11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




11.

Sau khi trở lại trụ sở, Lạc Văn Tuấn lấy lý do nghỉ ngơi để về phòng ngủ trước và liên tục tra cứu cùng một câu hỏi trên công cụ tìm kiếm, làm sao để một alpha có thể đánh dấu một alpha khác?

Kết quả thu được chỉ là như vậy, tóm lại là không cách nào để đánh dấu. Khó chịu thật...

Lạc Văn Tuấn lẩm bẩm một câu trong lòng, sau đó quẫn trí tắt màn hình điện thoại, nằm trên giường, nhìn ngọn đèn sợi đốt sáng rực trên trần nhà, chìm trong suy tư.

Đối mặt với đôi mắt cún con long lanh của Triệu Gia Hào, cậu thực sự không thể nói lời nào cự tuyệt, Triệu Gia Hào chỉ muốn làm alpha của cậu, vậy cậu cũng có sao đâu.

Không, chờ một chút, Triệu Gia Hào muốn trở thành alpha của cậu? Trong nháy mắt, Lạc Văn Tuấn kinh ngạc từ trên giường ngồi bật dậy, không thể tin được kèm theo một tia vui sướng thầm kín dâng lên trong lòng. Cậu vừa rồi chỉ là phiến diện, quá bận suy nghĩ đến tính khả thi của câu nói này, lại quên suy nghĩ về ý sâu xa hơn của nó.

Triệu Gia Hào muốn trở thành alpha của cậu ấy, và nếu một alpha nói điều này với một "omega", điều đó có nghĩa là ... một câu trả lời đã sẵn sàng được đưa ra, nhưng Lạc Văn Tuấn không dám nghĩ nữa, trái tim cậu đập dữ dội, lồng ngực run rẩy đau nhói, kèm theo những tiếng ù tai, nhiệt độ cơ thể tăng cao, cậu lao nhanh vào phòng tắm, cẩn thận lấy thuốc ức chế ra đâm vào tay mình, sau đó vặn vòi sen, dội nước lạnh thật kỹ.

Đúng là chuyện tốt, nếu như cậu nghĩ ra sớm hơn, cái này thiếu chút nữa là đẩy cậu vào thời kỳ dịch cảm, nếu như Triệu Gia Hào phát hiện ra cậu như này, cậu chắc chắn sẽ không sống yên nổi đâu.

Cậu tự giễu thầm, nhưng trên khuôn mặt lại không nhịn được mà nở nụ cười, thiếu niên cũng không có ý biểu đạt suy nghĩ trong lòng, lúc này cậu đang rất nóng lòng muốn biết đáp án. Sau khi sự bồn chồn trong lòng bị áp chế hoàn toàn, cậu tùy tiện thay quần áo, đi chân trần trực tiếp chạy đến phòng huấn luyện.

Khi Triệu Gia Hào nhìn thấy Lạc Văn Tuấn chạy vào phòng huấn luyện với đôi chân trần cùng quả đầu ướt sũng, anh bất giác cau mày và phàn nàn trong lòng, đứa trẻ này thực sự không quan tâm đến cơ thể mình chút nào. Vừa định đứng dậy lấy khăn tắm cho cậu, anh đã bị tiểu hỗ trợ túm lấy cánh tay, vừa quay đầu lại liền phát hiện ánh mắt cậu tràn đầy nóng bỏng.

"Cựu Mộng, lời vừa nói anh tính sao?"

Triệu Gia Hào bối rối trước câu hỏi không rõ ràng của cậu, đôi mắt tròn xoe mở to đầy nghi hoặc.

Lạc Văn Tuấn thấy vậy, lập tức lo lắng nhắc nhở: "Anh nói muốn làm alpha của em ấy, ý anh giờ tính sao?"

Không có gì ngạc nhiên, ngay khi câu nói vừa kết thúc, phòng huấn luyện im bặt, ba cặp mắt nhìn về phía họ, Bành Lập Huân kinh ngạc đến mức ping liên tục, phớt lờ những dấu hỏi ghim điên cuồng trên màn hình. Đồng đội vội tháo tai nghe ra, sợ bỏ sót chi tiết nào đó hay ho.

Triệu Gia Hào theo bản năng nghĩ ngay đến biểu cảm trên khuôn mặt của những người đồng đội đang ăn dưa ủa mình. Nhưng hỗ trợ của anh hoàn toàn không nhận ra tình hình hiện tại của họ, vẫn không ngừng đối đầu với anh, nếu anh không đưa ra câu trả lời, có thể sẽ vĩnh viễn giữ anh như vậy.

"Ồ, tất nhiên là được,vẫn còn tính được, Owen, tại sao chúng ta không lên lầu và nói về nó nhỉ?"

Lạc Văn Tuấn lập tức mỉm cười và ngoan ngoãn nói: "Được, AD ca ca."

Sau đó, cậu để Triệu Gia Hào, người đang ngại đến đỏ bừng cả tai, kéo cậu lên lầu, phớt lờ tiếng hét của Bành Lập Huân,

"Không, đừng đi, anh em không thể nghe hai người nói gì cả."

Thấy bộ đôi này không có dấu hiệu quay đầu lại, Bành Lập Huân nhìn đường giữa và trên của mình, những người cũng có vẻ mặt không hài lòng, và nói:

"Chúng ta đều hiểu đúng chứ?"

" Sao lại không?  Bọn họ nói ra lời này, chỉ có xác định là đường đường chính chính mà kết giao!"

Tăng Kỳ trả lời với đôi mắt mở to thao láo và hiếm khi anh ấy lại không cảm thấy buồn ngủ nữa.

Nhưng Trần Trạch Bân thì không nói lời nào, chỉ nhìn thẳng vào hướng của Bành Lập Huân với vẻ mặt âm trầm, như thể đang do dự có nên nói hay không.

"Trần Trạch Bân, nói gì đi!"

"Chuyện họ đúng là vậy thật, còn anh sẽ bị trừ điểm vì AFK."

"..."

Đột nhiên, tiếng hét của Bành Lập Huân vang vọng khắp trụ sở BLG.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#elk#onelk