'when he brings me the snitch'

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

❗BẢN DỊCH ĐÃ CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ, XIN VUI LÒNG KHÔNG MANG RA KHỎI WATTPAD

Author: starshinejunnie

Link: https://archiveofourown.org/works/30204573


"Và đó là tất cả những gì cần lưu ý trong trận đấu này. Ai có câu hỏi gì nữa không?" Mark, đội trưởng đội Quidditch nhà Gryffindor, kết thúc bài phát biểu của mình. Họ chuẩn bị có trận đấu với nhà Slytherin, nhưng họ biết rằng họ sẽ thắng trận đấu đó.

Không phải vì họ có Jeno trong đội, mà bởi vì đội của họ là một trong những đội xuất sắc nhất trong lịch sử trường Hogwarts.

Đầu tiên, họ có ba Truy thủ thực sự tốt. Taeyong, người tuy đã học năm cuối nhưng vẫn còn ở trong đội. Mark và Seulgi không phải là những người bắt bài giỏi nhất, nhưng sự kết hợp của họ ăn ý đến mức không thể ngăn cản được.

Với Seulgi, không nghi ngờ gì chính là tốc độ. Cô ấy thường bị đánh giá thấp chỉ vì là một cô gái, nhưng điều đó không ngăn cản đam mê Quidditch của Seulgi. Cô ấy nhanh và lén lút như một bóng ma. Bạn chỉ có thể nhìn thấy cô ấy nếu bạn tập trung theo dõi vào từng chuyển động của cô ấy ngay từ đầu trận.

Tiếp đến là Taeyong, Truy thủ nổi bật với sức mạnh xuất sắc, hoàn toàn trái ngược với Seulgi. Anh ấy giống như một mồi nhử vì bất cứ ai cũng tập trung vào Seulgi, tuy rằng Taeyong không thể giữ bóng quá lâu vì anh ấy không đủ khéo léo và việc cướp bóng từ anh ấy dễ dàng hơn, nhưng anh ấy nhắm mục tiêu rất chính xác và là người ghi nhiều điểm nhất trong đội.

Và tất nhiên phải nhắc đến Mark Lee, bộ não của cả đội và là người kiểm soát mọi thứ diễn ra trên sân. Anh là một Truy thủ thực sự tốt.

Bạn sẽ ngạc nhiên khi nghe về những Tấn thủ.

Trước hết chúng ta có Wendy. Nếu bạn hỏi bất kì một thành viên nào trong đội, chắc hẳn họ sẽ mô tả cô ấy như một người điên rồ. Hầu hết mọi người đều không hiểu nổi làm thế nào mà một người có thân hình nhỏ bé như vậy lại có được sức mạnh lớn đến thế, nhưng dù sao đi nữa, mọi người đều yêu quý cô ấy.

Đôi khi Wendy sẽ trêu đùa các thành viên khác trong đội bằng cách đánh họ bằng những quả bóng, nhưng Yeri sẽ luôn có mặt ở đó để làm Wendy tập trung trở lại vào trò chơi. Yeri là người lạnh lùng và rất thông minh. Cô ấy không quá khỏe nhưng bù lại có khả năng tính toán góc tốt nhất để đánh Bludger sao cho hiệu quả.

Ai cũng nghĩ rằng Yeri cuối cùng sẽ trở thành một Ravenclaw vì một vài lý do khá rõ ràng, hoặc có thể là một Slytherin, vì vậy khi chiếc mũ phân loại nói rằng cô ấy là một Gryffindor, tất cả mọi người đã rất bất ngờ. Wendy và cô ấy giống như tri kỉ, họ hòa hợp với nhau một cách hoàn hảo, đó là lý do tại sao họ thực sự là những người bạn tốt.

Thủ quân của đội chính là Huang Renjun. Có lẽ bạn đang tự hỏi, tại sao lại là cậu ấy? Vóc dáng cậu ấy thực sự nhỏ, đối với vị trí đó, cần phải lớn hơn một chút, nhưng đó là lý do tại sao Renjun là một trong những người giữ vị trí tốt nhất. Cậu ấy nhỏ bé và sẽ luôn luôn như vậy, nhưng cậu ấy luôn biết cách sử dụng nó một cách tốt nhất và có lợi cho riêng mình. Renjun rất nhanh và đoán được vị trí của cú đánh thông qua vị trí của đối thủ, vì vậy, cậu ấy hầu như luôn bắt kịp cú đánh và bảo vệ tốt khung thành của đội mình.

Và cuối cùng, quan trọng nhất, Lee Jeno, một trong những Tầm thủ giỏi nhất trong toàn bộ lịch sử trường Hogwarts. Mọi người nói rằng anh hệt như trái Snitch vậy, anh ấy nhanh, rất nhanh, như một viên đạn và đôi khi bạn không thể nhìn thấy anh ấy.

Họ không hoàn hảo khi ở riêng lẻ, nhưng sự kết hợp cùa họ tạo nên một đội tốt nhất.

Mark coi sự im lặng của toàn đội như một dấu hiệu cho thấy họ không có bất kỳ câu hỏi nào và anh ấy mỉm cười với họ, cầm cán chổi bằng tay phải.

"Vậy thì hãy làm nó thôi, hãy giành chiến thắng nào." Mark hét lên và sáu thành viên khác cũng hét lại, cười lớn và cầm lấy chổi của mình. Tất cả đang di chuyển đến sân thì Jeno cảm thấy có ai đó đang tiến lại gần mình, anh quay lại và nhìn thấy Mark ngay sau.

"Này Jen, em có lo lắng không?" Mark hỏi và Jeno cười, lắc đầu.

"Tất nhiên là không, em tin tưởng đội của chúng ta và em tin tưởng bản thân, chúng ta sẽ giành chiến thắng thôi." Mark chậm rãi gật đầu, nhìn xuống đất và nghịch tay.

"Để xem nào Jeno, anh tin em, nhưng-" Jeno dừng bước và nhìn vào mắt Mark.

"Em biết anh định nói gì, nhưng hãy tin em, được không? Em sẽ không để cả đội thất vọng". Jeno nói và Mark mỉm cười đáp lại, vỗ vai Jeno.

"Tốt." Jeno gật đầu và họ tiếp tục di chuyển đến sân. Khi cả hai chuẩn bị đi vào bên trong sân, Mark dừng lại, nhìn đồng đội và liếm môi.

"Tiến lên nào." anh nói và sau đó tất cả họ cưỡi trên cây chổi của mình. Khi người bình luận trận đấu thông báo rằng đội của Gryffindor sẽ vào sân, cả đội đã bay vào sân. Tất cả học sinh của Gryffindor và một số Ravenclaw và Hufflepuff bắt đầu la hét và vỗ tay khi nhìn thấy họ, cổ vũ một cách nhiệt tình.

Một vài phút sau, toàn bộ đội của Gryffindor và Slytherin đã sẵn sàng bắt đầu trò chơi. Tất cả đều đã vào vị trí của mình và Jeno nhìn xung quanh, anh ấy đang cố gắng tìm ai đó và khi đã thấy, anh mỉm cười.

Anh nhìn lại mặt đất nơi bà Hooch với cái hòm có chứa những chiếc Quaffle, Bludger và Snitch. Cô ấy nhìn quanh một lượt xem mọi thứ có ổn không và mở cái hòm.

"Cả hai đội đã sẵn sàng chưa?" Cô ấy nói và mọi người gật đầu, ngay sau đó Quaffle được ném lên, trò chơi bắt đầu.

Mọi người bắt đầu đắm chìm vào trò chơi và Jeno đã dành một phút bay quanh đó, cho đến khi anh đột ngột dừng lại và bay đến một trong những nơi mà các học sinh Slytherin đang ngồi. Wendy nhìn thấy Jeno và cô ấy tròn mắt.

"Lại nữa? Nghiêm túc đấy à?" Wendy cất tiếng bất mãn, thở dài và quay trở lại trò chơi. Mắt cô gái mở to khi nhìn thấy một trái Bludger sắp đâm thẳng vào mặt mình, vì vậy cô ấy nhắm mắt lại, nhưng điều đó đã không xảy ra.

"Jeno luôn làm như vậy, em không biết tại sao chị lại ngạc nhiên về điều đó." Một Yeri nghiêm túc nói, đánh trả Bludger về phía người đã gửi nó cho Wendy. Wendy mỉm cười với cô ấy, cổ vũ.

"Em đúng là vị cứu tinh của chị." Yeri đảo mắt như đã quá quen với việc đó và bay đi. Về phần Jeno, anh dừng lại ngay trước mặt một cậu bé đang che mặt với cuốn sách mà cậu ấy chăm chú đọc từ đầu đến giờ. Jeno mỉm cười khi nhìn thấy cậu.

"Này thiên thần." Jeno nói kèm một nụ cười đặc trưng với đôi mắt cười cong cong và cậu bé kia từ từ hạ cuốn sách xuống, để Jeno nhìn thấy khuôn mặt của mình.

Và ngay đó chính là người duy nhất trong sân vận động không bao giờ có thể mất dấu của Jeno. Na Jaemin, một trong những học sinh thông minh nhất nhà Slytherin, cũng là bạn trai của Jeno.

Mọi người luôn nhìn thấy Jeno cố gắng tiếp cận Jaemin, tìm kiếm và cố gắng thu hút sự chú ý của cậu ấy mọi lúc. Anh luôn tặng cho Jaemin những món quà nhỏ và chờ Jaemin mỗi sáng để cùng nhau đến lớp, ngay cả khi họ không có môn học chung ngày hôm đó và lớp học Jeno có thể sẽ tan muộn.

Mọi người đều nghĩ rằng Jeno đang tán tỉnh Jaemin và có vẻ như Jaemin hoàn toàn phớt lờ anh ấy. Jeno và Jaemin hoàn toàn trái ngược nhau. Jeno là một người hướng ngoại, anh luôn tươi cười và quan tâm đến mọi người xung quanh. Trong khi đó Jaemin là một người hướng nội và rất khó để tiếp cận. Cậu ấy luôn đọc sách hoặc nghiên cứu một thứ gì đó. Ai cũng cảm thấy buồn cho Jeno vì sự đơn phương theo đuổi cho đến một ngày vài học sinh nhìn thấy Jaemin hôn tạm biệt Jeno khi họ đang ở trước lớp của Jaemin.

Tất cả mọi người trong trường đã bị sốc và liên tục nói về điều đó. Jaemin hoàn toàn không quan tâm đến những gì mọi người nói, còn Jeno thì rất hạnh phúc vì có nụ hôn đầu tiên với Jaemin nên anh ấy chỉ nghĩ về điều đó. Tin đồn về việc họ hẹn hò bắt đầu khi họ thấy Jaemin nắm tay Jeno, hôn anh ấy và đôi khi còn mỉm cười với anh ấy.

Và cuối cùng vào một ngày đẹp trời, Jeno hỏi Jaemin rằng cậu ấy có muốn trở thành bạn trai chính thức của mình không, và rõ ràng là Jaemin đã nói đồng ý. Đôi khi Jeno bật cười trước những gì mọi người nghĩ về Jaemin, vì Jaemin của anh ấy hoàn toàn khác tưởng tượng của mọi người. Khi họ ở một mình, Jaemin vẫn nghiêm túc nhưng cậu ấy ngọt ngào và quan tâm theo cách của riêng mình. Cậu ấy vẫn còn nhút nhát nên không thể hiện cảm xúc của mình nhiều, nhưng Jeno biết Jaemin quá rõ nên anh hoàn toàn hiểu những gì Jaemin đang cảm thấy.

Vậy nên khi Jaemin thở dài và đảo mắt trước mặt anh khi thấy anh bay ngay tới trước mặt mình, Jeno chỉ cười đáp lại.

"Cậu không định bắt được một trái Snitch sao?" Jaemin nói, vẫn với vẻ mặt nghiêm túc.

"Và cậu không nên cổ vũ bạn trai của mình thay vì đọc sách vào lúc này sao?" Jeno trả lời với tone giọng mà Jaemin thường dùng, cố gắng lấy cuốn sách của Jaemin khỏi tay cậu, nhưng Slytherin kia đã nhanh hơn anh.

"Chính xác thì, tớ có mặt ở đây để cổ vũ cho đội nhà của mình." Jeno bĩu môi trước điều Jaemin nói, khiến Jaemin nhướng mày. Jeno hoàn toàn biết rằng đó là một lời nói dối, nhưng anh ấy muốn trêu cậu một chút.

"Jaemin-ah, cậu thật xấu tính." Jeno nói với tone giọng dễ thương, gần như hét lên, và một số học sinh từ các lớp nhìn trừng trừng vào anh. Nhưng chỉ cần Jaemin nhìn anh, Jeno không quan tâm đến những người còn lại.

"Cậu nên quay trở lại chỗ của mình đi." Cuối cùng Jaemin cũng nói và Jeno lắc đầu, tiến lại gần Jaemin hơn một chút nữa và thầm cảm ơn chúa vì bạn trai của mình ngồi ở hàng đầu tiên.

"Tớ sẽ không quay lại cho đến khi cậu trao cho tớ một nụ hôn chúc may mắn." Jeno nói một cách chắc chắn và anh ấy ở vẫn ở yên trước mặt Jaemin, người vẫn đang có vẻ bình tĩnh.

"Lee Jeno, tớ thề có chúa-" Jaemin thì thầm và Jeno đến gần cậu hơn, bĩu môi một cách đáng yêu.

"Làm ơn đi? Làm thế nào tớ có thể giành chiến thắng nếu bạn trai của tớ không trao cho tớ một nụ hôn chúc may mắn? " Jeno nói với đôi mắt cún con, anh biết Jaemin đang cố gắng ở yên một chỗ nên anh đã cố gắng làm cho bạn trai của mình bối rối. Tất nhiên, điều đó là không thể.

"Tớ nghĩ rằng tớ không nên hôn cậu, vì nếu vậy cậu sẽ ở lại đây và đội nhà của tớ sẽ thắng." Jeno chỉ mỉm cười dễ thương và nhìn chằm chằm cậu trong vài giây. Jaemin thở dài.

"Cậu đúng là không thể tin được." Cuối cùng cậu cũng đành chịu thua và tiến đến gần hơn để trao cho Jeno một nụ hôn thật chậm trên môi. Bằng kinh nghiệm của mình, cậu biết rằng bạn trai của mình không đời nào chấp nhận một cái hôn chụt thoáng qua, vì vậy Jaemin đã từ bỏ việc đó. Sau khi giữ vài giây, Jaemin tách mình ra khỏi Jeno và từ từ vuốt ve má anh.

"Chúc may mắn, tình yêu của tớ." Cậu thì thầm để chỉ mình và bạn trai của mình có thể nghe thấy và đột nhiên Jaemin cảm thấy có một luồng gió lướt qua đầu mình, gần như chạm vào cậu.

Jeno cau mày và anh nhìn vào sân, để ý thấy Wendy đang nhìn họ như thế nào.

"Wendy ngốc, suýt nữa thì chị đã đụng trúng tình yêu của cuộc đời em." Jeno hét lên với cô gái và cô ấy lè lưỡi với anh, đáp lại anh bằng ngón giữa. Jaemin gần như mỉm cười khi nghe Jeno nói rằng mình là tình yêu của đời anh, nhưng cậu vẫn cố giữ nguyên khuôn mặt vô cảm.

"Chị sẽ không làm thế nếu em không suốt ngày làm như vậy-"

"Hai kẻ ngốc này đừng cãi nhau nữa, chúng ta đang cố gắng thắng một trận đấu." Renjun hét lên trong khi ném trái Quaffle sang cho Seulgi, người lập tức bay đi ngay khi đón được bóng, và Jeno đảo mắt, nhìn lại Jaemin và mỉm cười với cậu.

"Tớ sẽ mang cho cậu trái Snitch." Cuối cùng anh cũng nói trước khi bay đi khỏi đó, cố gắng tìm xem nó ở đâu. jaemin lắc đầu với một nụ cười nhỏ trên khuôn mặt. Cậu nhìn sang người bên phải vừa vỗ vai mình, Haechan, người bạn duy nhất của cậu.

"Mày có định nói với cậu ấy rằng mày thích cậu ấy làm những việc như thế này không?" Haechan hỏi và Jaemin lại nhướng mày, lắc đầu.

"Cậu ấy biết." Jaemin trả lời và trong vài giây tiếp theo, cậu tập trung dõi theo trận đấu. Jeno đột nhiên nhận ra ai đó đang nhìn mình và anh ấy biết ngay đó là Jaemin. Cậu ấy là người duy nhất luôn nhìn thấy anh. Điều đó đã tiếp thêm năng lượng và sức mạnh cho Jeno, anh không muốn để bạn trai của mình thất vọng.

Jeno ở giữa sân, nơi anh có thể nhìn thấy mọi người và mọi thứ. Jeno có loại "siêu năng lực" này, anh luôn có thể nhìn thấy toàn cảnh sân cỏ. Ví dụ, trong khi chơi bóng rổ, mọi người chỉ nhìn vào những người ghi điểm. giống như thể họ chỉ có thể nhìn thấy một phần của sân chơi. nhưng Jeno có thể nhìn thấy mọi thứ. Đó cũng là cách khiến anh chú ý đến Jaemin vào lần đầu tiên.

Anh cùng đội Quidditch dạo chơi ở sân giữa. Có rất nhiều người và rất nhiều tiếng ồn, nhưng Jeno vẫn có thể nhìn thấy Jaemin ở giữa tất cả những người đó. Jaemin là một trong những người mà bạn sẽ chỉ chú ý tới nếu bạn biết rằng cậu ấy sẽ ở đó từ đầu. Cậu ấy giống như một cái bóng. Và Jeno luôn thích bóng tối.

Jeno nhắm mắt lại giữa sân và anh cố gắng lắng nghe mọi thứ đang xảy ra xung quanh mình. Anh nghe thấy tiếng người vỗ tay và la hét, anh nghe thấy những tiếng đập Bludger của các Tấn thủ, anh nghe thấy tiếng chổi bay qua lại của những người khác.

Nó ở đó.

Cuối cùng thì Jeno cũng mở mắt và ngay sau khi làm vậy, anh bắt đầu bay nhanh nhất có thể.

Haechan từ từ cau mày khi nhìn thấy Jeno và cậu lại vỗ nhẹ vào cánh tay của Jaemin.

"Tại sao cậu ấy lại quay lại nữa?" Cậu hỏi và Jaemin lắc đầu, tiếp tục đọc cuốn sách của mình.

"Cậu ấy không quay lại. Jeno đôi khi rất ngớ ngẩn, nhưng cậu ấy rất nghiêm túc với Quidditch. Cậu ấy chỉ đến đây hai lần thôi. Một lúc đầu vì muốn gặp tao... " Cậu ngừng nói khi thấy Jeno đang bay về phía mình nhanh như một viên đạn, nhưng thay vì dừng lại, anh lại bay cao hơn đầu họ vài mét.

Haechan có vẻ hơi bối rối. Cậu quay lại và cố gắng nhìn theo Jeno, nhưng cậu đã mất dấu Jeno sau vài giây.

"Bên trái của mày." Jaemin lại lên tiếng và Haechan nhìn sang trái, và mắt cậu ấy mở to khi thấy Jeno ở đó. Mặc dù Jaemin đang đọc sách của cậu ấy, cậu ấy không bao giờ để mất dấu Jeno, cậu luôn theo dõi bạn trai của mình và Jeno biết điều đó.

"Lần còn lại cậu ấy đến đây thì sao?" Haechan hỏi sau vài giây và Jaemin nhìn cậu ấy với vẻ mặt bình tĩnh, sau đó nhìn Jeno và nhếch mép. Bây giờ thì Jeno đã thực sự trở lại chỗ Jaemin. Jaemin tiếp tục nhìn chằm chằm vào bạn trai của mình, và Haechan quay lại nhìn Jeno.

"Khi cậu ấy mang cho tao trái Snitch." Jaemin cuối cùng nói và sau đó Jeno dừng lại vài mét trước Jaemin, nâng tay phải của mình lên và cho tất cả mọi người thấy rằng anh đã bắt được Snitch. Đột nhiên tất cả mọi người nhà Gryffindor bắt đầu la hét và cổ vũ cho Jeno, nhưng anh ấy chỉ tập trung vào bạn trai của mình ngay trước mặt.

Jaemin gập sách lại và nhìn bạn trai mình lần nữa, bắt đầu vỗ tay khi nhìn thấy anh, và Jeno mỉm cười thật tươi. Khoảnh khắc này giống như những cảnh quay trong các bộ phim khi mà thời gian ngừng trôi và chỉ có nhân vật chính nhìn thấy nhau.

Bởi vì Jeno không bao giờ quan tâm đến mọi người dù mọi người yêu thương anh hay cổ vũ cho anh nhiệt tình đến thế nào, anh chỉ quan tâm đến Jaemin, và anh sẽ luôn quan tâm đến Jaemin, chỉ duy nhất Jaemin.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro