầm lấy quần áo, rồi mặc vào.
Lúc này, Amber mới chú ý đến người đang quỳ gối, khóc đến thê thảm trên mặt đất. Cậu khó hiểu, nhìn Krystal, hỏi: "Soojungie,đây là..."
Kỳ lạ thật, sao lại có một người khóc đến thương tâm như vậy, còn ngã vào trong phòng bọn họ chứ?
Má Kim cùng đám người hầu trong nhà nghe thấy tiếng khóc, liền ồn ào chạy đến.
"Ailee?"
Má Kim nhìn thấy người khóc lại chính là cháu gái mình, liền ngỡ ngàng gọi. Không phải chỉ bảo nó mang sữa lên sao? Sao giờ lại biến thành không mặc quần áo, chỉ quấn chăn quanh người, rồi ngã vào phòng vợ chồng cậu chủ, khóc lóc rồi? Nhìn vẻ mặt khác thường của Krystal và Sulli, trong lòng bà chợt lo lắng. Không phải là Ailee đã làm sai chuyện gì chứ?
"Bác!" Ailee vội vàng đứng lên, rồi nhào vào trong lòng má Kim. Trong lúc đó, vẫn không quên nhỏ thêm vài giọt nước mắt.
"Cô Soojung, đây là...." Hy vọng, chuyện không phải như bà nghĩ.
Không đợi người khác lên tiếng, Ailee đã giành trước, kể lể.
"Bác nhất định phải làm chủ cho cháu, cậu chủ...Cậu chủ, cậu ấy..." Cô ta cố ý ấp úng, nói không rõ ràng, khiến cho người khác hiểu lầm.
"...Như thế này...Về sau, cháu phải sống thế nào đây..." Dứt lời, cô ta lại cố tình khóc to hơn.
Lời nói của Ailee, làm cho má Kim càng thêm hoảng sợ. Đám người hầu đứng bên ngoài cửa, cũng bị dọa cho ngây người.
Tuy bọn họ đều biết cậu chủ ngốc nghếch, nhưng bình thường, cô Ailee này cũng rất hiểu chuyện, nên chắc sẽ không lấy sự trong sạch của bản thân ra, để nói lung tung đâu. Lần này, đúng là phiền phức to rồi!
Đứng ở bên ngoài, đám người hầu cùng má Kim, đều nhìn Krystal
Krystal chẳng hề để ý đến ánh mắt của mọi người, vẫn cứ nhìn chằm chằm Amber.
"Krystal?" Sulli lo lắng, gọi. Tình huống hiện giờ vẫn chưa rõ ràng, không biết cô ấy sẽ có phản ứng gì?
"Soojungie, chuyện gì đang xảy ra vậy?" Amber mặc quần áo tử tế, đứng ở bên cạnh, kéo kéo tay cô, khó hiểu hỏi. Cậu hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra nữa.
Tất nhiên là Krystal tin tưởng Amber, nhưng cảnh tượng chấn động lúc nãy, vẫn khiến cô kinh hãi và đau lòng. Trong khoảnh khắc đó, cô đã hiểu rõ một chuyện, cô không thể lúc nào cũng ở bên cạnh, để bảo vệ cậu được.
"Mọi người đang ầm ỹ gì vậy?" Liu Seung Gi vừa từ bên ngoài trở về, sau khi vào nhà, lại không thấy bất kỳ một người nào, hóa ra là chạy hết đến phòng của con mình. Bên trong tiếng xì xào bàn tán của mọi người, còn có tiếng khóc của một cô gái nữa.
Tất cả mọi người đều quay đầu nhìn người vừa đến.
"Ông chủ!"
Má Kim đang bận an ủi cháu gái khóc sướt mướt của mình, nên chỉ có thể đứng nhìn ông. Bà thật không biết nên giải thích sự hỗn loạn này như thế nào nữa.
Ailee vô cùng nhạy bén, lập tức rời khỏi lòng má Kim, vội quỳ xuống rồi ngẩng mặt lên, để lộ ra đôi mắt khóc đến sưng đỏ, khiến cho mọi người đều đồng tình với mình.
"Ông chủ, xin ông làm chủ cho Ailee ạ."
Đám người hầu bên ngoài gần như đều tin lời nói của Ailee. Dù sao thì cô ta cũng khóc đến thương tâm như thế mà!
Liu Seung Gi khẽ nhíu mày, nhìn cô gái giúp việc mà đến chính ông cũng không còn nhớ rõ tên cùng mặt mũi, hỏi: "Cô bảo tôi làm chủ cái gì cho cô?"
Ailee nhỏ giọng khóc lóc, sau đó cúi đầu, ấp úng nói: "Cậu chủ...Cậu chủ ép buộc con...Con...Đã...Là người của cậu chủ rồi..."
Lời của cô ta khiến cho Liu Seung Gi vô cùng khiếp sợ. Vừa bước vào phòng, ông liền nhìn thấy sắc mặt trắng bệch của con dâu, vẻ mặt mờ mịt, chẳng biết đã xảy ra chuyện gì của con, cùng vẻ mặt đăm chiêu của Sulli.
Nhìn sắc mặt trắng bệch của Krystal, ông liền cảm thấy đau lòng. Sau đó, ông liền tức giận, nhìn con , nghiêm khắc hỏi: "Amber, con nói cho cha biết đã xảy ra chuyện gì vậy?"
"Chuyện gì xảy ra ạ?" Cậu hoàn toàn không biết gì cả. Cậu chỉ biết là, cậu vừa tỉnh dậy liền nhìn thấy Soojung, nên rất vui mừng thôi.
Nhìn vẻ mặt của con , Liu Seung Gi lập tức biết chuyện có chút bất thường. Ông liền hỏi trực tiếp luôn.
"Con có ngủ cùng với cô gái kia không?" Ông chỉ vào Ailee đang được người khác đỡ dậy.
Theo hướng tay ông, nhìn Ailee, Amber lập tức nhíu mày.
"Cô ấy là ai ạ?" Trong mắt, trong lòng Amber chỉ có một mình Krystal, nên cậu không hề để ý đến những người khác. Cho dù Ailee đã ở trong nhà này được vài tháng rồi.
Phản ứng của Amber làm cho cục diện xoay chuyển trong nháy mắt. Vốn toàn bộ người hầu đã gần như tin vào lời nói của Ailee, liền bắt đầu có người nghi ngờ cô ta.
"Cậu chủ chẳng hề nhớ rõ cô ta, thì sao có thể ép buộc được chứ?"
"Nhưng mà, sao lại có cô gái dùng trong sạch của mình để nói lung tung chứ!"
"Hiên tại, cái loại phụ nữ dùng mọi thủ đoạn để trở thành phượng hoàng có rất nhiều, anh có dám đảm bảo cô ta không như thế không?"
"Nhìn bề ngoài cô ta cũng rất biết điều mà."
"Có thể là giả vờ đó."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro