Chap 6: Grinning idiots

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Author: jensoopresident

Translator: JinviTr

"KIM JISOOOO!!!"

"SOOYAAAA!!!"

Jeongyeon và Seulgi chạy vào căng tin tìm kiếm Jisoo của họ.

Cả hai đều bình tĩnh lại khi Wendy nói với họ rằng hôm nay Jisoo không đến trường.

Ngồi xuống bên cạnh Lisa đang ngái ngủ, Seulgi kể ra mọi chuyện đã xảy ra từ sáng nay.

"Chậm lại, Seul. Bọn này hầu như không thể hiểu cậu đang nói gì." Wendy bật cười khúc khích.

"AHHH! Giữ chị ấy lại đi, Wannie! Chị ấy cười tươi quá, em nghĩ rằng mình sẽ mù mất"

Lisa làm động tác dụi và che mắt. Không gì có thể ngăn cản nụ cười của Seulgi. Irene đã không từ chối mình!

"Chị không nghĩ cậu ấy là người duy nhất làm chúng ta lóa mắt, Lis!" Wendy chỉ vào Jeongyeon.

Cả ba cô gái quay lại và thấy Jeongyeon đang cười khúc khích với đôi mắt dán vào điện thoại.

Ngón tay cái của cô ấy đang tăng tốc khi cô ấy spam tin nhắn một linh hồn tội nghiệp nào đó.

"...Tớ biết tại sao mình lại la hét...nhưng tại sao cậu lại la hét vì Jisoo?" Seulgi và Lisa nhướng mày chờ câu trả lời.

Jeongyeon chỉ cười toe toét trước khi cho họ xem màn hình khóa của cô ấy và Nayeon.

"Oa... Cậu giống hệt như..."

"...một tên ngốc." Lisa há hốc miệng vì sốc khiến Wendy và Seulgi cười khúc khích.

Jeongyeon đảo mắt trước khi lại nở một nụ cười toe toét.

"Một tên ngốc có bạn gái!"

"..." Im lặng chiếm lấy cả bàn.

"Tớ nghĩ Soo có thể là Einstein."

"Còn em đã nghĩ sẽ là LiJeong mãi mãi."

"Khi nào thì đến lượt em được hạnh phúc đây?"

Jeongyeon búng trán Lisa trước khi xoa đầu Wendy đang úp mặt xuống bàn.

"Chị ấy đã tìm tớ sáng nay-"

"ĐIỀU ĐÓ NHẮC CHO EM NHỚ! EM ĐI QUA LỚP CỦA CHỊ BA LẦN ĐỂ XIN MƯỢN BỘ SẠC! ĐIỆN THOẠI CỦA EM ĐÃ CHẾT VÀ CHỊ THÌ ĐANG THẢ THÍNH NHAU???"

"Nếu em không im lặng ngay bây giờ, chị sẽ đi qua đó và nói với Rosé rằng em đã lên kế hoạch cho đám cưới của mình và cả cách sắp xếp chỗ ngồi." Jeongyeon nghiến răng nói, khiến Lisa im lặng.

Tiếp tục nơi cô ấy đã dừng lại, cô ấy nở nụ cười tươi trở lại khi cô ấy cẩn thận kể cho các cô gái nghe từng chi tiết về các sự kiện đã diễn ra một lúc trước.

. . . . . . . . .

Không phải Jeongyeon muốn phớt lờ Nayeon, nhưng cô ấy đã quá mệt mỏi với những lời từ chối dành cho cô ấy mỗi khi rủ chị ấy đi chơi.

"Chị có một bài kiểm tra, chị sẽ học cả tuần."

"Joohyunnie cần giúp đỡ ở hội học sinh"

"Ban âm nhạc sẽ luyện tập cho buổi họp!"

"Rosé muốn chị đưa Joohwangie đi dạo sau giờ học."

Jeongyeon cuối cùng cũng chịu hết nổi sau khi biết Joohwangie là con cá của Rosé. Chị ấy chọn "đưa một con cá đi dạo" thay vì cô ấy ư?

Không thích nghe bài giảng buổi sáng, cô quyết định ở lại điểm danh trước khi lẻn ra ngoài để đến quán cà phê dưới phố.

Đã một tuần kể từ khi cô ấy quan tâm đúng mức đến Nayeon và chị ấy đã không nhắn tin cho cô ấy kể từ thứ Sáu.

Nếu mình không bao giờ nhắn tin trước, chúng ta thậm chí sẽ không nói chuyện. Có lẽ mình nên bắt chước Wendy và bỏ cuộc.

Nở một nụ cười đau lòng, cô ấy nhận lấy đơn đặt hàng của mình và đi về phía cửa trong khi lướt qua các tin nhắn cũ của họ.

Cô không để ý đến cô gái mà cô nhớ đang đợi cô ở bên ngoài.

Jeongyeon dừng lại khi nhận ra mình va phải ai đó

"Ồ xin lỗi."

Bước sang một bên và vẫn không rời mắt khỏi màn hình, cô cố gắng bước đi lần nữa nhưng bị chính người đó chặn lại.

"Nghe này, tôi đã có một ngày tồi tệ rồi. Đừng phá hỏng nó."

Cô bước sang bên phải lần này và mất hết kiên nhẫn khi người kia cũng đi theo cô.

"Và tại sao vậy?"

Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Jeongyeon nhìn lên khi cơn tức giận của cô đột nhiên bị thay thế bằng cảm giác phiền muộn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro