Tiểu hái hoa tặc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1.

Gần đây, kinh thành có một vị huyện lệnh vừa mới tới, nghe nói vị huyện lệnh này dáng vẻ đường đường, ôn nhuận như ngọc, lại ghét ác như thù, giống như Bao Thanh Thiên tái thế, yêu dân như con, trong lúc nhất thời trở thành đối tượng được lớn nhỏ toàn thành yêu mến.

Trương Cửu Linh gặm một ngụm lê, lắc đầu không quan tâm. Hắn cũng không quan tâm vị huyện lệnh chưa từng gặp mặt này, so với một ông quan tốt, hắn cảm thấy hứng thú hơn chính là vị nữ tử xinh đẹp như thiên tiên trong miệng mọi người, muội muội Vương huyện lệnh – Vương Kiều Kiều.

2.

Trương Cửu Linh vốn là một tên trộm, nửa đêm trèo vào cửa sổ người ta, xem có cái gì mới lạ cùng đồ chơi đáng giá, cầm về chơi vài ngày, sau đó chơi chán rồi trả lại. Bởi vì hắn chỉ đến thăm những gia đình giàu có, vì thế lúc trả lại cũng không quên thuận tay lấy một ít bạc vụn để sinh sống.

“Dù sao ta cũng sẽ trả lại nha, lấy chút ngân lượng coi như phí chạy việc vặt! Dù sao bọn họ cũng không thiếu.”

Trương Cửu Linh liền ôm ý nghĩ như vậy mà làm trộm. Vốn đồ đạc bị mất lại trở về, làm cho người muốn truy cứu không còn lời nào để nói, phần bạc vụn kia cũng chẳng ai để ý đúng như hắn nghĩ. Cuối cùng cũng không có người đi truy bắt hắn nữa, dù sao đồ bị trộm vài ngày nữa sẽ trở về, nào có nhiều khí lực đi bắt một tên tiểu tặc hành tung như quỷ thần.

Dần dà, lá gan Trương Cửu Linh cũng lớn hơn một chút, cũng không còn cẩn thận như trước. Có một lần hắn đang lựa chọn từng hàng trang sức đẹp mắt, đột nhiên nghe được phía sau một tiếng thét chói tai của nữ nhân, sợ tới mức hắn vội vàng quay đầu lại, nhìn thấy một nữ nhân ngồi trên giường, hoa dung thất sắc run rẩy nhìn hắn.

“Không tốt rồi, đi nhầm phòng…”

Trương Cửu Linh hung hăng mắng mình một trận, ảo não nhắm hai mắt dụi dụi, mày nhíu chặt, ra vẻ hung ác trừng mắt cảnh cáo nữ nhân đừng lên tiếng nữa, nhưng tiếng bước chân ầm ầm cùng tiếng quát lớn báo hiệu gia đinh sắp đến. Trương Cửu Linh chỉ có thể ném đồ vật trong tay, xoay người bay ra ngoài cửa sổ, tránh một phen chiến đấu với gia đinh.

Đây là lần đầu tiên hắn đi mà trở về tay không, thật khó chịu.

3.

Trương Cửu Linh nằm ở nhà mấy ngày, về sau rốt cục cảm thấy không thú vị, tính ra đường dạo một vòng, không biết như thế nào mà đường lớn ngõ nhỏ đều lưu truyền một chuyện, chính là kinh thành bọn họ xuất hiện một tên hái hoa tặc.

"Nghe nói gì chưa? Trong thành gần đây có một tên hái hoa tặc, chui vào phòng ai không chui, hết lần này tới lần khác là Lý gia tiểu thư, nghe nói Lý gia đang tìm người khắp nơi.”

"Lý gia? Tiểu thư nhà đó mà còn có thể bị "hái"? Tên tiểu tặc kia có khẩu vị lạ vậy. ”

"Còn không phải sao, dung mạo Lý gia tiểu thư như vậy. Chậc chậc chậc, "

"À đúng, nghe nói Lý gia còn muốn đem hái hoa tặc kia trói về thành thân với tiểu thư nhà họ, thật sự là thú vị."

......

Trương Cửu Linh nhớ tới nữ nhân trên giường đêm đó, lưng hùm vai gấu, vẻ mặt tê dại, răng nanh lật ra ngoài không nói, đùi còn có thể thô hơn eo hắn. Lý tiểu thư kia không biết soi gương hay sao mà dám mở miệng nói với hạ nhân rằng hắn là hái hoa tặc...

Ách! Cách ngươi tổng lại cũng hơn tám trượng, nếu không phải một tiếng thét chói tai này của ngươi khiến ta sợ tới mức quay đầu lại thì còn lâu mới biết có người sau lưng. Cư nhiên dám tùy ý nói với người khác ta là hái hoa tặc, có thấy xấu hổ hay không!

Trương Cửu Linh nghĩ tới nghĩ lui rồi liền nổi lên một trận tức giận, Lý gia tiểu thư không biết xấu hổ ngậm máu phun người, còn muốn đem hắn trói trở về thành thân! Nếu không phải hắn muốn tránh đầu sóng ngọn gió, bằng không đã sớm cướp sạch nhà họ Lý để trút giận.

Trương Cửu Linh mua một ít đồ ăn liền về nhà, hắn cũng chịu không nổi những lời đồn đãi bên ngoài này, đề phòng mình tức đến sinh bệnh.

4.

Trương Cửu Nam đã sớm nghe nói chuyện này, gã là biểu ca của Trương Cửu Linh, cả ngày cà lơ phất phơ không có việc gì làm. Ngày đó muốn đến nhà Trương Cửu Linh cười nhạo một phen, không nghĩ tới còn chưa rẽ ra khỏi ngõ nhỏ, đã bị người của Vương huyện lệnh "mời" qua.

"Này! Các người làm gì, tự ý bắt người là phạm pháp đó!”

Trương Cửu Nam bị đặt trên bệ đá kêu loạn, hai hạ nhân mang tới một cái bánh bao, đặt ở trước mặt gã.

Trương Cửu Nam tò mò nhìn chằm chằm bánh bao, hoàn toàn đoán không ra vị Vương huyện lệnh này có ý gì. Chỉ chốc lát sau, một vị nam tử dáng người cao gầy, khí thế hiên ngang xuất hiện ở trước mặt gã. Nam tử trước mặt nhìn có vẻ tuổi còn trẻ, bên miệng mang theo nụ cười, rõ ràng là một màn cảnh đẹp ý vui nhưng Trương Cửu Nam lại nhìn ra một chút bất ổn.

"Gần đây trong thành đang náo loạn chuyện hái hoa tặc, lòng người hoảng sợ, ngươi biết không?" Vương Cửu Long nhàn nhạt mở miệng, Trương Cửu Nam nhất thời cảm thấy bị khí tràng của người bên cạnh đè ép.

“...... Ta biết thì sao?”

"Lý gia cáo trạng đến chỗ bản quan. Lý gia tiểu thư nhất định phải có một lời giải thích. Bản quan nghe nói ngươi biết tên hái hoa tặc này, kính xin ngươi thành thật mà gọi hắn tới."

"Nhảm nhí! Ta không biết bất kỳ tên hái hoa tặc nào hết!" Trương Cửu Nam vừa nghe liền biết nam nhân trước mắt chính là Vương huyện lệnh. Gã không biết ai tiết lộ tin tức, theo lý thuyết thì không ai biết hành tung của Trương Cửu Linh mới đúng a.

"Không nói phải không? Vậy mời ngươi nếm thử bánh bao ở phố Đông đi." Nói xong, Vương Cửu Long vung tay lên, mấy nha dịch liền cầm bánh bao nhét vào miệng Trương Cửu Nam.

Trương Cửu Nam không muốn, nhưng vẫn bị mấy đại nam nhân cưỡng ép nhét vào, không có biện pháp chỉ có thể ăn. Sau khi bị nhét ba cái, đã nghẹn đến khó chịu, chống đỡ không chịu nổi. Vương Cửu Long thấy người này ăn rất nhiều, liền chỉ thị ngừng cho ăn, lại một lần nữa hỏi: "Nói hay không?"

"Ngươi, ngươi đây là lạm dụng tư hình!" Trương Cửu Nam bị nghẹn, ánh mắt nhìn Vương Cửu Long mang theo chút hung ác.

"Mời ngài đến ăn bánh bao mà coi như là lạm dụng tư hình? Tiếp tục đi.”

Nói xong, thủ hạ cầm bánh bao tiếp tục đút vào miệng Trương Cửu Nam, không ăn liền đánh. Không có biện pháp Trương Cửu Nam chỉ có thể tiếp tục nuốt bánh bao khô khan.

Vương Cửu Long ngồi ở một bên tâm tình rất tốt mà nhìn, tinh tế thưởng thức trà trong tay. Trương Cửu Nam nhìn nước trong tay người trước mắt, nhất thời cảm thấy cổ họng khô nứt, cơn khát làm choáng váng đầu óc, lập tức ừ ừ vài tiếng, ra hiệu người ta buông ra.

"Ta nói! Ta nói!" Trương Cửu Nam sau khi bị nhét sáu, bảy cái bánh bao cũng sắp không chịu nổi, lập tức quên mất Trương Cửu Linh bình thường giúp đỡ gã như thế này nào, đem người bán đi không một chút do dự.

Vương Cửu Long nghe xong, cầm lấy một chén nhỏ đầy trà đến trước mặt Trương Cửu Nam.

"Làm theo lời ta nói, chén nước này sẽ thưởng cho ngươi."

"Được!"

Sau đó Vương Cửu Long nói cái gì Trương Cửu Nam đều liên tục gật đầu, ánh mắt nhìn Vương Cửu Long cũng đã sớm biến thành e ngại. Đợi đến khi đáp ứng Vương Cửu Long, y mới sai người thả ra, gã liền khẩn cấp chạy về phía chén trà, tham lam uống hết.

"Chậm rãi mà uống, cũng đừng không cẩn thận mà sặc chết."

5.

"Cửu Linh, nghe nói Vương huyện lệnh có một muội muội tên là Vương Kiều Kiều, người xứng với tên, là một mỹ nhân chim sa cá lặn, ngươi có muốn xem thử dung nhan của nàng không?"

"Ta cũng không phải thật sự hái hoa tặc, nói với ta cái này làm gì?" Trương Cửu Linh liếc mắt nhìn Trương Cửu Nam một cái, không muốn trả lời gã.

Trương Cửu Nam đảo mắt, mở miệng nói.

"Vương tiểu thư này không chỉ xinh đẹp, trang sức bên người vừa tinh tế vừa có giá trị liên thành. Ngươi xem, hiện tại toàn thành đều nói ngươi là hái hoa tặc không có mắt, nếu ngươi đột nhập khuê phòng Vương tiểu thư, lấy được đồ tốt không nói, diện mạo của ngươi anh tuấn như vậy, lỡ đâu lại vớt được một cô vợ đẹp chẳng phải là quá tốt sao?"

Trương Cửu Linh cũng hơn hai mươi tuổi, đã sớm nên cưới vợ. Hắn vốn còn chưa nghĩ tới chuyện này nhưng Trương Cửu Nam vừa nói, trong lòng liền cảm thấy khó chịu. Hơn nữa trong thành trên dưới đều cười nhạo mắt nhìn của hắn, nếu lần này hắn thật sự đến khuê phòng tiểu thư Vương gia, cho dù không làm gì, đi xem vị mỹ nhân được người ta tâng bốc đến tận trời này cũng đáng giá.

Thấy Trương Cửu Linh đang khẩy bàn tính trong đầu, Trương Cửu Nam thở phào nhẹ nhõm, tay vẫn cầm bình rót nước uống.

"Sao hôm nay ngươi lại uống nhiều nước như vậy?"

"Vậy hả? Hahaha, có thể thời tiết gần đây quá hanh khô..." Trương Cửu Nam lại nuốt xuống một ngụm nước lớn, gã không dám nói đây là do hai ngày trước bị hành hạ đến nổi xuất hiện bóng ma tâm lý đến bây giờ vẫn chưa thoát được.

6.

Trương Cửu Linh mặc y phục dạ hành, mang theo vải che mặt, xoay người phóng vào khuê phòng của Vương tiểu thư trong truyền thuyết. Trong phòng có một mùi thơm mê người, trang sức đầy bàn làm cho người ta hoa cả mắt. Trương Cửu Linh chọn trái lựa phải, cầm lên cái nào cũng đều yêu thích không buông tay, nghĩ thầm: “Đây đều là của ta thì tốt rồi, Vương huyện lệnh này thật đúng là một tên giàu có đáng ghét!”

Trương Cửu Linh nhẹ chân đi về phía bên giường, nhìn thấy một bàn tay trắng tựa bạch ngọc từ trong màn giường lộ ra.

“Ừm, tay thì đẹp đó, nhưng mà có chút lớn, nhìn qua so với của mình còn lớn hơn một chút. Người này hẳn là bộ dạng không tệ, không chừng tin đồn bên ngoài đều là thật?”

Trương Cửu Linh tò mò muốn vén màn giường lên nhìn thoáng qua, không nghĩ tới bàn tay vốn đang buông xuống đột nhiên bắt lấy cánh tay hắn, kéo hắn vào, còn chưa kịp phản ứng đã bị người kéo tấm vải che mặt xuống, thuận tiện áp lên giường.

"Ngươi!"

Trương Cửu Linh không dám tin ngẩng đầu nhìn người đè mình.

Nào có tiểu thư Vương gia nào, rõ ràng chính là một nam nhân so với hắn còn cao, còn cường tráng hơn!

Vương Cửu Long từ trên cao nhìn nam nhân nhỏ nhắn, xinh xắn dưới thân, một đôi mắt tròn xoe, ngấn nước, hai cánh môi đỏ mọng hơi mở ra, loáng thoáng có thể nhìn thấy hàm răng đáng yêu dưới lưỡi đỏ mê người.

Người này mà cần đi “hái hoa” sao? Bị người ta “hái” còn cảm thấy hợp lý hơn.

Vương huyện lệnh bỗng nổi lên ý xấu, không buông tiểu tặc trên giường ra, ngược lại bàn tay đang giữ chặt Trương Cửu Linh càng thêm dùng sức. Trương Cửu Linh bị người đè dưới thân liền thẹn quá hóa giận, hơn nữa cảm giác đau đớn ở cổ tay càng làm hắn thêm phản kháng, ở dưới thân Vương Cửu Long xoay tới xoay lui, miệng không ngừng lớn tiếng mắng nam nhân đang ở trên thân mình.

"Buông ra! Tên gian xảo vô liêm sỉ này! Mau buông bổn đại gia ra! ”

Vương Cửu Long cau mày, dùng chân kẹp chặt hai chân lộn xộn của Trương Cửu Linh.

“Tiểu tặc ngươi còn dám mắng người?”

"Thì sao? Ta chính là chửi rủa ngươi!" Trương Cửu Linh phản kháng mà vẫn không quên mắng người, càng mắng càng làm Vương Cửu Long đối với mình cảm thấy hứng thú.

"Ngươi có biết ta là ai không?" Vương Cửu Long buồn cười nhìn Trương Cửu Linh.

“Ta quản ngươi là ai à!”

“Đi đến trộm nhà của quan huyện lệnh mà không biết ta là ai?”

Trương Cửu Linh nhìn nam nhân trên người, đầu óc rốt cục bắt đầu hoạt động. Nói cách khác, trên người hắn chính là Vương huyện lệnh trong miệng mọi người?!

Vương Cửu Long nhìn người dưới thân không dám động đậy, ngoan ngoãn giống như mèo con thì tim y cũng mềm theo.

"Sao nào? Đoán được chưa?”

"Ngươi... Ngươi có định tống ta vào tù không?” Trương Cửu Linh cẩn thận mở miệng.

"Ừm... Ta lúc đầu cũng có ý định này, nhưng bây giờ ta thay đổi rồi. Nói xong, Vương Cửu Long nâng mặt Trương Cửu Linh, hôn lên.

7.

Ánh nến đỏ chiếu trên khuôn mặt đầy mồ hôi của Trương Cửu Linh làm cho cảnh sắc đã mờ ám càng thêm một phần kiều diễm. Vương Cửu Long buông Trương Cửu Linh bị hôn đến choáng váng, quay đầu cắn vào yết hầu gợi cảm của hắn.

"Ngươi là chó à!" Trương Cửu Linh ngoài miệng hùng hùng hổ hổ, Vương Cửu Long cũng không quan tâm, dùng sức kéo cổ áo Trương Cửu Linh, lộ ra mảng lớn da màu lúa mạch.

Khuôn mặt Trương Cửu Linh lập tức đỏ bừng, bởi vì hắn có thể cảm nhận được một thứ mềm mại, ướt ướt, liếm lên đầu nhũ đã sớm cứng lại. Vương Cửu Long rút đai lưng trói tay Trương Cửu Linh lại, sau đó không kiêng nể gì bắt đầu xoa xoa hai khối cơ hơi nhô lên trước ngực Trương Cửu Linh.

Ngực nhỏ mềm mềm, bóng loáng do còn dính nước bọt vừa mới lưu lại, hai hạt hồng châu trước ngực đứng thẳng tắp, một bộ dáng mời người ta đến "hái". Trương Cửu Linh đã sớm bị lột sạch, mà bây giờ Vương Cửu Long mới chậm rãi cởi ngoại bào của mình ra.

Trương Cửu Linh bị Vương Cửu Long sờ đến thoải mái liền không phản kháng nữa, đợi đến khi hắn thấy rõ dương vật to lớn dưới thân Vương Cửu Long liền nhất thời sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, giãy dụa.

"Ngươi! Ngươi tránh xa ta ra!"

Vương Cửu Long coi như không nghe thấy, túm lấy hai chân không an phận kéo trở về, tay vỗ lên bờ mông tròn trịa, không kiêng nể gì mà nắn bóp, tràn giữa các kẽ ngón tay đều là thịt mềm, khiến Trương Cửu Linh vừa sảng khoái vừa đau. Vương Cửu Long lấy chút hương cao bôi lên huyệt khẩu của Trương Cửu Linh, xoa xoa thỉnh thoảng dò xét cho một ngón tay mở rộng cho đến khi mềm nhũn ẩm ướt. Nghe Trương Cửu Linh dưới thân từ chửi rủa biến thành rên rỉ, Vương Cửu Long mới mỉm cười rút ngón tay ra, đổi thành dương vật của mình chui vào trong cơ thể Trương Cửu Linh.

"Ngươi đừng vào... A..."

"Ngoan, ta thương ngươi."

Vương Cửu Long ưỡn thắt lưng, không ngừng ra vào. Nước trong huyệt văng khắp nơi, huyệt nhục nhiệt tình quấn chặt dương vật thật lớn, hút Vương Cửu Long đến da đầu tê dại. Trương Cửu Linh đã bị làm đến thoải mái, miệng rên rỉ càng lúc càng lớn tiếng, đầu óc mờ mịt, chỉ tuân theo bản năng thân thể phối hợp với nam nhân rong ruổi trên người, đáy mắt ngấn lệ gợn lên sóng tình mãnh liệt. Vương Cửu Long muốn lui ra ngoài, hắn liền dùng sức kẹp chặt y, Vương Cửu Long hướng vào trong, hắn liền nhiệt tình nghênh đón.

Nhưng Vương Cửu Long không biết thế nào là đủ, một bên xoa xoa khuôn ngực mềm mại của người dưới thân, một bên liên tục làm loạn trong cơ thể người ta, khi dễ Trương Cửu Linh đến mức phải nhỏ giọng nức nở.

"Thấy không thoải mái sao? Hả?" Vương Cửu Long hôn lên trán đầm đìa mồ hôi của Trương Cửu Linh, nhún thắt lưng xuống, xấu xa hỏi.

Trương Cửu Linh đã không còn chút thanh tỉnh nào, rên rỉ cũng bạo dạn hơn, không biết liêm sỉ gọi: "Ca ca tốt, đang dùng sức một chút. Phu quân tốt của ta, nơi đó ngứa ngáy." Đem hồn của Vương Cửu Long câu đi mất.

Cuối cùng Vương Cửu Long bắn tinh, đem toàn bộ tinh dịch đổ đầy vào cái huyệt tham lam của Trương Cửu Linh.

8.

Tiểu hái hoa tặc cuối cùng bị Vương huyện lệnh đè dưới thân hung hăng mà “hái” ba ngày mới được nghỉ ngơi. Đợi đến ngày thứ tư, liền truyền ra tin tức Vương huyện lệnh muốn cưới vợ.

Tiểu hái hoa tặc đáng thương, vừa xuống giường đã bị ép mặc áo cưới đỏ rực, bị Vương Cửu Long nhét vào trong kiệu tám người khiêng, cưới về nhà.

9.

Trương Cửu Nam sau khi biết tin tức này định suốt đêm chạy trốn, không nghĩ tới còn chưa ra khỏi cửa, đã bị nha dịch phục sẵn bên ngoài bắt được.

"Huyện lệnh phu nhân nhà chúng ta nói, mời ngài đến phủ nếm thử bánh bao mới ra lò của phố Đông, mời đi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro