Bad vibrations

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hyunjung đang làm tóc và trang điểm thì cô lại có cảm giác gì đó khá lạ.

Khi chuyên gia trang điểm đang đánh son cho cô với màu đỏ thẫm, mặt trước của chiếc quần đùi cô đang mặc khẽ rung lên, giống như cô để điện thoại trong túi quần và nó áp sát vào đùi cô, thật buồn cười. Hyunjung nhấc người lên một chút để cố gắng làm cái cảm giác đó biến mất, và nó làm cho chuyên gia trang điểm thấy hơi phiền.

"Em xin lỗi, unnie," Hyunjung nói lời xin lỗi. Điện thoại của cô lại kêu và Hyunjung lại nhúc nhích, môi cô nhếch lên đầy khó chịu. Nó gần như thể điện thoại đang cọ sát vào chỗ đó của cô.

Có gì đó thu hút sự chú ý của cô ấy, khóe mắt cô như sáng lên; Đèn flash trên màn hình điện thoại của cô sáng lên với một dòng tin nhắn. Đó là Soobin, hỏi rằng cô có muốn ăn bánh mì mà cô ấy mang theo không. Hyunjung cau mày. Màn hình điện thoại của cô dần mờ đi, ánh sáng kia nhấp nháy vô hại.

Nếu điện thoại của cô đang nằm trên mặt bàn của phòng thay đồ, vậy thì cái gì đang rung lên ở ngay đó — Lại thêm một tiếng rung khác, lần này nó đột ngột và liên tục, ngay nơi nhạy cảm nhất của cô. Hyunjung ngồi co quắp lại, tay nắm chặt cạnh bàn, hai đùi ép vào nhau theo phản xạ.

"Có chuyện gì sao?" Thợ trang điểm bối rối hỏi, cây cọ mascara trên tay cô ấy lướt trên hàng mi của Hyunjung. 

"Không có gì ạ," Hyunjung nghiến chặt răng nói. "Bụng em... đau quá."

Thợ trang điểm trông vẫn còn bối rối, nhưng vẫn gật đầu và tiếp tục quét cọ trên hàng mi của cô. Hyunjung căng thẳng chờ đợi, nhưng không có gì khác đến. Cô ngồi ngay ngắn lại trên ghế, và thở phào nhẹ nhõm.

Ngay khi cô nghĩ rằng mình đã thoát khỏi rắc rối rồi, thì tiếng rung trong quần lót của cô lại bắt đầu một lần nữa, tiếp đến là ba nhịp rung dữ dội, mạnh mẽ, trực tiếp trên vùng nhạy cảm của cô. Hyunjung lầm bầm chửi thề, cố kìm nén lại tiếng rên rỉ, các khớp ngón tay gần như trắng bệch nắm lại trên mặt bàn.

"Em chắc là em ổn chứ?" Thợ trang điểm nhấn mạnh lần nữa.

Ngồi ở ghế bên cạnh cô, Yeoreum nhìn sang, và nhíu mày lo lắng.

Tiếng máy rung tăng thêm một bậc, và móng tay Hyunjung bấu chặt vào lòng bàn tay. "Chị... ah... ổn mà," Cô thở hắt. "Chị đau... bụng thôi."

"Lát nữa lên sân khấu được không đó, unnie?" Yeoreum hỏi.

"Chị ổn mà," Cô lặp lại.

"Chị chắc không? Mặt chị trông có vẻ rất đỏ," Yeoreum để ý đến điều đó. 

Yeoreum, người luôn luôn ngọt ngào và chu đáo, nhưng hiện tại Hyunjung không thấy cảm động chút nào. "Chị sẽ ổn thôi," Cô nói lại lần nữa, giọng run run.

Cô liếc nhìn ảnh phản chiếu của mình trong gương. Yeoreum nói đúng — Má của cô hơi ửng hồng, và cô có thể nhận thấy hơi nóng bắt đầu lan đến cổ. Ngoài ra cô cũng có thể nhìn thấy những thứ khác trong gương.

Kim Jiyeon đang cuộn mình trên chiếc ghế dài trong phòng thay đồ phía sau họ, nhìn em ấy có vẻ thích thú vô cùng, một nụ cười thoáng qua khóe môi. Một tấm chăn được đắp trên đùi em ấy, và một tay em thì đang nép sâu vào nếp gấp của nó. Hyunjung nheo mắt.

Cánh tay Jiyeon di chuyển rất nhẹ bên dưới tấm chăn, và tiếng rung chạm vào vùng kín của cô ngày càng mạnh. Hơi thở của Hyunjung dồn dập trong cổ họng, vết ửng hồng trên má cô tối sầm lại. Cô có thể cảm nhận được ánh mắt của Yeoreum đang nhìn mình, và cô phải đấu tranh để duy trì sự bình tĩnh của mình. Nếu lúc này, cô cắn đôi môi mới được son, cô biết chuyên gia trang điểm sẽ sửa lại giúp cô, vì vậy thay vào đó, cô cố gắng nghiến chặt hàm răng với đầu lưỡi, căng cứng hàm và cố giữ im lặng.

Trong gương, cô có thể nhìn thấy nụ cười của Jiyeon đang cười một cách khoái chí. Hyunjung trừng mắt nhìn em ấy, vẻ mặt cố đe dọa hết mức trong khi nơi đó của cô nhói lên bên trong quần lót và chân cô thì run rẩy. Dừng lại đi, cô mấp máy môi.

Jiyeon nghiêng đầu, máy rung đập vào bên trong cô một cách mãnh liệt. Hyunjung gần như nhìn thấy cả các vì sao trên trời. Dừng lại cái gì?

Cô cần phải kiềm nén để cơ thể không vặn vẹo theo phản xạ. Vì cô sẽ không để Kim Jiyeon thỏa mãn như em ấy muốn.

"Em xong rồi đấy," Thợ trang điểm thông báo, đặt cọ và bảng màu của cô ấy xuống. 

"Cảm... Cảm ơn chị," Hyunjung cố gắng nói dù nhịp thở khá mệt nhọc. Chuyên gia trang điểm nhìn cô với sự quan tâm, vỗ nhẹ vào đầu cô và bảo cô hãy thư giãn trước khi biểu diễn, rồi mới chuyển sang trang điểm cho Yeoreum.

"Nhắm mắt lại nào," Hyunjung nghe thấy tiếng cô ấy nói, tiếp theo là tiếng bấm mở nắp bút kẻ mắt, và Yeoreum rời ánh mắt lo lắng khỏi người Hyunjung để ngoan ngoãn làm theo như vậy.

Hyunjung thở phào, có chút cảm giác nhẹ nhõm. Không còn ai chú ý đến cô nữa, ngoại trừ đôi mắt xinh đẹp, nóng rực đến mức có thể thiêu đốt cô ở phía sau.

Một cách kín đáo, Hyunjung nghiêng hông về phía sau, nhích dần ra sau ghế để cố gắng giảm bớt sự cọ xát giữa cô và máy rung. Nhưng cô cảm thấy hối hận ngay lập tức vì hành động đó thật sai lầm. Cô ướt đến nỗi chuyển động đó làm cho đũng quần lót ướt sũng của cô bị kéo theo mép khe rãnh ửng đỏ của mình, sự cọ xát đó càng khiến cô thấy kích thích hơn. Lớp vải ẩm ướt dính chặt lấy những phần thịt nhạy cảm, máy rung càng mạnh bạo hơn vào vùng nhạy cảm quá mức của cô. Cô cố gắng bóp nghẹt tiếng rên rỉ để không ai nghe thấy. Mồ hôi bắt đầu lấm tấm trên chân tóc, nhịp thở gấp gáp ngắt quãng, rất khớp với nhịp rung sâu bên trong quần lót. Hyunjung biết cô đang ở rất gần sự nguy hiểm, và từ ánh mắt của Jiyeon, em ấy cũng biết rõ điều đó.

Tiếng rung chấm dứt hoàn toàn.

Hyunjung nghiến răng. Cô nhìn vào gương, nhìn vào Jiyeon, người đang cười tươi đáp lại cô.

Kim Jiyeon, cô mấp máy miệng.

Jiyeon mở to mắt; như bức tranh của sự ngây thơ vô tội. Chị đã bảo em dừng lại mà, unnie, em ấy khẽ đáp lại.

Nơi đó của cô lại nhói lên, cảm giác khá đau đớn khi bị lớp vải thô ráp chạm vào. Đám mây mù khơi dậy trong tâm trí cô đã làm mờ đi các giác quan của cô. Cô hầu như không thể suy nghĩ sáng suốt được nữa. Cô bắt chéo chân của mình, bực bội vì loại cọ xát đó.

"Unnie!" Một bàn tay vỗ vào vai Hyunjung, gần như khiến cô rợn cả người. Cô hơi rít lên trong hơi thở vì lúc chuyển động máy rung lại chạm vào vết sưng nhỏ ở nơi ẩm ướt đó lần nữa, tay cô vịn chặt tay ghế đến mức cô chắc rằng móng tay của cô sẽ để lại dấu ấn vĩnh viễn trên da.

Đó là Dayoung. "Cảm ơn vì đã làm ấm chiếc ghế, nhưng chị thực sự nên để người khác làm tóc và trang điểm nữa, chị biết chứ?" Cô em út nói đùa.

"Đúng vậy," Hyunjung lo lắng. "Chị... Chị sẽ đi." Một cách thận trọng, cô nhấc mình ra khỏi chỗ ngồi với đôi chân run rẩy.

Máy rung lại được bật lên một lần nữa, đây là mức độ mạnh nhất mà cô từng cảm nhận được. Hyunjung ngã ngồi lại trên ghế của mình, và môi cô bỗng phát ra một tiếng rên khe khẽ.

Dayoung chớp mắt nhìn cô, và Yeoreum mở to mắt. "Chị có ổn không?" Họ nói cùng một lúc.

"Không sao," Hyunjung nói, hơi thở dốc. Tai cô nóng bừng, má đỏ ửng; Cô chắc chắn rằng bản thân đã quá rõ ràng, cô chắc chắn rằng mọi người hẳn đã hiểu chuyện gì đang xảy ra với cô. Nhưng Dayoung và Yeoreum chỉ đang quan sát cô ấy với ánh mắt quan tâm và lo lắng. "Chỉ là... Chị bị đau bụng thôi."

May mắn là, tiếng máy rung ngừng lại. Hyunjung dựa vào ghế một cách nhẹ nhõm.

"Ra nằm trên ghế đi, unnie," Yeoreum nói với cô. "Jiyeon unnie sẽ chăm sóc cho chị."

"Chị biết là em ấy sẽ làm vậy," Hyunjung lầm bầm, và cố thoát ra khỏi chiếc ghế trước khi tiếng rung có thể bắt đầu trở lại hoặc trước khi mọi người có thể hỏi cô có ý gì.

Jiyeon nhìn cô đến gần với đôi chân không vững, mỉm cười một cách ranh mãnh. Khi Hyunjung đi được nửa đường, máy rung lại hoạt động lần nữa trong quần lót cô. Nó yếu hơn, tắt tiếng, nhưng vẫn đủ để khiến cô sải bước và vấp ngã.

"Em," Hyunjung cáu kỉnh khi cô đến chỗ Jiyeon.

"Vâng, unnie?" Jiyeon nghiêng đầu, nói một cách ngây thơ. "Có chuyện gì ạ?"

Hyunjung luồn ngón tay dọc theo cổ tay gầy guộc của Jiyeon, nắm lấy bàn tay em ấy đang giấu trong chăn, nhưng nó trống rỗng. Cô thọc tay vào nếp gấp của tấm chăn, vỗ xuống, động tác nhuốm màu tuyệt vọng.

"Nó ở đâu," Cô hỏi.

"Cái gì ở đâu cơ?" Jiyeon nói. Hyunjung gằn giọng.

"Em biết chị đang nói về cái gì mà."

Jiyeon rũ mi nhìn cô. "Em e là không."

Máy rung vẫn rung bên trong cô, yếu ớt nhưng liên tục. Hyunjung lại co giật, chân cô run lên, theo bản năng cô đưa tay lên ôm lấy vai Jiyeon. Jiyeon chỉ nhìn cô với vẻ thích thú.

"Chị có sao không, unnie?" Em ấy hỏi. "Chị có vẻ hơi..." Jiyeon nghiêng người về phía trước, hơi thở phả vào tai Hyunjung, đôi môi như lướt qua làn da ở đó, "... căng thẳng."

Hyunjung dường như chịu đựng đủ rồi. "Đi với chị. Chị cần nói chuyện với em."

Jiyeon lùi lại, nhìn cô và giả vờ như không biết gì. "Nhưng chúng ta đang nói chuyện mà."

Hyunjung phớt lờ. "Đi với chị," Cô ra lệnh, tay buông xuống khỏi vai Jiyeon. Cô cố gắng tránh xa hết mức có thể trong khi tiếng rung đau đớn khó chịu trong quần lót vẫn tiếp tục, và dừng lại để nói khẽ với Yeoreum, "Nếu Jiyeon không theo chị vào phòng tắm trong năm phút tới, em hãy nhắc nhở em ấy. Vì em ấy có thuốc trị đau dạ dày của chị. "

Cô không nghĩ Jiyeon thực sự sẽ tàn nhẫn đến mức để cô phải chịu đựng trong phòng tắm một mình, nhưng bình thường thì Kim Jiyeon rất thích bày trò tinh quái, nên cả cô cũng không thể chắc chắn được.

"Em đang làm mất thời gian đấy," Hyunjung nói khi Jiyeon đi vào phòng tắm. Cô đưa tay ra sau lưng Jiyeon để khóa cửa. Đôi mắt của Jiyeon dõi theo từng chuyển động ấy, ánh mắt hiện lên vẻ xấu xa.

"Yeoreum nói rằng chị cần thuốc trị đau dạ dày," Jiyeon nói, mắt em nhìn theo đường nét cơ thể Hyunjung, chậm rãi và có suy tính.

Jiyeon bước lại gần, lướt nhẹ những ngón tay xuống cơ thể Hyunjung, móng tay em ấy thoáng chốc chạm vào cúc áo và trang phục trên sân khấu của cô.

"Nhưng có vẻ như dạ dày của chị không phải là vấn đề, unnie," Em ấy nói, đầu ngón tay chạm vào bụng của cô. Hyunjung cảm thấy cơ bụng của cô siết chặt theo phản xạ để đáp lại, và Jiyeon cắn môi, nụ cười càng nở rộ. Ngón tay em ấy hạ xuống, đặt lên hông Hyunjung. "Vậy vấn đề là gì nhỉ?"

Hyunjung tiến lên ba bước, đặt một tay lên bức tường lát gạch mát lạnh của phòng tắm, giữ Jiyeon ở giữa cơ thể cô. Jiyeon chỉ nhếch môi với cô, không hề tỏ ra bối rối. Họ gần đến mức hơi thở của Jiyeon nhẹ nhàng phả vào môi cô, hơi nóng tỏa ra từ cơ thể em ấy như đốt cháy cả chiếc áo khoác mỏng của Hyunjung. Hyunjung gần như rùng mình, trước cả khi cô định chạm vào em. 

"Hoặc là em giải quyết những gì em bày ra hoặc đưa cái điều khiển cho chị," Hyunjung nói với em ấy.

"Cái điều khiển nào?" Jiyeon nói với vẻ mặt ngây thơ.

Hyunjung lại rên rỉ khó chịu. Jiyeon có vẻ thích thú với âm thanh đó, vì đồng tử em ấy giãn ra và đưa chiếc lưỡi tinh nghịch ra liếm ướt môi mình.

Cô nắm lấy hai tay Jiyeon, nhưng thấy chúng trống rỗng. "Đừng nói với chị là em đã để nó trong phòng thay đồ," Cô cảnh cáo.

Jiyeon cười toe toét, lộ ra hàm răng trắng đều. "Em không có. Em có mang theo. Nhưng," Em ấy ngã về phía trước, và Hyunjung gần như loạng choạng lùi lại, vì mất cảnh giác, "Chị sẽ phải tự tìm nó trước, unnie."

Hyunjung nhìn em ấy từ trên xuống dưới. Em ấy không có túi bên mình, và trong tay thì không có gì, điều đó có nghĩa là —

"Ôi, chúa ơi," Cô càu nhàu. Máy rung vẫn còn tiếp tục cùng với sự kích thích của cô. "Em đang đùa chị à."

Jiyeon chỉ ngây thơ chớp mắt nhìn cô.

Hyunjung thử mò vào túi áo của em ấy trước. Rõ ràng là nơi mà điều khiển từ xa nên ở đó, và cũng là nơi an toàn nhất, tất nhiên là vậy nhưng cô vẫn không tìm thấy nó. Tay cô đưa lên vòng eo nhỏ của Jiyeon, hy vọng sẽ thấy nó được nhét vào cạp váy của em ấy. Jiyeon thậm chí còn bước đến gần hơn khi những ngón tay của cô luồn qua cạp váy, và em tận hưởng cảm giác tay cô sờ soạn xung quanh eo mình.

"Tay của chị thoải mái lắm, unnie," Jiyeon thều thào, cố ý dựa vào người cô để ngực mình ép chặt vào Hyunjung như trêu đùa người khác. "Em đã muốn chúng chạm vào người em khi em thức dậy vào sáng nay."

"Chúng ta đã thức dậy trên cùng một chiếc giường đấy."

"Thì sao chứ?" Jiyeon lùi lại để nhìn cô, đôi môi nhỏ đỏ mọng bĩu môi tỏ vẻ không vui. "Chúng ta phải đến đây từ sớm."

"Em thật sự là kẻ tham lam vô độ."

"Cũng không phải là lỗi của em vì chị quá quyến rũ như vậy." Jiyeon thở vào tai cô, đưa đầu lưỡi nhấn vào nơi đó. Hyunjung cảm thấy chiếc lưỡi ẩm ướt đang khắc họa theo từng đường nét trên tai của mình, và cô nghiến răng, tiếng rung bên trong cô lúc này gần như không thể chịu đựng nổi. Cô mất bình tĩnh trong giây lát, tay tuột khỏi cạp váy của Jiyeon, hạ xuống cặp mông đẫy đà của em ấy.

Jiyeon thì thầm vào tai cô, còn Hyunjung thì cố gắng nuốt nước bọt. Cô vuốt ve mông Jiyeon, cảm thấy rất khó để nghĩ rõ ràng.

Không có điều khiển từ xa.

Tay Hyunjung luồn xuống dưới chiếc váy bó sát của Jiyeon, kéo vạt áo ra khỏi đùi em, và luồn tay cô vào trong. Cô chỉ do dự một giây trước khi ấn tay vào đũng quần lót của Jiyeon, sờ nắn phần da thịt của nơi nhạy cảm kia.

Không có điều khiển từ xa, nhưng — 

"Em ướt sũng rồi này," Hyunjung nói, bằng chất giọng quyến rũ. Cô lại di chuyển những ngón tay của mình dọc theo đũng quần lót ướt đẫm của Jiyeon, và vẻ tự mãn lấp ló trên khuôn mặt Jiyeon đủ lâu để bây giờ em ấy đang thở dốc và thút thít một tiếng "unnie", ép chặt tay Hyunjung. Hyunjung để em ấy ép chặt tay mình trong vài giây, nhìn em ấy, đôi mắt cô tối dần.

Mặt trước của chiếc quần lót cô kêu vang một cách quyết liệt, phá tan làn khói mơ hồ trước mắt cô, và Hyunjung nhớ lại lý do tại sao họ ở đây, lý do cho trạng thái khó chịu hiện tại của mình. Cô rút ngón tay ra khỏi quần lót của Jiyeon, giơ ngón tay lên, nhìn chất nhầy ẩm ướt lấp lánh trên ngón tay mình.

Hyunjung xem xét các ngón tay của cô một lúc, sau đó tách chúng ra. Jiyeon ướt đến nỗi khi ngón tay cô tách ra, những chất nhầy nhụa đó vẫn dính vào da cô, nối các ngón tay cô lại.

"Em không thể kìm lòng được, khi nhìn chị cố ngừng uốn éo trước mặt mọi người trong phòng thay đồ. Chị thật hấp dẫn," Jiyeon nói lại, với giọng trầm và thở dốc. "Em gần như ước rằng em sẽ làm cho chị ra, trước mặt tất cả mọi người."

Hyunjung phớt lờ em ấy. Cô đưa ngón tay lên môi Jiyeon. "Mở ra," Cô nói rất nhẹ nhàng.

Môi Jiyeon hé mở, để chúng vào khoang miệng nóng ẩm của mình, tự mình liếm chất nhớp nháp đó khỏi những ngón tay của Hyunjung. Hyunjung lại cảm thấy vùng nhạy cảm của mình gần như đau nhói dưới đũng quần lót một lần nữa.

Cô trượt những ngón tay của mình khỏi miệng Jiyeon và lướt chúng xuống phía trước chiếc áo mỏng của em ấy, dừng lại trên bộ ngực của em — Phải rồi. Hyunjung đảo mắt trước biểu cảm tự mãn lại hiện trên khuôn mặt Jiyeon, và đưa tay xuống phía trước áo ngực, giữa bộ ngực mềm mại, đầy đặn, cô tìm thấy chiếc điều khiển được nhét vào giữa ngực trái của Jiyeon và áo ngực của em ấy.

"Chị tìm thấy nó rồi." Jiyeon ngước nhìn cô. Hyunjung có thể cảm nhận được sự phập phồng của lồng ngực trong lòng bàn tay, và nó nặng hơn bình thường một chút.

Cô véo mạnh đầu ngực của Jiyeon. Trả lại những gì cô đã phải chịu đựng. Jiyeon, em ấy thật hư hỏng, chỉ biết kêu lên và áp ngực mình vào tay Hyunjung. Hyunjung xoa ngón tay cái qua lại trên đầu ngực một cách chậm rãi, mắt Jiyeon nhắm nghiền lại khi cô mân mê nó. Sau đó, cô véo nó một lần nữa, day day se mạnh và xoắn các ngón tay kéo nó ra, nhìn tấm lưng mảnh mai của Jiyeon cong lên theo từng chuyển động.

"Unnie," Jiyeon rên rỉ, và Hyunjung buông đầu ngực của em ấy ra, ngón tay kẹp chiếc điều khiển và móc nó ra khỏi áo ngực. Jiyeon cố gắng nắm lấy nó, nhưng Hyunjung đã giữ nó cao qua đầu họ, ngoài tầm với của em ấy, rồi nhẹ nhàng bấm nút tắt.

Cuối cùng cô cũng có cảm giác nhẹ nhõm. Một cơn đau âm ỉ bắt đầu bùng cháy dưới làn da của Hyunjung khi mất đi sự kích thích liên tục, và cô cảm thấy trước mắt mình chỉ còn lại màu đen kịt khi nhìn vào nguyên nhân của sự đau khổ của mình.

Jiyeon mở to mắt cầu xin Hyunjung, em ấy biết Hyunjung cần được thỏa mãn cảm xúc. "Để em làm chị ra, unnie," Em ấy cầu xin, những ngón tay lại len lỏi qua cơ bụng của Hyunjung. "Chị biết là em có thể làm chị cảm thấy thỏa mãn mà."

Nếu cô để Jiyeon làm theo cách của mình, cô sẽ bị kìm kẹp mà không được ra khỏi đây cho đến khi màn trình diễn của họ bắt đầu và lên sân khấu với tình trạng như bây giờ, khó chịu, yếu ớt và ướt át. Cô đút điều khiển vào túi. "Chị không nghĩ vậy đâu."

Một trong những dây đai mỏng trên áo của Jiyeon đã bị tuột khỏi vai em ấy, đã phá vỡ ý nghĩ muốn chăm sóc cho Jiyeon ban đầu của Hyunjung. Hyunjung khẽ đưa ngón tay vào, lần theo lớp da trần bên dưới, thích thú nhìn Jiyeon rùng mình khi cô chạm vào. 

"Chị phải làm gì với em đây?" Cô thì thầm. Và cô với tay qua, làm rơi chiếc dây còn lại. Phần ngực của Jiyeon trượt xuống cánh tay cô, để lộ một góc nhìn rõ ràng về thành quả của cô. Cô hơi hài lòng khi nhìn thấy những dấu ấn màu hồng nhạt trên bầu ngực của em ấy. "Em gần như bắt chị ra trước mặt tất cả các thành viên và các nhân viên trong phòng thay đồ. Em định làm vậy, đúng không?"

"Tất nhiên là không rồi," Jiyeon nói, đôi mắt ngây thơ lại mở to lần nữa. "Chị nghĩ em là loại người gì chứ?"

Hyunjung thở dài. "Xoay lại."

Khóe miệng Jiyeon co giật như thể em ấy đang nghĩ đến việc nói lại gì đó, nhưng dù sao thì em cũng quay người lại, không làm mất thời gian của cô. Hyunjung đợi cho đến khi em ấy quay mặt vào tường, sau đó rướn người về phía trước, dùng chính cơ thể của mình ấn mạnh vào bức tường và dùng tay ôm lấy eo em ấy. Cô phớt lờ tiếng rên thỏa mãn của Jiyeon và cái cách mà em ấy ấn mông mình trở lại đáy quần của Hyunjung, bỏ qua cả những cú xóc nảy tuyệt vời mà nó truyền thẳng vào vùng cấm địa của cô.

Cô kéo váy của Jiyeon lên một cách thô bạo cho đến khi nó cuốn lên cặp đùi thon thả của em ấy, lướt một ngón tay thăm dò dọc theo lớp vải quần lót ướt đẫm của em. "Nhìn em này," Hyunjung nói, "Chị thậm chí còn không chạm vào em cả ngày hôm nay và em thì gần như muốn nhỏ giọt xuống sàn."

Jiyeon rên rỉ, đẩy người xuống ngón tay cô, muốn tiếp xúc nhiều hơn, nhưng Hyunjung rút tay ra và lau sạch nó trên một bên đùi mềm mại của em ấy, và tặc lưỡi phản đối. "Chị không nghĩ rằng em xứng đáng với những ngón tay này, sau những gì em đã làm với chủ nhân của chúng trong phòng thay đồ."

Cô lùi lại một bước. "Thực ra thì," Cô trầm ngâm nói, đưa một ngón tay lên cằm, "Có lẽ chị nên để em ở đây như thế này."

Jiyeon bị áp sát vào tường vẫn ngoái lại nhìn cô, giật mình, má ửng hồng, phần trên của em ấy xộc xệch và chiếc váy chụm lại quanh hông. "Unnie," Em ấy nói.

Hyunjung nhướng mày, không hề bị rung động. Cô lướt tay dọc theo bờ mông căng phồng của Jiyeon, nắn bóp nó, rồi nhanh chóng thả tay xuống bên hông, tỏ vẻ không quan tâm. "Hãy cho chị một lý do chính đáng tại sao chị không nên làm vậy."

"Em sẽ chỉnh đốn lại, em hứa đó." Jiyeon tiến đến phía sau cô, vòng tay qua eo Hyunjung, kéo mạnh cô để mình áp sát vào mông cô một lần nữa. "Chỉ là — làm ơn — đừng để em như thế này."

Bình thường thì Jiyeon không cầu xin cô nhanh như vậy, Hyunjung nghĩ, một nụ cười nhếch lên khi cô lại thò tay xuống dưới váy Jiyeon. Em ấy hẳn là —

Sau đó, cô nhận ra Jiyeon vẫn quàng tay qua eo và sắp chạm vào nơi nhạy cảm kia của mình.

Hyunjung giễu cợt, móc chiếc điều khiển ra khỏi túi, ném nó lên bệ phòng tắm và tát mạnh vào mông Jiyeon. Jiyeon bật lên một tiếng ngạc nhiên, giật bắn người dưới sự đụng chạm của cô, tay em buông thõng trở lại.

"Jiyeon ah," Hyunjung nói nhỏ vào tai em, chất giọng trầm và khàn, và cô cảm thấy rùng mình. "Em tưởng rằng chị sẽ không để ý sao?"

"Em nghĩ chị sẽ làm như vậy thật," Jiyeon nói, "Vì chị không hẳn là người tinh ý nhất trên trái đất —"

Bàn tay của Hyunjung vỗ xuống mông em ấy thật mạnh, kết quả là tiếng kêu vang lên khắp phòng tắm. Jiyeon run rẩy dựa vào lòng bàn tay của cô với một tiếng nứt nở khác. Theo kinh nghiệm của cô, Hyunjung biết âm thanh và tiếng ồn sẽ không dễ dàng truyền ra bên ngoài phòng tắm. Đó là điều mà cô rất biết ơn vì Jiyeon có xu hướng khá lớn tiếng.

Cô chú ý đến cô gái trước mặt. Từng vết đỏ hồng bắt đầu nở trên làn da trắng ngần của Jiyeon dưới hình dạng mơ hồ của những dấu tay. Hyunjung nhàn rỗi vẽ theo đường nét của chúng, tận hưởng cách Jiyeon co giật dưới cơ thể cô để thỏa mãn nhu cầu, đẩy mông em ấy trở lại vào tay cô một cách bất đắc dĩ.

"Em biết đấy, chị không nghĩ việc này quá khó với em đâu," Hyunjung nói, với một tay vẫn sờ nắn mông Jiyeon, cô dùng tay còn lại để kéo cả áo ngoài và áo ngực của Jiyeon xuống khiến chúng lỏng lẻo hơn, để lộ bộ ngực trần của em ấy, nhìn chúng nảy lên nhẹ nhàng khi vừa được giải phóng. Jiyeon chưa kịp nói gì thì ngón tay Hyunjung đã đặt lên gáy em, ấn em vào tường một lần nữa. Cô nghe thấy Jiyeon hít vào một hơi thật mạnh khi ngực em bị ép vào tấm gạch lạnh tanh của bức tường phòng tắm, tiếng rên rỉ ứ đọng lại trong cổ họng.

Nếu họ làm tình ở một trong hai phòng ngủ của mình, (cách trừng phạt lý tưởng nhất là) Hyunjung sẽ để Jiyeon khuỵu gối, với đầu gối sưng tấy và tay sượt qua đùi trong khi cô đánh mắng em ấy vì là một đứa nhỏ hư hỏng. Nhưng không thể — họ đang ở trong một phòng tắm ngẫu nhiên ở Inkigayo, và chỉ còn một giờ nữa để làm trước khi họ phải lên sân khấu. Vì vậy, cô đành phải ứng biến.

Lòng bàn tay của cô lướt trên da thịt mềm mại, trước khi đánh đòn em ấy lần nữa, và lần nữa, nhịp điệu trừng phạt của cô luân phiên giữa hai bên mông, trong khi Jiyeon rên rỉ và co giật ở dưới, kèm theo những lời thì thầm khe khẽ unnie, làm ơn.

Hyunjung chỉ dừng lại để cả hai có không gian để thở, những ngón tay cô vẫn đặt trên cặp mông nóng bỏng của Jiyeon, chiêm ngưỡng làn da trắng nõn đã trở nên ửng đỏ và lấm tấm mồ hôi dưới sự hành hạ không ngừng. Sau đó, cô móc một ngón tay quanh quần lót của Jiyeon, xoa dịu nó trên làn da đỏ bừng của em ấy. Jiyeon thút thít khi lớp vải ren cọ xát cặp mông nhạy cảm của mình, vẫn còn nguyên vẹn sau cú đánh. Chất nhầy ẩm ướt của em ấy bám dính vào lớp vải khi Hyunjung lột nó ra.

"Nhìn vào mớ hỗn độn mà em đã làm kìa," Hyunjung nói với em ấy. "Em không nên tận hưởng nó nhiều như vậy."

Cô cúi xuống, kéo chiếc quần lót xuống chân Jiyeon trong khi Jiyeon vẫn chưa cởi hẳn, ngực phập phồng trên tường gạch phòng tắm. "Sao thế, không có lời nào để nói sao?"

Hyunjung dừng lại, đủ lâu để Jiyeon bắt đầu rên rỉ khó chịu, sau đó cô áp một nụ hôn kéo dài vào bên trong đùi của em ấy, trêu chọc gần nơi nhạy cảm của em, môi lưỡi quấn lấy làn da mềm mại ướt đẫm mồ hôi. Jiyeon đáp lại bằng tiếng rên trầm thấp khi em ấy cố gắng xoay người lại để được tiếp xúc nhiều hơn, nhưng Hyunjung đã nghiêng người tránh khỏi tầm tay của em ấy.

"Sẽ không dễ dàng như vậy đâu, công chúa à," Cô thầm thì, hơi thở của cô phả vào nơi nhạy cảm của Jiyeon một cách nhẹ nhàng khi cô nói. Giờ đây, cái ý tưởng nâng đầu về phía trước để vuốt lưỡi men theo chiều dài của từng mép thịt nhạy cảm, đang nhỏ giọt đó của em ấy thật hấp dẫn — nhưng không, điều đó quá dễ dàng rồi. Hyunjung huých nhẹ vào bắp chân của em ấy, khiến em ấy nhấc lên từng chân một khi cô cởi bỏ quần lót của mình, và Jiyeon làm như vậy một cách chậm rãi, thận trọng, với một cái nhăn mặt dễ thương.

"Lát nữa em sẽ nhảy như thế nào đây, unnie," Em ấy nói.

Hyunjung đứng thẳng dậy và kéo hai tay Jiyeon ra sau lưng, quấn lấy cổ tay mỏng manh của em trong chiếc quần lót ướt đẫm của chính mình. "Đó là vấn đề của em, không phải của chị. Bây giờ — em đã sẵn sàng xin lỗi chị chưa?"

Jiyeon liếc nhìn cô, bẽn lẽn nói. "Có lẽ nếu như chị yêu cầu một cách dễ thương."

Hyunjung đánh nhẹ một lần nữa, lần này là ngay trên vùng kín của em ấy. Jiyeon giật bắn người về phía trước với nửa khóc, nửa rên rỉ. "Đau!"

"Chị có thể làm việc này liên tục cho đến giờ chúng ta biểu diễn," Hyunjung nói, đưa tay lên quan sát. Làn da ở đó ửng hồng sau tất cả những cú tát, ba ngón tay cô lấp lánh khi tiếp xúc với nơi đó của Jiyeon. "Mặt khác, em... Chị sẽ cẩn thận hơn nếu chị là em đấy."

"Nnnh," Jiyeon thút thít, đẩy mông về phía sau. "Nữa đi, unnie..."

Tay Hyunjung ma sát với mông Jiyeon, ba cú tát mạnh vào hai bên, trước khi vỗ vào âm hộ em ấy một lần nữa. Jiyeon bật ra một tiếng kêu lớn, hông co giật về phía trước. Tay Hyunjung ướt sũng. "Chị không nghĩ rằng em có thể đòi hỏi bất cứ thứ gì ngay bây giờ đâu."

Bàn tay của cô lại chạm vào nơi thầm kín của Jiyeon với một cú vỗ ướt át khác. Làn da ở đó trơn bóng đến nỗi một ngón tay của cô vô tình trượt vào, khiến cô gái trẻ dưới thân kinh ngạc kêu lên, căng thẳng kéo căng chiếc quần lót đang quấn quanh cổ tay. "Ahh — unnie!"

Hyunjung nhìn em ấy, đưa ngón tay giữa vào sâu hơn bên trong Jiyeon với tốc độ gần như chậm đến mức kinh khủng, cho đến khi Jiyeon thở hổn hển và rên rỉ, hông em ấy cố gắng nhấp vô ích để có thêm cọ xát. "Em có nghĩ rằng em xứng đáng với điều này không?"

"Kh — không," Jiyeon run rẩy, đẩy mình trở lại trên những ngón tay của Hyunjung, cho đến khi bờ mông đỏ bừng, đau rát của em được lòng bàn tay ấy ôm trọn. "Em không nghĩ là em xứng đáng."

"Câu trả lời hay lắm. Vậy tại sao lại như vậy?" Hyunjung hỏi em ấy một cách bình tĩnh. Cô xoay ngón tay của mình, luồn sâu vào bên trong Jiyeon, người đã phát ra âm thanh nghẹn ngào khi cảm nhận được cảm giác đó.

"Em đã làm gì đó —" Hyunjung lại ngoắc ngoắc ngón tay, và Jiyeon thút thít "— Em đã làm điều gì đó rất tồi tệ."

"Chính xác thì em đã làm gì?" Hyunjung nói, giọng cô rất ổn định, rạch ròi. Cô từ từ rút ngón tay ra, nhếch môi cười khẩy khi Jiyeon rên rỉ và siết chặt vô ích dù bên trong không còn gì. "Trả lời đi, Jiyeon."

"Em đã đưa cho chị cái quần lót đó để mặc mà không nói với chị và — ahh — unnie!" Jiyeon thở hồng hộc giữa câu nói, giọng nói tuyệt vời của em ấy vỡ ra thành tiếng rên rĩ và thở dốc khi Hyunjung lại đẩy thêm một ngón tay vào bên trong em ấy mà không hề báo trước.

"Và?"

"Em suýt chút nữa đã khiến chị lên đỉnh trước mặt tất cả mọi người," Jiyeon ướt át, khi Hyunjung đẩy ngón tay vào và ra khỏi em, chậm rãi nhưng giày vò.

"Đúng vậy. Vậy, em có gì muốn nói với chị không?"

"Mmm — không —"

Tay trái của Hyunjung đặt xuống mông Jiyeon với một tiếng vỗ chói tai, không bỏ sót một nhịp nào. Jiyeon hét lên, rùng mình, bên trong em ấy càng thít chặt lấy ngón tay Hyunjung một cách ngon lành.

"Nếu em muốn ra, thì chị khuyên em nên suy nghĩ lại về điều đó," Cô nói, tiếp tục kéo các ngón tay ra vào với nhịp độ mãnh liệt và dữ dội. "Hay là chị nên nghĩ đến việc để em ở đây một lần nữa?"

"Không," Jiyeon thở gấp. "Em xin lỗi, được không?"

Hyunjung nhướng mày, những ngón tay của cô vẫn còn bên trong Jiyeon, bỏ ngoài tai tiếng rên rỉ thất vọng phát ra sau đó. "Nghe có vẻ chưa thành thật cho lắm."

"Em xin lỗi!" Jiyeon rên rỉ khi Hyunjung bắt đầu chuyển động ngón tay của mình một lần nữa, thật chậm rãi.

"Chúa ơi — mhmmh — unnie, nhanh hơn đi, làm ơn —"

"Còn điều gì em muốn nói nữa không?"

"Em xin lỗi, em sẽ không làm như vậy nữa! Bây giờ chị làm ơn —" Em ấy quay người lại với tiếng nức nở, cố đẩy những ngón tay của Hyunjung vào sâu hơn bên trong mình "— Làm ơn, unnie, nhanh hơn, em sẽ kiểm điểm, làm ơn, chỉ cần làm em —"

"Bây giờ," Hyunjung thì thầm, tăng tốc độ, đẩy ngón tay vào và ra khỏi Jiyeon, với bàn tay còn lại để lên nơi nhạy cảm của em ấy. "Khó đến vậy sao?"

"Mmh —" Jiyeon rên rỉ, quay đầu lại, môi hé mở. Hyunjung tiến tới hôn em ấy, ngoáy đầu lưỡi vào trong miệng, cố miết lấy đầu lưỡi em, cuối cùng chu môi lên để mút nhẹ vào viền hàm của em.

"Ngay cả khi âm thanh ở đây không bị lọt ra bên ngoài, thì em vẫn phải cố gắng kiềm nén nó lại," Cô thì thầm trên làn da của Jiyeon, để lại dấu son môi lên quai hàm. "Em có thể làm điều đó cho chị được không, Jiyeonie? Em có thể là một cô gái ngoan ngoãn và giữ im lặng được không?"

"V — vâng, unnie," Jiyeon nghẹn ngào. Răng em ấy cắn chặt môi với nỗ lực cố gắng bóp nghẹt tiếng khóc của mình khi Hyunjung thúc vào bên trong em ấy mỗi lúc mạnh hơn, ngực em bị ép vào tường, đầu ngực mát lạnh và bị chà xát rít lên từng tiếng mỗi khi ngón tay Hyunjung cử động.

"Tốt," Hyunjung thều thào, lại ngậm lấy quai hàm của em ấy. "Chị đưa ngón tay của chị vào trong em, mặc dù em không xứng đáng với chúng, phải không?"

"Phải," Hơi thở Jiyeon dồn dập, rùng mình dưới những ngón tay của cô, "Em không —" Em ấy lại bị ngắt lời lần nữa khi ngón tay cái của Hyunjung dần lún sâu vào vùng kín của mình, những ngón tay cô cứ ra vào trong âm hộ đang rỉ nước của em ấy, bên trong ẩm ướt và tiếng kêu của ngón tay cô qua những mép thịt trơn bóng ướt át của Jiyeon vang vọng trên tường. Phần thịt ấm áp, mượt như nhung đang bắt đầu siết chặt lấy các ngón tay Hyunjung, cơ thể Jiyeon căng lên một cách thất thường trong vòng tay cô.

"Nhìn chị đi," Hyunjung nhẹ nhàng ra lệnh, "Chị muốn nhìn em khi em lên đỉnh."

Jiyeon đột ngột quay sang cô, và Hyunjung bắt lấy môi em ấy cùng với một nụ hôn thô bạo và cẩu thả, ngón tay cái của cô xoa và miết thành những vòng tròn xung quanh vùng nhạy cảm của em ấy, những ngón tay ấy thúc mạnh vào trong em một cách không thương tiếc.

"Unnie," Jiyeon thở gấp và đôi môi giật giật, "Unnie, em..."

Em ấy phát ra một âm thanh the thé khiến Hyunjung phải nuốt chửng bằng một nụ hôn khác, cơ thể em run rẩy và sau đó gục xuống trong vòng tay của Hyunjung, mềm nhũn ra. Hyunjung từ từ đẩy các ngón tay vào và ra khỏi em ấy, khiến em thấy thoải mái hơn trước khi cô đặt những nụ hôn dịu dàng lên chiếc cổ đẫm mồ hôi của Jiyeon.

"Em ổn chứ?" Hyunjung hỏi, sau đó nhẹ nhàng cởi bỏ quần lót của Jiyeon khỏi cổ tay khi đôi mắt của em ấy mở ra. "Chị có làm em đau không?"

Jiyeon cười yếu ớt khi nghe vậy, luồn một tay ra sau cổ và kéo cô lại gần, hôn nhẹ. "Rõ ràng là vậy. Và em rất thích nó," Em ấy vội nói thêm, khi thấy Hyunjung có vẻ hoảng hốt.

"Chị có một ít kem dưỡng da trong túi, đợi ở đây và chị sẽ mang nó đến cho em — Lát nữa em định nhảy như thế nào —"

"Shh, đừng lo, unnie," Jiyeon xoa dịu, đặt lên môi cô một nụ hôn khác. "Em sẽ kiểm soát được. Đừng rời đi, vẫn còn vấn đề khác —" Em ấy tách đùi của Hyunjung ra, và hơi thở của Hyunjung nghẹn lại trong cổ họng khi tay cô đưa lên nắm lấy cổ tay Jiyeon. Cô vẫn còn nhạy cảm với sự kích thích liên tục, dữ dội của máy rung, và việc đánh đòn lẫn trêu chọc Jiyeon trong khi cô làm tình với em ấy bằng ngón tay để đạt được cực khoái đã không giúp cô kích thích một chút nào.

"Jiyeon ah," Cô thầm thì, "Em không cần phải làm vậy, em có lẽ đã kiệt sức —"

"Nhưng em muốn vậy." Jiyeon tinh nghịch vuốt ve rồi lại xoa nắn vết sưng cứng ở vùng nhạy cảm của cô, nơi mà viên đạn rung được đặt trong quần lót của cô, và nó thúc vào bên trong cô một cách dễ dàng. Hyunjung thở hổn hển, hông ưỡn về phía trước.

"Làm thế nào —" Cô nói, cố gắng giữ cho giọng nói của mình ổn định, "— Làm thế nào mà em bắt chị mặc cái này được?"

"Chị hỏi đồ lót của chị ở đâu vào buổi sáng khi chúng ta đang vội vã chuẩn bị và em đã đưa nó cho chị," Jiyeon nói một cách đơn giản, tiếp tục cọ cọ vào đáy quần lót của cô. "Chị thực sự nên bớt tin tưởng người khác đi, unnie." Jiyeon cười với cô, như một kẻ săn mồi. "Đặc biệt là khi có em tham gia."

"Hư hỏng," Hyunjung càu nhàu.

Jiyeon cười khúc khích, khéo léo luồn ngón tay vào trong quần lót của Hyunjung, tay cởi cúc áo thành thạo như em từng làm. "Nhưng chị vẫn thích em, đúng không?"

Hyunjung không để ý rõ câu trả lời, hơi thở cô như nghẹn lại khi Jiyeon quỳ xuống, trong khi tay em ấy kéo quần đùi của mình xuống. Cô mỉm cười với Hyunjung, đôi mắt cong thoáng qua, trước khi áp đôi môi ấm áp vào quần lót, ngay sát nơi đó của cô. 

"Ahh —" Hyunjung chửi thề, hông giật nảy khi chỗ đó của cô ngứa ran, gần như không thể chịu đựng nổi. "Jiyeon..."

"Hmm?" Jiyeon ậm ừ, môi vẫn áp vào lớp vải. Hyunjung rùng mình.

"Đừng trêu chị."

"Chị biết đấy, unnie," Jiyeon nói, phớt lờ cô và cuộn một ngón tay vào mỗi bên quần lót, kéo chúng xuống đùi cô từ từ, "Em đã nghĩ về việc để chị biểu diễn khi mặc nó. Em sẽ không bật nó cho đến khi chị lên sân khấu."

Em ấy cười toe toét với Hyunjung, sau đó hướng người về phía trước và để đầu lưỡi vân vê từng mép thịt nhạy cảm của cô, cực kỳ chậm rãi. Hyunjung rên lên một tiếng, hông rướn về phía trước, cố gắng đuổi theo lưỡi của Jiyeon, nhưng Jiyeon chỉ quỳ lại đó, mỉm cười với cô một lần nữa.

"Kim Jiyeon," Hyunjung nói, cố tỏ ra nghiêm khắc.

"Như vậy, mỗi khi tới lượt chị hát," Jiyeon tiếp tục, rồi em ấy cúi người về phía trước và liếm một đường thẳng dài khác dọc theo âm hộ của cô. Một lần nữa, hông Hyunjung lại rướn về phía trước theo bản năng, và một lần nữa, Jiyeon lùi lại, tránh tiếp xúc. "Em sẽ bật nó lên, mọi người sẽ nghe thấy giọng hát tuyệt vời của chị nứt nở và thút thít, và mọi người sẽ thấy chị vặn vẹo."

Em ấy nhích người về phía trước và đưa lưỡi vào sâu bên trong Hyunjung một lần nữa, để nơi cấm địa đó vào trong khuôn miệng nóng bỏng của em ấy và mút, sau đó rút ra từ từ, kéo môi em ấy đến nơi ướt át đầy ngọt ngào của cô và ngoáy lưỡi ở đó một cách nghịch ngợm. Tiếng rên rỉ của Hyunjung nhỏ dần thành một tiếng thút thít nghẹn ngào. "Nhưng em nghĩ tốt hơn là chỉ có em được nhìn thấy chị như thế này, phải không?"

"Jiyeon." Hyunjung nghiến răng. "Đứng lên."

Jiyeon chớp mắt với vẻ vô tội. Đôi môi của em ấy, nhòe nhoẹt vì ướt át của Hyunjung, em bĩu môi. "Em đã làm gì sai sao, unnie?"

"Đứng lên," Hyunjung lặp lại.

Jiyeon ngẩng đầu, như thể đang nghĩ xem có nên nghe theo hay không. Từ từ, em ấy đứng dậy, có một thoáng nhăn nhó trong biểu hiện của em ấy khi mông và cơ đùi bị đau.

Hyunjung lấy quần lót của Jiyeon trên bệ, quấn chúng một cách thô bạo quanh cổ tay em ấy một lần nữa. Bộ ngực trần của em ấy vẫn đang nhô ra khỏi đỉnh, đầu ngực của em ấy căng lên và cương cứng, hơi đỏ vì bị đè lên tường gạch phòng tắm lạnh giá. Hyunjung cúi xuống, ngậm một bên đầu nhũ vào miệng cô và ôm trọn bên còn lại trong bàn tay, cô đưa lưỡi ma sát đầu ngực sưng đỏ cho đến khi Jiyeon đau đớn vặn vẹo.

Cô nhả đầu ngực của Jiyeon ra với một cú nảy ướt át.

"Em," Cô nói, nắm lấy cặp mông trần truồng đỏ bừng của em ấy và nắn bóp, mặc kệ tiếng thở hổn hển của em ấy, "Em sẽ ngừng trêu chọc và không được động vào chị nữa. Quỳ xuống."

Jiyeon không trả lời ngay lập tức. Hyunjung càng bóp mạnh hơn. Em ấy nao núng, khuỵ xuống, sự chuyển động làm cho bộ ngực nảy lên một cách hấp dẫn, và em ngước đôi mắt to nhìn Hyunjung. "Vâng, unnie."

"Ngoan lắm," Hyunjung thì thầm khi lưỡi Jiyeon đi sâu vào trong cô, liếm lên xuống, và vuốt ve chỗ ướt át đó một cách khéo léo.

Tay cô run rẩy ấn vào sau đầu Jiyeon, kéo em lại gần mình hơn, hơi thở khó nhọc và không đều. Jiyeon rên rỉ một cách dâm dục, âm thanh bị ngắt quãng bởi âm hộ của cô, và ăn cô rất nhiệt tình, lưỡi em thỉnh thoảng đưa vào lối vào của cô, chiếc mũi nhọn ấn vào vùng thịt nhạy cảm của cô khi em nghiêng đầu. Nó gần như làm cho chân của Hyunjung mềm nhũn; âm vật của cô ép chặt hơn vào sống mũi của Jiyeon khi cô đứng loạng choạng, và cô rên rỉ mãnh liệt, ghì chặt đầu Jiyeon đang chùng xuống phía dưới.

Khi tay cô buông thõng xuống, Jiyeon lùi lại một chút, ngước lên nhìn cô, khuôn mặt xinh đẹp của em dính đầy nước của Hyunjung. Hyunjung rên rỉ khi nhìn thấy cảnh đó.

"Em làm unnie thấy thỏa mãn chứ?" Hơi thở em ấy phả ra, lưỡi em đưa ra ngoài để nếm vị của Hyunjung trên môi mình. Em ấy rướn người về phía trước, quấn môi mình quanh âm hộ của Hyunjung và mút mạnh, Hyunjung hít vào thật mạnh, tay cô đưa lên để giữ đầu Jiyeon tại chỗ đấy một lần nữa.

"Mmm — Jiyeon ah —" Chân cô đang run rẩy. Tiếng rên rỉ khàn khàn nghe khá căng thẳng truyền đến cả tai cô. Jiyeon tách môi mình ra khỏi nơi ướt át của cô bằng một âm thanh rất kêu.

"Em có phải là cô gái ngoan của unnie không?" Em ấy nói với chỗ nhạy cảm của cô, môi em ấy lướt qua nơi đó của Hyunjung với từng hơi thở phả ra trong lời nói. Hyunjung nghẹn ngào thút thít, cô ghì chặt đầu Jiyeon hết mức.

"Phải — Vì chúa — Em là —"

Trong hình ảnh phản chiếu của tấm gương phòng tắm dài đến sàn nhà, cô lờ mờ thấy cơ lưng tuyệt đẹp của Jiyeon đang căng lên khi em ấy rướn người về phía trước và làm thỏa mãn Hyunjung. Bên dưới đó, cổ tay của em ấy, bị trói bởi chiếc quần lót ướt sũng của chính mình. Và bên dưới đó, cặp mông tròn trịa, đẫy đà và ửng màu đỏ thẫm, chằng chịt những dấu tay của Hyunjung. Hyunjung rên rỉ khi nhìn thấy cảnh tượng đó, thấp thỏm và đau lòng.

Cô biết mình sẽ không chịu đựng được lâu nếu cô cứ tiếp tục nhìn vào gương, vì vậy cô gạt nước mắt để nhìn Jiyeon, người đang nghiêng đầu khi em ấy tiếp tục ăn cô một cách ngấu nghiến, mũi em ấy cứ cọ xát vào bên trong Hyunjung khi em ấy nghiêng đầu qua lại. Bộ ngực trần truồng của em ấy nảy lên nảy xuống một cách quyến rũ, và ẩn hiện dưới lớp cổ áo của em ấy, là thấp thoáng những dấu ấn đỏ sẫm dưới hình dạng bàn tay của Hyunjung, giống như những vết trên mông của em ấy.

Cảm nhận được ánh mắt của Hyunjung đang nhìn mình, Jiyeon ngẩng lên, đôi mắt xinh xắn bắt gặp ánh mắt của cô khi thấy em đang đưa miệng vào bên trong mình.

Hyunjung ra mà không báo trước, thét lên và nắm chặt gáy Jiyeon, rùng mình dữ dội trước lưỡi của em. Jiyeon nâng niu từng giọt từng giọt của cô, miệng và đầu lưỡi em ấy hoạt động hăng say, tạo ra những tiếng động nhỏ đầy khoái cảm ướt át trên làn da trơn bóng của cô.

Cuối cùng, Hyunjung nhẹ nhàng huých vào lưng em ấy, thều thào, "Chị nhạy cảm mà."

"Mmm," Jiyeon nói với phần bên dưới của cô, liếm cô một lần nữa. Và một lần nữa. Và một lần nữa. Lưỡi cô lại luồn vào cửa mình của Hyunjung.

"Jiyeon ah," Hyunjung rên rỉ, hông đập vào mặt em ấy. "Chị đã nói là —"

"Em chỉ đang giúp chị dọn dẹp sạch sẽ thôi, unnie," Jiyeon nói một cách ngây thơ. Em ấy đặt một nụ hôn sâu vào trong Hyunjung, mút nhẹ nhàng, và Hyunjung run rẩy trên người em.

"Không có ai muốn chị lên sân khấu mà cứ nhỏ giọt như thế này. Mọi người sẽ nói gì đây?"

"Em không — ah!" Hyunjung thở gấp khi Jiyeon lại ngậm lấy hột thịt sưng đỏ của mình bằng môi và ngoe nguẩy chiếc lưỡi của em ấy ở đó một cách mạnh bạo. "Jiyeon — trời ạ!"

Cô lại tuôn trào cùng với tiếng rên rỉ cao như thở dốc, hai đùi bất lực siết chặt lấy khuôn mặt của Jiyeon.

"Mmm, unnie," Jiyeon nói, ngồi lại và mỉm cười với cô, khuôn mặt của em ấy lấp lánh khi Hyunjung lên đỉnh. "Chị ra rất nhiều đấy."

Hyunjung thở hắt, kiệt sức nói. "Em — em —"

Jiyeon nở nụ cười xấu xa.

Hyunjung đảo mắt, một dòng cảm xúc len lỏi vào giọng nói đầy mệt mỏi của cô. "Em thật tuyệt," Cô nhẹ nhàng nói, vén một lọn tóc lòa xòa ra sau tai, và cúi xuống đặt một nụ hôn lên vầng trán đẫm mồ hôi của em ấy và cởi chiếc quần lót khỏi cổ tay em. Cô nắm lấy tay Jiyeon trong tay mình, nhẹ nhàng đỡ em ấy đứng lên khi Jiyeon nhăn mặt vì cơn đau ở phần dưới của em ấy.

"Em có chắc là em sẽ ổn khi nhảy trên sân khấu không?" Hyunjung buồn phiền.

"Em sẽ ổn thôi, unnie," Jiyeon nói, vuốt ve bàn tay cô để trấn an. "Đây không phải là lần đầu tiên chúng ta làm điều này mà."

"Ừ." Hyunjung cười nhạt khi nhớ lại chuyện trước đó. "Em biết chị vẫn sẽ lo lắng."

"Em biết." Jiyeon thả nhẹ lên mũi cô một nụ hôn mệt mỏi. "Chị luôn luôn như vậy."

Em ấy giúp Hyunjung kéo quần đùi của mình lên, trong khi Hyunjung cẩn thận cởi váy của em ấy xuống và mặc áo lại cho em ấy. Cô vứt bỏ hoàn toàn chiếc quần lót đã hỏng của Jiyeon, nắm chặt chúng trong tay, cả hai người họ thường mang theo cặp đồ lót dự phòng trong túi dành cho những tình huống như thế này.

"Và lần tới nếu em muốn được làm tình trong phòng tắm ở Inkigayo, em chỉ cần hỏi chị một cách tử tế thôi?" Hyunjung nói, giọng điệu khô khan.

Jiyeon chế giễu. "Như vậy thì vui ở chỗ nào chứ?"

Sau màn trình diễn, Hyunjung mệt mỏi ngã người vào ghế sau của xe bọn họ, Jiyeon thoải mái nép mình dưới cánh tay cô, mặt em ấy áp vào cổ Hyunjung, đã ngủ thiếp đi. Yeoreum xoay người lại để nhìn họ.

"Vậy thuốc có tác dụng không, unnie?"

Hyunjung ngơ ngác nhìn cô ấy. "Thuốc gì?"

Yeoreum cau mày. "Thuốc đau bụng ấy. Hay là Jiyeon unnie không đưa cho chị hả? Em đã bảo chị ấy mà."

"À, thuốc đó." Hyunjung ho. "Đúng rồi, nó đỡ hơn đấy."

"Ồ tốt quá." Yeoreum cười vui vẻ. "Em thấy lo lắng khi phải mất một lúc lâu thì hai người mới trở lại từ phòng tắm đấy."

Vẻ mặt Hyunjung biến sắc. Từ phía trước xe Van, cô nghe thấy tiếng Juyeon nói nhỏ. "Chị nghĩ chị ấy đang giúp Jiyeon unnie xoa dịu cơn đau bụng của chỉ," Juyeon nói lớn. "Nếu đó là những gì bọn em thấy bây giờ."

"Unnie, nhưng chị lại không," Sojung nói, nghe có vẻ như coi thường.

Hyunjung muốn vùi mặt vào bàn tay mình, nhưng cô sẽ phải nhúc nhích Jiyeon đang ngủ một chút để làm như vậy, vì vậy cô chỉ cố gắng trừng mắt nhìn Juyeon, người chỉ đơn giản là vỗ tay.

"Không phải cái gì ạ?" Yeoreum nói.

"Đừng —" Hyunjung cảnh cáo, nhưng Sojung đã nói trước một bước.

"Chị đã truyền cơn đau bụng của mình cho Jiyeon!"

"Ừm, ừ." Hyunjung chớp mắt, trong khi Juyeon vỗ đùi liên tục, cười càng lớn. "Uh... xin lỗi."

"Làm sao người ta có thể truyền cơn đau bụng cho ai đó được?" Soobin cười phá lên. "Đừng có ngốc."

"Em đang nói ai ngốc đó?" Sojung hừ một tiếng.

Ở bên cạnh cô, Jiyeon động đậy. Tay Hyunjung ấn nhẹ lên đầu em ấy, trước khi nói dứt khoát, "Shhh!"

Trong khi đó, các thành viên thì thầm với nhau những lời tranh cãi, cố gắng không lớn tiếng nhưng họ nhấn mạnh những từ mà họ không thể hét lên. 

"Thấy chưa, chị đã đánh thức Jiyeon unnie dậy!" 

"Không phải, là em mới đúng!"

Hyunjung thở dài giả vờ bực bội, nhưng môi cô vẫn nở nụ cười. Cô dịu dàng hôn lên trán của Jiyeon trước khi ngả đầu lên đó, chìm vào giấc ngủ trong tiếng thở sâu của Jiyeon và các thành viên của cô vẫn tiếp tục thì thầm và tranh luận xem ai đúng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro