0 - 1 - 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

00

Mùa đông là mùa gieo vào lòng người những cảm xúc vấn vương.

01 - Kem

Park Dohyeon đã tỏ rõ niềm ham thích của cậu với mấy cây kem không chỉ một lần.

Cứ lúc nào Jeong Jihoon chuẩn bị đi cùng Son Siwoo hoặc thầy Kim ra cửa hàng tiện lợi, là cậu phải phân tán sự chú ý khỏi trận game đang chơi, ngả người ra sau trên chiếc ghế gaming, cao giọng gọi em, “Jihoon à-”

Bóng dáng cao gầy của em đường giữa đã bước ra tới cửa, chẳng dừng lại nhịp nào mà chỉ gọi với vào trong, “Em biết rồi.”

“Của anh một cây kem sữa.”

Thói quen này đã biến kem, cửa hàng tiện lợi và Jeong Jihoon trở thành ba từ vựng có liên quan mật thiết. Khi một trong số chúng được nhắc tới, trí não cũng dễ bị kích thích để tự động nhớ đến hai điều còn lại.

Mùa xuân đầu tiên sau khi Jeong Jihoon rời khỏi Griffin, một tối nọ, người đi đường giữa mới của đội tuyển khi ấy mặc áo khoác lên và chuẩn bị ra ngoài đi kiếm đồ ăn vặt. Anh chủ động hỏi xạ thủ của mình, “Dohyeon muốn anh mua gì về không, kem nhé?”

“À, không cần đâu ạ, bây giờ em cũng không muốn ăn gì.”

Chỉ là mối quan hệ chưa gần gũi đến mức đủ để gây phiền hà cho người khác, Park Dohyeon lịch sự mỉm cười, tìm lấy đại một cái cớ để từ chối.

Cũng bởi vậy, cho đến khi tiền tố Griffin trước cái tên Viper trở thành thì quá khứ, cậu chưa bao giờ đóng góp thêm một xu nào cho hoạt động kinh doanh kem sữa ở cửa hàng tiện lợi đối diện.

02 - Tủ lạnh

Căn cứ DRX cách cửa hàng tiện lợi khá xa. Đây là phát hiện đầu tiên của Jeong Jihoon khi chuyển đến gaming house mới.

Phát hiện thứ hai tới ngay sau đó, là xạ thủ hiện tại không thích ăn kem.

Để so sánh với căn cứ cũ của Griffin, nơi họ đã trải qua những ngày tháng không tài trợ và luyện tập trong một không gian chẳng khác gì cái kho, gaming house DRX rõ ràng là sang trọng hơn nhiều. Phòng tập thậm chí có một cái tủ mát riêng, nhằm đảm bảo nhu cầu ăn uống của tuyển thủ. Jeong Jihoon tìm kiếm rất lâu, vẫn không thấy vị sữa trong đống kem để sẵn, ngay khi em chuẩn bị bỏ cuộc thì Kim Hyukkyu đi ngang qua với cốc nước nóng trên tay và buông ra câu bông đùa nhẹ nhàng.

“Thích ăn kem thế cơ à, quả nhiên là mấy đứa trẻ con.”

Gì chứ, đâu phải chỉ trẻ con mới thích ăn kem.
Dohyeon hyung cũng thích mà.

Em hờn dỗi rút đại một cây kem vị nho, xé giấy bọc và giận dữ cắn một miếng, để rồi ngay giây sau khóc không ra tiếng bởi cảm giác lạnh lẽo tê dại tràn khắp khoang miệng lẫn da đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro