the first meeting

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

một tiệm café ở thị trấn vừa được mở cửa. chắc chắn rằng những người đam mê coffee không thể chờ để được thử hết tất cả những món trên menu. và một trong số họ có gã rất cao và đẹp trai.

namjoon tình cờ đứng chờ đợi trong hàng. gã thu hút rất nhiều sự chú ý và đang vô tình giúp cửa tiệm có thêm nhiều khách hàng. Cái nhìn lướt qua của gã chỉ có thể nhìn thấy những ánh mắt đang hướng về phía mình. gã có thể cảm nhận được những ánh mắt từ những người phụ nữ đằng sau lưng mình. may mắn thay, không có gì xảy ra. ý tôi là bạn còn mong đợi điều gì hơn cho một người mẫu tình cờ đi vào thị trấn café

“ anh có vẻ nổi tiếng “ tiếng thì thầm nhỏ vang lên. namjoon quay ra đằng sau để xem người đó là ai. một trai chàng, cùng với cảm giác thời trang hài hòa như thể có ai đó giống gã, gã nhìn chàng trai và mỉm cười.

“ một người nổi tiếng mà tôi có thể không biết đến? hay anh chỉ đơn giản điển trai thế thôi? “ chàng trai đội mũ beanied cười khúc khích

namjoon cảm thấy rất bối rối. “ tôi,uh…đôi lúc cũng làm người mẫu "

“ oh, thật sao? tôi thật ra là một thợ chụp ảnh “ khuôn mặt của chàng trai sáng bừng lên, ngay khi namjoon nghĩ khuôn mặt của chàng trai ấy không còn gì sáng hơn được nữa. namjoon đã biết chàng trai này mong muốn được làm việc với anh, như những thợ chụp ảnh anh đã gặp trước kia. gã chưa bao giờ thấy hứng thú, nhưng đây có lẽ là một ngoại lệ.

“ cậu nghĩ tôi sẽ là một chủ đề 'đáng yêu' cho bộ ảnh của cậu sao? “ namjoon đi trước một bước. gã đã thấy anh mắt của chàng nhiếp ảnh gia sáng rỡ cỡ sao khi nghe gã nói, cùng lúc đó gã thấy như có những con đom đóm bay lượn khắp dạ dày.

có lẽ đây là điều bất thường với người mẫu nhưng namjoon không thích eye-contact. bởi một số lý do nào đó, có lẽ, gã không thể khiến đôi mắt mình thoát khỏi sự kì lạ này. gã thật sự rất thích cái cảm giác nhìn bản thân khi nhìn vào đôi mắt của chàng trai này, như thể chàng trai cũng đang tận hưởng cái cảm giác tương tự.

“ anh nghĩ anh sẽ thích chủ đề của tôi sao? “ chàng trai trả lời. “ dù sao thì tên tôi là taehyung. “

cả hai bắt tay nhau. và cái khoảnh khắc sự tiếp xúc của hai làn da đã gửi thông điệp nào đó cho nhau. Mắt của Namjoon đảo quanh tiệm café và cuối cùng lại dừng lại ở nơi người xinh đẹp nhất.

“ có rất nhiều khách hàng ở đây. liệu chúng ta có thể, anh biết đấy, kiếm một chỗ ngồi? “ chàng trai đề nghị, bắt đầu có chút gì đó rất mãnh liệt trong mắt của taehyung.

ngay lúc này, namjoon biết rằng mọi sự chú ý của mọi người trong tiệm coffee không chỉ hướng về một mình gã.

một nụ cười hình hộp đã đủ lý do để gã đi đến kết luận cuối cùng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro