Chapter 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi Shoto rơi vào lưới tình với bạn, anh cảm thấy đó không phải tình cảm nhất thời.

Kể từ lần đầu Momo đưa bạn đến UA trong lễ hội ở trường, anh đã không thể rời mắt khỏi bạn. Shoto chỉ muốn bạn. Vì vậy, anh đã làm mọi việc có thể để gặp bạn, nói chuyện với bạn hoặc thậm chí chỉ cần ở gần bạn. Anh luôn ở lại khu vực chung bất cứ khi nào bạn đến thăm và chỉ rời đi khi bạn về nhà, cuối cùng khi nhận được số của bạn, anh sẽ nhắn tin cho bạn mỗi khi có cơ hội và thậm chí còn tự hỏi Yaoyorozu khi nào bạn sẽ ghé chơi lần nữa.

Là một tên đơn bào , anh hoàn toàn không nhận ra tình cảm của mình dành cho bạn cho đến khi đi thực tập với Bakugo và Midoriya. Shoto ghét khi thấy bạn thân thiết hơn với hai người kia. Ngực anh thắt lại bất cứ khi nào bạn mỉm cười với Bakugo hoặc quấy rầy Midoriya. Về cơ bản là bất cứ lúc nào bạn không chú ý đến anh .

Là người hỗ trợ việc lựa chọn trang phục cho anh hùng, bạn đã dành hầu hết thời gian cho họ. Một buổi chiều, bạn đang hỗ trợ Shoto với bộ đồ nâng cấp thì anh thú nhận, "Y / n, anh thích em."

Bạn sững người ,tay vẫn đang sửa cổ áo và rồi, anh nắm lấy cổ tay bạn. "Anh muốn biết, em có tính đến chuyện hẹn hò với anh không?"

Bạn nuốt nước bọt một cách khó khăn, cố gắng đảm bảo rằng tâm trí của bạn không nghĩ linh tinh. Tất nhiên bạn cũng thích Shoto, và mãi là vậy. Anh luôn đối tốt với bạn, luôn là một quý ông và bạn phải thừa nhận rằng anh rất đẹp. Ngoài ra, trong số bạn bè của bạn, anh là người duy nhất có vẻ thực sự quan tâm đến các dự án mà bạn đang thực hiện. Luôn yêu cầu bạn nói với anh về những thiết kế mới của bạn, luôn khuyến khích bạn bất cứ khi nào bạn cảm thấy tiêu cực nếu mọi thứ không diễn ra như bạn mong đợi. Anh thậm chí còn đến thăm bạn tại cơ quan và mang cà phê cho bạn bất cứ khi nào anh biết rằng bạn vẫn đang nhốt mình ở văn phòng làm việc để hoàn thành.

"Y / n." Anh thì thầm, bàn tay đưa lên ôm má bạn, đưa bạn ra khỏi trạng thái mê man. "Hãy cho anh một cơ hội. Làm ơn?" Ngực của Shoto như muốn nổ tung. Nhưng anh phải làm điều này. Anh cần. Anh không thể chờ đợi được nữa, anh thực sự rất cần bạn. Shoto nghĩ anh sẽ không thể chịu đựng được nếu một ngày nào đó,bạn mỉm cười với một người đàn ông khác ngoài anh. Anh phải cố gắng để bạn chỉ là của mình anh, chỉ một mình anh thôi.

"Đ-đợi đã, còn Momo thì sao? Anh không thích cô ấy à?" Bạn lắp bắp, tìm kiếm trong ánh mắt anh .Bạn biết được hội bạn thân của anh có một cái inside joke là anh và Momo đã thành đôi.Lông mày của Todoroki nhíu lại khi anh lắc đầu. "Anh và cô ấy không xem nhau theo cách đó. Bạn bè của anh chỉ trêu chọc vì họ nghĩ rằng anh và cô ấy giống nhau ở một số khía cạnh".

"Ừ, cô ấy thích hợp làm bạn gái của anh hơn," bạn cười nhạt. "Cô ấy cũng là một anh hùng, cô ấy rất xinh đẹp và, hai người cùng đẳng cấp và đã biết nhau nhiều năm rồi nên hnnmm-!" Đôi mắt của bạn mở to khi môi Shoto chạm vào môi bạn.

Đó là nụ hôn đầu tiên của Todoroki. Và của bạn. Có lo lắng và hơi lúng túng nhưng cảm giác rất thích.

Cách bạn tan chảy trong vòng tay anh ấy, cách anh ấy ôm bạn như thể bạn là thứ quý giá nhất trên đời, cách bạn thưởng thức vị cà phê và cách anh ấy ngậm viên kẹo bạc hà lấy từ phòng chờ khi đợi bạn. Khi cả hai rời môi trong, bạn sẽ thấy rõ rằng cả hai đều là kẻ khờ trong tình yêu.Cách bạn ngại ngùng cười trừ và cái nắm tay run run của hai người.

Shoto không thể nói thành lời rằng anh thấy hài lòng như thế nào vì cuối cùng bạn cũng là người của anh ấy sau nhiều năm theo đuổi bạn. Anh nhận ra rằng mình chưa bao giờ hạnh phúc như thế vậy trong đời. Điều duy nhất có thể khiến anh ấy hạnh phúc hơn bây giờ, đó là kết hôn với bạn và cùng bạn xây dựng tương lai.

Cuộc sống mà anh ấy cho rằng tất cả là điều hiển nhiên. Và chính những suy nghĩ này đã khiến anh ta đau khổ mỗi đêm.

Yaoyorozu có thực sự đáng để anh đánh đổi cuộc sống mìnhtừng mơ ước?

Bạn đã không nói chuyện với anh ấy kể từ đêm đó. Bạn thậm chí không cần phải giả vờ bất cứ điều gì ngay trước mặt Yukio. Tất cả các câu trả lời của bạn đều ngắn gọn nhưng vẫn phù hợp hơn những gì Todoroki xứng đáng được nhận. Yukio cũng bắt đầu chú ý, hỏi: "Papa và mama có cãi nhau không?" Bạn đã trả lời với câu hỏi: "Papa và mama chỉ là không muốn nhìn mặt nhau nữa thôi."

Shoto cố gắng giữ vẻ mặt bình tĩnh khi con trai anh tiếp tục hỏi, "Điều đó có nghĩa là gì, mama?"Bạn bắt gặp ánh mắt của anh khi trả lời, "Con sẽ hiểu mọi thứ khi con lớn hơn, bé yêu."

Trong vài ngày qua, bạn đã thực hiện nhiệm vụ của mình là khép mình lại với Shoto bất chấp những nỗ lực rõ ràng của anh ấy để nói chuyện và xoa dịu bạn.

Bạn ngừng nấu ăn cho anh ấy, chuẩn bị cho công việc và chỉ tập trung vào Yukio. Bạn đã đủ tốt khi để anh ấy tham gia bữa ăn vì mong muốn của Yukio nhưng đầu bếp bây giờ phải chịu trách nhiệm về món ăn của anh ấy. 

Ban đầu cảm thấy hơi lạ với bạn khi không làm những nhiệm vụ này với tư cách là vợ của Todoroki. Trước đây chưa bao giờ cảm thấy tẻ nhạt vì bạn làm điều đó vì tình yêu, vì mối quan tâm. Nhưng giờ anh ấy đã mất quyền làm chồng của bạn, bạn cảm thấy tự do. Cuối cùng cũng có lại thời gian và sức lực mà bạn đã từng cống hiến chỉ vì anh ấy.

Bạn đang lái xe đến địa điểm diễn ra sự kiện cho bữa tiệc của Yukio để gặp gỡ ban tổ chức vào phút cuối thì bạn nhận được một cuộc gọi. Cái tên xuất hiện trên bảng điều khiển khiến biểu cảm của bạn tươi sáng hơn một chút.

"Oi, Y / n. Mày đang ở đâu?" Anh ấy hỏi, ngay lập tức khiến bạn hơi lắc đầu. "Uh, lái xe đến khách sạn? Tớ đang gặp một số người cho bữa tiệc của Yukio, sao vậy?"

"Bởi vì hôm nay tao đột nhiên rảnh rỗi, nên hãy ghé qua cơ quan của Deku khốn kiếp và đón tao . Tao sẽ đi cùng mày." Bakugo nói và trước khi bạn có thể trả lời, bạn nghe thấy anh ta nói với ai đó, "Nghe này, thằng khốn? Tao sẽ đi cùng với vợ mày để  chuẩn bị  cho bữa tiệc của con trai mày vì rõ ràng nhiệm vụ chết tiệt này quan trọng hơn đối với mày.Tao không thể hiểu nổi chuyện vớ vẩn của mày . "

"Vâng, xin lỗi về điều đó. Tao sẽ đợi mày ở phía trước sảnh ." Anh ấy càu nhàu khi quay lại với bạn. Bakugo sau đó kết thúc cuộc gọi, khiến bạn há hốc mồm.

Chuyện quái gì vừa xảy ra vậy?

---

Bakugo ngạc nhiên rằng Icyhot không đuổi theo anh ta theo những gì anh ta vừa nói. Anh ta nửa mong chồng bạn sẽ xử lý anh ta ngay lúc đó nhưng anh chỉ ngồi đó như một bé cún con bị bơ. Anh ta không thể chịu đựng thêm được nữa, khi nhìn thấy tên khốn Todoroki đó và người phụ nữ mà anh qua lại. 

"Nghi phạm là cánh tay phải của một ông trùm chợ đen. Họ buôn bán ma túy, vũ khí bất hợp pháp và pháo" Deku đã giải thích trước đó khi anh tạo ra hình ảnh của một người đàn ông trung niên trông giống như một người nào đó trong phim Bố già. "Đây là hắn . Năm ngoái, Hawks và Eraserhead đã có thể truy tìm anh ta. Thật không may, anh ta đã bị giết ."

"Bây giờ nghi phạm hiện tại của chúng tôi đang hạ gục mọi anh hùng liên quan đến vụ án. Tuần trước, UA đã có một nỗ lực để đến được Aizawa-san." Deku tiếp tục nói với vẻ mặt dữ tợn.

"Vì vậy, cuối cùng chúng ta đã biết động cơ của họ. Anh ta đang tìm cách trả thù, thể hiện lòng trung thành với ông chủ của mình." Icyhot nói và điều đó bằng cách nào đó khiến Bakugo bật ra một tràng cười chua chát.

"Lòng trung thành cơ á, thằng khốn gian trá?" Anh thốt lên thành tiếng mà không cần suy nghĩ. "Ừ, mẹ kiếp, tao đã thấy mày và con đ* này ăn trưa vào ngày hôm trước. Thêm vào đó, taođã thấy hai người chơi khúc côn cầu amidan ở bãi đậu xe trước đó! Chúa ơi, cả hai đều không biết xấu hổ."

Vẻ kinh hoàng trên khuôn mặt của họ đã thỏa mãn anh, đặc biệt là con nhỏ tóc đuôi ngựa, cảm giác tội lỗi mà Bakugo cảm thấy vì vạch mặt chúng đã biến mất nhanh chóng khi điều đó đến. Bakugo bằng cách nào đó rất biết ơn vì chỉ có họ và Deku, nghĩ rằng bạn sẽ rất khó chịu nếu người khác biết.

"Màybiết không," Bakugo đứng dậy và lắc đầu. "Tao ra ngoài. Tao không thể làm việc với những tên hề này." Anh ta nhìn Deku, người vẫn còn nguyên hàm trên sàn. "Tao chắc rằng mày đều có thể xử lý nó. Dù gì thì mày cũng là số một hiện tại," anh ta vỗ vai người đàn ông tóc xanh, "và bạn đã có No.3 đáng tin cậy ở đó và .. thứ hạng của mày là gì ?? " Anh ta nhìn chằm chằm vào Yaoyorozu, người đang có khuôn mặt đỏ bừng vì tức giận và xấu hổ. Trước khi cô ấy có thể lên tiếng, Bakugo khịt mũi, "Đúng rồi, mày không ở không cùng đẳng cáp với bọn tao, phải không Creati ? tao đã tự hỏi làm thế nào mày có thể hợp tác với chúng tao lúc đầu. Nhưng tao phải nói, làm tốt công việc leo núi của mày đi. "

"Kacchan, đủ rồi-" Deku cố gắng ngăn cản anh ta nhưng cảm giác tội lỗi hằn lên trên khuôn mặt của Todoroki chỉ khiến Bakugo muốn lấn tới. Vì vậy,anh gọi cho bạn và bật loa ngoài. Trước sự vui mừng của anh ấy, bạn trả lời sau hai lần đổ chuông.

Vẻ mặt của Todoroki khiến Bakugo rất hài lòng khi nghe thấy giọng nói của bạn. Một phần trong anh muốn tên khốn manh động để cuối cùng anh có cớ để ra ngoài. Có thể thêm một hoặc hai vết sẹo khác. Hoặc chỉ toàn đánh bại anh đến mức vượt quá sự công nhận. Nhưng ngay cả khi bạn đứng trước tòa nhà, Todoroki vẫn cắm đầu vào chỗ ngồi của mình trong phòng họp. Tâm trí anh quay cuồng khi anh nhận ra rằng nếu Bakugo biết bây giờ, chỉ là vấn đề thời gian trước khi cả thế giới biết.

-

Bakugo quan sát biểu hiện của bạn khi anh ấy nói với bạn về những gì đã xảy ra. Trước sự ngạc nhiên của anh ấy, bạn trông bình tĩnh. Anh ấy vẫn nói, "Tao xin lỗi, Y / n. Tao không có quyền nói với người khác về chuyện của mày-"

Bạn nắm lấy tay anh ấy và siết chặt một lần. "Không sao đâu, Katsuki." Bạn lẩm bẩm, đưa mắt nhìn đường. "Hơn nữa, cả hai chúng tớ đều biết Izuku. Anh ấy sẽ không phải là người bép xép như cậu đâu." Bạn len lén liếc nhìn anh ta và khịt mũi.

"Này!" Anh ta chọc vào phía bạn khiến bạn ré lên, nhắc nhở anh ta rằng bạn đang lái xe. Mặt khác, anh ấy rất vui vì bạn vượt qua chuyện này tốt hơn mong đợi. Bạn thậm chí có thể trêu chọc anh ấy. Bakugo đã sẵn sàng nói lời xin lỗi vì anh ấy nghĩ rằng bạn đang thực sự khó chịu.

"Shoto là một người đàn ông trưởng thành. Tớ không thể bao bọc anh ấy mãi mãi. Ngay cả khi chúng tớ chọn cách im lặng về những việc anh ấy làm,nếu anh vẫn tiếp tục thì mọi người đều sẽ biết"   Bạn nhún vai, nét mặt lại mờ đi. "Bạn nói rằng bạn đã nhìn thấy họ trước đó trong bãi đậu xe, ai có thể nói rằng bạn là người duy nhất nhìn thấy?"

"Vào thời điểm này, có lẽ bây giờ nhiều người cũng biết. Hoặc là họ chọn cách im lặng về chuyện này hoặc nhắm mắt làm ngơ như tớ vì họ biết rằng anh ấy đã kết hôn và có một đứa con. Nhưng tớ thì không thực sự quan tâm nữa. Nếu anh ta không còn để ý đến hình ảnh của mình hay cuộc hôn nhân của chúng tớ, thì vì lí do gì tớ phải chịu đựng chúng? " Bakugo thấy bạn siết chặt vô lăng, cả hai đốt ngón tay đều trắng bệch. "Xong." Bạn lẩm bẩm, chủ yếu là với chính mình.

"Tớ xong rồi." Lần này bạn nói lại, to hơn một chút và Bakugo cảm thấy trái tim mình đau đớn vì bạn nhưng đồng thời cũng rất tự hào.

"Không phải là nó đã không rõ ràng nhưng, tao ở đây. Sẵn sàng ở đó nếu mày cần." Bakugo nói, khiến bạn chắc chắn sẽ mỉm cười. Bạn thấy bàn tay của anh chạm tới tay bạn và bạn đã để anh ấy dễ dàng nắm chặt tay lái của mình. Bàn tay của anh ấm hơn và thô ráp hơn rất nhiều so với bàn tay bạn đã từng nắm, nhưng nụ cười trên môi bạn ngày càng rộng khi Bakugo siết chặt lấy bạn. Một làn sóng an ủi khiến bạn thở dài khi nói, "Cảm ơn, Katsuki."

---

Shoto rất biết ơn Midoriya khẳng định hai người sẽ hợp tác vào lần khác. Sau đó anh lấy điện thoại của mình để gọi cho bạn nhưng nó chuyển thẳng vào hộp thư thoại. Anh ấy thậm chí không biết bạn tổ chức bữa tiệc ở khách sạn nào nên anh không biết phải đi đâu. Shoto cảm thấy bụng mình quặn lại khi nhận ra anh ta là một người chồng và người cha tệ đến nhường nào. Một người mà anh đã thề rằng sẽ không bao giờ trở thành.

"Anh đi đâu vậy?" Shoto dừng lại khi Momo nắm lấy tay anh. "Đừng nói với em là anh đuổi theo họ đấy."

Phải không? Ngay cả khi anh làm vậy, điều gì mới là tốt đây ? Bạn thật sự ghét anh và bạn đi cùng Bakugo, anh trông thật ngu ngốc. Anh biết bạn không thể chịu đựng được khi nhìn thấy anh nữa. Bạn hầu như không bao dung anh ấy ở nhà cho dù anh ấy có cố gắng quay lại với bạn tốt như thế nào đi chăng nữa, ngay cả khi có mặt Yukio.

"Nào, Sho." Yaoyorozu dỗ dành, "Đến chỗ của em đi." Todoroki thở dài khi anh để ánh mắt của mình rơi vào khuôn mặt của Momo. Câu hỏi tương tự mà anh đã tự hỏi mình trong vài đêm qua lại hiện lên trong đầu anh .. Yaoyorozu có thực sự đáng để anh đánh mất cuộc sống anh từng mơ ước? Mất đi bạn?

Hóa ra, cô ấy không xứng đáng.

Todoroki thực sự nghĩ rằng bây giờ anh ấy yêu Momo. Rằng bạn không là gì đối với anh ta mà chỉ là mẹ của con anh ta. Nhưng tại sao lại cố hết sức, khi anh nằm ngửa trên giường cô với khuôn mặt xinh đẹp và thân hình hoàn hảo trên người, tất cả những gì Shoto có thể nghĩ đến là bạn?

Cho dù anh ấy có cố gắng tập trung vào khoái cảm mà đôi môi và bàn tay Momo mang lại bao nhiêu đi nữa, tâm trí của Shoto vẫn đang nhớ đến từng cái chạm của bạn.

Và khi vùi sâu vào cô , anh đã chọn nhắm mắt lại và tưởng tượng ra cảnh mình đã từng ở bên bạn như thế nào.

Và khi anh giải phóng bên trong cô, cái tên anh gọi đến là Y/n.

---

Bạn đã đi về sau cuộc gặp mặt. Bakugo, mặc dù anh ấy muốn dành thời gian còn lại trong ngày với bạn, nhưng có những vấn đề cần giải quyết. Tuy vậy, anh  đã giúp đi mua thực phẩm mà bạn cần chuẩn bị cho ngày gia đình của Yukio và rời đi sau khi anh ấy bỏ tất cả các túi đồ vào sau xe của bạn.

Yukio đang yên vị trên giường và bạn đang ở trong bếp làm món onigiri cho lớp của Yukio thì nghe thấy ai đó đến gần. Todoroki loạng choạng trong bếp, rõ ràng là say khướt. Lông mày của bạn nhíu lại khi bạn nhìn qua vẻ ngoài của anh ta. Đó là một phép màu khi anh ấy về nhà an toàn trong tình trạng này.

"N-này, anh yêu chúng!" Anh cười khúc khích, loạng choạng về phía trước để lấy một trong những onigiri mà bạn đã làm. Bạn nhìn chồng mình nhét vào miệng, những tiếng ậm ừ thỏa mãn thoát ra khỏi anh. "Đồ em làm là ngon nhất, Y / n. Anh đã nói với em điều đó chưa?"

"Không." Bạn đã nói thẳng thừng và cố gắng phớt lờ anh ấy khi bạn làm một cái khác. Todoroki chớp mắt khi nhai miếng cuối cùng, nhìn bạn một cách âu yếm.

"Chà, rõ ràng là em có." Todoroki cười buồn. "Anh luôn thích những bữa ăn nấu tại nhà của em hơn những bữa ăn ở nhà hàng." Bạn liếc lại anh ta, không nghĩ anh ấy là người nói nhiều như thế này. "Em chưa nấu cho em chỉ trong 3 ngày và anh đã rất nhớ rồi." Một tiếng cười gượng gạo khiến anh ta câm lặng cùng với một tiếng thở dài.

"Anh nhớ nó rất nhiều." Giọng anh dày lên khi anh nhìn sang hướng khác và thừa nhận, "Anh nhớ em."

Bạn phớt lờ cảm giác đau đớn dội lên trong lồng ngực khi bỏ onigiri vào hộp đựng. Todoroki mặt khác tiếp tục lảm nhảm.

"Anh muốn ôm em ngủ. Anh nhớ em luôn cho anh ôm em khi anh muốn." Anh nấc lên, "Anh nhớ  giọng nói của em, nghe thấy em nói yêu anh."

Bạn quay lưng lại với anh ta, lấy hết số bát đĩa đã dùng bỏ vào bồn rửa . Nghiến răng để ngăn nước mắt. Nhắc nhở bản thân rằng bạn nên ghét anh ta đến mức nào thay vì mềm lòng vì những lời bạn mong mỏi được nghe từ anh .

"Anh không muốn mất em, Y / n. Anhsợ."

Bạn đã mở vòi nước thật to để át đi giọng nói của anh ấy nhưng bạn vẫn có thể nghe thấy từng từ anh nói, bạn vẫn bị cuốn vào từng từ và những bức tường mà xây dựng bắt đầu rạn nứt bởi chính nền tảng của nó.

Shoto tiến đến bên bạn, đau lòng khi ôm bạn. Cuối cùng khi làm được,anh mới thở phào. Anh vùi mặt vào tóc bạn, hít hà mùi hương mà anh ấy rất nhớ. Bạn cứng nhắc trong vòng tay của anh khi cảm thấy anh cúi xuống và vén tóc khỏi cổ. Đôi môi của anh ấy tìm kiếm chỗ mà anh biết bạn yêu thích.

Các món ăn, từ lâu đã bị bạn bỏ quên trong tay, rơi xuống nước khi mắt bạn nhắm lại. Bàn tay của chồng bạn quấn lấy bạn, lần theo làn da của bạn khi nó chui vào trong áo sơ mi của bạn.

"Anh nhớ em quá rồi, vợ à." Anh thì thầm vào tai bạn. Cái chạm tay quen thuộc của anh ấy mang lại cảm giác nhớ nhung, tràn ngập trong bạn với những ký ức mà bạn đã cố gắng rất nhiều để chôn vùi. Todoroki xoay người bạn lại để nhìn thấy biểu hiện bối rối của bạn, anh ấy hôn lên miệng bạn một cách thèm khát trước khi bạn kịp định thần.

Bạn đang gào thét trong nội tâm, ghét bản thân khi bạn say mê với chồng mình. Để nói rằng bạn không thực sự bỏ lỡ điều này sẽ là một lời nói dối cay đắng. Bởi vì bất chấp tất cả, bạn vẫn yêu anh ấy. Sự căm ghét của bạn sẽ bắt nguồn từ đâu nếu không phải vì sự phản bội của anh đối với tình yêu của bạn ? Điều đó vẫn còn rực cháy một cách thảm hại đối với anh sau tất cả những gì anh ta đã làm với bạn?

Và rồi Shoto nói.

"Anh vẫn yêu em." Anh ấy thú nhận trước khi anh ấy sốt sắng hôn lại bạn, lưỡi anh ấy xâm nhập vào môi bạn và mắt bạn nhắm nghiền lại.

Shoto nâng bạn lên và nhốt bạn giữa cơ thể anh ấy và mặt bàn, cuối cùng có thể hôn bạn sâu hơn và tốt hơn bây giờ khi về cơ bản bạn có cùng chiều cao. Và bạn, thật đáng xấu hổ, hôn lại. Shoto sung sướng tột độ khi cảm thấy bạn đáp lại, rên rỉ và thúc vào người bạn khi anh cảm thấy những ngón tay của bạn luồn qua tóc anh như thuở xưa.

Bạn rùng mình khi môi anh ấy đi xuống cổ bạn, bàn tay to lớn của anh ấy siết chặt eo và đùi của bạn. Anh ấy rất cứng khi áp sát vào bạn, cảm giác thực sự khiến Shoto thỏa mãn. Anh ấy hít thật sâu vào làn da của bạn khi anh ấy hôn xuống đỉnh bầu ngực của bạn.

Mắt bạn mở trừng trừng khi miệng Shoto ngậm vào da bạn, cơn đau và khoái cảm tràn ngập dọc sống lưng bạn và đọng thành vũng trên bụng dưới . "Sho-" bạn thở hổn hển và Todoroki có thể bật khóc khi nghe bạn gọi anh ấy một lần nữa.

Đầu anh ta hếch lên và anh lại tìm đến miệng của bạn. Tuy nhiên, trước sự ngạc nhiên của anh ấy, bạn rút ra. Nước mắt rơi từ mắt bạn khi bạn cầu xin, "Dừng lại. Làm ơn."

Todoroki bối rối. Anh ấy nắm lấy khuôn mặt của bạn và tìm kiếm đôi mắt của bạn. "Y / n cũng không muộn." Anh cầu xin một cách tuyệt vọng. "Cái này chúng ta còn có thể sửa, Hãy quay lại như trước"

Bạn tựa trán vào anh ấy và để nước mắt tự do rơi xuống. Anh ấy nhìn bạn một cách bất lực khi bạn lắc đầu, đẩy anh ấy một chút để bạn có thể xuống quầy.

"Điều đó sẽ không bao giờ xảy ra." Bạn nuốt nước bọt một cách khó khăn và buồn bã xoa má anh ấy bằng ngón tay cái của bạn.

"Bởi vì anh không còn là người đàn ông em yêu .. và em không bao giờ là người vợ của anh như trước nữa."
-----------------------End chapter 6------------------

4110 từ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro