U

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: MaidenLL
Fic gốc: https://archiveofourown.org/works/42600315
____________________

Tóm tắt:
James sợ hãi sự thay đổi nhưng Net sẵn sàng đối mặt với những nỗi sợ hãi đó cùng với nỗi sợ hãi của chính mình và dẫn lối cho James đến bất cứ điều gì đang chờ đợi họ.
____________________

James thành thật không biết khi nào mọi thứ sẽ thay đổi.

Sức hút giữa cậu và Net luôn hiện hữu, nhưng gần đây, nó trở nên mãnh liệt và nghiêm trọng hơn. Sức hút vẫn còn đó nhưng có một mối liên hệ kỳ lạ ẩn giấu giữa ánh mắt của họ khiến trái tim của James lỗi nhịp.

Nhưng nếu có một thứ mà James thành thạo, thì đó chắc chắn là việc che giấu cảm xúc của mình — hoặc chỉ cậu nghĩ vậy vì Net có vẻ dễ dàng phát hiện ra hơn những người khác. Cậu biết ngay từ đầu rằng Net rất nguy hiểm cho cậu, đặc biệt là cho trái tim của cậu.

Net là một người luôn tươi cười và vui vẻ khi làm quen với anh và dường như cũng là một người giỏi tán tỉnh - đúng, chỉ đối với James.

Vì vậy, thành thật mà nói, James đã thấy trước điều đó. Khoảnh khắc cậu quyết định đến nói chuyện với một Net yên tĩnh và khiến người lớn tuổi hơn có thiện cảm với mình, cậu biết được mình nhất định sẽ sa ngã vào tình yêu.

"Em đang nghĩ gì vậy?" Một giọng nói trầm khàn quen thuộc đột nhiên cắt ngang dòng suy nghĩ của cậu.

Cậu nhìn lên và thấy chính người đàn ông chiếm lấy tâm trí mình, đang dựa vào cửa phòng tắm.

Họ hiện đang ở Nhật Bản với những chàng trai DMD khác và không có gì ngạc nhiên khi cậu và Net được chỉ định ở chung phòng - không phải là họ muốn điều đó đâu.

"Ồ, em không để ý là anh đã xong rồi." James chỉ chớp mắt và lắc lắc đầu vì cậu đang chìm sâu trong suy nghĩ.

Net chỉ cười nhẹ và đi về phía cậu.

"Vâng, em đã ngồi mơ màng. Sao em không đi ngủ trước? Em đang đợi anh à?" Net ngồi cạnh cậu trên mép giường và vuốt ve mái tóc cậu.

James thở dài thành tiếng, cảm thấy thoải mái và ấm áp bên cạnh Net.

"Hmm, em có rất nhiều suy nghĩ trong đầu," James thành thật thừa nhận. "Nhưng em không sao, đó chỉ là khoảng thời gian suy ngẫm bình thường thôi." Cậu trấn an Net bằng một nụ cười.

Net, tuy nhiên, chỉ nhìn cậu.

Bây giờ khi nhìn chằm chằm vào người lớn hơn, cậu nhận thấy Net thực sự luôn nhìn cậu theo cách này. Ánh nhìn của Net luôn mãnh liệt và đầy ẩn ý mà cậu, thành thật mà nói, cậu không thể hiểu được.

Hoặc có lẽ cậu có thể, cậu chỉ chọn không hiểu. Bởi vì lựa chọn làm trong ngành giải trí có nghĩa là dán nhãn vào bất kỳ sức hút kỳ lạ nào mà họ có trong suốt thời gian qua. (? éc ô éc cú tui, tui không biết dịch khúc này)

"Em còn dỗi vì những gì đã xảy ra trước đó sao?"

"Huh?"

"Anh thề, nó không có ý gì hết. Anh chỉ đi với Yim vì em ấy không thể tìm thấy Tor và anh thấy em đang bận —"

James đặt tay lên đùi Net và điều đó khiến Net mất tập trung khi nói chuyện.

"P, không sao đâu. Em không dỗi đâu." James mỉm cười. "Và ngoài ra, em có quyền gì mà ghen?" James cười khan.

James không có ý nói điều đó ra, đặc biệt là với giọng điệu đầy cay đắng. Nó đáng lẽ chỉ tồn tại trong đầu cậu. Thật buồn cười là Net đã từng nói đùa điều đó trước máy quay và bây giờ cậu lại là người nói điều đó sau máy quay.

James đứng dậy để thoát khỏi câu hỏi của Net nhưng trước khi cậu có thể chạy đi, Net đã nắm nhẹ cổ tay và kéo cậu vào một cái ôm.

"P'Net, anh làm gì—" James giật mình và giữ lấy vai Net, người vừa vùi đầu vào bụng James.

"Cho nên, em thật sự ghen tị." Net lẩm bẩm không thành tiếng vì mặt anh vẫn vùi trước bụng James.

Họ im lặng như thế trong vài phút cho đến khi James thở dài và bắt đầu luồn tay vào tóc Net. Cậu dừng lại khi Net đột nhiên ngẩng đầu lên, trông có vẻ mê mẩn và buồn ngủ, sự đụng chạm và hơi ấm của James rõ ràng đã ảnh hưởng đến anh.

"Anh đã nói với em rằng em có mọi quyền để ghen tuông và chiếm hữu đối với anh."

James kêu lên một tiếng nho nhỏ khi Net kéo cậu ngồi lên đùi mình. Trái tim của James bắt đầu đập nhanh và cậu chỉ có thể ước rằng Net sẽ không nghe thấy nó, vì họ ở quá gần nhau.

"Có ổn không khi chúng ta nói về nó?" James bất lực chớp mắt nhìn Net. Cậu muốn nhưng nỗi sợ hãi về sự thay đổi và mọi thứ khiến cậu bối rối về lựa chọn của mình.

James nhắm mắt lại, hơi thở run run khi cúi đầu xuống.

"Em sợ cái gì vậy, James?" Net giữ cằm của James và khiến người trẻ hơn phải đối mặt với anh.

"Mọi điều. Đánh mất anh. Mọi thứ đi kèm với việc chúng ta đặt tên cho mối quan hệ này."

"Chúng ta không cần phải trở thành bất cứ thứ gì mà em không muốn chúng ta trở thành, U." James rùng mình trước biệt danh mà Net sử dụng.

"Nếu em muốn gọi tên mối quan hệ này, anh sẽ sẵn lòng chấp thuận nhưng nếu em không muốn, thì chúng ta sẽ làm như vậy. Dù quyết định của em là gì, em sẽ không đánh mất anh. Anh sẽ luôn ở bên cạnh em, anh hứa với em và anh sẽ không phá vỡ lời hứa này."

"Nhưng điều đó sẽ không công bằng cho anh..." James thì thầm.

"Sẽ không bất công với anh đâu, chỉ cần có em bên cạnh. Miễn là anh có thể cho thấy anh yêu em nhiều như thế nào." Net mỉm cười trấn an cậu.

"Chỉ ba từ thôi, James." Net thì thầm. "Nếu em nói với anh ba từ đó, em biết rằng anh sẽ sẵn sàng cho em tất cả mọi thứ."

James cắn môi, cậu cảm thấy choáng ngợp, theo một ý tốt. Net luôn là vùng an toàn của cậu. Từ khi quen biết người lớn hơn, cậu biết Net nhạy cảm và suy nghĩ quá nhiều đến mức nào. Vì vậy, việc Net nói với cậu rằng sẽ ổn thôi nếu họ cứ như thế này chỉ vì lợi ích của cậu đã khiến trái tim cậu thắt lại.

James đối mặt với Net và kéo anh vào một nụ hôn nhẹ nhàng. Đó không phải là một nụ hôn khơi gợi bất cứ điều gì. Nó chậm rãi, ngọt ngào và ngây thơ, một nụ hôn làm rõ thứ họ muốn trở thành.

Nếu Net sẵn sàng làm tất cả những điều đó cho James, bất chấp điều đó thật khó khăn với anh, thì tại sao James không thể đối mặt với nỗi sợ hãi của mình vì người đã luôn ở bên cạnh cậu từ ngày đầu tiên, phải không?

Net rất ngạc nhiên nhưng nhanh chóng thả lỏng và đáp lại nụ hôn của James.

"Mẹ kiếp. Em làm anh phát điên lên mất." Net vùi mặt vào cổ James ngay khi môi họ tách ra để lấy hơi.

James cười khúc khích và vuốt ve mái tóc của Net. Bởi vì giá như Net biết, anh cũng đã khiến James phát điên lên. Cậu không phải là người đưa ra những quyết định bốc đồng nhưng cậu đang ở đây, thổ lộ tình cảm của mình.

"Em yêu anh, người yêu của em."

"Cái gì của em?" Net dường như ngẩn ngơ một lúc trước khi trả lời.

"Em yêu anh, U" James lặp lại, má ửng đỏ.

"Cái gì —" Net mở to mắt, như thể anh vừa nghe thấy điều gì đó khó tin.

"Xác nhận như vậy chưa đủ sao? Em xấu hổ." James giấu mặt vào tay mình. Net cười khúc khích trước hành động đáng yêu của James.

Net vừa hôn vào một bên đầu của James. "Anh chỉ muốn chắc chắn rằng anh đã nghe đúng, U."

"Anh yêu em, rất rất nhiều." Net nói với giọng nhẹ nhàng khiến trái tim James tan chảy.

Và mặc dù James vẫn còn sợ hãi, cậu sẵn sàng đối mặt với những điều sẽ xảy ra cùng với Net vì cậu tin tưởng rằng Net luôn ủng hộ cậu và cậu cũng vậy, cộng với việc cậu sẵn sàng thấu hiểu Net, bất kể điều gì xảy ra.
____________________

Bữa giờ lo update bên kia quên mất mấy bà chờ bên này hiuhiu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro