Năm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi đưa Ji Yeon đi, Hyo Min bắt đầu dọn dẹp nhà cửa, lau sàn nhà, phun hơi làm mát không khí, nhưng luôn luôn cảm thấy, làm thế nào cũng không đi hết mùi tình dục hôm qua lưu lại.
Đổi khăn trải giường, trước khi đổi nhìn dấu vết trên giường, nhớ lại hôm qua mình ở dưới người đứa trẻ kia, vừa là hạnh phúc lại khổ sở, nhưng cuối cùng chỉ đơn giản là muốn cùng người ở trên hợp làm một thể. Mới nhớ tới liền không tự chủ đỏ lỗ tai, rồi lại cười khổ một tiếng. Rút khăn trải giường nhét vào máy giặt quần áo, lại nghĩ tới cái gì chợt đem khăn trải giường lấy ra —— phía trên đã dính vào nước xà phòng trong máy giặt quần áo lưu lại không lau khô được. Ngốc lăng nhìn khăn trải giường hồi lâu, trong mắt tâm tình lưu chuyển, cuối cùng chỉ còn lại tràn đầy mất mác, vẫn là đem khăn trải giường nhét vào máy giặt quần áo.
Hết bận rộn, đã đến buổi chiều, mưa đã tạnh, mở ra cửa sổ, một luồng không khí trong trẻo lạnh lùng thổi tới, chỉ mặc bộ đồ ở nhà mỏng khiến Hyo Min không khỏi rùng mình. Có lẽ là mùa thu, Hyo Min nghĩ như vậy. Liếc nhìn điện thoại di động, có hai tin nhắn, một cái là nhắc nhở hóa đơn, một cái khác là mẹ gửi tới, gọi cô có thời gian về nhà ăn cơm.
Không có nó.
Sau đó tắm cho Young mini, ôm Young mini vùi ở trên ghế sa lon xem ti vi.
Thật ra thì cũng không phải xem ti vi, là đang xem phim, bộ phim điện ảnh đầu tiên Ji Yeon diễn được quay từ một năm trước, thời điểm T-ara mới vừa không có hoạt động nhóm.
Đại khái là vai nữ số ba. Trong một bộ phim nữ số ba chiếm không quá nhiều cảnh, đại khái ngay cả bối cảnh coi là chung một chỗ, mỗi tập cũng không đến mười phút đồng hồ. Nhưng Hyo Min nhớ lúc ấy Ji Yeon rất là hưng phấn, gọi điện thoại cho Eun Jung, ồn ào nói rất vui vẻ về bộ phim.
Khi đó vừa lúc mình cùng Eun Jung đang ăn cơm, Ji Yeon không gọi điện thoại cho mình, nhưng dù chỉ là ở bên cạnh, cũng có thể cảm nhận được sự vui vẻ cùng mong đợi của nó.
Khi bộ phim được phát hành, cô cùng người nhà đi xem, mẹ chỉ nói "Đứa bé kia không phải là Ji Yeon sao? Con là vì Ji Yeon đến xem đi"
Bị nói trúng Hyo Min cũng chỉ là cười.
Bộ phim này cô đã xem rất nhiều lần. Cuối cùng thời điểm ra đĩa, cô lại đi tới cửa hàng video mua.
Lời thoại đại khái cũng có thể thuộc lòng.
Trên màn hình, Ji Yeon nhìn chằm chằm ánh mắt của vai nam chính nói "Thật sự không muốn cùng em chung một chỗ sao?"
Hyo Min nhìn một chút, cuối cùng khóc lên.
Lưng tựa vào trên ghế sa lon, chân co lên, cánh tay bao quanh đầu gối, khóc thút thít giống như một con mèo con không nơi nương tựa.
Tóc rũ xuống, che lại mặt mũi, nước mắt trượt xuống khuôn mặt, giống như một chuỗi hạt châu vỡ ra rơi vào trên ghế sa lon.
Cô nghĩ, mùa thu năm nay thật là lạnh, thật là lạnh. Vừa nghĩ tới vừa tự ôm lấy mình vừa rơi lệ.
Young mini ở một bên cọ xát chân của cô, lè lưỡi liếm cô, nhưng không có kết quả.
Thời gian trôi qua, nước mắt đã không có, chẳng qua là co quắp, chẳng qua là cảm thấy lạnh.
Cô cũng muốn nói "Thật sự không muốn cùng chị chung một chỗ sao? Thậm chí đánh lừa chị, cho chị mấy ngày sống trong ảo giác, cũng không nguyện ý cùng chị chung một chỗ sao?" Chỉ là trong lòng lại đau khổ, nhớ lại buổi sáng Ji Yeon ôm gối ngồi yên, liền không nhịn được đau lòng.
"Nhưng mà Park Ji Yeon, chị cũng không còn gì có thể cho em nữa" cô nghĩ "Chị đã cho em cả bản thân mình, cũng không còn gì có thể đưa cho em nữa"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro