Ba bé hồn kiếm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Zoro bước vào bếp nghe tiếng cười của Usopp khi anh nghe thấy Wado nói trong đầu mình. Vài phút trước, đầu bếp đã gọi đến giờ ăn trưa, khiến Zoro tạm dừng buổi tập luyện của mình. Anh ngồi vào chỗ của mình, bên phải của Luffy, trong khi Usopp kể cho Chopper và Brook một câu chuyện tưởng tượng về việc đã gặp qua những đứa trẻ khổng lồ và một samurai. Zoro tự hỏi đầu bếp đã chuẩn bị món gì cho hôm nay. Hôm qua cậu ấy đã làm cơm chiên với thịt vua biển.

Anh không biết tên đó nấu bằng cách nào nhưng thịt tan chảy trên lưỡi của anh. Đầu bếp xoắn chắc là biết làm ảo thuật hả.

Zoro lén nhìn ra sau vai, cố gắng nhìn thấy đồ ăn. Đầu bếp vẫn đang di chuyển, đi lại, hay gần như bay trong bếp, tay cầm dao hay một lọ nước sốt để hoàn thiện các món ăn.

Sanji thật sự gây ấn tượng. Cậu ấy di chuyển trong bếp một cách duyên dáng như đang bay.

Có lẽ lông mày xoắn đã học được kỹ thuật từ bọn gián điệp.

Trong tâm trí của mình, anh nghe thấy Wado thở dài. "Anh ấy ổn, anh ấy chỉ đang nhìn Sanji thôi. Oh, Sanji! Tôi phải kể cho bạn nghe về Sanji!"

Nghe giọng của Wado trong đầu đã trở nên quen thuộc như hơi thở đối với Zoro.

Không phải mọi kiếm sĩ đều có thể nói chuyện với linh hồn của kiếm mình, họ chỉ có thể nghe thấy sau nhiều năm tập luyện và nếu họ chia sẻ một mối liên kết sâu sắc.

Zoro và Wado đã kết nối ngay lập tức. Anh bắt đầu nghe thấy giọng của Wado sau đám tang của Kuina, ba ngày sau khi cô ấy qua đời. Ban đầu, Zoro nghĩ rằng anh đang ảo giác nhưng lúc đó anh không quan tâm. Anh đã khóc và đau buồn cho người bạn đầu tiên và duy nhất của mình lúc đó. Sau đó, khi Wado nói lại vào ban ngày, Zoro quyết định nói về nó với thầy Koushiro.

Thầy của anh đã rất ngạc nhiên, ông đã từng là chủ nhân của Wado trước khi đưa nó cho Kuina và sau đó là Zoro. Trong bốn mươi năm, ông chưa bao giờ nghe thấy giọng của Wado.

Hai năm sau, Zoro đã thành công trong việc bước vào thế giới linh hồn của kiếm trong lúc thiền định với sự hỗ trợ của Wado.

Qua nhiều năm, Wado đã trở thành bạn của anh. Nhóc chia sẻ nỗi buồn về Kuina và Wado đã khiến anh hứa sẽ cẩn thận khi đi lại trên cầu thang. Kuina đã cầm Wado khi cô qua đời. Wado chắc hẳn đã nghe thấy hơi thở cuối cùng của cô ấy.

Mối liên kết của Zoro với Wado khác với Phantom và Nightfall. Zoro yêu quý họ nhưng không thể nghe thấy giọng của họ và chỉ thấy họ trong thế giới linh hồn. Họ tốt bụng và kiên nhẫn. Phantom là thanh kiếm của cha anh và sẽ kể những câu chuyện về cha mẹ của anh. Hai người trông như thế nào và gặp nhau ra sao.

Zoro đã trải qua nhiều đêm khóc trong vòng tay của Phantom, cố gắng nhớ về cha mẹ mình. Dù Phantom yêu quý Zoro, thanh kiếm biết rằng sẽ không bao giờ vượt qua được nỗi mất mát của cha anh.

Thanh kiếm chưa bao giờ tha thứ cho chính mình vì cái chết của chủ nhân.

Nightfall là một thanh kiếm mà Zoro đã mua trong hành trình của mình sau khi rời làng. Anh đã trả tiền mua thanh kiếm bằng tấm séc tiền thưởng đầu tiên của mình từ hải quân.

Anh đã đau lòng khi Mihawk phá hủy chúng.

Thế giới linh hồn trở nên cô đơn hơn khi không có chúng. Zoro đã thiền nhiều hơn vào thời điểm đó, anh không muốn để Wado cô đơn. Thế giới linh hồn là duy nhất và khác biệt đối với mỗi kiếm sĩ. Nó được xây dựng từ những ký ức của họ và càng chi tiết thì mối liên kết của họ càng sâu sắc.

Đối với Zoro, thế giới linh hồn là một phần của ngôi làng quê hương anh. Có một ngôi nhà trông giống như Isshin Dojo thời thơ ấu của anh, nơi họ có thể uống trà hoặc ăn nhẹ. Bên cạnh đó là một cánh đồng hoa rộng lớn nơi Wado thích chạy vào. Vì Wado chỉ mới một trăm tuổi, nhóc nhỏ bé, chỉ cao tới thắt lưng của Zoro. Tóc của nhóc dài và màu xanh đậm như của Kuina.

Hoạt động yêu thích của Wado là trèo lên người Zoro cho đến khi nhóc ngồi trên vai anh trong khi Zoro bận rộn.

Sau đó, Zoro đã tìm thấy Kitetsu và Yubashiri ở Thị trấn Logue. Hai thanh kiếm bị nguyền rủa này rất cổ xưa và Zoro phải thiền định và luyện tập nhiều hơn để kết nối với chúng. Kitetsu cao vừa tới vai của Zoro. Hắn thích châm chọc và không ngần ngại kéo Zoro khỏi cái sự ảo tưởng sức mạnh của anh. Lúc đầu thật khó khăn nhưng thật may là có Wado đứng ra làm người hòa giải.

Trong một buổi thiền định, Zoro cố gắng nói chuyện với Kitetsu trong khi Wado đang chạy giữa những bông hoa tulip và hoa hướng dương và Yubashiri đang ngủ. Kitetsu đã nổi giận và cố gắng làm tổn thương Zoro. Trước khi tên đó có thể làm tổn thương anh, Wado đã đá hắn, khiến hắn bay qua cánh đồng hoa.

Ngày hôm đó, Kitetsu đã học được rằng không phải vì Wado nhỏ bé mà hắn phải đánh giá thấp nhóc.

Yubashi là một người già với mái tóc dài màu xám luôn nằm ngủ. Wado thích đùa rằng Yubashi là Zoro nếu anh là một thanh kiếm.

Khi một hải quân phá hủy Yubashi tại Enies Lobby, Zoro chỉ nghe thấy tiếng la hét của Wado và Kitetsu vang lên trong đầu mình. Zoro không có thời gian để đau buồn, anh cần tìm Robin và đưa cô về nhà.

Zoro chưa bao giờ cảm thấy những thanh kiếm khao khát máu và sự trả thù nhiều như vậy. Anh cảm thấy những tiếng khóc và khao khát máu của họ dịu lại khi Robin trở về. Zoro biết anh cần đưa Yubashi một ngôi mộ đàng hoàng để yên nghỉ và mang lại sự khép lại mà họ cần.

Iceburg và những người đàn ông của Galley-la đã nhiều lần đề nghị anh một thanh kiếm mới nhưng Zoro từ chối mỗi lần. Anh không cảm thấy đúng khi nhận một thanh kiếm mới khi cả ba vẫn đang đau buồn vì những người bạn của mình.

Sau đó Thriller Bark xảy ra. Họ gặp Brook, một nhạc sĩ bộ xương. Họ mất cái bóng của mình, và Zoro có được một thanh kiếm mới sau khi chiến đấu với samurai zombie. Họ đã thắng. Và rồi Kuma xuất hiện.

Sau khi hạ gục đầu bếp, Zoro đặt những thanh kiếm của mình bên cạnh anh. Anh biết Sanji như biết lòng bàn tay mình. Zoro biết mày xoắn sẽ giữ và bảo vệ những thanh kiếm của mình.

Anh vẫn nghe thấy Wado và Kitetsu hét lên và cầu xin anh đừng chết, đừng để họ cô đơn.

Sau khi Zoro tỉnh lại từ cơn hôn mê và đi vào thế giới linh hồn, Wado đã la mắng, đánh và đá anh trong một giờ liền. Zoro không nói gì và chỉ chịu đựng sự giận dữ của Wado. Anh chỉ ôm chặt khi nhóc tan vỡ trong tay anh, khóc lóc, khiến anh hứa không bao giờ làm như vậy nữa. Kitetsu ngồi trên hiên nhà, chờ đến lượt mình.

Bây giờ đã một tuần kể từ khi Zoro tỉnh lại và băng Mũ Rơm đang ra khơi trên biển rộng nhờ con tàu Sunny.

Shushui thì kín đáo. Zoro không thể hoàn toàn nghe thấy giọng của y và trong thế giới linh hồn, Shushui thường ngồi im lặng nhìn anh nhưng Zoro có thể cảm thấy y không nhìn thấy anh.

Từ khi họ bắt đầu ra khơi, Wado đã bắt đầu giới thiệu từng thành viên băng Mũ Rơm cho Shushui.

Tất nhiên là nhóc sẽ bắt đầu từ Luffy trước, Wado giải thích cách họ gặp nhau, giấc mơ của họ, những gì Luffy thích ăn và hoạt động yêu thích của họ. Sau đó Wado giới thiệu Nami và Usopp. Hôm nay có vẻ như sẽ là về Đầu Bếp.

Nami và Robin ngồi cạnh nhau và nói chuyện về cuốn sách cuối cùng họ đọc. Franky đang uống một chai cola và Mày Xoắn đang bày các đĩa khác nhau lên bàn.

Wado lại nói. "Sanji rất tốt bụng. Cậu ấy và Zoro cãi nhau nhiều nhưng rất vui. Cậu ấy không bao giờ đá chúng ta quá mạnh."

Cậu ngồi trước mặt Zoro, bên trái của Luffy và mọi người bắt đầu dùng bữa.

Luffy ăn như một người chết đói, cướp thịt từ đĩa của mọi người. Nami đập vào tay Luffy khi cậu ấy đến quá gần đĩa của cô.

Zoro nhấp một ngụm từ chiếc cốc của mình khi Wado nói. "Sanji luôn đảm bảo Zoro ăn uống và nghỉ ngơi." Một phút trôi qua, có lẽ Shushui đã hỏi gì đó và Wado trả lời. "Đúng vậy, Sanji là đầu bếp! Và cậu ấy cũng là người chăm sóc chúng ta khi tên ngốc đang ngủ."

Zoro đảo mắt. Anh tự hỏi khi nào Wado sẽ tha thứ cho anh. Có lẽ còn lâu lắm.

Wado cười khúc khích. "Đúng, Zoro yêu Sanji lắm!"

Zoro gầm gừ và dù không thể nhìn thấy nhóc, anh biết Wado đang cau mày. "Gì? Đúng mà! Zoro yêu Sanji! Anh ấy yêu Sanji hơn cả rượu sake và ngủ trưa!"

Zoro gầm gừ và Wado bắt đầu giận dỗi. "Gì? Tôi đang nói sự thật! Zoro yêu Sanji và anh ấy nên mời Sanji đi chơi nhưng Zoro là một kẻ hèn nhát. Zoro yêu Sanji! Zoro đang yêu!"

Zoro thì thầm. "Dừng lại."

"Không! Zoro đang yêu và Sanji cũng yêu anh ấy! Sanji đã chăm sóc chúng ta và Zoro nên mời Sanji đi chơi vì họ yêu nhau."

Zoro cảm thấy cơn giận đang dâng lên trong mình. Wado bắt đầu la hét lần nữa và Zoro bùng nổ. Anh quay đầu về phía những thanh kiếm của mình và hét lên. "Im đi!"

Sau đó, Zoro nghe thấy một sự im lặng đáng sợ cả trong đầu lẫn trong phòng. Anh từ từ quay đầu lại nhìn các đồng đội của mình và thấy lông mày xoắn đang nhìn anh.

Sanji nhướng mày. "Tôi biết anh không thích tôi nhưng tôi chỉ hỏi xem anh có thích đồ ăn không thôi."

Zoro cảm thấy má mình nóng bừng. "Tôi- tôi không nói với cậu." Anh đặt tay lên chuôi Wado. Wado hoàn toàn im lặng.

Luffy nghiêng đầu. "Anh lại nói chuyện với kiếm của mình à?"

Zoro nuốt nước bọt và gật đầu. "Ừ, Wado đang làm phiền tôi."

Nami nhíu mày. "Nói chuyện với kiếm của anh? Anh ổn chứ?"

Chopper nhảy khỏi ghế. "Ôi trời ơi, Zoro mất trí rồi, chúng ta cần bác sĩ!"

Zoro đảo mắt. "Tôi ổn và không, tôi không điên. Tôi chỉ đang nói chuyện với linh hồn của kiếm." Anh nhìn về phía Luffy. "Sao cậu biết?"

Luffy nuốt một miếng thịt. "Shanks nói chuyện với Gryphon suốt."

Luffy tiếp tục nói về Shanks và Zoro vuốt chuôi Wado bằng ngón tay cái. Họ không nói gì và sự im lặng của họ khiến Zoro cảm thấy khó chịu.

Trong bữa ăn, Zoro cảm thấy ánh mắt của Sanji đang dõi theo mình. Ánh nhìn của Sanji cứ chuyển từ Zoro sang thanh kiếm của anh rồi lại quay lại anh. Zoro tự hỏi liệu đầu bếp có nghĩ rằng anh bị điên không.

Zoro điên, nhưng không phải về thanh kiếm của mình.

_ _ _

Buổi chiều bắt đầu giống như bữa trưa kết thúc với Zoro, trong sự im lặng hoàn toàn. À, không hoàn toàn đúng. Brook đang chơi violin cùng với Franky đang chơi guitar. Robin và Nami đang tắm nắng trên ghế dài và Usopp, Chopper, và Luffy đang cười đùa, chạy nhảy trên boong tàu chơi đuổi bắt.

Sự im lặng không phải giữa các đồng đội của anh mà là trong đầu anh. Wado vẫn từ chối nói chuyện với anh và Kitetsu có lẽ đang ngủ.

Zoro thở dài. Anh cầm Wado và bắt đầu lau chùi nó. "Thôi nào. Nói chuyện với ta đi. Nhóc đang giận dỗi thật sao? Wado, không vui chút nào."

Zoro nhíu mày và thở dài. Anh giật mình khi nghe thấy giọng của Đầu bếp. "Vẫn còn nói chuyện với chính mình à, Đầu tảo?"

"Đồ khốn. Tôi không nói chuyện với chính mình."

Sanji cười khẩy. "Phải." Cậu ngồi xuống cạnh Zoro trên sàn boong tàu. "Anh đang nói chuyện với linh hồn của kiếm à?"

"Ừ. Wado đang giận tôi."

"Ừ thì, anh gọi họ là đồ ngốc và bảo họ im lặng nên tôi không trách họ được."

Zoro đảo mắt và nhìn lại mấy thanh kiếm. "Bình thường họ chẳng bao giờ nghe ta. Họ thích làm tôi bực mình."

Sanji thở ra khói thuốc. "Họ có vẻ tuyệt vời."

"Cậu sẽ thích họ, tin tôi đi. Đặc biệt là Wado."

Sanji thở ra khói thuốc và cười khẩy. "Họ trông như thế nào?"

"Nhỏ như Chopper, chạy khắp nơi và la hét cười đùa suốt nhưng có thể giết người trong giấc ngủ. Kitetsu thì cao hơn và nghiêm túc hơn. Xúc phạm tôi là hoạt động yêu thích của họ."

Sanji khịt mũi. Cậu nghiêng đầu. "Còn thanh kiếm mới của anh thì sao?"

"Họ cao hơn, gần bằng chiều cao của tôi. Họ già hơn Wado và Kitetsu. Họ cũng điềm tĩnh hơn."

Sanji gật đầu. "Anh nghe họ nói suốt à?"

"Với Wado thì có, tên nhóc đó không bao giờ ngừng nói. Kitetsu thì thường nói trong trận đấu hoặc khi tôi làm điều gì ngu ngốc."

"Vậy là họ nói suốt."

Zoro đảo mắt dưới tiếng cười của Sanji. "Và tôi chưa nghe được Shushui. Mối liên kết của chúng tôi còn mới quá."

"Anh thấy họ bằng cách nào?"

"Khi tôi thiền định, tôi vào thế giới linh hồn với sự giúp đỡ của Wado."

"Có lẽ anh nên vào thế giới linh hồn và xin lỗi họ."

Zoro thở dài. "Được rồi," anh thì thầm với Wado. "Tôi có thể vào không?"

Ngạc nhiên thay, Wado không đáp mà Kitetsu trả lời. "Được, và lời xin lỗi của anh phải thật tốt."

Zoro nhắm mắt và thở dài. Wado đang rất giận. Tuyệt thật. Zoro cầm ba thanh kiếm của mình và đặt chúng lên đùi. Anh nhắm mắt và hít một hơi thật sâu. Tiếng hải âu và tiếng Sanji hút thuốc dần tan biến. Anh lại hít một hơi thật sâu và từ từ mở mắt ra.

Zoro giờ đang đứng trước ngôi nhà. Cánh đồng hoa trống rỗng và Shushui đang ngồi bên ngoài trên hiên nhà.

Anh tiến lên và đi về phía Shushui. "Những người khác đâu?"

"Bên trong. Kitetsu đang cố làm cho Wado ra ngoài."

Zoro thở dài. "Họ đang giận."

"Tất nhiên là giận rồi." Shushui vuốt mái tóc trắng dài của mình.

"Tuyệt thật." Zoro tiến lên và bước vào nhà.

"Chúc may mắn chàng trai, cậu sẽ cần đấy."

Zoro thở dài. "Cảm ơn." Anh tiến vào nhà và hy vọng Wado không giận đến mức thay đổi hành lang. Anh đi cho đến khi tìm thấy phòng chính. Kitetsu đang đứng trước cửa gõ cửa, bảo nhóc mở cửa.

Kitetsu nhìn Zoro. "Lời xin lỗi của anh phải thật tốt, đồ ngốc."

Zoro gật đầu và gõ cửa. "Wado? Tôi vào được không?"

Wado không đáp và Zoro bắt đầu cảm thấy tồi tệ. Wado đã là người bạn duy nhất của anh trong nhiều năm và nghe giọng của nhóc đã trở thành một phần trong cuộc sống của anh.

Zoro nhìn Kitetsu và linh hồn đó nhún vai. Rồi cánh cửa từ từ mở ra, cho họ thấy Wado với đôi mắt đầy nước mắt. "Anh gọi tôi là đồ ngốc."

"Tôi xin lỗi."

"Anh gọi tôi là đồ ngốc trước mặt các đồng đội của chúng ta! Trước mặt Sanji! Làm sao anh có thể làm thế!" Wado đấm liên tục bằng nắm đấm nhỏ của mình vào bụng Zoro. "Anh bảo tôi im lặng! Giờ Sanji sẽ ghét tôi! Anh thật xấu xa!"

"Gì cơ? Không!" Zoro quỳ xuống và Wado tận dụng cơ hội để đấm vào mặt anh. "Nhóc có thể để tôi nói không?"

Wado khoanh tay và bĩu môi.

"Cảm ơn. Tôi xin lỗi vì những gì tôi đã nói. Tôi không nên gọi cậu là đồ ngốc hay bảo cậu im lặng. Và các đồng đội của chúng ta không ghét cậu hay nghĩ cậu là đồ ngốc. Đầu bếp nói rằng cậu có vẻ tuyệt vời."

Wado lườm anh.

"Đúng mà."

Wado thở dài. "Tôi chỉ không hiểu. Anh yêu Sanji phải không? Sao không nói với cậu ấy?"

Đến lượt Zoro thở dài. "Nó phức tạp hơn thế."

"Không phải đâu."

"Có đấy. Đúng là tôi yêu cậu ấy nhưng Xoắn không yêu tôi. Cậu ấy yêu phụ nữ và điều đó không sao."

Wado nhíu mày. "Nếu cậu ấy không yêu anh, vậy sao cậu ấy luôn cười khi anh nói chuyện với cậu ấy? Cậu ấy luôn vui khi chúng ta cùng đi chợ. Có lần cậu ấy còn hỏi ý kiến anh trước khi mua cà vạt. Sanji chăm sóc chúng ta khi anh hôn mê. Cậu ấy lau chùi chúng ta như anh làm. Cậu ấy yêu anh."

Zoro liếm môi. "Dù cậu ấy có yêu tôi, và tôi không nghĩ là cậu ấy yêu, tôi phải tập trung vào mục tiêu của mình. Tôi phải tập luyện để trở nên mạnh hơn." Anh ngước nhìn Kitetsu, hy vọng thanh kiếm của mình sẽ đứng về phía anh. "Đúng không?"

Đây không phải lần đầu Wado cố thuyết phục Zoro thổ lộ tình cảm của mình. Zoro đã yêu Sanji từ khi họ gặp nhau ở Baratie. Đầu bếp không chia sẻ gì về tình cảm của cậu và Zoro không muốn làm rối loạn động lực của cả nhóm, nên Zoro quyết định giữ tình yêu của mình là bí mật. Cho đến bây giờ, Kitetsu đã là một sự hỗ trợ lớn cho Zoro. Thanh kiếm bị nguyền đồng ý với Zoro về việc tập trung vào luyện tập và trở nên mạnh mẽ hơn.

Cho đến hôm nay, có vẻ vậy.

Kitetsu nhăn mặt. "Tôi đồng ý với nhóc con thực sự."

Wado đấm vào đầu gối của Kitetsu trong khi Zoro mở to mắt. "Gì cơ?"

Kitetsu thở dài. "Wado nói đúng. Sanji yêu anh, anh nên thổ lộ."

"Cậu đùa tôi à." Zoro quay đầu lại khi nghe tiếng bước chân đến gần họ. Shushui xuất hiện và Zoro nhìn y. "Ông có đồng ý với điều này không?"

Shushui nghiêng đầu. "Sanji là đầu bếp à?"

Kitetsu gật đầu. "Đúng, cậu ấy nóng bỏng."

Zoro lườm hắn trong khi Wado gật đầu. "Cậu ấy rất tốt bụng và đồ ăn của cậu ấy trông rất ngon."

Shushui nhìn lại Zoro. "Và cậu yêu đầu bếp?"

"Nó phức tạp."

Wado vẫn tiếp tục gật đầu. "Đúng như tôi đã nói, Zoro yêu cậu ấy hơn cả rượu sake và giấc ngủ."

"Vậy tôi nghĩ cậu nên thổ lộ tình cảm của mình."

Zoro thở dài và gầm gừ. "Không phải ông nữa chứ." Anh đứng dậy và nhìn Shushui. "Tôi sẽ không thổ lộ. Lông mày xoắn thích phụ nữ. Và ngay cả khi cậu ấy thích đàn ông, đầu bếp cũng không thích tôi. Điều duy nhất sẽ xảy ra nếu tôi thổ lộ là đầu bếp sẽ ghét tôi và nó sẽ làm rối loạn động lực của băng nhóm vì cậu ấy sẽ không tin tưởng tôi trên chiến trường nữa."

Shushui nghiêng đầu. "Nếu cậu ấy thích cậu thì sao? Nếu cậu ấy đáp lại tình cảm của cậu thì sao?"

"Tôi vẫn sẽ làm hỏng mọi thứ. Đầu bếp thì nhẹ nhàng và lãng mạn. Tôi không như vậy. Đầu bếp sẽ cười vào mặt tôi."

"Theo những gì Wado và Kitetsu nói với tôi, tôi nghĩ cậu đang đánh giá thấp bản thân mình. Sanji có vẻ là một người tử tế. Cậu nên thử."

Rồi Zoro cảm thấy có ai đó kéo áo mình. Anh cúi mắt xuống và thấy Wado nhìn anh với đôi mắt xanh to tròn. "Làm ơn Zoro. Tôi chỉ muốn anh hạnh phúc. Kuina cũng muốn anh hạnh phúc."

Zoro nhắm mắt lại và mở chúng ra. Anh quỳ xuống và ôm Wado vào lòng. "Được rồi. Tôi sẽ thử." Anh cảm thấy Wado mỉm cười trên cổ mình và hỏi. "Cậu muốn ra ngoài và đi vào cánh đồng hoa không?"

Wado gật đầu và Zoro đứng dậy bế cô bé ra ngoài. Anh nghe Shushui hỏi Kitetsu. "Kuina là ai?"

"Tôi sẽ kể cho ông khi Zoro và Wado ngủ. Nói về Kuina làm họ buồn."

Zoro bước ra khỏi nhà và đặt Wado xuống, cô bé chạy vào cánh đồng hoa. Anh ngồi trên hiên nhà và vài phút sau Shushui ngồi cạnh anh trong khi Kitetsu chơi với Wado.

Zoro phá vỡ sự im lặng thoải mái. "Ông nghĩ tôi có cơ hội không?"

Shushui từ từ gật đầu. "Tôi không biết cậu hay Sanji rõ bằng Wado hay Kitetsu nhưng tôi nghĩ cậu nên thử." Ông quay đầu lại và từ từ vuốt tóc Zoro. "Tổ tiên của cậu, Ryuma, từng là chủ nhân của tôi từ lâu. Cậu làm tôi nhớ đến ông ấy. Ông ấy mạnh mẽ, tử tế và bướng bỉnh. Ông ấy cũng đã yêu một đầu bếp. Chỉ là, ông ấy chọn con đường cô đơn của một samurai. Ông ấy đã dành phần còn lại của cuộc đời nghĩ về bà ấy. Đừng mắc sai lầm giống vậy, chàng trai."

Zoro gật đầu. "Tôi sẽ thử. Chỉ là, tôi không biết bắt đầu từ đâu."

"Hoa!"

Cả Zoro và Shushui đều quay đầu lại và thấy Wado đang đứng trước mặt họ.

Wado mỉm cười. "Sanji thích hoa và sáng nay trước bữa sáng, cậu ấy nói cậu ấy cần thay hoa trong nhà bếp."

Zoro nhướn mày và cố nhớ lại khi Đầu bếp đã nói về điều này. "Tôi đang ngủ trước bữa sáng, nhóc có nghe mọi thứ ngay cả khi tôi ngủ không?"

Kitetsu gật đầu. "Đúng vậy, và chúng ta cần nói chuyện về Robin và Franky, tốt nhất là khi nhóc con đang ngủ." chỉ vào Wado.

Wado nhíu mày và bắt đầu đá Kitetsu dữ dội.

Zoro gật đầu với chính mình. "Hoa. Tôi có thể mua hoa vào ngày mai."

Shushui gật đầu. "Đó là một ý tưởng hay. Giờ tôi nghĩ đã đến lúc tỉnh dậy."

Zoro gật đầu và nhìn lại Wado và Kitetsu, hai người vẫn đang đánh nhau. "Wado? Nhóc không còn giận tôi nữa?"

Wado đảo mắt. "Tất nhiên là không. Chỉ cần đừng gọi tôi là đồ ngốc trước mặt các đồng đội của chúng ta hoặc Sanji nữa."

"Hứa. Hẹn gặp lại."

Các linh hồn vẫy tay chào anh và Zoro nhắm mắt lại, hít một hơi sâu. Khi anh mở mắt ra, Zoro chỉ thấy bầu trời xanh. Anh hiện đang nằm trên boong tàu, cảm nhận ai đó vuốt tóc mình. Anh đỏ mặt khi nhận ra đầu mình đang nằm trên đùi Sanji.

Zoro quay đầu và thấy cậu đang hút thuốc nhìn ra xa. Sanji thở ra một làn khói và nhìn Zoro. "Anh đã trở lại. Wado vẫn giận anh à?"

"Không."

"Tốt." Sanji mỉm cười và chết tiệt cậu ấy thật đẹp. "Tôi nên đi làm món ăn nhẹ." Anh ngừng vuốt tóc Zoro và bắt đầu đứng dậy làm anh ngồi lại.

Sanji bước vài bước thì Zoro ngăn anh lại. "Wado nói với tôi rằng cậu đã chăm sóc chúng. Có thật không?"

Rồi Zoro thấy má và tai của Sanji từ từ đỏ lên. "Anh đã từng nói rằng anh lau chúng sau khi chiến đấu vì bụi bẩn và máu có thể làm gỉ lưỡi kiếm. Tôi đã lấy dầu làm sạch của anh và cố nhớ lại cách anh làm sạch chúng. Chúng có khó chịu không?"

"Không." Rồi Zoro nghe thấy giọng của Wado.

"Hãy nói với Sanji rằng tôi cảm ơn cậu ấy và tôi thích điều đó! Và cậu ấy đã rất nhẹ nhàng!"

Kitetsu nói khẽ. "Ổn mà."

Zoro gật đầu. "Họ thích điều đó, họ cảm ơn cậu."

Sanji mỉm cười. "Không có chi các bạn." và bắt đầu đi về phía nhà bếp.

Zoro cảm thấy một nụ cười nở trên mặt.

"Đừng nhìn mông cậu ấy nữa và tập trung vào lời thổ lộ của anh đi."

Zoro nhắm mắt lại và thoáng nghĩ về điều gì sẽ xảy ra nếu anh ném Kitetsu xuống biển.

"Linh hồn của tôi sẽ ám anh."

Zoro gầm gừ. "Tôi ghét cậu."

_ _ _

Hôm sau, Zoro đi cùng Sanji qua chợ của thành phố. Sanji cầm danh sách đồ cần mua và lẩm bẩm về các loại sản phẩm cậu cần mua.

"Chúng ta cần gia vị và rau củ."

"Chúng ta không cần rau củ."

"Có cần đấy, rau củ giàu dinh dưỡng và quan trọng cho thuyền trưởng bụng không đáy của chúng ta và cây trồng ở chỗ chúng ta."

Zoro nhăn mặt. "Cây trồng ở chỗ chúng ta?"

Sanji gật đầu vẫn nhìn vào danh sách với điếu thuốc trên môi. Cậu giơ tay còn lại lên đầu Zoro và vò nhẹ mái tóc xanh ngắn của anh. "Cây cảnh tại chỗ của chúng ta."

"Đi chết đi, Mày Xoắn."

Sanji cười trong khi Kitetsu thì thầm. "Thực ra thì cậu ấy nói đúng đấy. Anh trông cũng giống một cái cây thật."

Zoro gầm gừ và gõ nhẹ vào chuôi Kitetsu. "Này! Không hay đâu đồ ngốc. Wado, cậu ấy nói đúng, anh thật là ác."

Zoro đảo mắt và nhận thấy Sanji đang nhìn mình. "Gì?"

"Anh lại nói chuyện với thanh kiếm của mình à?"

"Ừ, Kitetsu là một thằng nhóc ranh mãnh."

Sanji bật cười. "Chủ nhân nào kiếm nấy."

Zoro lườm mắt dưới tiếng cười của Sanji và các linh hồn.

Họ tiếp tục đi cho đến khi đến trước một kệ gia vị. Sanji nhìn vào các loại gia vị khác nhau và đột nhiên Wado bắt đầu hét lên. "Hoa! Tôi thấy hoa! Zoro nhìn, có hoa ở bên phải kìa!"

Zoro quay đầu và thấy một kệ đầy hoa ở xa. Anh bắt đầu đi về phía đó, để lại Sanji đang nhìn các loại gia vị khác nhau. Zoro nhanh chóng đến kệ và nhìn vào các loại hoa khác nhau. Kệ này đầy màu sắc rực rỡ của các loại hoa khác nhau.

Wado reo lên. "Nhìn kìa! Có hoa màu xanh! Trông giống màu mắt của Sanji! Lấy hoa màu xanh đi!"

Zoro nhìn vào các loại hoa như hoa chuông xanh, hoa chim xanh, hoa dừa cạn, cẩm tú cầu và hoa lưu ly. Chết tiệt, có vẻ như người bán không có loại hoa mà anh đang tìm kiếm.

Shushui thì thầm. "Hoa đỏ là biểu tượng của tình yêu và đam mê. Có thể cậu nên mua hoa hồng đỏ cho Sanji. Một người lãng mạn như cậu ấy sẽ thích."

Zoro lắc đầu và lẩm bẩm. "Tôi không muốn hoa hồng."

Kitetsu thở dài. "Chúng tôi đang cố gắng giúp anh đây! Thôi nào, mua hoa hồng đỏ và tặng cậu ấy đi!"

Zoro lắc đầu và tiếp tục nhìn các loại hoa khác nhau.

Wado hét lên lần nữa. "Tulip! Tôi thích tulip! Tặng cậu ấy tulip đi!"

Zoro lắc đầu và tiếp tục tìm kiếm. Anh bắt đầu cắn môi dưới khi ánh mắt của mình mở to. Anh đã tìm thấy nó.

Anh nhìn người bán. "Chào, tôi có thể lấy hoa phi yến xanh không?"

Người bán, một người đàn ông già gật đầu. "Chỉ muốn cái đó thôi hả cậu bé?"

Zoro nhìn lại các loại hoa. Wado hét lên lần nữa. "Tulip!"

"Ừ, tulip nữa."

"Chắc chắn, màu gì?"

Shushui thì thầm. "Màu đỏ."

Zoro gật đầu. "Màu đỏ làm ơn."

Người bán gật đầu lần nữa và lấy hoa tulip đỏ. Ông quay sang phải và lấy một dải ruy băng màu xanh. Sau khi người bán buộc xong bó hoa, ông đưa cho Zoro. "Tổng cộng hết mười lăm beri."

Zoro kéo túi nhỏ Nami đưa ra và mở nó. Anh đưa tiền và nhận bó hoa. "Cảm ơn."

"Vậy là anh đang trốn ở đây?"

Zoro giật mình và quay lại thấy Sanji, hai tay chống hông. "Tôi đã tìm anh suốt ba mươi phút rồi đồ đầu tảo! Tôi chỉ rời mắt khỏi anh hai giây và anh đã biến mất và bị lạc! Tôi thề rằng tóc bạc đầu tiên của tôi sẽ là do anh!"

Kitetsu thì thầm. "Sanji thật nóng bỏng khi cậu ấy tức giận."

Zoro cảm thấy má mình nóng lên. "Tôi không bị lạc. Tôi- Tôi."

Sanji nhướn mày. "Anh cái gì?" ánh mắt cậu trôi về phía kệ hoa. "Anh lại làm phiền người bán hàng lương thiện nữa à?"

Zoro cảm thấy cả khuôn mặt mình nóng bừng. "Đó chỉ là một lần và chúng ta đều biết ông ta lừa cậu. Tôi chỉ-"

Wado hét lên. "Tặng Sanji hoa đi!"

Zoro nhắm mắt lại và cúi đầu, đưa bó hoa. "Đây là cho cậu!"

Một phút trôi qua và Zoro từ từ mở mắt. Anh ngước lên và thấy Sanji hoàn toàn đóng băng. Mặt Sanji đỏ bừng trong một giây. Cậu thì thầm. "Cái quái gì vậy đồ đầu tảo?"

"Tôi- Cậu nói cậu muốn thay hoa trong nhà bếp nên tôi mua hoa cho cậu."

Sanji từ từ giơ tay và nhận lấy bó hoa.

"Tôi chọn hoa phi yến xanh vì cậu từng nói đó là loài hoa yêu thích của cậu. Wado bảo tôi chọn tulip."

Sanji vuốt nhẹ cánh hoa. "Cảm ơn. Cảm ơn đầu tảo, thật là." Sanji mỉm cười. "Rất tử tế."

Zoro thở phào. Chết tiệt, Mày Xoắn thật đẹp khi cậu ấy cười.

Sanji cắn môi dưới và nhìn đi nơi khác. "Chúng ta nên về tàu Sunny."

Zoro gật đầu và bắt đầu đi theo Sanji về hướng tàu Sunny. Kiếm sĩ không biết liệu Sanji có thích hoa hay không nhưng trên đường đi, Sanji liên tục nhìn bó hoa với nụ cười dễ thương trên khuôn mặt.

Zoro nghe Kitetsu thì thầm. "Giai đoạn một đã xong, giờ chúng ta có thể chuyển sang giai đoạn hai!"

Kiếm sĩ không biết giai đoạn hai sẽ là gì nhưng nếu điều đó có nghĩa là làm Sanji cười, Zoro sẽ vui lòng nghe theo các linh hồn của thanh kiếm của mình một lần nữa.

_ _ _

"Chúng ta sẽ mua cho Sanji một chiếc cà vạt."

Zoro lắc đầu. "Mày Xoắn sẽ giết tôi nếu tôi đụng vào mấy cái cà vạt của cậu ấy."

Kitetsu đảo mắt. "Đó là lý do tại sao tôi nói chúng ta sẽ mua cho cậu ấy một cái mới."

"Nhưng cậu ấy đã có hàng trăm cái cà vạt rồi!"

Kitetsu lắc đầu. "Không, Sanji chỉ có bốn cái cà vạt và chúng ta sẽ mua cái thứ năm."

Zoro thở dài và vò đầu mình. Hôm qua Sanji đã đặt hoa vào bình ngay khi họ về đến tàu. Các đồng đội đã hỏi thăm đầu bếp và Sanji đỏ mặt trả lời rằng Zoro đã mua hoa.

Zoro chịu đựng những trêu chọc của các đồng đội suốt cả ngày nhưng Sanji mỉm cười, vì vậy Zoro coi đó là một chiến thắng.

Hôm nay, sau bữa trưa, Zoro đi thiền trên boong tàu và hỏi các thanh kiếm của mình về kế hoạch cho giai đoạn hai. Shushui đang nắm tay Wado và quay vòng quanh khiến Wado bay lên. Kitetsu và Zoro nói chuyện về kế hoạch trong khi Wado cười.

Zoro thở dài. "Tôi thậm chí không biết Đầu bếp thích loại cà vạt nào. Tất cả đều giống nhau."

Kitetsu lắc đầu. "Đồ ngốc, tất nhiên chúng không giống nhau. Cà vạt số hai tối hơn các cái khác. Đầu của cà vạt số bốn là tròn, không phải tam giác. Cà vạt số một là yêu thích của Sanji nhưng chỉ dùng trong những dịp đặc biệt. Và cà vạt số ba là màu xám."

Zoro chớp mắt. "Làm thế quái nào mà cậu biết điều đó?"

"Tôi đã nói rồi! Khi anh ngủ, chúng tôi vẫn có thể nghe và nhìn thấy mọi thứ. À mà này, chúng ta vẫn cần nói chuyện về Robin và Franky."

"Tại sao không phải bây giờ?"

Kitetsu thở dài giận dữ. "Tôi đã nói rồi. Có trẻ em ở đây!" và chỉ vào Wado đang cười với Shushui.

"Điều đó tệ lắm sao?"

Kitetsu nhếch mép. "Tin tôi đi, anh không muốn Wado biết những gì tôi đã thấy."

Zoro thở dài. "Được rồi, chúng ta sẽ đợi cho đến khi Wado ngủ."

Đột nhiên, Wado nhảy lên Zoro làm anh ngã xuống. Anh đứng dậy dưới tiếng cười của các linh hồn và thở dài. "Vậy chúng ta sẽ mua một cái cà vạt?"

Anh khoanh tay khi Shushui tiến lại gần họ. Wado bắt đầu leo lên Zoro và ngồi trên vai anh.

Shushui gật đầu. "Tôi đồng ý với kế hoạch của Kitetsu. Sanji thích bộ vest của cậu ấy, có thể sẽ thích một cái cà vạt mới."

Wado bắt đầu chơi với tai của Zoro và làm cho khuyên tai của anh kêu leng keng. "Tôi thích khi Sanji mặc áo hoodie. Cậu ấy đã mặc một cái khi cậu ấy lau chùi chúng tôi. Đó là một cái hoodie màu xanh nhạt. Cậu ấy thật đẹp nhưng Sanji luôn đẹp."

Kitetsu gật đầu. "Đồng ý với nhóc quỷ, Sanji trông rất đẹp trong cái hoodie đó."

Wado lè lưỡi về phía Kitetsu trong khi Zoro nhìn Shushui. "Tôi nghĩ tôi đã thấy một cửa hàng có bán cà vạt khi chúng ta đi mua đồ."

Shushui gật đầu khi Kitetsu làm mặt hề với Wado. "Nó ở góc một con hẻm ngay trước chợ."

"Chúng ta sẽ đi vào buổi chiều."

Shushui gật đầu và đột nhiên Wado nhảy khỏi vai Zoro. "Sanji đang gọi anh, tôi nghĩ anh cần quay lại."

Zoro gật đầu. "Được rồi, sau buổi tập luyện, chúng ta sẽ đi mua cà vạt."

Các linh hồn gật đầu và vẫy tay với anh. Zoro nhắm mắt và hít một hơi sâu. Anh từ từ mở mắt lại và thấy bầu trời xanh và Mày Xoắn ngồi bên cạnh anh, nhìn anh. "Mọi thứ ổn chứ? Anh đang cau mày, có chuyện gì với các linh hồn không?"

Zoro ngồi dậy và lắc đầu. "Họ ổn."

Wado reo lên. "Sanji thật là tốt bụng!"

Kitetsu thì thầm. "Cậu ấy dễ thương khi lo lắng."

Zoro đảo mắt. "Đừng lo về họ."

Sanji gật đầu. "Brook nói với tôi rằng các thanh kiếm không thích khi có ai đó ngoài chủ nhân của chúng chạm vào. Cậu chắc chắn họ không phiền khi tôi lau chùi chúng?"

Wado hét lên. "Sanji đã rất nhẹ nhàng và cậu ấy thậm chí còn nói chuyện với chúng tôi và cảm ơn chúng tôi vì đã bảo vệ anh! Nó không hoàn hảo nhưng cậu ấy rất tuyệt!"

Kitetsu thì thầm. "Sanji có thể lau chùi và chạm vào lưỡi kiếm của tôi bất cứ lúc nào cậu ấy muốn."

Shushui thở dài và thì thầm. "Wado đang ở đây Kitetsu. Sanji đã làm một công việc tuyệt vời đối với một người không phải là kiếm sĩ."

Zoro chớp mắt và nhìn Sanji. "Họ rất cảm kích những gì cậu đã làm. Và tôi cũng vậy. Cảm ơn."

Sanji đỏ mặt và vén một lọn tóc vàng ra sau tai. "Ừ, tôi mừng là vậy. Tôi cần đi chuẩn bị đồ ăn nhẹ."

Zoro gật đầu. "Tôi sẽ tập luyện với tạ của mình."

Sanji nheo mắt. "Chopper đã đồng ý chưa? Anh vẫn cần phải nghỉ ngơi."

Zoro đóng băng và nghe Kitetsu thì thầm. "Ôi chết tiệt."

Zoro liếc nhìn về hướng của Chopper. Vị bác sĩ trẻ đang chơi trò đuổi bắt với Usopp và Luffy. "Cậu ấy nói tuần sau tôi mới được tập, nhưng nếu tôi không nói gì và cậu cũng không nói gì, Chopper sẽ không lo lắng. Và chúng ta không muốn Chopper lo lắng."

Sanji chớp mắt và từ từ mỉm cười.

"Đồ lông mày xoắn, đừng có mà dám."

Sanji càng cười nhiều hơn.

"Đầu bếp ngu ngốc, cậu tốt hơn hết là ngậm miệng lại."

Sanji không rời mắt khỏi Zoro và nói to. "Chopper! Zoro muốn tập luyện!"

"Thằng khốn nạn!"

Rồi Chopper xông vào Zoro khi Shushui và Kitetsu nói trong đầu anh, âm thanh to hơn bình thường. "Wado vẫn ở đây! Bao nhiêu lần chúng tôi cần nói rằng không được chửi thề khi Wado đang thức!"

Wado hét lên. "Tôi không phải trẻ con! Tôi đã trăm tuổi rồi!"

Kitetsu và Shushui đồng thanh đáp lại. "Nhóc vẫn là trẻ con!"

Zoro thở dài và nhắm mắt lại khi cả Chopper và các linh hồn kiếm bắt đầu giảng dạy anh. Ánh nhìn của anh trôi dạt và thấy Sanji đi về phía nhà bếp và bước vào.

Zoro thở dài khiến ba giọng nói dừng lại. "Được rồi, tôi sẽ không tập. Vậy thì tôi sẽ vào thị trấn." và đi về phía cảng. Anh rời khỏi Sunny và đi về hướng thị trấn.

Nhờ sự chỉ dẫn của Shushui, họ nhanh chóng đến cửa hàng cà vạt. Zoro bước vào và nhìn các loại cà vạt khác nhau.

Wado reo lên, "Cái này! Hoặc không, cái này! Và nhìn cái này! Và cái này thì đẹp! và cái này nữa! Zoro! Nhìn chúng kìa! Mua hết đi!"

Shushui thì thầm, "Cái này giống như cà vạt số bốn và cái này giống như cà vạt số hai."

Zoro cắn môi dưới và tiếp tục nhìn các loại cà vạt khác nhau. Anh chưa bao giờ nghĩ rằng có nhiều lựa chọn đến thế.

Kitetsu thì thầm, "Sanji thích những cái có màu tối. Ở bên trái của anh, có những cái màu đen và xanh đậm."

Zoro quay đầu nhìn chúng và đứng sững. Anh tiến tới và chạm vào một cái cà vạt. "Cái này."

Shushui thì thầm, "Cậu chắc chứ? Nó màu xám. Sanji đã có một cái cà vạt màu xám rồi."

Kitetsu thì thầm lại, "Tôi đồng ý, và nó có màu vàng trên đó. Sanji sẽ không thích đâu."

Zoro lấy cà vạt ra để nhìn kỹ hơn. Cà vạt màu xám đậm với những đường kẻ mảnh màu vàng.

Wado nói bình tĩnh, bị mê hoặc, "Nó rất đẹp. Trông giống như mắt của Zoro và tóc của Sanji."

Zoro gật đầu. "Tôi muốn cái này."

Kitetsu thở dài. "Sao cũng được. Nhóc quỷ này nói đúng, nó đẹp. Khoan đã. Wado ngừng đánh tôi đi!"

Zoro phớt lờ tiếng hét của Kitetsu và bước về phía người bán để mua cà vạt. Vài phút sau, Zoro rời khỏi cửa hàng, tay cầm túi đựng món quà quý giá.

Nhờ sự chỉ dẫn của các linh hồn, Zoro đến Sunny trước hoàng hôn. Anh đi thẳng đến nhà bếp và mở cửa bằng chân.

Sanji thở dài một cách giận dữ, "Oi! Đồ đầu tảo ngu ngốc, bao nhiêu lần tôi nói anh không được đá cửa!"

Zoro tiến về phía Sanji với quyết tâm và đưa túi.

Sanji cau mày, "Cái gì đây?"

Zoro không đáp và chớp mắt. Kitetsu thì thầm, "Và đây là phần anh phải nói, đồ ngốc."

Zoro đỏ mặt. "Nó dành cho cậu. Cậu nói cậu muốn một cái cà vạt mới."

Sanji từ từ lấy túi và mở ra. Cậu chạm vào cà vạt, và Zoro thấy đầu tai của Sanji đỏ bừng.

"Nó mềm và đẹp. Cảm ơn anh." Sanji nhìn anh và mỉm cười. Zoro cảm thấy mình chìm vào đôi mắt xanh đẹp của Sanji. Anh rất hạnh phúc khi đắm chìm trong đại dương xanh của đôi mắt Sanji.

Zoro nghe Kitetsu thì thầm, "Và chúng ta mất anh ấy rồi."

Shushui thì thầm, "Vậy lúc nào cũng như vậy. Chúng ta luôn mất Zoro khi cậu ấy nhìn Sanji."

Wado reo lên, "Đúng vậy vì Zoro yêu Sanji hơn cả giấc ngủ và rượu sake."

Shushui thì thầm lại, "Giờ khi giai đoạn hai đã thành công, chúng ta có thể bắt đầu giai đoạn ba."

Zoro lơ đễnh gật đầu, không chú ý đến các thanh kiếm. Làm sao anh có thể?

Sanji đang mỉm cười với anh.

_ _ _

Zoro đứng trong nhà bếp, chính giữa lúc sáng sớm, trước 5 giờ. Trước mặt anh, trên mặt bàn làm việc, Zoro có thể thấy có trứng, hoa quả và cá.

Cậu thì thầm, "Đầu bếp sẽ giết tôi."

Shushui thì thầm, "Cậu ấy sẽ không. Sanji sẽ rất vui khi thấy cậu nấu cho cậu ấy bữa sáng."

Zoro lắc đầu. "Năm ngoái, vào dịp sinh nhật của Bếp, Usopp, Luffy và tôi đã cố gắng làm bữa sáng cho cậu ấy. Cậu ấy đã đuổi theo chúng tôi, la mắng vì chúng tôi làm dơ bếp của cậu ta."

Kitetsu thở dài. "Anh và Luffy đã bắt đầu một trận chiến bột mì, anh nghĩ Sanji sẽ phản ứng thế nào?"

"Đã là lần thứ một trăm rồi, đó chỉ là một tai nạn."

Wado reo lên, "Sanji đã tức giận lắm, tôi chưa bao giờ thấy cậu ấy hét lớn như vậy."

Zoro thở dài. "Vậy, tôi nên làm thế nào đây."

Shushui thì thầm, "Cậu cần nướng cá trước, sau đó làm một chiếc bánh trứng."

Zoro gật đầu. Anh tuân theo hướng dẫn của Shushui và làm bánh trứng trước, sau đó nướng cá. Khi anh hoàn thành, Zoro pha cà phê cho Sanji.

Kitetsu thì thầm, "Ba muỗng sữa."

"Tôi biết."

Wado hét lên. "Đừng quên hai muỗng đường!"

Zoro lắc đầu. "Tôi biết khẩu vị của Sanji khi uống cà phê rồi, cảm ơn."

Zoro tập trung lại vào cốc cà phê. Anh sắp xếp cá lên dĩa và cho bánh trứng vào đó. Anh cắt dâu và gọt một quả quýt. Zoro hoàn thiện việc trang trí dĩa và tự hào về bản thân.

"Con mẹ gì đang làm ở bếp của tôi, đồ ngốc rừng rú?"

Zoro giật mình và nhìn thấy Sanji với tóc vẫn ướt sau khi tắm. Zoro đỏ mặt. "Tôi đã làm bữa sáng."

Sanji nhăn mày. "Anh bị ốm à? Từ khi nào anh biết nấu ăn? Ai cho phép anh nấu trong bếp của tôi?"

"Shushui nghĩ rằng điều đó có thể là một ý tưởng tốt."

Sanji nhìn chau mày. "Vâng, tôi cảm ơn Shushui nhưng đừng làm nữa. Đây là bếp của tôi, việc của tôi là nấu cho các anh, không phải ngược lại." và tiến gần và đi qua Zoro. Sanji nhìn vào dĩa. "Bánh trứng trông ngon và cá đã được nướng đủ rồi," cậu cười khẽ. "Tôi không ngờ là anh biết nấu ăn đâu, tảo rất giỏi."

Zoro đỏ mặt. "Shushui giúp tôi."

"Vậy cảm ơn Shushui."

Shushui thì thầm, "Thú vị thật, Sanji."

Kitetsu nói giận dữ. "Tôi cũng giúp đấy đồ ngốc! Nói cho Sanji biết là tôi đã giúp!"

Wado là người cuối cùng nói. "Anh nên thú nhận ngay bây giờ! Đồng đội của chúng ta đang ngủ, đây có thể là cơ hội của anh!"

Zoro đỏ mặt với lời nói của Wado. Anh đỏ mặt đến mức Sanji nhăn mày. "Anh ổn chứ? Mặt anh đỏ thế."

Zoro gật đầu khi Kitetsu nói. "Nhóc quỷ này nói đúng, hãy nói đi, đồ hèn nhát."

Zoro nhìn Sanji và đầu bếp tiến gần, đưa tay vào trán Zoro. "Anh sốt rồi, có lẽ tôi nên gọi Chopper. Vết thương của anh đau không? Có thể là anh bị nhiễm trùng."

Zoro lắc đầu và Shushui thì thầm. "Hãy nói đi, con trai, mọi thứ sẽ ổn thôi."

Wado hét lên. "Nói đi Zoro!"

Sanji tiến gần. "Zoro, anh ổn chứ? Anh đang làm tôi lo lắng."

"Tôi thích cậu."

Sanji chớp mắt khi các linh hồn im lặng.

Zoro liếm môi và nói tiếp. "Tôi thích cậu Xoắn."

"Gì?"

"Tôi yêu cậu từ ngày chúng ta gặp nhau."

"Oh." Sanji lùi lại một bước.

Zoro nắm chặt và rồi lại nhả tay. "Tôi thực sự thích em Đầu bếp."

"À, Ừ, Vâng, tôi không ngờ là vậy." Sanji chạm tay qua mái tóc vàng của mình. "Tôi cảm thấy rất vui khi Zoro nói như vậy."

"Nhưng?"

"Xin lỗi, ý tôi là," Sanji mỉm nhẹ. "nhìn anh đi."

Zoro cảm thấy mình như đang chết. Anh đã ngu ngốc thế chứ! Tất nhiên, Đầu bếp sẽ không bao giờ yêu lại anh. Anh cảm thấy nước mắt trào ra.

Anh không nên tin tưởng vào thanh kiếm của mình.

Trong đầu anh, Zoro nghe thấy Shushui và Kitetsu nói chuyện. Shushui thì thầm. "Tôi sẽ chém cậu ta."

Wado la hét. "Không! Zoro thích Sanji! Sanji là bạn đồng đội, chúng ta không thể làm hại cậu ấy!"

Kitetsu giận dữ thì thầm. "Tôi đồng ý với Shushui, Wado đi vào nhà và đi ngủ đi."

Wado la hét. "Nhưng Sanji cũng thích Zoro! Tôi không biết tại sao cậu ấy nói vậy nhưng Sanji thích Zoro! Đừng làm hại Sanji!"

Zoro cảm thấy những thanh kiếm đang run lên trên hông của mình. Kitetsu giận dữ nói. "Cậu ta làm Zoro buồn, tôi không quan tâm nếu cậu ấy có thích Zoro hay không! Wado đi vào trong nhà đi!"

Zoro nhăn mày. "Được rồi, nếu tôi làm cậu ghê tởm thế thì chỉ cần nói không, đừng hành xử như một tên khốn."

Sanji mở to mắt. "Gì? Không! Ý tôi là, tôi cũng yêu anh Zoro, tại sao không chứ? Chỉ là, anh là anh. Anh mạnh mẽ và tham vọng, anh muốn trở thành kiếm sĩ vĩ đại nhất thế giới và tôi chỉ là một đầu bếp bình thường và muốn khám phá All Blue. Anh xứng đáng hơn. Anh xứng đáng với người mạnh mẽ như anh."

Sanji tiến gần và nắm tay Zoro trong tay mình. "Thậm chí tôi còn không đủ mạnh mẽ để bảo vệ anh chống lại Kuma. Anh xứng đáng nhiều hơn thay vì là tôi."

Zoro nắm chặt tay Sanji. "Tôi không cần hoặc muốn một người mạnh mẽ hơn. Tôi chỉ cần có mình Xoắn. Tôi yêu cậu."

Zoro tiến gần và nắm lấy môi của Sanji. Sanji tan chảy trong vòng tay của anh khi các linh hồn bắt đầu la hét trong đầu của Zoro. Bất ngờ, Zoro rời xa và đi nhanh chóng vào phòng kho, để lại Sanji giữa bếp. Anh mở cửa và bất chấp lời van xin của các linh hồn, Zoro đặt các thanh kiếm vào phòng kho và quay lại bếp.

Anh đi và chạm môi của Sanji lần nữa. Sanji tan chảy trong vòng tay của anh và thì thầm gần tai anh. "Họ than phiền à?"

"Các thanh kiếm của tôi yêu cậu hơn cả tôi đấy Xoắn. Họ rất muốn gặp cậu."

"Tôi rất vui. Tôi cũng muốn gặp họ."

Zoro mỉm cười. "Anh yêu em Xoắn."

Sanji cười nở một nụ. "Em cũng yêu anh đầu tảo."

Zoro tan chảy trong vòng tay của Sanji và mừng rỡ vì đã theo dõi trực giác của thanh kiếm. Anh không thể chờ đợi để cho Sanji gặp họ. Có điều gì đó bảo anh rằng người yêu của mình sẽ yêu họ như Zoro yêu ba thanh kiếm ấy, gia đình của anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro