JEALOUSLY

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: penkodenko
Fic gốc: https://archiveofourown.org/works/42393258

____________________

Tóm tắt:
James luôn yên tâm về mối quan hệ của mình với Net, cho đến một đêm, khi họ đi vào club cùng nhau...

____________________

James không hiểu tại sao, nhưng cho dù cậu có cố gắng nhìn đi chỗ khác thế nào, thì cuối cùng cậu cũng sẽ thấy ánh mắt của mình bị chuyển hướng trở lại người đang ngồi trước mặt cậu.

"Sao lại vậy?" Cậu tự hỏi. Anh vẫn là người đàn ông mà cậu thích hôn, người đàn ông mà cậu sẽ cùng uống cà phê vào mỗi buổi sáng, và cũng chính là người đàn ông mà cậu sẽ ôm chặt và nhìn âu yếm mỗi khi họ làm tình vào giữa đêm. Chắc chắn rằng, mặc dù không được âu âu yếm yếm như những cặp đôi khác nhưng họ đã làm mọi thứ. Chắc chắn không phải là những thứ lãng mạn kiểu sách giáo khoa, nhưng vẫn có sự lãng mạn của riêng họ. Hiếm khi nói "Anh yêu em" hay "Anh nhớ em", nhưng James vẫn có thể cảm nhận được tia lửa ngay cả khi họ chỉ trao nhau một ánh mắt tán tỉnh đơn giản trong một căn phòng đông người.

Đơn giản. Nó chỉ đơn giản vậy thôi.

Không ai trong số họ từng nói rằng họ nên cư xử với nhau như thế nào để thể hiện tình cảm của mình, bởi vì ngay cả khi họ đang nổi gân xanh hét vào mặt nhau với những giọt nước mắt lăn dài trên má, cậu vẫn có thể cảm nhận được tình yêu của Net dành cho cậu.

Cậu thở dài.

Nhìn thấy bạn trai của mình bị vây quanh bởi một đám người say xỉn, tán tỉnh thái quá không phải là điều gì mới mẻ. Trên thực tế, bây giờ nó đã bình thường như hơi thở. "Không sao cả" , cậu nghĩ. Bởi vì cho dù Net có nói chuyện với bao nhiêu người trong đêm nay đi chăng nữa, thì James vẫn biết rất rõ rằng cậu là người duy nhất sẽ cùng anh về nhà vào cuối ngày. Net Siraphop Manithikhun thật sự là một chàng trai nổi tiếng, và James đủ tin tưởng Net để không làm ầm lên về điều đó. Tất nhiên, có một số lần khác khi James cũng rơi vào tình huống như vậy, và Net, giống như James, sẽ không cố gắng biến nó thành một vấn đề gì quá lớn lao.

Tuy nhiên, tại sao James đột nhiên cảm thấy như vậy? Chính xác thì điều gì đã xảy ra? Họ đã hẹn hò được gần ba năm rồi, nhưng chưa có một lần nào cậu nghi ngờ về lòng chung thủy của Net.

Không có.

Ngay cả khi người lớn hơn đi chúc mừng sinh nhật bạn thân nhất của mình tại một khu nghỉ dưỡng chỉ có hai người họ. Vì vậy, tại sao là bây giờ? Tại sao? Vấn đề ở đâu chứ? James không biết. Tâm trí của cậu trở nên rối bời - chứa đầy thứ khiến cậu phải suy nghĩ.

Tại sao?

Tại sao?

Và tại sao?

Có thể vì một trong những người mà Net đang nói chuyện là người yêu cũ của anh? Đúng, có thể là vậy. Lý do có thể là đó. James nhớ rõ anh ta. Anh chàng nhỏ nhắn, xinh đẹp và có hình xăm hoa hồng ở bên phải cổ. Không giống như James, anh ta là một chàng trai đặc biệt vui vẻ - kiểu người thích biến mọi thứ thành một trò đùa nhẹ nhàng, bất kể tình huống có nghiêm trọng đến đâu. Nó khá thiếu tế nhị trong một số trường hợp, nhưng James có thể thấy rằng anh ta rất được yêu thích, đặc biệt là bởi những người xung quanh anh ta. Một người tạo bầu không khí, như cách mọi người gọi. Đúng là anh ta. James chưa bao giờ nghĩ về điều này trước đây, nhưng cậu có thể dễ dàng hiểu tại sao Net lại phải lòng anh chàng này ngay từ đầu.

Cậu nuốt nước bọt.

Tuy nhiên, suy nghĩ thứ hai, tại sao họ lại chia tay? Anh chàng đó hoàn toàn là kiểu người Net thích. James cũng thấy cách họ đối xử với nhau; đùa giỡn, mời nhau đến sàn nhảy và những thứ khác. Thừa nhận, James không bao giờ có thể như anh chàng đó. Không, cậu không thể. Không bao giờ. Tuy nhiên, Net có thể không hài lòng với một số thái độ của anh ta và mặc dù James biết điều này, nhưng cậu không thể ngừng để ý. Cậu sẽ không thay đổi bản thân vì một chàng trai, và đó đã là nguyên tắc của cậu mãi mãi.

Nhưng tại sao lại là bây giờ?

Tại sao đêm nay cậu bỗng có một điều ước rằng cậu là. . . anh chàng đó ?

"Anh có sao không, P'James?" Nunew đột ngột hỏi. Em ấy đã ngồi ở trên chiếc ghế dài được một lúc rồi, với Zee bám sát vào em ấy kể từ khi cả hai đến đây khoảng hai giờ trước. Nhìn theo một mặt nào đó, nó khá ngột ngạt, nhưng ngay lúc này, James ước rằng cậu và Net cũng được như vậy. Tuy nhiên, họ không cần phải dính lấy nhau 24/7, nhưng chỉ cần Net có thể thỉnh thoảng ghé qua để hôn vào má hoặc nắm tay cậu khi nói chuyện với những người kia chỉ để cho họ thấy Net Siraphop Manithikhun thật sự thuộc về ai. "Anh đã quá im lặng trong suốt mấy tiếng qua. Em thấy hơi sợ hãi".

James gượng cười.

Cậu không mong đợi rằng cậu bé này sẽ chú ý, điều này chỉ có nghĩa là biểu cảm trên khuôn mặt cậu có thể bị nhìn ra. Net cũng để ý đúng không? Hay chỉ có Nunew? Dù sao thì em ấy cũng nhận thấy mọi thứ.

"Anh không sao... chỉ hơi mệt thôi," cậu trả lời. Cậu thấy Nunew nheo mắt nghi ngờ thay vì kéo dài cuộc trò chuyện thêm nữa, James mừng vì dù sao thì cậu cũng đã quyết định gạt nó đi.

Sau đó, khoảng một giờ sáng, họ quyết định trở về nhà. Hầu hết bạn bè của họ đã rời đi từ lâu, chỉ còn lại hai người họ đang đứng bên đường đợi tài xế của Net đến. Nó mất chưa đầy một giờ và Net chỉ nhận thấy sự thay đổi hành vi đột ngột của James khi họ ngồi xuống ghế sau của xe.

Cậu im lặng, đó là điều không bình thường. Ừ thì, ít nhất đối với Net là như vậy. Anh đã quen với việc lắng nghe bạn trai nhỏ của mình, và việc anh thậm chí không nghe thấy tiếng ngâm nga nho nhỏ theo một bài hát ngẫu nhiên nào đó của cậu vào đêm nay khiến anh thỉnh thoảng liếc nhìn.

Anh hắng giọng.

"Có chuyện gì vậy?" anh hỏi. James đã nhìn xuống điện thoại của mình một lúc - ánh sáng rực rỡ đang chiếu vào khuôn mặt xinh đẹp của cậu. Net đặc biệt thích đôi môi của cậu. Nhỏ và hồng, khiến anh nhớ đến búp bê Trung Hoa. Sau đó, anh chạm nhẹ vào đó bằng đầu ngón trỏ, cuối cùng cũng thu hút được sự chú ý của chàng trai trẻ. "Có chuyện gì vậy?" anh lặp lại, siết chặt cánh tay quanh người nhỏ hơn để anh có thể kéo cậu lại gần hơn. "Em đang giận à?"

James không trả lời. Thay vào đó, cậu chỉ ném cho người lớn hơn một cái nhìn sắc bén.

Net gặm gặm bên trong má.

"Có chuyện gì vậy?" anh tự hỏi. Anh đã làm gì sai sao?

Cuối cùng khi đến tòa chung cư của họ, Net đi theo sau James như một chú cún con bị lạc. Tiếng bước chân của họ vang vọng khắp hành lang trống trải là thứ duy nhất anh có thể nghe thấy, cũng như âm thanh yếu ớt của những hạt mưa rơi trên mái nhà.

James vẫn đang nhìn xuống điện thoại khi cậu đi - giảm tốc độ hoặc dừng lại nếu có thứ gì đó trong điện thoại khiến cậu quan tâm. Không có, thật sự. Net biết quá rõ rằng đó chỉ là chiêu của cậu để tránh bất kỳ sự tương tác nào xảy ra. Ngay cả khi họ đang ở trong xe lúc nãy, anh vẫn có thể nhìn thấy qua hình ảnh phản chiếu của cửa sổ rằng James thật sự đang lướt không mục đích.

Anh cười thầm trong bụng.

Mặc dù anh thấy rằng khía cạnh này của bạn trai mình thật thú vị, nhưng anh không thể đơn giản gạt bỏ mọi khả năng khiến chàng trai trẻ đột nhiên hành động như vậy.

"Anh đi tắm rửa trước đã." Net nói ngay khi họ bước vào căn hộ của mình. Dù nhỏ, nhưng là một nơi ấm cúng chỉ dành cho hai người họ và con mèo của anh. Net đã mơ ước được sống với James kể từ khi họ bắt đầu hẹn hò, và mặc dù họ phải mất khá nhiều thời gian để điều chỉnh nhưng dù sao thì cũng vẫn ổn. Anh đã từng có suy nghĩ rằng một ngày nào đó một trong hai người sẽ rời đi, và nghĩ đến việc họ đã sống cùng nhau đến năm thứ hai, khiến anh không khỏi cảm thấy choáng váng.

Vì đã quá muộn nên Net tắm rất nhanh. James đang ngồi ở mép giường khi anh bước vào phòng với chiếc khăn tắm vắt qua vai. Không có điện thoại trong tầm mắt, cậu tập trung vào bức tường trắng trơn. Net nhìn cậu khi lau mái tóc ướt, và James nhanh chóng nhận thấy rằng người lớn hơn đang nhìn mình chằm chằm.

Cậu đứng dậy.

Tuy nhiên, trước khi có thể đi ngang qua Net, anh đã nhẹ nhàng kéo tay cậu.

"Có chuyện gì vậy?" anh hỏi cùng một câu mà anh đã hỏi cách đây chưa đầy một giờ. Anh nhìn vào đôi mắt nai, cảm thấy mình lạc vào đôi đồng tử đen láy ấy. Net ghét khi họ như thế này. Thành thật mà nói, không ai thích cả. Anh đã mong đợi buổi làm tình mà anh sẽ có với cậu kể từ khi họ đến club. Rồi nghĩ đến việc họ sẽ đi ngủ vào đêm nay thậm chí không nói chuyện với nhau càng làm anh bực mình hơn. "Hãy nói chuyện với anh đi." anh nói thêm, vuốt ve khuôn mặt của James một cách dịu dàng nhất có thể. Anh có thể cảm thấy chàng trai trẻ tan chảy dưới sự đụng chạm của mình, và mặc dù điều này đã đủ làm anh hài lòng, nhưng anh vẫn muốn nghe một lời từ miệng cậu. "Nói cho anh biết điều gì đang làm em phiền lòng đi. Có phải anh không? Em đang giận anh à?"

James nuốt nước bọt.

"Là... không có gì".

Không có gì.

Không có gì.

Đó là cách duy nhất để giải quyết mâu thuẫn của họ. Không có gì. Ngay cả khi nó có gì đối với cậu đi nữa, nó không có gì cả. James không biết tại sao, nhưng cậu tin rằng giữ mọi thứ cho riêng mình là cách duy nhất để tránh tranh cãi thêm. Dù sao thì đó cũng chỉ là tính cách của hai người họ, và James tin điều đó mãi mãi.

"Không có gì?" Net lẩm bẩm. Đánh giá qua giọng nói của anh và cách anh nhìn James cho thấy khá rõ ràng rằng anh đang bị tổn thương. James nới lỏng sự bình tĩnh của mình. Cậu không bao giờ có ý làm tổn thương người kia. Không, cậu không bao giờ muốn.

"Em luôn nói thế, em yêu. Tại sao? Có phải vì em không đủ tin tưởng anh không? Đó có phải là lý do em quyết định làm điều này..." anh dừng lại, điên cuồng đung đưa một tay xung quanh. "...im lặng kiểu trẻ con thay vì nói nó ra như người trưởng thành?".

James mím môi thành một đường mỏng.

Cậu chưa bao giờ nghe Net nói như thế với cậu, dù chỉ một lần. Người lớn hơn luôn nhường nhịn nghe theo cậu, và lần đầu tiên nghe anh đối mặt trực tiếp với mình khiến James cảm thấy muốn lao vào vòng tay của anh và nói bất cứ điều gì đang diễn ra trong đầu mình.

Đôi môi cậu run rẩy, nước bắt đầu hình thành trong đôi mắt.

"Chết tiệt." cậu nghĩ. Chết tiệt.

Theo bản năng, cậu vòng tay quanh cổ Net, kéo cơ thể anh áp sát vào mình khi người kia thuận theo một cách tự nhiên.

Họ làm lành. Đó thậm chí không phải là điều gì mới mẻ, chắc chắn rồi, nhưng lần này, James cảm thấy như cuối cùng họ đã tiến thêm một bước trong mối quan hệ của mình.

"Em ghen." James nói khi đang chơi với bong bóng xà bông.

Lúc này, mặc dù đã gần bốn giờ sáng, cậu và Net đang thư giãn trong bồn tắm, đắm mình trong bồn tắm đầy bọt bong bóng yêu thích của James. Net nhớ mình đã đi cùng cậu mua nó khoảng một tháng trước, và nghĩ rằng cuối cùng họ cũng có thể sử dụng nó vào ngày họ suýt cãi nhau là điều tuyệt vời nhất từng xảy ra.

Net mỉm cười, hôn lên bờ vai trần của người yêu.

"Và tất cả điều này xảy ra trong khi anh nghĩ rằng em sẽ không bao giờ ghen." anh nói. "Lần sau hãy nói với anh nếu em ghen. Anh thích nghe điều đó từ em".

"Anh thích nếu em ghen chứ?" James hỏi, đôi lông mày nhướn lên đầy hoang mang. Biểu cảm trên khuôn mặt cậu khiến Net cảm thấy rất giống một đứa trẻ tò mò, và anh không thể không véo má cậu.

"Thành thật mà nói, có. Anh thường tự hỏi liệu em có yêu anh không bởi vì em quá thờ ơ. Mọi chuyện trở nên tồi tệ đến mức đôi khi, anh gần như quên mất rằng mình có bạn trai".

James tinh nghịch huých người lớn tuổi hơn.

"Có lẽ bây giờ anh đang chuẩn bị tán tỉnh những người khác. Em có thể cảm nhận được điều đó." cậu nói, ném cho Net một cái liếc xéo. Người lớn hơn cười. "Em đang nói nghiêm túc mà. Anh dừng cười đi." cậu tiếp tục, một cái bĩu nhẹ hiện trên môi. "Phiền thật đấy".

"Mặc dù vậy, em sẽ không bao giờ nổi giận nếu anh làm chuyện đó với bất kỳ người nào khác. Có phải vì người yêu cũ của anh không?" Net đột nhiên hỏi. Anh tựa đầu vào vai cậu, vòng tay qua eo khi anh kéo cậu lại gần hơn. Anh thật sự hạnh phúc. Hạnh phúc đến mức anh cảm thấy không bao giờ muốn khoảnh khắc này kết thúc. "Em biết giữa tụi anh không còn gì nữa rồi đúng không? Đúng là anh ta là người muốn chia tay nhưng giờ anh đã có em, và anh yêu em".

James đỏ mặt.

"Dừng lại đi".

Net cười khúc khích.

Anh véo nhẹ vào núm vú của cậu, và James giật mình, trả đũa bằng cách đánh nhẹ vào cổ tay người yêu. Sau đó, Net tiếp tục trêu chọc chàng trai nhỏ, và như thể mọi thứ đã được lên kế hoạch, cả hai người sau đó đã lên giường, hoàn toàn trần truồng Net quỳ giữa hai đùi James.

"Chết tiệt," James thì thầm với hơi thở đứt quãng của mình. Cậu đang bám vào khung giường, trong khi tay kia đang nắm lấy tóc của Net, kéo nó đủ mạnh để khiến người kia rên rỉ vì đau. Net kéo ra. Tuy nhiên, có một chút khó chịu trên khuôn mặt anh, nhưng nó nhanh chóng dịu đi khi James âu yếm ôm má anh. "Chậm lại, chết mất. Em không đi đâu cả."

Net mỉm cười ngượng ngùng, nhưng thay vì đáp lại bất cứ điều gì, anh cúi xuống, chiếm lấy đôi môi của cậu bằng một nụ hôn ướt át.

Giữa hai người, Net có nhiều kinh nghiệm chinh chiến trên giường hơn. Anh thường là người dẫn dắt, nhưng từ khi bắt đầu hẹn hò với James, anh lại trở thành người phục tùng. James tấn công theo cách khiến anh khó theo kịp và Net nghĩ rằng cậu rất gợi cảm. Có một sự thỏa mãn cực độ sau mỗi lần làm tình với người yêu bé nhỏ - điều mà anh không dễ tìm thấy ở những người bạn trai trước của mình.

Và đó là lý do tại sao, khi nằm trên giường, anh nhìn James đang nhún lên xuống trên cậu em của mình. Anh có thể thấy chiều dài của mình ra vào trong người chàng trai trẻ, và mỗi lúc như vậy, cơ thể anh căng lên khiến đầu gối anh rung lên và quai hàm siết chặt.

"Chết tiệt, em yêu," anh rên rỉ. Sau đó, anh ngồi dậy, áp ngực vào lưng James. James dựa vào anh một cách tự nhiên, và khi Net kéo mặt cậu sang một bên để có thể hôn, James mới quyết định giảm tốc độ của mình. Thay vào đó, cậu từ từ di chuyển hông theo vòng tròn, khiến đối phương phải rên rỉ trong miệng. "Ừ. Cứ như vậy. Cứ như vậy".

James mỉm cười, cảm thấy đùi mình run lên khi người yêu đẩy hông lên đồng bộ với chuyển động của mình. Họ giữ nguyên vị trí đó trong một thời gian, và sau đó, Net quyết định lật James thành tư thế quỳ sấp.

"Chết tiệt," James nén tiếng rên của mình vào trong gối. Cậu vò nát drap trải giường cho đến khi các khớp ngón tay trắng bệch - Net coi đó như một sự khích lệ để làm cậu mạnh hơn.

Anh mép cười, khi âm thanh làn da đẫm mồ hôi của họ vỗ vào nhau giống như một bài nhạc trong tai anh. Anh có thể nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của James trong cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn; cả miệng và mắt mở to.

Net liếm môi.

Sau đó anh nắm lấy hông cậu, và với một cú đâm cuối cùng, anh vào sâu bên trong cậu. James thút thít. Hơi thở của cả hai đều nặng nề và gấp gáp khi Net nằm đè lên người cậu - bụng James đè vào chất lỏng dính dớp trên ga trải giường. Thật kinh tởm, nhưng ngay lúc đó, cả hai đều không quan tâm.

"Chết tiệt." Net chửi thề. James bật cười khúc khích ngay khi nghe điều đó, biết rõ rằng cậu là lý do tại sao người luôn điềm tĩnh lại tiếp tục buông ra một chuỗi những lời tục tĩu. "Chết tiệt, James".

James đan những ngón tay của họ vào nhau. Và trong một lúc, họ chỉ nằm đó, lắng nghe hơi thở nặng nhọc, bất thường của nhau.

Nó rất tuyệt vời, chắc chắn.

Nó rất tuyệt.

____________________
Merry Christmas 🎄

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro