Mười sáu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một phút dành cho quảng cáo:

Alo, alo, sắp đến sinh nhật 2 cái đứa dở hơi ở trong fic rồi, mọi người chung tay góp sức cùng tụi mình donate cho 2 đứa nào. Donate cho 2 đứa để kiếm cái chữ ký 2 đứa sẽ ký gửi MinYeon shippers in VietNam. Hãy cho 2 đứa biết là rất nhiều người ủng hộ hai đứa đến với nhau nha. Thông tin chi tiết mọi người có thể lên Facebook vào page BBF0869dot For MinYeon couple để xem nha. Donate cho 2 đứa coi như ủng hộ mình viết fic vs làm vid des ảnh phục vụ mọi người nha.

-------------------------------

Hyo Min một mực chưa trở về, thời điểm bắt đầu mùa đông ở Anh, cô mặc British Dayan Mao, ở bên cạnh Nhà thờ St. Paul, còn có một cặp vợ chồng mặc quần áo cưới trong ảnh. Phía sau hình viết, muốn kết hôn.
Ji Yeon thấy liền ngẩn người, nổi điên gọi điện thoại cho Hyo Min, cũng không có nghe.
Thời điểm mùa đông ở Hà Lan, Ji Yeon nhận được tin cũng không dám mở ra, cuối cùng uống một nửa chai soju thêm can đảm. Sau đó thấy Hyo Min ở dưới cối xay gió màu trắng, phía sau hình đặc biệt nhiều chữ.
"Sớm biết không tới Hà Lan lúc này, tulip đều không nở, ngày hôm qua đi quầy bar, bị người đến gần, nhưng là nghe không hiểu. Thấy được rất nhiều rất nhiều người, giống chị và em, sự thật cũng không biết có phải một dạng hay không, bởi vì không biết mình có thể thích những cô gái khác hay không.
Chị cùng người đó chia tay"
Ji Yeon bởi vì uống rượu ánh mắt có chút đỏ, nhìn chằm chằm mấy chữ cuối cùng một mực choáng váng. Cuối cùng vọt tới trong nhà Eun Jung lôi kéo Eun Jung hỏi đến tột cùng mình có nhìn lầm hay không.
Eun Jung cảm thấy đứa nhỏ này ngớ ngẩn, xoa mặt của Ji Yeon nửa ngày, nhưng cũng là cười thấy răng không thấy mắt. Cô cảm thấy vui vẻ lại vui mừng, hai người lâu như vậy cô cũng nhìn ở trong mắt, nhìn hai người từ một đuổi một chạy, đến một tuyệt vọng một sống như cái xác biết đi, càng về sau cô cũng cảm thấy không có hy vọng, cuộc sống rồi lại cho hai người kỳ tích.
Nếu như hai người không có ở đây cùng nhau, còn có thể cùng ai chung một chỗ đây, nghĩ tới cái vấn đề này, lúc ấy suy nghĩ hồi lâu cũng không có nghĩ đến câu trả lời, cuối cùng quả nhiên vẫn là hai người họ.
Thời điểm tháng một, Hyo Min lại chạy đi Australia, lần này chỉ có hình, không có bất kỳ lời nào.
Thời điểm tháng hai, đã một tháng không có tin của Hyo Min, bộ phim của Ji Yeon bắt đầu tuyên truyền, trong lòng gấp muốn chết muốn sống nhưng cũng là không thể làm cái gì.
Mỗi ngày ngoài việc báo cáo về thời gian với Hyo Min, chính là gọi điện thoại cho Eun Jung, nói thầm mấy câu đơn giản "Chị ấy đi nơi nào a, không tìm được chị ấy a". Eun Jung rất muốn để nó vào danh sách đen, nhưng cuối cùng vẫn là không nhẫn tâm.
Hai ngày trước lễ tình nhân, Ji Yeon lại một lần nữa nhận được tin của Hyo Min, lần này là từ thủ đô gửi tới đây, hình là Hyo Min trên ghế sa lon ở nhà, cười tự chụp.
Ji Yeon nhận được đã là đêm khuya, mới vừa tuyên truyền xong về nhà, thấy hình còn không có vào phòng liền bắt đầu chạy tới nhà Hyo Min.
Khoảng cách không thể nói xa, nhưng là cũng không coi là gần, trong khoảng thời gian Hyo Min rời đi, Ji Yeon có tính qua, nếu như đi bộ, đại khái muốn nửa giờ, chạy bộ, nửa giờ cũng liền vậy là đủ rồi. Mà lần này, nó cũng không phải là thật phải chạy tới, chẳng qua là quên mất biện pháp khác, muốn nhanh một chút thấy Hyo Min.
Nếu như không phải là mới vừa chạy không xa liền bị quản lý gọi đến trên xe, sợ là ngày mai Ji Yeon sẽ lên trang đầu, diễn viên nổi tiếng đêm khuya chạy như điên trên đường các loại.
Ji Yeon ngồi ở phía sau, sờ mặt người trong hình nói "Chị ấy trở lại"
Mặc dù không được đề cập một cách rõ ràng, nhưng quản lý đã sớm rõ ràng tình cảm Ji Yeon đối với Hyo Min, muốn ngăn cản, nhưng vẫn là cảm thấy, có thể không ngăn cản là tốt hơn.
Vì vậy đến hôm nay nhìn Ji Yeon nói chuyện mang theo run rẩy, cũng chỉ có thể nói "Chúc mừng"
Khi Ji Yeon xuống xe, quản lý giữ nó lại, nói với nó cố gắng lên.
Nó mỉm cười trở lại, vâng.
Chẳng qua là thời điểm tới chí khí tràn đầy, đến trước cửa cũng không dám nữa. Gần quân tình khiếp, gần quân tình khiếp.
Ngược lại Hyo Min chẳng biết tại sao giống như biết nó đến một dạng, mở cửa trước, mặc bộ đồ ở nhà cười đứng ở trước cửa, mi mắt như vẽ, trong phòng có ánh đèn hoàng hôn cùng mùi thơm của thức ăn, trên người có mùi nhà, nói "Ji Yeon, hoan nghênh về nhà" 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro