Kỳ dịch cảm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

#Hiện đại

#Bối cảnh hôn nhân đồng giới đã được hợp pháp và phổ biến#ABO

#Ô long Alpha Tô x Đào Omega Chu



Công ty tạm thời thông báo cho Chu Chí Hâm tham gia hoạt động bên ngoài một mình, hai ngày sau sẽ trở về.

Tô Tân Hạo đáng thương ngồi trên giường, nhìn Chu Chí Hâm đang gấp quần áo. Chu Chí Hâm quay đầu lại liền bắt gặp đôi mắt ngấn nước của Tô Tân Hạo, cái miệng nhỏ bĩu ra cả thước, có thể treo một cái nồi lên đó. Chu Chí Hâm mỉm cười, hôn lên cái miệng nhỏ nhắn đang bĩu dài ra của Tô Tân Hạo.

"Được rồi, được rồi, hai ngày là anh về rồi, nếu em muốn thì cứ gọi video cho anh cũng được mà."

Tô Tân Hạo phát ra một tiếng "Ừm" đầy hờn dỗi, tay ôm lấy Chu Chí Hâm vẫn không buông.

Thật là! Sao Tô Tân Hạo lại dính người như vậy, rõ ràng cậu đã phân hóa thành Alpha, Chu Chân Núi ôm một bụng đầy thắc mắc.

(Mặc dù tôi thích bám lấy Chu Chu nhưng dù sao tôi vẫn là một Alpha trội, khi đứng trước người khác hay khi lăn giương cùng Chu Chu đều có thể thấy được. Mặc dù tôi dính lấy người của mình nhưng trên giường tôi không mềm oặt, được chưa?) - Trích từ câu trả lời của Tô Tám Múi.

Lúc Chu Chí Hâm đi, anh còn dặn Tả Hàng để mắt đến mấy đứa em khác, cũng như Tô Tân Hạo. Tả Hàng trợn tròn hai mắt.

Suy nghĩ của Tả Bánh Chẻo: "Alpha mạnh mẽ nhà anh còn cần chăm sóc, thằng nhóc đó chỉ chăm sóc anh thôi!"

Không biết có phải do Omega của mình không bên cạnh hay không, kỳ dịch cảm của Tô Tân Hạo đến sớm hơn bình thường, ngay ngày đầu tiên sau khi Chu Chí Hâm ra ngoài.

Buổi sáng, Trương Trạch Vũ đi gọi mọi người ra ăn sáng, cậu gõ cửa phòng Tô Tân Hạo và Chu Chí Hâm, gọi to.

"Đến giờ ăn rồi, Tô Tân Hạo."

Thấy không có động tĩnh gì, cậu muốn đi vào trong gọi, nhưng ngay khi mở cửa ra đã khiến cậu lùi bước.

Pheromone mạnh mẽ trong phòng khiến Trương Trạch Vũ vừa mới phân hóa thành Omega chưa lâu đã mềm nhũn hai chân. Ngay khi Trương Cực đi đến xem tình hình, cậu nhanh chóng đỡ Trương Trạch Vũ dậy, tự mình vào trong rồi đóng cửa lại.

Bình thường pheromone của Tô Tân Hạo là hương trà ô long hơi trầm, nhưng bây giờ vị trà ô long trong phòng lại có chút đắng.

Pheromone mạnh mẽ áp đảo cả Trương Cực, cậu đứng dậy nhíu mày, nhìn Tô Tân Hạo đang ngồi trên đất, nhìn ra ngoài cửa sổ.

"Kỳ dịch cảm?"

"Ừm."

Trương Cực nhìn tờ lịch trên tủ đầu giường, nhìn con số 12 được Chu Chí Hâm dùng bút đỏ khoanh tròn, nhưng hôm nay chỉ mới là ngày 5, sớm hơn tận một tuần sao?

"Tới sớm sao?"

"Ừm."

"Có cần gọi điện cho Chu Chí Hâm không?"

"Đừng quấy rầy anh ấy."

"Cậu đi ra ngoài trước đi, lát nữa tớ sẽ xuống ăn."

Trương Cực gật đầu, đi ra ngoài, ngồi xuống bàn ăn. Những người khác đều hỏi thăm Tô Tân Hạo có chuyện gì.

"Kỳ dịch cảm."

Mọi người đều im lặng. Tô Tân Hạo đang hẹn hò với Chu Chí Hâm, lại không thích dùng thuốc ức chế. Mỗi lần đến kỳ dịch cảm cũng có Chu Chí Hâm, mỗi lần đều giải quyết như vậy (giải quyết như thế nào, mọi người đều hiểu). Nhưng lần này thì khác, Chu Chí Hâm không có ở đây, mặc dù bình thường mọi người đều bày trò, nhưng ngoại trừ Chu Chí Hâm, ai cũng đều có chút sợ Tô Tân Hạo. Lần này lại rơi vào kỳ dịch cảm, Alpha trội không dễ gây rối, chỉ có thể khiến mọi người bất lực.

Ngay lúc mọi người còn đang yên lặng, Tô Tân Hạo đi xuống, một cỗ pheromone mùi trà ô long ập tới.

"Em không sao chứ Tô Tân Hạo?" - Dư Vũ Hàm lên tiếng trước.

Tô Tân Hạo lắc đầu.

"Không sao đâu, cái đó, chúng ta có thể đặt..." - Trương Tuấn Hào nói.

Lúc này Tô Tân Hạo mới phản ứng được, vội vàng thu pheromone lại.

Mấy người trên bàn ăn vội vàng thở phào nhẹ nhõm, suýt chút nữa là kìm chế không được rồi.

"Em xin lỗi." - Tô Tân Hạo cúi đầu xuống.

"Không sao, ai trong kỳ dịch cảm cũng như thế này mà, chúng ta ăn thôi." - Tả Hàng nói.

"Nhân tiện, đừng gọi Chu Chí Hâm." - Tô Tân Hạo bổ sung.

Buổi tối lúc ăn cơm, Đồng Vũ Khôn gõ cửa mấy lần nhưng vẫn không thấy Tô Tân Hạo đi ra. Tám người ngồi dưới lầu thành một vòng tròn thảo luận xem nên làm thế nào để Tô Tân Hạo chịu ăn. Bốn Alpha và bốn Omega ngồi cùng nhau thảo luận xem ai sẽ vào trong gọi.

Trương Cực vội vàng xua tay: "Em không vào, sáng nay pheromone của cậu ấy xém chút đè chết em."

Trương Tuấn Hào thì đừng nhắc tới, pheromone của bản thân còn chưa khống chế tốt, lại nhìn sang Dư Vũ Hàm, anh vẫn ở đó quấn lấy Đồng Vũ Khôn.

Tả Hàng thở dài, vỗ vỗ Trần Thiên Nhuận ở bên cạnh, thầm nghĩ, vào thời khắc mấu chốt vẫn cần Tả Bánh Chẻo này.

Vừa bước vào phòng, anh đã nhìn thấy Tô Tân Hạo đang ngồi một góc cạnh giường, tất cả quần áo vương vãi bên cạnh đều là của Chu Chí Hâm, hương trà ô long vốn nhẹ nhàng lại đắng ngắt.

Đây là đang nhớ đến Omega nhà mình.

Tả Hàng cầm mấy cái quần áo của Chu Chí Hâm lên. Alpha lại có tính chiếm hữu với Omega của mình, cho dù đó chỉ là quần áo. Chưa kể Alpha này còn đang trong kỳ dịch cảm, Tô Tân Hạo nhanh chóng quay đầu nhìn chằm chằm vào Tả Hàng, tiết ra nhiều pheromone hơn. Tả Hàng cũng không chịu thua kém, cũng phóng ra chút pheromone của mình. Cả căn phòng tràn ngập trong mùi trà ô long và cà phê. Cuối cùng, trà ô long vẫn áp đảo hương cà phê.

Tả Hàng đem quần áo của Chu Chí Hâm đặt lại bên cạnh Tô Tân Hạo, nói với cậu.

"Cho dù có như thế nào thì ngày mai anh ấy cũng về rồi."

Tô Tân Hạo tự mình rút lại pheromone, gật đầu với anh: "Ừm, cái đó, mọi người cứ ăn đi, đừng gọi em. Khi nào đói bụng em sẽ tự xuống."

Cuối cùng Chu Chí Hâm cũng vội vã trở về vào đêm hôm sau. Mục Chỉ Thừa đang nằm chơi game trên sofa vừa thấy liền vội vã chạy đến ôm lấy anh, hét ầm lên.

"Anh về rồi."

Những người khác nghe thấy tiếng đều lục tục ra khỏi phòng, nhưng Chu Chí Hâm không thấy Tô Tân Hạo đâu.

"Tân Hạo đâu rồi?"

"Tô Tân Hạo, kỳ dịch cảm của cậu ấy đến rồi."

"Cái gì?" - Chu Chí Hâm nhanh chóng chạy lên lầu.

Ngay khi vừa mở cửa, Chi Chí Hâm đã cảm thấy hai chân mình mềm nhũn. Pheromone mùi trà ô long dường như đánh thẳng vào miếng dán ức chế của anh, cố gắng kéo được mùi đào trong người anh ra.

"Tô Tân Hạo!"

Chu Chí Hâm kéo Tô Tân Hạo ra khỏi núi quần áo của mình. Tô Tân Hạo nhìn thấy Chu Chí Hâm, giọng nói như sắp khóc.

"Chu Chu, anh về rồi."

Chu Chí Hâm vội vàng xé miếng dán ức chế ra, giải phóng chút pheromone, chủ động đưa tuyến thể của mình đến bên miệng Tô Tân Hạo.

Ngày hôm sau, Chu Chí Hâm đỡ eo, thấy Tả Hàng đang phun thuốc ức chế khắp ký túc xá. Chu Chí Hâm tự hỏi sao em mình lại phun nhiều thuốc như vậy làm gì.

Nội tâm Tả Bánh Chẻo: Tất nhiên là do anh không thể cảm nhận được mùi ô long vị đào nồng đến mức nào rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro