tabby cats & love potions

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phần 2 của series "harry potter au" đây mọi người ơiiiiiiii. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ 🥰


Jaemin thở dài mãn nguyện khi môi Jeno chạm vào quai hàm cậu, cảm giác thân thuộc và thoải mái, sự ấm áp tỏa ra trong lồng ngực cậu. Người bé hơn với lấy áo choàng của Jeno, cố gắng kéo cậu trai tóc đen lại gần để cơ thể họ áp vào nhau- và lưng Jaemin chạm vào khung cửa sổ của nhà kính của trường. Cảm giác thân mật là điều mà cả hai đều khao khát, đặc biệt là do phải bận bịu với các buổi học Quidditch và N.E.W.T của họ- dường như thời gian bên nhau chỉ đơn thuần là không đủ.

Ngoại trừ những khoảnh khắc như thế này.

Cà vạt nhà bị vứt bỏ, những ngón tay Jaemin luồn vào tóc Jeno, Gryffindor kéo chúng nhẹ nhàng như những nụ hôn người kia đang hé miệng ướt át đặt xuống cổ cậu, đi dọc theo xương quai xanh lộ ra của cậu, rồi cắn nhẹ trước khi anh rời ra, "Đ-đừng để lại dấu", Jaemin nói khẽ, cảm thấy nụ cười của Jeno trên làn da của mình.

Jeno lùi lại một chút, khẽ cười khi nghe thấy Jaemin rên rỉ vì anh rời ra, "Chúng ta có lẽ nên quay trở lại sảnh lớn," cậu trai tóc quạ gợi ý, nghiêng người một lần nữa nhưng lần này là chạm mũi trìu mến. Jaemin lần nữa đắm chìm trong một nụ hôn kiểu Eskimo, ngay sau đó người kia vùi mặt vào cổ Gryffindor, "chúng ta thậm chí có thể quay ngược thời gian để làm bánh pudding."

Jaemin ậm ừ, má đỏ bừng, "Mark có lẽ sẽ lo lắng", cậu trầm ngâm, với bản thân nhiều hơn là với Jeno, nhưng dù sao thì người kia cũng nghe thấy. Mark không chỉ là Huynh trưởng của Jaemin mà còn là bạn thân nhất của Jaemin.

Cánh tay người kia mạnh mẽ ôm lấy eo Jaemin, và cậu nhóc dựa vào, nép mặt vào ngực Jeno. Mặc dù có ý định quay về sảnh, cả hai đều im lặng trong vòng tay của nhau thêm một lúc nữa, tận hưởng cảm giác hạnh phúc thuần khiết bên dưới bầu trời buổi tối.

。.:*☆

"Em đây rồi!" Mark đứng dậy khỏi bàn Gryffindor, vẫy cánh tay trên đầu để thu hút sự chú ý của những người khác khi cậu bước vào sảnh lớn "Anh đang định cử một nhóm tìm kiếm ra ngoài để tìm em."

Jaemin nở một nụ cười trong khi trèo qua băng ghế, ngồi cạnh Mark và bên cạnh là chiếc bánh sô cô la béo ngậy phủ dâu tây và kem, trời ơi cậu yêu Hogwarts.

"Xin lỗi, em hoàn toàn mất nhận thức về thời gian" cậu lẩm bẩm, lướt ngón tay dọc theo lớp kem sô cô la trang trí đĩa của Mark, người lớn tuổi hơn chỉ thở dài phản đối trước khi gạt tay Jaemin ra.

"Mm, và Jeno thế nào?" Trước câu hỏi bất ngờ, Jaemin rút cánh tay ra khỏi nơi cậu đang với lấy chiếc bánh, gần như xô ngã chính mình và cậu học sinh ngồi bên cạnh chiếc cốc của cậu.

Jaemin bật ra một tiếng cười khá thiếu thuyết phục, một vết đỏ ửng hiện lên trên má, khiến cậu trông bối rối hơn, "J-Jeno? Ồ ừm, cậu ấy rất giỏi, bọn em chỉ đang học thôi"

Mark đảo mắt với vẻ thiếu tin tưởng, đưa tay lên kéo chiếc cà vạt Jaemin đang đeo trên cổ, có vẻ cậu quá vội vàng để có vẻ ngoài bảnh bao cho bữa tối.

"À, vậy là hai người đang nghiên cứu bùa mê của Colovaria và quên thay cà vạt về màu ban đầu?" Đôi mắt của Jaemin hướng về chiếc cà vạt trên cổ mình, một tiếng thở dài thất bại thoát ra khỏi môi khi cậu nhắm mắt lại. Cậu đang đeo cà vạt Slytherin của Jeno.

Mark đem sự chú ý của mình trở lại cái đĩa trước mặt trong khi nói, "Anh đặc biệt không muốn biết chi tiết về ngày học của em, nhưng có lẽ em nên đổi lại cà vạt của mình trước buổi học tiếp theo."

Cậu nhóc gật đầu trước lời đề nghị đó, những ngón tay vụng về loay hoay với chiếc cà vạt, cố gắng gỡ nút thắt, Jaemin hơi cúi đầu xuống, có một vài ánh mắt hướng về phía cậu khi cậu tiếp tục kéo cà vạt trên cổ mình. Cảm giác được ánh nhìn mãnh liệt của ai đó đang dõi theo mình khiến Jaemin quay đầu lại đối diện với bàn Slytherin, đôi má ửng hồng càng thêm hằn sâu khi bắt gặp Jeno đang nhìn chằm chằm vào mình, với một nụ cười thích thú trên môi và đung đưa chiếc cà vạt đỏ trên tay. Jaemin kiên nhẫn quan sát cậu trai kia từ từ rời khỏi bàn rồi hướng ra phía cửa của sảnh lớn, sau đó quay lại nhìn lại Jaemin một lần trước khi anh rời đi.

"Chà..." Jaemin thở phào, cởi bỏ chiếc cà vạt, mắt vẫn chăm chú nhìn vào cánh cửa mà Jeno đã ra về, "không có thời gian nào như bây giờ."

"Nhưng Jaem, em đã ăn gì chưa!" Mark lên tiếng phản đối khi người bé tuổi hơn va vào bàn trong khi đứng dậy, khiến đồ đạc trên bàn rung chuyển.

"Em không đói đến mức đó," cậu lầm bầm, đưa một tay lên để che chiếc cà vạt được đeo lỏng lẻo trên cổ cậu vừa cởi ra, để lại đại sảnh sau lưng.

☆.。.:*

Jaemin hít một hơi thật sâu khi cánh cửa phòng sinh hoạt chung Slytherin mở ra, Jeno dựa lưng vào khung cửa, nở nụ cười nhếch mép thoải mái trên đôi môi hồng, "Ah Na Jaemin, điều gì đã đưa cậu đến nơi ở khiêm tốn của tớ vào một buổi tối đẹp trời như vậy?"

"Tớ- thì- chúng ta..." Jaemin chỉ vào chiếc cà vạt Slytherin trên cổ mình, rõ ràng là cậu vẫn còn thở gấp vì đuổi theo Jeno xuống tầng hầm tối. Cậu cố gắng nới lỏng cà vạt thêm một chút nữa, rất cần được hạ nhiệt, nhưng tay Jeno đột nhiên nắm lấy cổ áo cậu, gấp các ngón tay xung quanh cổ áo và kéo môi họ chạm vào nhau trong một nụ hôn chớp nhoáng.

"Rất vui được gặp lại cậu" anh thì thầm cúi xuống hôn Gryffindor một lần nữa, nhưng Jaemin lùi lại, suýt chút nữa tự mình vấp ngã.

"Tớ- chúng ta thực sự cần phải đổi lại cà vạt của mình," cậu bắt đầu, ngón tay lần mò trong tay áo choàng, "chúng ta còn có buổi học--"

"Ngày mai là chuyến đi Hogsmeade, chúng ta không cần phải mặc đồng phục" Jeno xen vào, tiến một bước về phía Jaemin, "cậu có thể vào nhà, cậu biết đấy", anh gợi ý, ngước nhìn Gryffindor qua hàng mi "chúng ta có thể đi lên phòng của tớ và-- "

"và tớ chắc rằng những người bạn cùng phòng của cậu sẽ thích điều đó" Jaemin đảo mắt trước trò hề của bạn trai mình, cậu chỉ đến đây để đổi cà vạt của họ trước khi Mark đích thân xuống đây để làm điều đó thay cậu.

Jeno vòng tay qua eo Jaemin, kéo cậu lại gần để không còn khoảng cách giữa họ, "Hyuck vẫn đang ở trong bệnh viện", anh nói rồi nhẹ hôn lên trán Jaemin, "Hyunjin hiếm khi có mặt" và một nụ hôn khác được đặt lên mũi của cậu, "và Hyungwon có lẽ sẽ ở ký túc xá của bạn trai anh ấy vào hôm nay" và cái cuối cùng đặt trên môi cậu, Jeno đưa một tay lên ôm má Jaemin, nhẹ nhàng mở miệng. Nụ hôn diễn ra chậm rãi, và Jaemin thề rằng cậu đang bước vào một thế giới đầy mật ngọt.

Sẽ dễ dàng để nhượng bộ và theo Jeno về phòng của mình, quấn chặt chân tay vào nhau khi họ nằm trên giường của người lớn hơn chỉ để thời gian trôi qua. Nhưng Jaemin biết rằng cậu phải quay trở lại Phòng sinh hoạt chung của mình, cậu cần gặp Mark và hoàn thành bài luận về Bùa chú, hơn nữa cậu cần cho trái tim của mình nghỉ ngơi một chút, nó quá mệt mỏi vì cảm giác như bị đập vào ngực ngay cả khi chỉ nhìn thấy Slytherin. Cậu có lẽ nên rời đi.

Jaemin dứt khỏi nụ hôn, cười khúc khích khi môi của Jeno đuổi theo môi cậu, và đặt thêm một nụ hôn nữa nhẹ lướt qua môi cậu, "Tớ nên quay trở về đây."

Jeno khẽ cau mày trước câu trả lời của cậu, kéo Jaemin vào lòng để anh tựa đầu vào vai Jaemin, "Không, tớ không cho cậu đi đâu."

"Jeno" người kia rên rỉ khi cậu cố gắng thoát ra, nhưng vô ích, "Jeno, để tớ đi, tớ thực sự phải quay trở về."

Đáp lại, cậu trai tóc quạ chỉ ôm chặt hơn, đung đưa nhẹ nhàng ở ngưỡng cửa phòng sinh hoạt chung, má Jaemin vẫn nóng bừng, "Ngày mai..." Jeno thì thầm vào cổ người kia, hơi thở của anh phả vào làn da của Jaemin khiến cậu rùng mình, "ngày mai sẽ giống như một cuộc hẹn hò chính thức, cuối cùng chúng ta sẽ trốn thoát và chỉ ở riêng với nhau... nó sẽ rất tuyệt."

Jaemin ậm ừ trước lời hứa – cậu đã mong chờ 'buổi hẹn hò' ở Hogsmeade của họ trong vài tuần qua. Đó là điều duy nhất ngăn cậu yêu cầu Mark gửi một lời nguyền Sectumsempra* trong quá trình chuẩn bị cho kỳ thi của họ.

Ngày mai sẽ chỉ có cậu và Jeno, không có ánh mắt phán xét hay những lời chế giễu - sẽ rất tuyệt.

*Lời nguyền Sectumsempra (Lời nguyền Cắt sâu mãi mãi): Được tạo ra bởi Hoàng tử lai Severus Snape như một cách để bảo vệ bản thân khỏi bắt nạt, Sectumsempra là một trong những lời nguyền tàn nhẫn nhất trong thế giới phù thủy. Bởi lẽ, nạn nhân sẽ không chết ngay lập tức, họ sẽ phải chịu đựng nỗi đau khi một lượng lớn máu trào ra khỏi cơ thể cho đến chết.

。.:*☆

Jaemin hét lên một tiếng đầy hoảng sợ khi cậu chưa kịp thích nghi với môi trường xung quanh – những cửa sổ cửa hàng đầy màu sắc và vô số phù thủy đang đi lại trên đường phố, "Jeno! Chúng ta đang ở đâu?!"

"Cái gì? Cậu không nhận ra Hẻm Xéo sao, Nana?" Người lớn hơn trêu chọc, thích thú với cách Gryffindor lắp bắp trước câu trả lời của anh.

"Merlin's beard, Jen, chúng ta - chúng ta dự định đến Hogsmeade, cùng với những người còn lại trong lớp-" Jeno nhận ra cách Jaemin lo lắng gặm nhấm môi, những ngón tay thanh tú nghịch trong tay áo trong khi cố gắng hiểu tình hình.

"Không ai để ý rằng chúng ta đã rời đi" Jeno lý do với bạn trai của mình, vòng cánh tay quanh eo người kia, "Chúng ta nói rằng chúng ta sẽ tách khỏi nhóm khi chúng ta đến và thành thật mà nói, Mark hyung là người duy nhất có thể nhận ra rằng chúng ta đã biến mất... "Jaemin thả lỏng dựa vào ngực Jeno, khiến người kia siết chặt hơn vòng tay của mình,"cộng với việc cậu đã muốn đến Amanuensis Quills trong vài tuần qua thì tớ nghĩ đây có thể là một cơ hội tốt để làm như vậy "

Jaemin thở dài, cậu biết rằng tranh cãi với Jeno sẽ chẳng đi đến đâu, cuối cùng thì cậu luôn chịu thua người kia... cậu đổ lỗi cho nụ cười và đôi mắt cười trứ danh làm cậu say mê đó. Nguyền rủa cậu, Lee Jeno. "Cậu thật may mắn khi Mark quyết định ở lại Hogwarts hôm nay."

Jeno nở nụ cười đắc thắng, anh siết chặt Jaemin một chút trước khi đặt một nụ hôn nhanh lên thái dương cậu, "Và đừng lo, các học sinh thường bỏ qua đoạn đường giữa Hẻm Xéo và Hogsmeade, chúng ta sẽ ổn thôi", anh nắm tay Jaemin, bước nhanh đi, khéo léo luồn lách qua các phù thủy trên đường, kéo theo người bạn trai miễn cưỡng của mình phía sau.

☆.。.:*

Jeno reo lên khe khẽ khi nhìn thấy bạn trai của mình đang vuốt ve một con mèo mướp xinh đẹp, sinh vật đang nằm yên trong lòng cậu và kêu gừ gừ. Jeno quan sát Jaemin, cảm giác mãn nguyện thoáng qua trên khuôn mặt cậu khi con mèo vươn vai ôm cậu, và miệng nhếch lên cho đến khi cậu ngẩng đầu và cười toe toét với bạn trai của mình.

Khi đến Hẻm Xéo, cả hai đã vội vã đi đến 'Amanuensis Quills' vì Jaemin đang muốn một loại mực mới, và trong khi tìm kiếm Jeno đã mua cho cậu trai kia một chiếc bút lông màu sapphire được trang trí với những chiếc khuyên màu xanh ngọc mà anh đã nhìn thấy và nghĩ rằng trông thật hợp với Jaemin. Jaemin gần như đã khóc vì cảm thấy xúc động khi nhận được món quà và Jeno thề rằng anh sẽ mua những cây bút lông đẹp nhất có thể nếu nó làm cậu vui.

Sau điểm dừng chân đầu tiên, Jaemin khăng khăng rằng cả hai hãy đến 'Nguồn cung cấp Quidditch Chất lượng' vì cậu biết một số khách mới đến cuối cùng đã vào cửa hàng và Jeno có thể sẽ bốc hỏa nếu họ không vào đó. Khi cả hai gặp nhau lần đầu, Jeno đã giải thích với cậu rằng 'Quidditch không chỉ là một môn thể thao mà còn là một phong cách sống', và Jaemin cho rằng cậu đồng ý với khoảng thời gian cả hai tập luyện - và nếu họ không tập luyện thì họ sẽ nói về các trận đấu mới nhất. Jeno cũng bắt đầu tự nghiên cứu các cách chơi mới, đôi khi anh thuyết phục đội thay đổi kế hoạch cho trận đấu của họ và thử một vài đường chuyền mới, vào những ngày này Jeno hầu như không ngủ được - hoặc do tập luyện muộn hoặc do anh quá phấn khích để được chơi nó. Jaemin nhận thấy niềm đam mê của mình rất đáng quý, cậu cũng yêu thích Quidditch nhưng đó là điều hoàn toàn khác đối với Jeno, người muốn trở thành một tuyển thủ chuyên nghiệp. Cậu trầm ngâm cảm thấy thật khó tin khi yêu một thứ gì đó đến thế, nhưng rồi ánh mắt họ lại chạm nhau trong chốc lát, họ nở một nụ cười thật nhanh trước khi Jeno quay lại xem những món đồ được trưng bày và Jaemin nhận lấy nó. Cậu hiểu.

Cậu trai nhà Gryffindor dõi theo Jeno đang lướt ngón tay dọc theo những chiếc chổi được trưng bày, và mỉm cười khi thấy cách mắt anh mở to vì nhìn thấy một đôi găng tay Quidditch được trưng bày ở góc bên trái của căn phòng. Jaemin ghi nhớ chúng, cậu sẽ đến thăm lại cửa hàng, khi không có Jeno, vào ngày hôm sau.

Hiện tại, họ đang ở 'Magical Menagerie', Jaemin đang hôn ngấu nghiến một chú mèo con nhỏ, "Chúng ta có thể nuôi bé này không, Jen? Tớ chắc Bongshik sẽ muốn có một người bạn, và nhìn xem bé ấy đáng yêu đến thế nào!"

Jeno cúi xuống vuốt ve con mèo, gãi tai trìu mến khiến Jaemin ngọ nguậy thích thú. Jeno đã có một con mèo cưng, Bongshik, và Jaemin có một con Pygmy Puff, nhỏ đến mức Jeno vô tình, suýt chút nữa đã ngồi lên nó. Và thật ra, Na Misty Evengeline Noah (Jeno đã bật cười khi lần đầu tiên nghe thấy cái tên đó, sau đó nhận được cái nhìn nghiêm túc từ Jaemin) là lý do khiến hai chàng trai bắt đầu cuộc trò chuyện với nhau. Misty (Jeno thường chỉ gọi nó bằng cái tên ngắn như thế) đã bị ốm và Jaemin không muốn để nó một mình trong ký túc xá, vì vậy cậu ấy đã giấu nó trong túi áo choàng của mình, đưa nó đến lớp cùng với cậu ấy để cậu ấy có thể để mắt đến nó. Đó là khi Jeno gần như ngồi lên nó trong lớp Độc dược, Gryffindor đã hét vào mặt anh, Slytherin xin lỗi rối rít và cả hai má của họ đỏ bừng.

Jeno cười nhẹ nhàng trước yêu cầu, tất nhiên Jaemin, người yêu tất cả các sinh vật và là học sinh đứng đầu của tổ chức Care of Magical Creatures, sẽ muốn nuôi thêm một con vật cưng khác, nhưng khi cậu cố gắng thuyết phục người kia xem xét lý do, nhận xét của Jaemin đột ngột dừng lại.

"Bé này sẽ là đứa con của chúng ta, đứa con bé bỏng của chúng ta" may mắn thay Jaemin quá say mê con mèo để thấy đôi tai của Jeno chuyển sang màu đỏ thẫm - một bàn tay nhanh chóng đưa lên bịt miệng để ngăn cản những tiếng reo của mình, "Cậu muốn thế, phải không? Bé ấy là con gái à?",  "Đúng vậy". Con mèo kêu to một lần nữa và Jeno tan chảy. Anh không bao giờ giỏi nói không với Jaemin, đó là điều mà Donghyuck đã trêu chọc anh không ngừng, anh là định nghĩa của người say mê Jaemin.

"C-Chúng ta, ừm... tại sao chúng ta không, chúng ta sẽ quay lại, chúng ta sẽ quay lại sau?" Jeno co rúm người lại vì không thể diễn đạt trôi chảy, ghét cách mà yêu cầu được đưa ra như một câu hỏi nhiều hơn. Nếu Hyuck ở đây, Jeno có thể tưởng tượng ra sự sỉ nhục mà anh phải đối mặt.

Thấy gợi ý hợp lý, Jaemin cúi xuống hôn lên đầu chú mèo con, "chúng ta sẽ quay lại sớm thôi, đừng lo lắng nhé."

Jeno nắm lấy tay Jaemin vì có thể thấy rõ rằng cậu ấy sẽ không thể tự mình rời khỏi cửa hàng - mắt cậu vẫn dán về phía con mèo mướp.

Lấy lại giọng nói của mình, Jeno siết chặt tay Jaemin nhẹ nhàng, "Thôi nào cưng, chúng ta vào thêm một số cửa hàng nữa, chúng ta cần váy áo cho Yule Ball sắp tới", và cuối cùng Jeno đã kéo Jaemin đang bĩu môi ra khỏi cửa và hòa vào đường phố một lần nữa.

Hai bàn tay đan vào nhau, cả hai đi bộ trên đường, vượt qua Slug & Jiggers và Flourish & Blott's cho đến khi những tiếng gầm rú phấn khích và những tiếng la hét lớn vang lên. Bàn chân của Jeno và Jaemin đang di chuyển đột nhiên dừng lại bên ngoài một cửa hàng quen thuộc: Weasleys 'Wizard Wheezes.

Trong nháy mắt, một quả pháo hoa đã phá vỡ cửa sổ cửa hàng và bay ra đường, nổ tung thành nhiều màu sắc, một quả khác nhanh chóng bay theo sau.

"Bước lên, bước lên, chúng ta..." Jeno vòng tay qua eo Jaemin thúc giục cậu qua cửa trước, bạn trai anh ngửa đầu cười vì sự khẩn trương của anh. Đây là cửa hàng yêu thích của họ ở Hẻm Xéo, hoàn toàn vì sự kỳ quặc, nó là một nơi không tưởng được tổ chức lộn xộn dành cho sinh viên và cả hai cũng không ngoại lệ.

Khi bước vào, có những chiếc pháo hoa nhỏ hơn trôi nổi xung quanh cửa hàng, với những chiếc kẹo đóng gói được ném từ người này sang người khác, vài phù thủy năm thứ bảy cũng ở đó - thay phiên nhau đánh lừa nhau để tiêu thụ một số phấn màu tươi, một cái vạc trên tay nếu cần.

Jaemin nhận ra một vài người trong số họ, nhưng không có thời gian để nhớ ra tên cho các khuôn mặt đó khi Jeno đẩy cậu về phía bộ sưu tập những thứ đồ lặt vặt - đôi tai kéo dài, hộp đồ ăn nhẹ, những sản phẩm phù thủy kỳ diệu (mà Jaemin đã thề sẽ tránh xa chúng sau sự cố một vài cô gái năm ngoái đã cố gắng thu hút sự chú ý của Mark bằng cách sử dụng chúng, thật là khó xử khi xem).

Tuy nhiên, một quầy hàng đã thu hút sự chú ý của Jaemin, những bông hoa màu đỏ tươi khá lớn được thắp sáng ở phía sau cửa hàng, lồng vào thứ trông giống như một lọ thuốc bên trong. Sự tò mò của cậu ngày càng tăng lên, Jaemin tiến về phía khán đài, bị hấp dẫn bởi chất lỏng màu hồng trong lọ.

Amortentia, lọ thuốc tình yêu.

Trên tay cậu là chiếc lọ nhỏ rất mát, thủy tinh mịn và nhẹ nhàng. Cậu không biết tại sao mình lại chọn nó, cậu không cần bất kỳ sự trợ giúp nào trong tình yêu, cậu đã có một người bạn trai tài năng và thông minh tuyệt vời. Nói đến bạn trai... Jaemin ngước mắt lên khỏi lọ thuốc nhỏ, cố gắng tìm kiếm cậu trai trong biển người đang tụ tập bên trong cửa hàng. Cậu nhìn lại lối vào, nghĩ rằng mình đã nhìn thấy anh, nhưng đã nhầm, và khi Jaemin liếc nhìn xung quanh cửa hàng, mắt cậu bắt gặp ánh mắt của người khác.

Một trong những phù thủy năm thứ bảy cậu đã thấy khi mới bước vào- Wen Junhui- nếu Jaemin không nhầm. Một Slytherin, người mà Jaemin chưa bao giờ thực sự gặp nhưng đã nghe nhắc đến rất nhiều. Theo Renjun, người đã nghe từ Hyunjin, người được Shuhua nói chuyện với Moonbin, Junhui đã rất thích Jaemin, và vì vậy là một người không muốn khó xử, Jaemin đã cố gắng tránh ánh mắt của anh ấy khi gặp trên hành lang giữa các lớp, dù đôi khi người kia vào thư viện và ngồi trên bàn đối diện với cậu.

Jaemin cụp mắt xuống, chai đựng thuốc suýt rơi khỏi tay cậu khi một đôi tay quen thuộc ôm lấy eo cậu trai nhà Gryffindor khiến cậu giật mình.

"...và tại sao một chàng trai xinh đẹp như cậu lại cần một lọ thuốc tình yêu?" Jaemin rùng mình vì hơi thở của Jeno phả vào làn da của mình, sự gần gũi khiến cậu nhỏ chóng mặt.

Jaemin cắn môi, tay cậu siết chặt lấy lọ thuốc nhỏ, "Cậu thấy đó..." Jaemin xoay người trong vòng tay của Jeno để đối diện với người kia, một thoáng vui tươi trong mắt cậu, "... ở đây có một chàng trai này... "

Jeno ậm ừ, tựa trán vào mặt bạn trai, tựa vào để chạm mũi nhau trong giây lát.

"anh ấy là Slytherin..." Jaemin bắt đầu, thấy môi Jeno nhếch lên, "anh ấy là một Truy thủ tài giỏi, và hơi lớn hơn tớ một chút"

"oh bây giờ anh ấy đang ở đây sao?" Jeno nhìn người kia một cách say mê, đặt câu hỏi về các miêu tả của cậu, anh chính là một Slytherin, một Truy thủ và là người lớn hơn cậu.

"Hừm, hình như anh ấy cũng thích tớ" và đúng vậy, Jeno vô cùng say mê người kia.

"vậy tớ có thể hỏi chàng trai này là ai không?" anh thì thầm, cúi người về phía trước để cố gắng bắt lấy môi Jaemin- nhưng cậu đã ngăn anh lại.

Jaemin nghiêng đầu sang một bên, nhìn lên Jeno với đôi mắt to và xinh đẹp, "anh ấy ở bên cửa sổ, Wen Junhui"

Trái tim của Jeno như ngừng đập trong vài giây. W-Wen Junhui? Anh nhìn đến nơi Jaemin chỉ ra chàng trai cậu vừa miêu tả và Jeno nhận ra rằng đôi mắt của chàng trai đó đang hướng về bạn trai của anh.

"Ừ, tớ đang nghĩ về việc đi đến—" Jeno không nghĩ rằng anh là một người bạn trai có tính sở hữu cao, anh thường khá dễ dãi... nhưng trong trường hợp này thì không.

Tay Jeno đưa lên ôm lấy má cậu nhóc nhỏ hơn, ngay lập tức cúi xuống để chạm môi họ lại với nhau, dùng răng cắn nhẹ môi dưới của Jaemin. Nụ hôn của họ diễn ra chậm rãi và nhịp nhàng và nếu như mọi khi, Jaemin sẽ dứt nụ hôn và nhẹ nhàng đẩy Jeno ra, cậu ấy không quá thích những màn thể hiện tình cảm nơi công cộng.

Jeno lùi lại, một tiếng thút thít thoát khỏi môi người kia, anh dán môi mình vào da của cậu trai nhà Gryffindor, môi lướt qua quai hàm và rời xuống cổ. Jeno nhìn lên, bắt gặp ánh mắt của Junhui, người sau đó nhanh chóng nhìn đi chỗ khác, anh nhếch mép chiến thắng, lùi lại để nhìn Jaemin đang đỏ mặt.

"Cậu rất đẹp... và cậu là của tớ." Jeno với tay lấy lọ thuốc từ tay Jaemin để trả lại chỗ cũ, họ sẽ không cần tới nó. Jaemin vẫn im lặng, trông đờ đẫn và hơi mất phương hướng. Jeno lên tiếng lần nữa, "Cậu muốn chúng ta đi uống gì? Có lẽ quay lại Hogsmeade để tới quán Ba Cây chổi, lấy một cái bánh quy bơ?"

Jaemin ngượng ngùng gật đầu, lẩm bẩm phải quay lại cửa hàng thú cưng để ôm lấy đứa con của họ trước khi đưa lòng bàn tay lên má, cảm nhận hơi ấm từ làn da.

Khi ra khỏi cửa hàng, Jaemin dừng lại và lấp ló ở cửa, khiến Jeno chạm vào người kia với ánh mắt dò hỏi.

"C-Có phải cậu vừa làm vậy với tớ... ở nơi công cộng... để xua đuổi một người có thể đang phải lòng tớ không?"

Jeno nhún vai, "Tớ không biết cậu đang nói gì..." Slytherin hướng bên cạnh bạn trai bước đi, tiếp tục bước xuống đường, Jaemin chân vẫn đặt vững vàng trên mặt đất.

Jeno quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào người kia, "Thôi nào, chúng ta cần đón con gái trước khi trở về."

Jaemin nở một nụ cười, cậu nóng lòng muốn gặp lại con mèo của họ và cậu háo hức muốn chia sẻ trải nghiệm đó với Jeno.

Bắt kịp người lớn hơn, Jaemin khoác tay anh, "Sẵn sàng chưa?" cậu hỏi khi nhìn lên Jeno và anh thề rằng anh chưa bao giờ nhìn thấy một cảnh tượng nào đẹp hơn.

"Sẵn sàng."

Đây là lần đầu tiên mình đọc một fic mà Jaemin nhà Gryffindor còn Jeno nhà Slytherin đó mọi người, vì các fic mình đọc trước đây đều ngược lại á. Nếu mọi người thích đọc các fic lấy bối cảnh trong Harry Potter kiểu này thì vote cho mình nhaaa. Mình sẽ tìm và trans thêm các fic như này nha 🥰

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro