'Cause I'm Into It

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

❗️BẢN DỊCH ĐÃ CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ, XIN VUI LÒNG KHÔNG MANG RA KHỎI WATTPAD ❗️

Author: jensjaem (bb_bambam)

Link: https://archiveofourown.org/works/32473426


Jeno tự cho rằng mình là một người tương đối dễ tính. Hầu hết thời gian trong cuộc đời, anh bằng lòng với mọi thứ diễn ra và ít khi bị chúng ảnh hưởng. Tuy nhiên, có một số trường hợp, việc giữ bình tĩnh là điều không thể - và việc nhìn Mark ở bên cạnh Jaemin mà không có cách nào can thiệp là một trong số đó.

Tất nhiên, về mặt lý trí, Jeno hoàn toàn nhận thức được rằng ghen tuông là điều ngớ ngẩn và sở hữu quá mức không phải là một đặc điểm hấp dẫn. Nhưng khi thấy Mark gục đầu vào vai Jaemin, anh cảm giác như thể mọi suy nghĩ logic đều bay ra khỏi não mình.

Anh cố gắng không để lộ cảm xúc của mình, tiếp tục mỉm cười và nói chuyện với mọi người như bình thường. Điều đó cũng không quá khó, vì anh yêu cả Jaemin và Mark quá nhiều nên không thể không bỏ qua được. Dù sao thì Mark cũng không biết những hành động của anh ấy lại khiến Jeno khó chịu đến vậy, nên Jeno thậm chí không có lý do gì để ngăn anh ấy lại mà không cảm thấy có lỗi.

Đêm đó, khi ở trong căn phòng chung của cả hai, Jeno không nói lời nào, trèo lên giường Jaemin để quấn lấy Jaemin và ôm chặt lấy cậu, ngực Jeno áp vào lưng Jaemin và đầu anh gục vào vai cậu. Jaemin cảm giác được có điều gì đó không ổn, vì bầu không khí trong phòng bỗng căng thẳng một cách lạ thường.

Lúc lâu sau, hai người vẫn chỉ nằm đó, không nói tiếng nào, và Jeno bắt đầu tự hỏi liệu họ có đi vào giấc ngủ hay không với sự căng thẳng vẫn còn kéo dài giữa hai người. Điều này chưa bao giờ xảy ra trước đây, và anh ghét nó.

Cả hai đã quen nhau quá lâu, không thể để những giao tiếp không tốt khiến mọi chuyện giữa họ trở nên khó xử, cuối cùng Jeno quyết định nói ra. "Nana," anh nói khẽ, giọng bị bóp nghẹt bởi áo của Jaemin. "Anh... không thích những gì đã xảy ra hôm nay."

Jaemin thở dài, khẽ đến mức Jeno có lẽ đã không cảm nhận được nếu anh không ôm Jaemin trong vòng tay. "Em biết bạn không thích," Jaemin nói. "Ý em là, em yêu quý Mark-hyung. Và em yêu cách anh ấy làm những hành động trìu mến. Nhưng em đã xem đoạn phim sau đó, và... và Jeno-yah, khuôn mặt của bạn chỉ là có chút -"

"Anh biết," Jeno nói, cắt lời Jaemin vì anh không nghĩ rằng mình có thể chịu nổi khi nghe Jaemin than phiền rằng việc chiếm hữu rõ ràng của anh đáng ghét đến thế nào. "Anh biết, anh nên kiểm soát bản thân tốt hơn."

"Cái gì? Không!" Jaemin nói, hơi tránh ra khỏi Jeno và xoay người lại trong vòng tay của anh để họ đối mặt với nhau. "Không, em định nói rằng điều đó khiến trái tim em tan nát, đồ ngốc."

"Huh?" Jeno chớp mắt với cậu vài lần.

"Jeno-yah," Jaemin nói, khóe miệng kéo lên trên, "trông bạn như cún con bị bỏ rơi vậy. Giống như bạn vừa phải chịu sự phản bội lớn nhất trong đời. Tất nhiên điều đó khiến em cảm thấy rất kinh khủng."

Jeno hiện tại còn cảm thấy tội lỗi hơn - anh khiến Jaemin cảm thấy có trách nhiệm với sự ghen tuông xoắn xuýt của chính mình trong khi đó thậm chí không phải lỗi của Jaemin. "Xin lỗi," anh lầm bầm, đột nhiên không thể nhìn vào mắt Jaemin. "Jaemin-ah, bạn biết là anh sẽ không bao giờ - Ý anh là, anh biết bạn yêu mến tình cảm từ tất cả các thành viên. Anh không... không phải là không tin tưởng vào bạn hay bất cứ điều gì."

Jaemin bắt đầu mỉm cười thực sự trước điều đó, khiến Jeno cảm thấy khao khát được hôn cậu và hoàn toàn bối rối trước phản ứng bất ngờ. "Bạn thật là..." Jaemin vươn tay, nhẹ nhàng kéo cằm Jeno lên, anh thấy ánh mắt của Jaemin thật mềm mại và âu yếm. "Em biết bạn không, Jeno. Bạn là người đàn ông ngọt ngào nhất, thấu hiểu nhất trên thế giới. Bạn sẽ không bao giờ như vậy."

Jeno ngay lập tức thư giãn. "Bạn biết là được rồi."

Jaemin nói: "Em không ngại việc bạn ghen, bạn biết không," Jaemin nói. "Có trời mới biết em ghen tuông liên tục."

"Bạn?" Jeno hỏi, thực sự tò mò. Jaemin đã từng ám chỉ điều đó trong quá khứ, tất nhiên, nhưng chỉ trên máy quay - và luôn khó để phân biệt bao nhiêu trong số đó là một màn trình diễn và bao nhiêu là thật.

"Tất nhiên," Jaemin nói một cách dễ dàng. "Em ghen tị khi nhìn thấy bạn với Mark-hyung, với Jisungie, với Doyoung-hyung, với Renjun, với Taeyong-hyung, với Donghyuck, với Ten-hyung, với Chenle, với Jaehyun-hyung, với Donghae-hyung - "

"Đó là... không phải bạn chỉ đang liệt kê tất cả những người anh biết à," Jeno nói, hoang mang.

Jaemin ngượng ngùng cười. "Chính xác," cậu ấy nói. "Em nghĩ em che giấu điều đó tốt hơn bạn nhưng... bạn không phải là người duy nhất có tính chiếm hữu. Thật ra, đôi khi bạn thực sự ghen tuông nhiều hơn."

"Oh," Jeno nói, một lần nữa lại ngạc nhiên bởi cuộc trò chuyện này đã diễn ra.

"Ý em là, Mark-hyung đã ngồi trên cùng với em," Jaemin nói một cách dè bỉu, tiến lại gần Jeno một chút. Khuôn mặt của họ bây giờ chỉ cách nhau vài cm, và Jeno nuốt nước bọt. "Anh ấy gối đầu lên vai em, ôm em và em đã rúc vào cổ anh ấy -"

Jaemin đang cố ý chọc giận anh. Jeno biết cậu đang cố ý làm điều đó, và anh yêu nó. "Dừng lại," anh gầm gừ và kéo Jaemin vào trong một nụ hôn. Jaemin tạo ra một âm thanh hạnh phúc bị bóp nghẹt trong miệng Jeno khi cậu đáp lại nụ hôn một cách vui vẻ.

Khi họ rời nhau một lúc lâu sau đó, Jaemin nhìn chằm chằm vào đôi mắt ánh lên đầy sự hài lòng của Jeno. "Đó là điều mà em đã chờ đợi," Jaemin thì thầm, lông mi khẽ rung. "Em thực sự nghĩ rằng bạn nên đánh cược yêu cầu của bạn nhiều hơn nữa."

Và Jeno sao có thể từ chối Jaemin trong khi đó là những gì anh rất muốn? "Được rồi," Jeno nói, siết chặt lấy Jaemin và bộc lộ những suy nghĩ sâu kín nhất của mình. "Vậy thì anh sẽ để lại một dấu hôn trên cơ thể bạn cho mỗi lần anh phải chứng kiến ​​Mark-hyung chạm vào bạn." Jaemin có vẻ như định nói điều gì đó, nhưng Jeno đoán được nó là gì và giải quyết nó trước. "Thật ra thì, bạn biết không? Anh nghĩ như vậy là chưa đủ."

"Vậy là, bạn sẽ làm nhiều hơn thế?" Jaemin hỏi, tỏ vẻ phấn khích trước điều đó.

"Mỗi lần chúng ta sẽ bắt đầu với ba cái," Jeno nói, dừng lại để hôn Jaemin thật sâu và chìm đắm trong giây lát. Jaemin đuổi theo môi anh khi anh rời ra, và Jeno nhếch mép. "Chúng ta sẽ xem liệu bạn kiếm được bao nhiêu vào thời điểm anh hoàn thành nó."

Mãi về sau, khi cả hai đã ổn định và Jeno đã xong việc để lại những dấu hôn trên làn da của Jaemin, Jeno lại vòng tay qua người Jaemin trong khi cậu rúc vào cổ anh một cách hài lòng.

"Jeno-yah," Jaemin lầm bầm bằng giọng nói có chút buồn ngủ, hôn lên cổ Jeno một cách vô thức. "Lần sau, em sẽ đánh dấu tất cả cho bạn, được không? Để mọi người biết bạn cũng là của em."

Jenomỉm cười và hôn lên thái dương của Jaemin. Anh rất thích âm thanh này của Jaemin. "Được rồi, Nana. Bất cứ điều gì bạn thích."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro