part 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chỉ còn có hai tuần trước thời gian dự kiến sinh, và Alec vẫn đang rất lo lắng.

Hai tuần trước, Catarina nói với họ rằng có thể chọn cách sinh mổ nếu như huyết áp của Alec không ở mức quá cao vào thời điểm đó. Điều này cũng có nghĩa là, họ vẫn phải xem xét đến việc sinh thường.

Do đó, Catarina đã gọi Tessa đến New York trước một tuần so với kế hoạch, để cô ấy có thể giúp Alec pha chế một bình thuốc. Loại thuốc này sẽ giúp cho xương chậu của Alec được giãn nở hơn bình thường, vì xương chậu của đàn ông so với phụ nữ rất hẹp, nếu như sinh thường có thể gây nguy hiểm cho Alec và cả đứa bé.

“Thế nào?” – Tessa hỏi Alec khi cô ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh cậu thanh niên trẻ tuổi.

Alec đang ngồi ở gần cuối của chiếc ghế dài, chân gác trên bàn cà phê trước mặt

“Tôi ổn mà” – Cậu trả lời, đối Tessa nhẹ nhàng nở nụ cười – “Cảm ơn vì tất cả mọi thứ!”

Tessa mỉm cười, đặt tay cô lên tay Alec: “Đừng khách sáo!” – Cô nói

“Cậu đang mang trong người dòng máu của Cecily, cũng tức là người nhà của tôi”

“Magnus và Jem không có ở đây sao?” – Alec nói khi cậu nhận ra chỉ có cậu và Tessa ở đây.

“Họ đi mua thức ăn tối cả rồi. Tôi nghĩ là Magnus đã kéo Jem nghèo khổ của tôi từ nhà hàng này sang nhà hàng khác để mua những món ngon cho cậu.”

Tessa vừa nói vừa nở nụ cười. Alec khịt mũi.

“Rõ ràng là gia đình tôi đã trở thành gà mẹ chăm sóc cho gà con kể từ khi phát hiện tôi mang thai”

Alec cười, nhưng cậu đột ngột dừng lại khi cảm thấy một cơn đau cấp bách siết chặt lấy bụng. Bàn tay cậu cũng nắm lại thật chặt…
Tessa lo lắng đặt tay lên vai Alec: ” Alec? Cậu có sao không? Để tôi đi gọi Catarina?”

Alec thở ra một hơi khi cơn đau đã rút đi nhanh chóng và đột ngột như lúc đến:” Không sao đâu!”

Cậu nói, nở một nụ cười trấn an Tessa, mặc dù cậu vẫn có thể nhìn thấy sự lo lắng trong ánh mắt của Tessa.
Lúc sau, Alec muốn xem phim và Tessa chuyển sang ngồi ở chiếc ghế bành gần cửa sổ để Alec có thể nằm thoải mái trên chiếc ghế dài. Khi đang đọc những quyển sách mà cô mang theo, Tessa thỉnh thoảng vẫn liếc nhìn Alec, hình như cậu đã không còn đau nữa. Và cô bị Alec bắt gặp khi đã liếc nhìn cậu ấy đến lần thứ ba. Thôi thì không nhìn lén nữa…

Thở dài, cô tiếp tục việc đọc sách của mình. Qua 20 phút, Alec nắm chặt điều khiển ti vi trong tay khi một cơn đau dữ dội chợt kéo đến. Và lần này nó kéo dài đến 1 phút, nhưng may mắn là Tessa đã không nhìn thấy. Ngay sau đó, có tiếng gõ cửa, trước khi Alec định đứng dậy đi mở cửa thì Tessa đã ném cho cậu một cái lườm nghiêm khắc, ý bảo cậu cứ nằm yên đó.

Tessa đi ra mở cửa, người đến là Clary và Jace, họ đến để ăn tối cùng với mọi người.
Tessa ôm lấy cả hai rồi hỏi Clary về những thứ cô đang cầm trên tay. Từ chỗ của Alec đang ngồi, cậu có thể thấy được Clary đang nhìn về phía cậu và trả lời

“À, mẹ tôi có làm một ít thức ăn tốt cho Alec, mẹ nói người mang thai nên ăn thức ăn tự làm hơn là ăn ở ngoài”

Alec mỉm cười, thời gian qua dì Jocelyn như đã phần nào trở thành người mẹ thứ hai của Alec. Cậu đột nhiên lại cảm thấy đau, mày cũng nhíu chặt lại.

“Cậu không sao chứ?”

Alec nghe tiếng của Jace hỏi với giọng lo lắng. Jace đi tới trước mặt cậu, cậu lại tiếp tục nở nụ cười với anh

“Tớ không sao, chỉ là đứa bé ở bên trong động đậy”

Jace cũng cười lớn và Alec thở phào nhẹ nhõm khi Jace tin lời giải thích của cậu.

“Đứa bé sẽ là địa ngục của một shadowhunters khi lớn lên”

“Ừ, chắc là vậy rồi” – Alec cố gắng để đứng dậy, Jace ngay lập tức bước tới giúp đỡ cậu

“Cậu định đi đâu?”

“Tớ muốn đi tắm, trước khi Magnus và Jem mang thức ăn tối trở về” – Cậu thành thật trả lời – “Tắm sẽ giúp cơ bắp đang căng cứng của tớ được thư giãn”

Jace gật đầu. Một tay anh đỡ eo Alec, tay còn lại thì nắm lấy tay cậu, cứ như thế đỡ Alec đi về phòng. Khi bồn tắm đã đầy ắp nước, Jace giúp Alec ngồi vào trong, và buộc Alec phải hứa là sẽ gọi anh ấy sau khi tắm xong, để anh ấy giúp cậu ra khỏi bồn tắm. Alec đảo mắt quanh một vòng rốt cục thì đồng ý.
Sau khi Jace ra ngoài, Alec thở ra một cách mãn nguyện khi nước ấm đang xoa dịu các cơ bắp căng cứng của cậu. Alec ngả lưng vào thành bồn và nhắm mắt lại. Cậu không cảm thấy có sự đau đớn nào nữa, vì vậy cậu cứ nghĩ những cơn đau lúc nãy chỉ là một hiện tượng máy thai?

Gần một tiếng sau, cậu gần như ngủ gà ngủ gật, nhưng may mắn là có tiếng gõ cửa đã đánh thức cậu.

“Alec? Cậu đang làm gì trong đó?” – Là Jace.

“Cho tớ thêm một phút nữa!”

Alec nói khi cậu kéo lấy phích cắm để xả nước ra khỏi bồn và bắt đầu lau mình. Một vài phút sau cậu gọi Jace vào và giúp cậu ra khỏi bồn tắm.

Sau khi ra khỏi phòng tắm, Jace đưa cho cậu quần áo, giúp cậu cởi chiếc quần đùi và ra ngoài để cậu một mình mặc chúng. Trong khi mặc vào chiếc áo len rộng thùng thình, Alec cảm thấy sự đau đớn quen thuộc đang ấn chặt bụng, cậu khẽ rít lên một tiếng khi cơn đau đến quá bất ngờ. Nhưng vẫn nghĩ đó chỉ là máy thai, Alec tiếp tục mặc quần áo.

Bước ra khỏi phòng, đôi mắt cậu lập tức mở to vì có quá nhiều thức ăn trên bàn. Jem vừa bước ra khỏi nhà bếp với chồng đĩa trong tay, cười gượng với cậu. Trong khi sắp xếp đĩa trên bàn, Jem nói với Alec:

“Magnus đã đi quá đà khi mua thật nhiều thức ăn”

Alec chỉ có thể trả lời bằng cách cười trừ. Clary nắm lấy tay cậu và giúp cậu ngồi xuống bàn ăn

“Mọi thứ đã nằm trong tầm kiểm soát nên cậu đừng lo lắng!”

Alec gật đầu, trong khi mọi người từ trong nhà bếp bước ra và sẵn sàng ăn tối, cậu lại cảm thấy cơn đau phảng phất đi qua và để lại trong tâm trí.

“Không cần báo cho mọi người, đây chỉ là máy thai thôi!” – Cậu nghĩ

Sau khi ăn tối xong, trải qua gần ba giờ vừa ăn vừa trò chuyện, Alec cảm thấy các cơn co thắt trở nên mạnh mẽ hơn và khoảng cách ngày càng gần nhau. Cứ cách năm phút lại đau. Mọi người ngồi trên bàn đều nhận thấy sự đau đớn trong nét mặt của Alec và bắt đầu lo lắng.

Magnus nắm lấy tay vợ anh:

“Em ổn chứ?”

“Tất nhiên rồi, em ổn mà!” – Alec trả lời, cố gắng cấp cho Magnus một nụ cười yên tâm. Lại một cơn đau dữ dội hơn nữa đi qua, và sau đó cậu cảm thấy có nước chảy ra giữa hai chân, còn có nhiều vết bẩn ở quần. Cậu cắn môi dưới và nhìn Magnus:

“Em nghĩ là nước ối vỡ rồi!”

Magnus hai mắt mở to: “N…nước ối vỡ rồi? Nhưng vẫn còn quá sớm, chỉ mới hai tuần đầu so với dự kiến mà?”

“Em biết”, Alec khóc, lại một cơ co khác đang đi qua

“Em nghĩ…em nghĩ đó chỉ là…a~” – Alec cố gắng chịu đựng một cơ co nữa đang đến – “Em nghĩ đó chỉ là em bé đang động”

Tessa lập tức đứng dậy: “Clary, có một tấm nhựa và một tấm gra trải giường cũ trong phòng tiện ích của Magnus. Lấy nó, và đặt tấm nhựa lên trên giường trước khi phủ tấm gra cũ.” – Cô hướng dẫn

Clary chỉ gật đầu rồi lập tức chạy vào phòng tiện ích của Magnus. Tessa quay sang nói với Magnus và Alec

“Magnus, đưa Alec về phòng ngủ đi!”

Magnus gật đầu và định thực hiện thì Tessa lại lắc đầu

“Đừng bế cậu ấy, đỡ cậu ấy đi bộ vào trong sẽ tốt hơn cho việc sinh”

Alec nhắm mắt, nắm chặt tay của Magnus và cắn môi của mình để không phải bật ra những tiếng khóc khi cơn đau ngày càng dữ dội hơn đang hành hạ cơ thể cậu.
Jace cũng tiến lại chỗ Alec, nắm lấy một tay cậu, cùng với Magnus dìu cậu vào phòng…

End part 1.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro