02. Battle Scars

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

I wish I couldn't feel, I wish I couldn't love
I wish that I could stop cause it hurts so much

2: Battle Scars

"Vì sao cậu theo dõi tôi thế?" Cuối cùng Catherine cũng hỏi thăm anh chàng tóc xoăn. Cô đang đi đến Đại Sảnh Đường thì nhận thấy Sirius đang đi theo cô một cách không mấy kín đáo.

Anh cười toe toét, bước tới cạnh cô. "Tôi không đi theo cậu. Tôi đi ăn, giống như cậu thôi. Đang là bữa trưa đó biết không hả?"

"Vậy sao cậu không đi cùng với mấy người bạn ngốc nghếch của cậu đi?"

Sirius nhướng mày thích thú với cô. "Ngốc nghếch?" Anh nhắc lại, cười nhẹ.

Cô xua tay xua đuổi trong khi lẩm bẩm, "Thì là vậy đó."

Sirius nhún vai đáp lại. "Tôi muốn đi dạo cùng cậu. Để xem cậu có muốn chơi khăm nữa không. Tôi muốn tham gia cùng."

Cô dừng lại trước cửa, quay lại nhìn anh với vẻ tò mò hơn bao giờ hết. "Cuối cùng cũng nói ra rồi đó hả, Black. Tại sao cậu đột nhiên nói chuyện với tôi như thể chúng ta là bạn thân vậy?"

"Vì cậu làm tôi tò mò." câu trả lời của anh rất đơn giản, một nụ cười tự mãn hiện trên môi anh.

"Vì trò đùa nhỏ sáng nay hở?"

Anh gật đầu với cô.

"Tôi đã luôn đùa như thế, có gì khác so với 5 năm trước hả?"

Sirius lắc lắc ngón tay trước mặt cô, giọng điệu nhẹ nhàng và trêu chọc, "Đấy, thấy chưa, cậu chưa bao giờ chơi khăm Snivellus trong 5 năm qua."

Catherine cuối cùng cũng nhớ ra rằng nhóm Đạo Tặc rất ghét con khỉ lông nhờn đó. "À, tôi nghĩ cậu thích sự thay đổi này."

Sirius nhếch mép cười trước sự lựa chọn từ ngữ của cô khi anh đẩy cửa vào Đại Sảnh Đường và ra hiệu cho cô đi vào trước. "Đúng đó, màn trình diễn tuyệt vời mà cậu đã thể hiện sáng nay. Không thể nói rằng Snivellus không xứng đáng với điều đó." Cặp đôi bật cười trước khi đến gần bàn Gryffindor khi có người tiến tới chỗ Catherine.

"Valentine!" Snape nạt cô.

Catherine nhếch mép cười, khoanh tay nhìn cậu bé có chiếc mũi khoằm. "Chào nha Snivellus. Muốn gì?" Sirius ho để che giấu tiếng cười của mình.

Snape rít lên với anh, "Mày đang cười cái gì vậy?"

Sirius cau có đầy sát khí, bước tới muốn bóp cổ hắn. Catherine đặt một tay lên bắp tay anh khiến anh dừng lại. Snape thu mình lại khi Catherine ném cho hắn một cái nhìn khinh bỉ. "Cút đi, con khỉ béo ngậy." Cô vòng tay qua tay Sirius và kéo anh ta ra khỏi Snape đang gầm gừ với cô, "Mày là kẻ phản bội máu mủ, Valentine. Ở lại với con nhỏ máu bùn đó lâu hơn nữa và rồi mày sẽ có kết cục giống như nó thôi."

Sirius quay lại rất nhanh, muốn tung một cú đấm vào mặt Snape vì đã xúc phạm Catherine và Lily, nhưng cô đã nhanh hơn và giữ anh lại. Các học sinh xung quanh há hốc mồm vì những gì họ nghe thấy trong khi ba tên Đạo Tặc khác tò mò nhìn Sirius từ đầu bên kia bàn, tự hỏi điều gì đã khiến anh chàng nổi giận.

Sirius đang gầm gừ, "Để tôi nói với nó, Cat. Snivellus cần phải học cách ngậm cái miệng bẩn thỉu của mình lại."

Catherine lắc đầu mạnh mẽ với anh. "Không sao đâu, Black." Giọng cô bình tĩnh khi cô bước tới chỗ Snape. Tên khốn đó có vẻ hơi sợ hãi, định lùi lại nhưng trước khi hắn kịp làm vậy, nắm đấm của cô đã giáng thẳng vào hàm hắn. Hắn ta loạng choạng lùi lại vì ngạc nhiên trong khi miệng Sirius há hốc.

Lily thở hổn hển, đưa tay lên miệng khi cô nàng đứng dậy khỏi chỗ ngồi cùng với Marlene và Alice.

Catherine trừng mắt nhìn Snape, đôi mắt cô nguy hiểm như ngọn lửa xanh, "Cứ gọi tao là kẻ phản bội máu mủ nếu mày muốn, Snape, tao không quan tâm. Nhưng nếu mày gọi Lily là máu bùn một lần nữa, tao thề với Merlin rằng mày sẽ phải hối hận suốt cuộc đời tệ hại của mày."

Trước khi cô có thêm điều gì để nói, Snape cố gắng tránh xa Catherine, sợ hãi vì cô không phải là người hay mất bình tĩnh và dùng đến bạo lực. Người ta thường xuyên nhìn thấy cô ấy đùa giỡn và cười đùa, hoặc trong trường hợp của Sirius và James, cô ấy đảo mắt và khịt mũi một cách hài hước.

Một bàn tay đặt lên vai cô, siết nhẹ. Cô ngước nhìn lên và bắt gặp đôi mắt màu mật ong. Remus mỉm cười với cô, nhẹ nhàng kéo cô về phía bàn.

Catherine run người, ngồi xuống giữa Remus và Lily, người ngay lập tức vòng tay ôm lấy Catherine. "Cảm ơn," Cô gái tóc đỏ hết lòng thì thầm với cô. "Cathy, mình biết bồ thương mình, nhưng đừng bao giờ làm vậy nữa." Cô nhìn thẳng vào mắt cô gái tóc xanh đen. "Mình không muốn bồ gặp rắc rối vì mình. Hiểu không?"

Catherine đảo mắt tinh nghịch với Lily. "Dạ, mẹ!"

"Này," giọng nói trầm lặng của Remus vang lên và cô ngượng ngùng nhìn thẳng vào mắt cậu chàng. "Bồ làm tốt lắm, Cathy." Cậu cười toe toét đầy tự hào với cô, vươn tay qua bàn để nắm lấy tay cô. Cô siết chặt nó lại.

Đối diện họ, James Potter và Sirius Black hoàn toàn choáng váng trước những gì vừa xảy ra. Sirius, người đầu tiên hồi phục sau cú sốc, giờ đang cau mày nhìn bàn tay siết chặt của họ một cách khó chịu, không thích điều đó lắm. Trong khi đó James lại ngơ ngác nhìn Catherine, ngưỡng mộ những gì cô đã làm trước đó. Nhưng anh không chắc liệu đó là vì cô đã đứng lên bảo vệ Evans yêu dấu của anh hay vì một lý do hoàn toàn khác.

«>>>>»

"Mình cực kỳ ghét hình phạt cấm túc của giáo sư McGonagall," James Potter càu nhàu, nhặt một con sâu mềm lên không trung, sinh vật nhầy nhụa nhảy múa quanh ngón tay anh.

"Cực kì đồng ý." Catherine khịt mũi, nhặt một con sâu bông khác và đổ nó vào một cái thùng. "À, tôi nhận ra nhóc này." cô lẩm bẩm, nhìn con sâu mềm mà bọn họ đã sử dụng trước đó trong môn Biến hình.

"Thật vui khi thấy hai người đồng quan điểm về điều gì đó." Sirius lẩm bẩm, rùng mình khi tiếp xúc với sinh vật đó.

Catherine dừng lại, liếc nhìn James một cách kỳ lạ trước khi nói: "Trước đây tụi mình chưa bao giờ cãi nhau."

"Nhưng trước đây cậu cũng chưa bao giờ nói chuyện với bọn này."

"Không phải lỗi của tôi, mà là do cái tên đằng kia quá yêu Lily."

Khuôn mặt James sáng lên rõ rệt, nụ cười rạng rỡ trên môi và đôi mắt lấp lánh. "Valentine, nếu cậu không phiền, mình muốn hỏi vài câu về Evans yêu dấu của mình."

"Oh, phiền nha. Tôi chắc chắn cảm thấy phiền."

Anh phớt lờ lời nhận xét mỉa mai của cô và tiếp tục tận dụng cơ hội để biết thêm về tình yêu của đời mình. "Evans tìm kiếm điều gì ở một người bạn trai thế? Cô ấy thích người mang hoa đến cho cô ấy mỗi ngày hay ai đó chiều chuộng cô ấy như một nàng công chúa."

"Tránh ra, Potter, tôi sẽ không nói cho cậu biết đâu." Catherine khịt mũi khi Sirius cười khúc khích với James, người đang trông rất tuyệt vọng.

"Ồ, thôi nào, Valentine. Cậu ấy thậm chí còn không nhìn mình, càng không thèm nghe những gì mình nói." James bực bội đưa tay vuốt mái tóc đen của mình, khiến nó càng rối hơn. Anh cau mày, nghĩ rằng sẽ đau đớn biết bao mỗi khi bị Evans từ chối và bóp nát trái tim anh.

Catherine liếc nhìn chàng trai đang ủ rũ, không khỏi cảm thấy đồng cảm. Anh đã cố gắng làm những điều xa hoa cho Lily nhưng cô ấy chỉ đơn giản là không thích anh. Và Lily có thể phản ứng khá gay gắt khi từ chối. Cô quan sát khuôn mặt anh và chú ý đến cách môi dưới của anh trề ra, trông rất giống một con chó con đi lạc và bị đá vào một bên. Cô rên rỉ khó chịu trước khi phẩy tay với James. "Được rồi, được rồi. Cậu muốn biết cái gì?"

Sirius nhếch mép cười. "Cậu ấy nhường bồ kìa, Prongs."

James cười toe toét với cô, đưa tay quàng qua vai cô, khiến Catherine đỏ mặt và cố gắng đẩy anh ra. Anh kéo cô sang một bên và nói một cách đáng ghét, "Mình biết bồ có thiện cảm với mình. Chúng ta sẽ trở thành bạn thân nhất, Valentine. Đừng lo, bồ sẽ được mời đến dự đám cưới của mình. Thực tế là, nếu mọi việc suôn sẻ nhờ có bồ, bồ thậm chí có thể trở thành phù rể của mình thay vì Sirius đó."

Trước khi Catherine có thể đáp lại, Sirius đã gạt cánh tay của James ra khỏi vai cô, anh đảo mắt. "Trước hết, mình là phù rể, sẽ luôn như vậy. Thứ hai, giữa hai người không có bạn thân gì cả, Prongs, cô ấy đã là của mình rồi." Anh cười toe toét một cách quỷ quyệt với Catherine.

Catherine thở dốc, thoát khỏi việc bị nhốt giữa hai cậu trai, cô cố gắng hết sức để che giấu đôi má đỏ bừng của mình. "Tôi đã nói rồi, Black. Tôi đã có một người bạn thân rồi, và cô ấy xinh hơn cậu rất nhiều."

Sirius tinh nghịch bĩu môi với cô, khoanh tay lại. "Nhưng mình là Sirius Black đó."

"Vấn đề ở chỗ đó đó, nhỉ?"

James đưa tay lên che mặt, cố che đi nụ cười toe toét. "Làm thế nào mà Evans ngọt ngào của mình lại là bạn thân của một người độc ác và hay mỉa mai như bồ, đúng là một điều kỳ diệu."

Cô nhún vai, hoàn thành công việc của mình với những con sâu mềm. "Tôi biết mà. Tôi tuyệt vời lắm phải không?" Sirius đưa cho cô một chiếc khăn để cô có thể lau tay khi ba người họ ngồi trên bàn. "Vậy cậu muốn biết cái gì, Potter?"

"Tại sao?" James bắt đầu, "cậu ấy không thích mình hả?"

Sirius quyết định trả lời rõ ràng dùm cho Catherine, "Bởi vì, Prongs, cậu ấy ghét bồ—"

"Và thà uống nước trong nhà vệ sinh của Myrtle Khóc Nhè còn hơn là hẹn hò với một tên kiêu ngạo." Catherine dẫn lời Lily bằng nguyên văn hoàn hảo.

James nhăn mặt, lời nói của cô cắt ngang anh. "Nghe có vẻ không quá... khủng khiếp."

Catherine cười khúc khích, với tay buộc tóc cao theo kiểu đuôi ngựa, một mảnh eo cô lộ ra khỏi chiếc áo sơ mi bó sát. Cô lập tức thả tay xuống che người nhưng đã quá muộn, Sirius và James đã phát hiện ra. Cô thầm nguyền rủa chính mình khi hai chàng trai nhìn nhau bối rối.

Sirius nhảy ra khỏi bàn ngay lập tức và đi đến trước mặt Catherine, người từ chối nhìn anh. "Cat, sao cậu có những vết sẹo đó thế?"

Cô cười khúc khích và nắm chặt áo hơn. "Không có gì, không có gì đâu, Sirius Black."

James cau mày, đẩy kính lên sống mũi. "Valentine, bồ có thể tin tưởng bọn mình." Anh nói, nghĩ về vấn đề của Remus và vết sẹo dài trên bụng cô, giống hệt vết sẹo mà cậu bé tóc nâu có.

Tuy nhiên, Catherine không muốn nói bất cứ điều gì, cô nhẹ nhàng đẩy đôi tay của Sirius đang đưa ra để giữ tay cô lại. "Tôi ổn, Black." Cô quay sang James. "Còn gì muốn hỏi nữa không, Potter?"

Sirius giận dữ vì sự bướng bỉnh của cô, anh quay trở lại chỗ ngồi của mình. Anh khoanh tay nhỏ nhắn như một cậu bé khi James tiếp tục làm phiền cô bằng những câu hỏi ngớ ngẩn như loại kẹo yêu thích của Lily trong tiệm Công Tước Mật là gì. Catherine vừa trả lời một cách đều đều vừa kiểm tra móng tay thì anh đột nhiên hỏi: "Evans có phải là người dễ ghen không vậy?"

Mất cảnh giác trước câu hỏi của anh, Catherine gần như ngã nhào xuống bàn khi cô ngước lên bắt gặp đôi mắt lấp lánh của anh. "C-cái gì cơ?"

James và Sirius cùng nhìn nhau và những nụ cười tự mãn xuất hiện trên khuôn mặt họ. Sirius vui vẻ nói thêm, "Bồ cũng biết mà, Cat, mình nhớ lại điều gì đó từ năm ngoái. Evans và Diggory trông giống một cặp lắm, tán tỉnh qua lại nhưng chưa bao giờ ở bên nhau. Sau đó, khi Diggory hẹn hò với một Hufflepuff khác, Evans đã tức giận. Cậu ấy gắt gỏng với James cả ngày khi cố tiếp cận cậu ấy nhiều như vậy."

James thở dài với vẻ thông cảm giả tạo. "À, anh chàng đó. Evans tội nghiệp của mình đau khổ quá."

Catherine trợn mắt nhìn các chàng trai. "Cậu ấy không đau lòng, cậu ấy chỉ ghen tị thôi."

Sirius giờ đã cười khẩy khi nhìn James bằng một cái nhìn mà James cũng nhanh chóng giải mã được. "Nói đi, Valentine." James bắt đầu một cách thản nhiên. "Nếu mình hẹn hò với một cô gái khác, Evans có ghen không? Và điều đó có thu hút sự chú ý của cậu ấy không? Điều đó có dẫn đến việc cậu ấy cầu xin mình rời bỏ bạn gái của mình để cưới—"

"Đi quá xa rồi, anh bạn." Sirius tặc lưỡi với anh.

"Phải." James vẫn gật đầu với Catherine. "Bồ hiểu ý mình mà, phải không?"

"Không, tôi không hiểu tại sao cậu lại thấy kế hoạch này thú vị. Nó thật ngu ngốc. Đơn giản là ngu ngốc."

"Nhưng nó hoàn hảo!" Sirius can thiệp.

"Hơn nữa, cậu sẽ dùng ai để khiến Lily ghen? Bởi vì tôi có thể đảm bảo với cậu rằng dù cậu có dùng ai, cô ấy cũng sẽ không ghen. Cô ấy ghét cậu, Potter." Catherine nhắc nhở.

James nhún vai một cách thờ ơ. "Mình có thể chọn bất kỳ cô gái nào trong club fan của mình. Họ rất sẵn lòng làm điều đó. Đúng không, Sirius?"

Anh lơ đãng gật đầu với chàng trai tóc đen. "Ừ, đúng vậy."

Cô thở dài, ấn ngón tay vào thái dương. Cô đang đau đầu vì kế hoạch ngớ ngẩn, ngu ngốc của họ. "Đây là một ý tưởng tồi tệ, Potter. Lily sẽ không bao giờ ghen với fanclub của cậu. Họ quá điên cuồng, cô ấy sẽ vui vẻ vì sự khổ sở của cậu."

James thở dài, quan điểm của cô đã lọt vào tai anh. Cô nói đúng. Nếu anh chọn một cô gái cực kỳ yêu anh, anh sẽ phát điên mất. Anh sẽ không thể chịu đựng được và thà chui vào một cái hố còn hơn là phải đối mặt với bất kỳ ai khác vì xấu hổ. Anh cần một ai đó đủ xinh đẹp. Một người không hề yêu anh. Một người sẽ không chiếm nhiều thời gian của anh. Một ai đó hiểu rằng tất cả chỉ là một kế hoạch để anh có được Evans. Một người đủ thân thiết với cô ấy.

Đột nhiên, James bắt đầu để mắt tới Catherine. Cách cô ấy giữ mình với sự đĩnh đạc, tinh nghịch, một chút kiêu hãnh và lòng tốt chân thành cũng như một lượng lớn sự mỉa mai. Cô không hề yêu anh, đó là điều chắc chắn. Cô là một đối tượng hoàn hảo.

Catherine, người đang bị làm phiền bởi câu hỏi liên tục của Sirius về việc đi Hogsmeade với anh chàng, giờ nhận ra rằng James đột nhiên trở nên im lặng. "Potter?"

"Thôi nào, Cat. Đừng đánh trống lãng. Mình biết bồ muốn ăn kẹo mà." Sirius nhướng mày trêu chọc cô.

Catherine cười ranh mãnh với anh. "Vậy thì hãy mua cho mình các loại kẹo ở tiệm Công Tước Mật và mình sẽ coi bồ như một ứng cử viên cho vị trí bạn thân."

Sirius lập tức hưng phấn. "Bồ nghiêm túc đấy à, Cat?" ("Are you serious, Cat?" joke phổ biến trong hp =)))) serious với Sirius phát âm gần giống nhau)

Cô lắc đầu và thở dài với anh. "Không, là bồ mà. Mình là Catherine, bồ là Sirius."

Anh ấy đảo mắt cười toe toét với chính mình, sẵn sàng mua hết kẹo ở tiệm Công Tước Mật thì James đột nhiên lên tiếng, "Bồ có muốn làm bạn gái mình không, Valentine?"

Sirius ho sặc sụa vì nước bọt của mình, nhìn James với ánh mắt bối rối nhưng James lại quá chú ý đến Catherine. Cô bật cười, nước mắt đọng trên khóe mắt, chúng bắt đầu đau vì cười quá nhiều. "Làm tốt lắm, Potter."

"Valentine, mình không hề nói đùa. Bồ là lựa chọn tốt nhất để khiến Evans ghen."

Nụ cười của Catherine vụt tắt, cô thể hiện cái nhìn giống như Sirius, cả hai há hốc mồm nhìn James. "Không, tôi sẽ không làm vậy! Bởi vì cậu ấy thậm chí còn không thích cậu chứ nói gì đến ghen."

"Thôi mà, Valentine." James đã bước tới phía cô và nắm lấy tay cô, nhìn sâu vào mắt cô. "Bọn mình sẽ giúp bồ chơi khăm Snivellus. Hãy giả làm bạn gái của mình nha. Hoặc ít nhất là cho đến khi Evans cố gắng nói chuyện với mình. Làm ơn nhé?"

Catherine lắc đầu vì kế hoạch của James thật ngớ ngẩn. "Cậu là một người pha trò xuất sắc, Potter. Thật đấy. Cậu suýt lừa tôi luôn rồi." Cô rút tay lại khỏi tay anh, lờ đi cảm giác ngứa ran kỳ lạ mà cô cảm thấy khi cô liếc nhanh Sirius trước khi đi ra khỏi lớp học và về ký túc xá của mình. "Chúc ngủ ngon, Sirius. Chúc ngủ ngon, Potter."

James và Sirius nhìn chằm chằm vào bóng dáng đang rút lui trước khi cô ấy biến mất. Sirius là người đầu tiên phá vỡ sự im lặng. "Bồ không thể nghiêm túc được đâu, Prongs."

Một kế hoạch đang hình thành trong đầu, James chỉ cười tinh nghịch với người bạn thân của mình. "À, nhưng mình nghiêm túc, Padfoot. Ngay khi bữa sáng ngày mai bắt đầu, Catherine Valentine sẽ là bạn gái của mình."

Tất cả những gì Sirius có thể làm là lắc đầu với cậu ta trong khi lẩm bẩm, "Cậu ta mất trí rồi, cậu ta mất trí rồi."

____________

hêh bỏ bê lâu quá tại phờ lớp. yêu cả nhà. có gì sai sót các bạn góp ý cho mình nhé

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro