Omega muốn ly hôn phải làm sao bây giờ (thượng)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đại minh tinh × Tiểu minh tinh

Cưới trước yêu sau

ABO






Vương Nhất Bác có nguyện vọng trở thành đại minh tinh,thế nhưng từ xuất đạo tới giờ cậu chỉ nhận được đúng vỏn vẹn ba công việc.

Người thứ nhất là biểu diễn bên ngoài một cửa hàng mới khai trương nhưng buổi biểu diễn chưa bắt đầu thì gió bão kéo tới , thế là tiết mục đành phải hủy bỏ.

Thứ hai là làm khách quý cho cuộc hợp hằng năm của một công ty, khách quý còn chưa kịp lên sân khấu, chủ tịch liền đột ngột lên cơn đau tim, cuộc hộp bất đắc dĩ phải kết thúc.

Lần thứ ba là cùng đại minh tinh Tiêu Chiến tham gia ghi hình chương trình truyền hình. Trong ba việc được giao thì chỉ có cái thứ ba cậu hoàn thành xuất sắc.

"Tiểu Bác Bác , đừng làm minh tinh nữa, hãy trở về kết hôn a . , chú Tiêu có một đứa con trai là Alpha ..."

" Ma ma , sự nghiệp con bây giờ đang đi lên , không thể kết hôn"

Không đợi mẹ Vương nói xong, Vương Nhất Bác đem điện thoại tắt đi.

Cho dù Vương Nhất Bác hiện tại đang nhàn rỗi, nhưng cậu tin rằng tương lai bản thân nhất định là một đại minh tinh kết hôn sẽ ảnh hưởng sự nghiệp của cậu.

Mẹ Vương liên tục hai tháng không cho Vương Nhất Bác một đồng tiền sinh hoạt nào, Vương Nhất Bác thật sự không còn gì để ăn rồi ,giữa chết đói cùng kết hôn, Vương Nhất Bác đương nhiên lựa chọn kết hôn. Việc lớn là cùng đối phương thương lượng việc kết hôn trước ,rồi tìm cơ hội ly hôn sau.

Vương Nhất Bác miễn cường trở về nhà và tham gia một buổi hẹn hò kín.Vương Nhất Bác thiếu chút nữa cho là mình đi nhầm. Vương Nhất Bác đang chuẩn bị lui ra ngoài nhìn lại biển số nhà, thì mẹ Vương kéo Vương Nhất Bác lại.

"Tiêu Chiến , đây là Nhất Bác nhà dì".

Mẹ Vương giới thiệu với Tiêu Chiến.

Vương Nhất Bác không nghĩ đối tượng là đại minh tinh Tiêu chiến??

Tiêu Chiến vẫn cần đi xem mắt??

Tiết mục lần trước, Vương Nhất Bác tận mắt nhìn thấy La Lạch ôm Tiêu Chiến,La bạch vốn được công nhận là một O rất đỗi ngọt ngào còn Tiêu Chiến lại giống như cố gắng hết sức đẩy La Bạch ra nhưng Vương Nhất Bác cho rằng Tiêu chiến đứng đắn nhất định là giả bộ.

Giống như Tiêu Chiến bây giờ vui vẻ cũng nhất định là giả bộ, Vương Nhất Bác nghĩ trong lòng. Không có mấy người có thể chịu được Mẹ Vương nói huyên thuyên , nhưng lúc này Tiêu Chiến vẫn ngồi trên sofa cười tươi, nghe mẹ Vương nói về chuyện vợ cũ của cậu con trai hàng xóm và người chồng hiện tại của cô.

Mẹ Vương cùng Tiêu chiến càng trò chuyện càng vui vẻ, cuối cùng Mẹ Vương vỗ đùi anh , đem hộ khẩu lấy ra, đưa cho Tiêu chiến mang theo Vương Nhất Bác đi đăng ký kết hôn.

Vương Nhất Bác chưa hiểu hết mọi việc thì đã cùng Tiêu Chiến nhận xong giấy đăng kí kết hôn.

Tiêu Chiến lái xe chở Vương Nhất Bác về nhà.

"Cái kia, anh....."

Tiêu chiến như đang muốn cùng Vương Nhất Bác nói chút gì đó.

"Tôi biết anh muốn nói cái gì"

Tiêu Chiến chưa nói hết liền bị Vương Nhất Bác cắt ngang, Vương Nhất Bác cho rằng Tiêu Chiến cùng cậu điều là bị người trong nhà ép kết hôn.

"Tôi biết rõ anh không có ý lấy tôi, tôi cũng không muốn cùng anh kết hôn,là mẹ tôi cắt tiền sinh hoạt để buột tôi cưới anh. Như vậy đi, chúng ta coi như chưa có cuộc hôn nhân này , mỗi người một ngã, qua mấy ngày lại đi cục dân chính ly hôn. Chỗ tôi ở đã đến,anh dừng xe ở đây a!"

Tiêu chiến trợn mắt há hốc mồm nhìn Vương Nhất Bác xuống xe, đi tới phòng cậu thuê trong kí thúc xá

"Ai nói anh không muốn lấy em đấy"

Tiêu Chiến nhìn bóng lưng Vương Nhất Bác lẩm bẩm.

Mẹ Vương không phải nói Vương Nhất Bác rất ít nói sao? Không nghĩ tới chuyện cậu nói thật nhiều. Cái miệng nhỏ nói suốt tới mức không kịp thở Tiêu Chiến gần như không chen vào được câu nào.

Kỳ thật Tiêu Chiến muốn hỏi Vương Nhất Bác.

"Bây giờ em dọn đến chỗ anh ở ? Hay đợi đám cưới rồi mới chuyển đến đó? "

Anh không nghĩ tới Vương Nhất Bác lại muốn cùng mình xem như không có gì, lại còn muốn cùng mình ly hôn

"Tôi nên làm sao khi Omega mình thích quá khó theo đuổi?"

Tiêu Chiến ẩn danh đăng trên diễn đàn

Vương Nhất Bác trong lòng vui vẻ rạo rực nhìn số dư bên trên chi phiếu . Có thể là mẹ Vương tháng này vui vẻ, nên cho cậu nhiều tiền sinh hoạt.

Xem ra hôn nhân sắp đặt cũng không phải không có chỗ tốt, ít nhất phí sinh hoạt cao hơn so với trước kia gấp bội. Cho dù thế nào cậu cũng muốn kéo dài thêm mấy tháng.

Khoai môn nắp sữa siêu ngon

"Cái kia..."

Tiêu Chiến đột nhiên bị Vương Nhất Bác hỏi có chút rối không biết phải đáp lời thế nào, đang xấu hổ thì Tiêu Chiến nhớ tới món đồ trong xe.

"Anh có mang quà cho em"

Tiêu Chiến đem quà trên xe lấy xuống. Anh nghe mẹ Vương nói Vương Nhất Bác yêu thích ván trượt, Tiêu Chiến cũng không biết thế nào ván trượt tốt, liền nghĩ đến mua đắt cái tiền nhất quả không sai. Vương Nhất Bác cầm lấy chiếc ván trượt mạ vàng mà Tiêu Chiến đưa, sững sờ đứng ở tại chỗ ,nếu như cầm lấy cái ván trượt đi ra ngoài chơi, chắc chắn còn phải mướn thêm hai vệ sĩ bảo hộ.

"Anh có việc muốn cùng em thương lượng ,hay chúng ta lên lầu nói?"

"Cứ nói ở đây đi "

Vương Nhất Bác cho rằng Tiêu Chiến muốn cùng với cậu thương lượng chuyện ly hôn , hai người bọn họ cũng chẳng có tài sản gì để phân chia

"Việc này có chút phức tạp, ở đây không thuận tiện...... "

Tiêu Chiến quay đầu nhìn nhìn chung quanh. Trong khu kí túc bây giờ còn không có mấy người, cũng chỉ có các bác gái ăn cơm xong ra tản bộ.

"Chúng ta đi đến quán cafe?"

Tiêu Chiến có chút thương tâm . Vương Nhất Bác vẫn muốn cùng mình ly hôn, còn không cho chính mình đi vào trong nhà cậu , Vương Nhất Bác đối với chính mình không nó niềm tin như vậy sao?

Thật ra Vương Nhất Bác cũng không nghĩ nhiều như vậy, chính là bởi vì trong nhà quá bừa bộn, Vương Nhất Bác xấu hổ để Tiểu Chiến đi vào...

Trên đường đi quán cafe, Vương Nhất Bác nhận được điện thoại của đạo diễn, đạo diễn nói với cậu ngày mai sẽ kí hợp đồng , không ngờ đạo diễn lại chọn cậu , Vương Nhất Bác vui vẻ vô cùng, ước mơ làm minh tinh của cậu sắp được thực hiện

Khi nào thì mình mới có thể nổi tiếng như Tiêu Chiến? Vương Nhất Bác vụng trộm nhìn về phía Tiêu Chiến đang lái xe

Phát hiện Vương Nhất Bác nhìn lén anh, Tiêu Chiến nhìn Vương Nhất Bác nở một nụ cười . Vương Nhất Bác cúi đầu xuống, cậu cảm giác mặt của mình bỏng rát, đại khái cậu hiểu sao tên nhóc La Bạch kia thích Tiêu Chiến , cậu thật ra cũng có chút thích Tiêu Chiến

"Lần trước anh cùng em đăng kí kết hôn, mẹ anh vẫn chưa gặp em , lần này là muốn mang em về cho bà gặp một chút"

"Tốt, lúc nào đây?"

Tiêu Chiến không nghĩ tới Vương Nhất Bác vậy mà dễ dàng đáp ứng như vậy , anh cho rằng Vương Nhất Bác sẽ cự tuyệt anh, dù sao Vương Nhất Bác vẫn là muốn cùng anh ly hôn . Tiêu Chiến vốn còn nghĩ đến đủ loại cách từ mềm tới cứng chỉ là không ngờ Vương Nhất Bác lại dễ dàng đáp ứng

"Ngày mốt có được không?"

Tiêu Chiến hỏi Vương Nhất Bác

"Được , sáng mốt anh cứ qua nhà đón tôi"

Nhìn phản ứng của Tiêu Chiến , Vương Nhất Bác còn nghĩ đó là chuyện rắc rối gì, không ngờ tới sự tình chỉ có thế.

Lần kia Tiêu Chiến đã đến nhà câut , hiện tại đi nhà Tiêu Chiến cũng là bình thường, dù sao cũng không thể cho một mình Tiêu Chiến đối mặt với người trong nhà. Vương Nhất Bác đến bây giờ vẫn cho rằng Tiêu Chiến chính là bị ép hôn.

Vương Nhất Bác vốn cho là, ba mẹ Tiêu Chiến cũng ở tại cái thành phố này , đợi đến lúc Tiêu Chiến dẫn cậu đi sân bay, Vương Nhất Bác mới biết được ba mẹ Tiêu Chiến ở miền nam quê của anh .

Nhưng đã đáp ứng gặp người nhà anh , hiện tại hối hận cũng đã không kịp, Vương Nhất chỉ có thể kiên trì cùng Tiêu Chiến ngồi máy bay.

Đã đến nhà Tiêu Chiến , cái gì ở đây cũng đều rất tốt. Ba mẹ Tiêu và ba mẹ Vương vốn là chỗ quen biết, mẹ Tiêu sợ Vương Nhất Bác không thể ăn cay, còn làm vài món ở của miền Bắc.

Điều khó duy nhất ở đây chính là chuyện ngủ buổi tối .

Vương Nhất Bác cùng Tiêu Chiến đã đăng ký kết hôn rồi, để Tiêu Chiến ngủ ghế sô pha không tốt lắm. Để cho Tiêu Chiến ngủ dưới đất nhưng trên giường chỉ có một chiếc chăn bông nếu để anh ngủ dưới đất giữa mùa đông mà không có gì đắp cũng không được.

Không có biện pháp. Hai người đành phải ngủ trên giường của Tiêu Chiến lúc nhỏ.

Vương Nhất Bác đến vội vàng, cái gì cũng không có mang, mẹ Tiêu thấy thân hình Vương Nhất Bác cũng khá giống Tiêu Chiến liền lấy đồ ngủ của Tiêu Chiến cho cậu mặc.

Vương Nhất Bác sắp ngã quỵ, cậu mặc đồ ngủ của Tiêu Chiến, ngủ trên giường Tiêu Chiến, bên cạnh còn có một Tiêu Chiến.

Chết tiệc , Vương Nhất Bác vốn là một omega , ngửi thấy mùi Tiêu Chiến cậu liền thở gấp

Tiêu Chiến không nói cho cậu biết điều này trước khi đến đây a..., lừa dối! Vương Nhất Bác thở phì phì ngồi xuống, cầm cái áo lông ngăn giữa cậu và Tiêu Chiến , vốn chiếc giường đã rất chật chội giờ lại càng chật chội hơn.

Ba Tiêu ở phòng bên cạnh nói với mẹ Tiêu "Bọn trẻ ngủ trên cái giường đó có chút chật chội?"

"Chật chút mới tốt, chật chút chúng mới có thể tranh thủ thời gian ôm ôm."

Mẹ Tiêu dán lỗ tai vào tường nghe lén

"Sao không có động tĩnh gì hết vậy, chắc có vẻ là do đi đường xa mệt , ngày mai liền nghe tiếp ".

Vương Nhất Bác vốn có thói quen ngủ nướng, một giấc ngủ đến giữa buổi trưa mới tỉnh.

Đến lúc Vương Nhất Bác tỉnh dậy , chiếc áo lông ngăn giữa hai người đã bay xuống đất.

Vương Nhất Bác ôm lấy cả người Tiêu Chiến , chân gác trên người anh, áo ngủ Tiêu Chiến ướt một mảng có lẽ là do nước từ miệng Vương Nhất Bác chảy ra .

Vương Nhất Bác sợ hãi đứng lên rời khỏi người Tiêu Chiến, đem chăn quấn kín người.

"Anh làm cái gì?"

Vương Nhất Bác tức giận hỏi.

"Anh có thể làm cái gì?"

Tiêu Chiến bất lực.

"Em tối hôm qua ngủ rồi liền nằm trên người của anh. Anh bị em đè cả đêm không ngủ được. "

Vương Nhất Bác nghĩ nghĩ cũng đúng, dù sao cũng là mình nằm sấp trên người anh .

Tiêu Chiến cả đêm không ngủ là lời nói thật, nhưng là không phải do bị đè.

Mà do một Omega vừa thơm lại mềm nằm trên người mình, Tiêu Chiến chưa bao giờ phải chịu cái nóng đến thế này trong người.

Anh và Vương Nhất Bác đã kết hôn rồi tại sao không được làm những việc này?

Vương Nhất Bác từ trên giường nhảy đi xuống rửa mặt. Mẹ Tiêu đang trong phòng bếp làm cơm trưa.

Tại nhà người ta lại ngủ một giấc đến trưa Vương Nhất Bác có chút xấu hổ lại sợ mẹ Tiêu nói mình lười biếng.

Không nghĩ tới mẹ Tiêu cười tủm tỉm kéo Vương Nhất Bác vào phòng bếp, cho cậu nếm thử món thịt rán giòn mà mình vừa làm.

Sau buổi cơm trưa, mẹ Tiêu lấy ra một cái hồng bao , nói đó là quà cho Vương Nhất Bác lần đầu gặp mặt. Vương Nhất Bác không biết nên nhận hay không nên nhận, liền nhìn trộm Tiêu Chiến, Tiêu Chiến đem hồng bao từ tay mẹ Tiêu nhét vào tay Vương Nhất Bác .

"Mẹ anh cho em cứ lấy đi."

Thấy Vương Nhất Bác yên lặng, cũng không nói nhiều. Mẹ Tiêu lại thích Vương Nhất Bác, cầm tay cậu nói, qua vài ngày muốn đi nhà cậu đặt sính lễ, hai nhà định thời gian hôn lễ sớm chút.

Vương Nhất Bác lúng túng cười , nội tâm tính toán trở về liền cùng Tiêu Chiến ly hôn như thế sẽ không rắc rối trong việc trả lại của hồi môn .

Buổi tối, Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác vẫn như cũ nằm trên chiếc giường tuy nhiên không để áo lông chen vào giữa vì có để cũng bị Vương Nhất Bác đá mất.

"Lúc nào trở về ?"

Vương Nhất Bác hỏi Tiêu Chiến

"Trở về để tìm lý do ly hôn"

"Em muốn ly hôn với anh tới vậy sao?"

Tiêu Chiến có chút ủy khuất hỏi

"Đương nhiên, anh không muốn ly hôn sao?"

Chả lẽ Tiêu Chiến giả bộ lừa người nhà thành nghiện chăng

"Bằng không tôi nói tin tức tố tôi không bình thường không thể sinh con"

Vương Nhất Bác bắt đầu tìm lý do

"Vậy em vốn có thể sinh con sao?"

Tiêu Chiến ôm lấy Vương Nhất Bác vào lòng mình, để cậu dựa vào vai mình.

Anh có chỗ nào không tốt, tại sao Vương Nhất Bác luôn muốn ly hôn với anh ?

"Đừng chạm vào tôi!"

Vương Nhất Bác chật vật đứng dậy.

"Anh hỏi em, em có thể sinh con sao? Hả?"

Tiêu Chiến vòng tay ôm Vương Nhất Bác, ngăn không cho cậu đứng dậy.

"Sinh được hay không sinh được liên quan gì tới anh?"

Cậu trong vòng tay của Tiêu Chiến, đấm và đá vào anh một lúc.

Tiêu Chiến muốn trêu chọc cậu , liền đè Vương Nhất Bác xuống dưới thân anh.

"Chúng ta thử trước xem sao?"

Tiêu Chiến hôn lên vành tai của Vương Nhất Bác, làm động tác cởi nút cho cậu . Thân thể Vương Nhất Bác càng ngày càng nóng, hương vị sữa cũng trào ra. Nguy rồi, Vương Nhất Bác tính thầm trong lòng kỳ phát tình vốn là còn một tuần nữa, hẳn là bị Tiêu Chiến câu dẫn

"a a a, tránh xa tôi ra."

Vương nhất bác ở dưới người Tiêu Chiến bật khóc, cậu gần như mất đi lý trí vì kì phát tình

"Thuốc ức chế..."

"Cái này ..."

Tiêu Chiến là một alpha, sẽ không bao giờ chuẩn bị thuốc ức chế omega trong phòng.

"Vương Nhất Bác, ở nhà anh không có thuốc ức chế, anh giúp em tạm thời đánh dấu được không ?"

Tiêu Chiến ôm Vương Nhất Bác thương lượng .

Vương Nhất Bác không nghe thấy Tiêu Chiến nói gì, nhưng cảm thấy mình rất nóng, chỉ cần ở gần Tiêu Chiến thì cậu sẽ cảm thấy thoải mái hơn.

Cậu thút thít và cọ vào vòng tay của Tiêu Chiến . Anh kéo cổ áo ngủ của Vương Nhất Bác xuống rồi cắn một cái .

Mùi sữa nồng nặc lan ra trong miệng Tiêu Chiến , Tiêu Chiến có gắng cầm cự nên sau đó không làm gì nữa ,anh chỉ liếm sau gáy Vương Nhất Bác, giúp cậu mặc quần áo, và dỗ cậu ngủ.Với sự dỗ dành của Tiêu Chiến Vương Nhất Bác nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Sáng sớm hôm sau, Vương Nhất Bác sờ lên dấu răng trên cổ, liền nhảy lên người Tiêu Chiến đánh anh, Tiêu Chiến vội vàng ngăn cản Vương Nhất Bác

"Tối hôm qua ở nhà không có thuốc ức chế, anh chỉ có thể làm cái này, em cũng không muốn trong nhà anh phát tình a"

"Tôi phát tình là vì ai còn không phải anh câu dẫn tôi."

Tiêu Chiến không có cách nào phản bác liền quay qua dỗ dành Vương Nhất Bác

"Được rồi, thu dọn đồ đạc đi, hôm nay anh đưa em về. "

Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến nói rời đi mẹ Tiêu cũng không cản , bà phải dành thời gian cho cặp đôi trẻ ở bên nhau

Đêm qua, Mẹ Tiêu đã nghe thấy thanh âm phát ra từ phòng Tiêu Chiến và bà còn ngửi được mùi của Tiêu Chiến trên người Vương Nhất Bác

Sau khi tiễn Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác, mẹ Tiêu ngày nào ở nhà cũng mong sớm được ôm cháu trai .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro