Chương 1:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi uống cạn ly bia đầy, Byun Baekhyun chìm người trong chăn bông hình con vịt mềm mại, nằm xuống để nó quấn quanh cơ thể anh, thúc giục từng lỗ chân lông toát ra sự thoải mái.

"Tửu lượng của anh tệ thật đấy." Oh Sehun ở ngoài cửa, cười đùa với những người anh em khác về việc họ tìm kiếm Byun Baekhyun chỉ vì anh say sỉn với vẻ mặt cực kì bình thản.

Cậu thọc tay vào túi quần, kéo mép áo qua quần thể thao, quần của cậu thực sự chật đến nghẹt thở. Sau khi bị gián đoạn bởi một thực tập sinh cấp dưới đột ngột vào lao phòng tập hai giờ trước, cậu ấy đã chịu đựng tình trạng này cho đến tận bây giờ.

Có tiền thì nên xây phòng tập tại nhà riêng. Ngoài việc có thể tập bất cứ lúc nào, không cần chia sẻ với người khác, còn một lợi ích khác không thể không kể đến: có thể dạy Baekhyun nhảy một mình. Tất nhiên, nói rằng Oh Sehun xây phòng tập riêng chỉ để tập nhảy với anh trai của mình là quá đồi bại, nhưng lợi ích bổ sung này sẽ khiến cậu cảm thấy ngọt ngào hơn.

Buổi chiều, để tập lại vũ đạo của concert, mọi người cùng nhau tập trung dàn hàng theo video của biên đạo. Byun Baekhyun có trí nhớ tốt và học hỏi khá nhanh, sau khi nhớ được chuyển động và đường đi của mình, anh bắt đầu tự nghiên cứu chi tiết. Ban đầu Oh Sehun cũng rất nghiêm túc, chúi đầu vào chiếc áo hoodie của mình và luyện tập rất chăm chỉ, nhưng đột nhiên cậu lại bị mất tập trung bởi một tràng cười sảng khoái. Lại là Baekhyun đang làm mấy trò tấu hài, cố tình sử dụng nhạc của nhóm nữ nổi tiếng gần đây để phù hợp với các bước nhảy của họ, nằm trên mặt đất giả vờ rằng họ đang tạo ra một tư thế gợi cảm.

Sau đó Oh Sehun cũng bật cười, cậu kéo mũ xuống, lấy điện thoại ra, bước đến gần anh và giơ máy ảnh lên chụp ảnh. "A, Sehunie, muốn đến nhảy cùng sao?" Baekhyun lè lưỡi, phát ra âm thanh rất khó coi, và dùng ngón tay nắm lấy quần của Sehun. "Nào, đến đây!"

Oh Sehun đứng không vững, điện thoại trên tay cậu rơi xuống đất, cậu cười phá lên: "Thôi nào, anh! Đừng phiền."

Baekhyun nhảy lùi vào khoảng trống nơi cậu cầm điện thoại, và cậu đã quen với những việc này như thường lệ. Oh Sehun đã từ bỏ chạy trốn để thụ động chấp nhận mấy trò con bò vô vị này của anh, và bây giờ cậu có thể ngang nhiên chống lại anh trai của mình.

Hai người lăn vào góc phòng luyện tập trong hàng người đen kịt của đồng đội, hơi thở quấn vào nhau. Byun Baekhyun, người có hốc tai nhạy cảm đang co rút lại, Sehun cũng tránh xa điể mẫn cảm đó ra.

Đây là phần cuối của một buổi tập. Tuy nhiên, sau khi buổi tập kết thúc, Byun Baekhyun vẫn tiếp tục ca hát, đợi mọi người rời khỏi phòng tập rồi mới bước ra cửa mới đột ngột dừng lại.

"Sehun, nói lại cho anh hiểu về động tác trong phần B vừa rồi đi, anh sợ rằng anh có thể va vào em nếu anh không tập luyện tốt."

Đột nhiên Baekhyun nói rằng anh ấy muốn tập thêm, nhưng Sehun gật đầu, cũng vì cậu đã chẳng theo kịp những người khác nữa rồi.

Cậu bước đến gần Baekhyun. "Đoạn nào?" Byun Baekhyun và cậu đang đứng trước gương soi sàn.

Những điều vô nghĩa vừa rồi đã biến mất, như thể Baekhyun không hề nghe thấy những gì Oh Sehun vừa nói, anh đến gần Sehun thì thầm: "Sehun... bây giờ càng ngày càng đẹp trai hơn đấy."

Oh Sehun hỏi lại:" Gì cơ? "

"Nhìn như người lớn vậy."

"Em đã lớn rồi." Oh Sehun bước đến gần anh và nhìn xuống vai anh:" Anh ơi, em cao hơn anh đấy."

"Ừ, càng ngày càng nhiều ..." Byun Baekhyun đưa tay sờ lên bờ mông vểnh cùng vòng eo của Sehun rồi dùng một tay nắm lấy, "Thật là quyến rũ."

"Anh thì sao?"

"Anh vừa mới đọc thời gian biểu, giờ tiếp theo ở đây vẫn là của chúng ta."

Oh Sehun nhìn vào biểu hiện chân thành và cách cư xử của anh ấy, gần như bỏ qua sự thật rằng cậu đang bị cám dỗ. Anh trai của cậu cũng rất quyến rũ.

Cậu muốn nói điều này, nhưng trước khi cậu có thời gian để nói thì Baekhyun đã nới lỏng vạt hông của cậu, sau đó anh hôn vào cổ cậu và cắn vào nửa câu mà cậu định nói.

Môi của Sehun rất mềm, môi dưới căng mọng, khi hôn có cảm giác thật tuyệt vời. Byun Baekhyun giống như một đứa trẻ với chiếc kẹo yêu quý của mình, liên tục cắn vào môi Oh Sehun, kiễng chân lên và dồn sức nặng của mình lên người cậu.

"Sehun ..."

Anh cắn chặt môi Sehun, gọi tên cậu một cách mơ hồ và cọ xát lên xuống phần sưng tấy của anh.

Anh biết quá rõ, không chịu thua, Oh Sehun vươn tay qua eo Byun Baekhyun, gần như bế anh lên, đè lên gương rồi nhìn thẳng vào mắt anh.

"Anh muốn làm tình với em? Tại đây?"

Khuôn mặt trẻ thơ và phong thái luôn cư xử tốt khiến lời nói của cậu nghe không có vẻ gì là đe dọa, Baekhyun tự hỏi làm thế nào cậu ta lại dễ thương như vậy?

"Nếu không, anh có thể làm gì trong một giờ nữa?"

"Anh không muốn nhảy sao?"

"Nhảy lên người em à?"

"Ồ, không tồi." Oh Sehun nắm chặt cằm anh và hôn, không cho anh cơ hội thở thoải mái.

Vốn muốn dành lại một chút chủ động, nhưng Baekhyun hyung của cậu đã gấp gáp phát ra một tiếng nức nở không thể chịu nổi, anh chạm vào thắt lưng của cậu bằng lòng bàn tay mình, sau đó đi vào để nhào cái túi căng phồng giữa hai chân cậu.

Kích thước thứ đó khiến anh khó thở hơn. "Ha, Sehun, em nóng ruột quá"

"Bởi vì anh cực kì sexy" cậu đánh vào eo anh bằng lòng bàn tay xinh đẹp của mình.

"Em có muốn không?" Byun Baekhyun cảm thấy tim mình nghẹt thở một lúc. Trước khi anh có thể nói hết câu, Oh Sehun đã kéo quần dài của anh xuống một cách mạnh bạo, vặn người anh áp vào gương, vươn ngón tay về phía trước và nhào nặn nội tạng đang sưng tấy của anh trai mình.

Byun Baekhyun bị nhốt trong khoảng trống giữa vòng tay Sehun và hình ảnh phản chiếu của mình, hơi nóng truyền từ lòng bàn tay của Sehun đến toàn thân anh. Trán Baekhyun áp vào gương, anh thì thầm: "Sehun, nhanh lên."

Sau khi nhắc nhở, anh nắm lấy lòng bàn tay của Oh Sehun, siết chặt ngón tay cậu và rên rĩ,

"Sehun, Sehun ...."

"Hả? Chuyện gì vậy anh?" Oh Sehun nghe anh gọi tên mình, lồng ngực bỗng chốc ngứa ngáy không thôi. Thân dưới của Sehun áp vào mông Baekhyun, ngập ngừng cố gắng tiến vào trong, "Anh ơi, anh có thể cho em vào được không?"

Byun Baekhyun phớt lờ cậu, nắm lấy tay cậu để tăng tốc độ và xoay eo để tìm tư thế thoải mái hơn. Baekhyun đang dùng hành động để nói với anh ấy rằng cậu ấy có thể tiến xa hơn.

Những tiếng thở hổn hển đầy lỗ tai. Byun Baekhyun cúi đầu, nhắm mắt và sử dụng nội tạng của mình để cảm nhận dấu tay của Sehun. Lòng bàn tay của Sehun cũng rất mềm, nhưng các khớp lại rất dày, giống như đôi bàn tay được nâng niu của một hoàng tử nhỏ.

"Ừm ... Sehun ... muốn bắn." Oh Sehun cắn nhẹ vào mông và ấn chặt hai bàn tay. Nghe thấy tiếng thở hổn hển của Baekhyun khi lên đến đỉnh điểm, cậu mở miệng nở một nụ cười dễ chịu. Anh trai cậu thực sự rất hấp dẫn.

Baekhyun nhắm chặt mắt, bắn nhẹ nhàng, không quá mạnh, nhưng vẫn chảy vào những kẽ hở giữa các ngón tay, rồi chảy dọc nhịp nhàng theo bàn tay siết chặt của họ.

Bên dưới vẫn còn quá khô, và không có gì để bôi trơn. Oh Sehun giơ tay sáng hết đèn, ôm eo Baekhyun khiến anh đứng dậy, lột nội y, nhét nội tạng to lớn vào giữa hai chân anh, ra lệnh: "Anh, kẹp chân lại."

Baekhyun cười một cách mệt mỏi, "Anh Sehun của anh ơi, anh hết sức rồi."

"Thật không?" Trước khi trả lời, Oh Sehun đã giữ eo anh và bắt đầu chuyển động giữa hai chân, Byun Baekhyun bị cậu ta làm cho choáng váng.

Thực lực của Sehun rất mạnh, ánh đèn trong phòng tập chói mắt càng khiến anh không rõ. Tất cả những gì Baekhyun cảm nhận được là thứ mập mạp của Sehun thỉnh thoảng sẽ đi qua chân anh và đập vào cái túi trước mặt anh, khiến nó đau và nóng, bồn chồn hơn và khó chịu hơn trước.

Byun Baekhyun không thể đứng vững, chỉ có thể dựa vào động tác theo bản năng để kẹp hai chân, chống đỡ hai tay không đập vào gương.

"Sehun!"

Quá nhanh, anh muốn làm cho Sehun chậm lại.

"Anh ơi, Baekhyun," Chân Sehun nới lỏng, một tay giữ lấy cằm Baekhyun và hỏi anh: "Nhìn thấy không? Nếu không thấy thì hãy soi gương"

Baekhyun nhìn xuống, hoạ mi của Sehun xuất hiện nhịp nhàng giữa đôi chân trần của anh trong gương rồi biến mất. Nhịp tim của anh lại ngừng trệ, hơi thở mơ hồ đầy nước mắt, anh ngẩng đầu lên xoa má Oh Sehun, cầu xin cậu: "Sehun, về nhà thôi, được không?"

"Được rồi." Oh Sehun rất nhanh đã đồng ý, cúi đầu hôn anh một cái ngọt ngào, sau đó rụt cằm để anh nhìn vào gương, "Nhưng em phải làm sao bây giờ? Em cũng khó chịu."

Bakhyun nhìn thấy mình trong gương, khuôn mặt ửng hồng với mái tóc rối bù, khuôn mặt tươi tắn xinh đẹp, nhắm mắt lại, tìm một phương án thỏa hiệp khác: "Vậy thì dùng miệng, được không?"

Oh Sehun đương nhiên không có phản đối, buông tha cho người anh già cả đã bị ức hiếp mất đi lý trí, xoay người liền đè lại hôn anh, sau đó nhìn anh ngồi xổm xuống, ngón tay trắng nõn cầm lấy chú chim non đỏ tím của mình.

Baekhyun vô thức nuốt nước bọt, nâng đầu hoạ mi cậu lên hôn nhẹ, sau đó vươn đầu lưỡi ra, cuộn đầu côn thịt vào trong miệng, cẩn thận mút. Phản ứng của Oh Sehun rất thành thật, và rất nhanh sau đó, trong khoang miệng của Baekhyun tràn đầy mùi tanh vị mặn. Byun Baekhyun vừa mở miệng đã muốn nuốt vào sâu hơn một chút, lúc này xuất hiện một ít thực tập sinh cấp dưới, ở ngoài cửa lớn tiếng lễ phép hỏi: "Tiền bối? Buổi tập của các anh đã kết thúc đúng không ạ? Các anh có thể cho chúng em mượn một chỗ được không?"

Thế quái nào mà ngay giờ này? Nhưng có người đang ở ngoài, có thể vào bất cứ lúc nào, chuyện trong này không thể tiếp tục. Hai người dọn dẹp đơn giản rồi đến quán ăn nhỏ đối diện công ty gặp các thành viên đã bắt đầu bữa tối.

Cả hai đều trông rất buồn chán, khiến những người khác không thể giải thích được, họ gần như nghĩ rằng hai người đã cãi nhau trong lúc tập nhảy.

Sau nửa ly rượu, Byun Baekhyun ngẩn người dựa vào người Oh Sehun. Cậu hào phóng cho anh một nửa bờ vai rồi tiếp tục trò chuyện với các anh về lịch trình và những câu chuyện thường nhật khác.

Ví dụ, thực tập sinh vừa rồi nghe Junmyeon nói phòng tập trống rồi mới hỏi mượn rồi rối rít cảm ơn. Một ví dụ khác là ai đó nói về tương lai và tình yêu. Trong vòng tròn tập thể này nhiều năm, có lẽ không ai nghĩ rằng tình yêu lại có giá trị. Tình bạn có kéo dài hay không lại là chuyện khác. Tận mắt chứng kiến nhiều trường hợp ngoại tình liên miên, sao phải đắn đo lựa chọn loại tình cảm nào để duy trì nữa?

Lần đầu tiên cậu lau súng với Byun Baekhyun là gần 4 năm trước. Điều khác biệt là lúc đó họ đều thật thà, họ đến với nhau bằng cảm giác cô đơn không nơi nào trút bỏ, và đôi khi là sự thích thú, không gắn bó lâu dài và không có bất kỳ lời yêu thương chân thành nào. Tuy nhiên, nếu một bên không thích công khai, sự tự chủ của bên kia sẽ dễ dàng sụp đổ. Baekhyun luôn ngập ngừng hôn lên má cậu, và sau đó cậu sẽ lăn lộn với anh mà không từ chối. Nó không thường xuyên lắm, nhưng trong cuộc chơi nào cũng có chút xung đột, và vòng tròn với Baekhyun là một nửa trò chơi, vì vậy Sehun đương nhiên không yêu cầu anh ấy chơi hết mình.

Vậy nếu gặp anh ấy trong một chuyến du lịch, cậu có đồng ý không? Hãy đưa anh ấy đi dạo và nhìn anh, hôn anh và làm tình khi yêu. Cậu biết rằng Baekhyun sẽ ồn ào hơn ở những nơi có nhiều người, và khi ở một mình, anh thường im lặng như một đứa trẻ vụng về không biết hạnh phúc là gì. Sự tương phản lớn đến mức nhìn không giống một người. Vậy cậu có thể ở bên anh ấy mãi mãi không? Cuộc đời của họ sẽ đi về đâu trước ngã ba đường?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro