1.《6》

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

chặng 1-6

.


Trường quay

Với sự giúp đỡ của toàn toàn thể ekip, hiện tại, khâu chuẩn bị cho số phát sóng cuối cùng cũng đã xong xuôi.

Tuy đây không phải là lần đầu tiên làm quen với công việc này, nhưng trong lòng cứ thấy bồi hồi không ngớt.

"Chị Anna, hãy thử tổng duyệt lại một lần nữa xem sao."

"Em đã kiểm tra bao nhiêu lần rồi, lần cuối thôi đấy nhé."

"Trời đất! Định dễn tập đến bao giờ nữa đây, tôi nhớ cả thoại của người khác luôn rồi đấy!" Người dẫn chương trình thở dài.

"Đúng một lần nữa thôi, rồi anh sẽ được tăng lương!" Tôi nài nỉ.

"Cứ từ từ thôi. Tôi đã đọc kịch bản, rất thú vị."

Một giọng nói khác đột nhiên cất lên chen giữa vào cuộc hội thoại khiến cả ba người quay ra không khỏi ngạc nhiên.

"Giáo sư Hứa Mặc, anh tới rồi!?"

Tôi vừa dứt lời, Hứa Mặc liền cau mày có vẻ như có chút không vừa ý. "Hửm.."

"À... Hứa Mặc." Thiếu chút nữa là đã quên mất lời nhắc nhở ở văn phòng ngày hôm đó, tôi chỉ biết cười trừ.

"Em không định dẫn anh đi xem xung quanh sao?"

"Tất nhiên là phải giới thiệu anh trước đã chứ." Cầm chiếc loa trên tay, tôi dõng dạc tuyên bố. "Mọi người, đây là vị khách mời tuyệt nhất của chúng ta hôm nay. Học giả xuất sắc trong lĩnh vực tâm lý học, giáo sư Hứa Mặc."

"Chào mọi người." Hứa Mặc dơ tay, mỉm cười.

Cả khán đài chìm trong im lặng, khán giả bên dưới cùng đổ xô ánh nhìn về hướng vị giáo sư trẻ. Trong giây lát, tiếng vỗ tay rầm trời đã quây kín xung quanh trường quay.

Anna khẽ huých nhẹ vào tay tôi.

"Này, em tìm ra anh giáo sư vừa trẻ vừa đẹp trai này ở đâu thế? Kì này chương trình của chúng ta được cứu rồi đấy!"

Sự xuất hiện của Hứa Mặc như tia ánh sáng lấn át hoàn toàn khoảng tinh thần tiêu cực của đội ngũ sản xuất chương trình.

"Hứa Mặc, ừm.. Anh có định tham gia những chương trình khác trong tương lai nữa không? Ý em là, nếu một trong số đó là của công ty IT."

"Dĩ nhiên rồi. Nếu là chương trình do em sản xuất, anh luôn sẵn lòng tham dự."

Mới gặp mặt không lâu mà đã mắc nợ một người nhiều tới như vậy, quả thật là áy náy. Sau này nếu có nhiều cơ hội, ắt sẽ trả ơn Hứa Mặc.

Vài phút sau, trường quay ổn định và bắt đầu đi vào quay một cách trơn tru.

"Giáo sư Hứa Mặc, liệu lĩnh vực tâm lý học có cơ sở chứng minh cho sức mạnh đọc suy nghĩ con người không?" Người dẫn chương trình hỏi.

"Ừm.. ý anh là 'thuật đọc não'?"

Câu hỏi một đằng, Hứa Mặc lý sự một nẻo khiến tất cả khán giả ồ lên trầm trồ. Anh tiếp tục.

"Ý thức có thể đọc được không? Một đề tài khá thú vị. Từng có một giả thuyết cho rằng, tất cả mọi thứ trên thế giới này đều liên kết với nhau."

Ngồi ở hàng ghế quan sát phía dưới, Anna thì thầm.

"Anh chàng giáo sư này có phải là người ngoài hành tinh không vậy?.. Người đâu vừa thông minh, đẹp trai, lại còn có khiếu hài hước nữa."

Sở hữu cấp bậc giáo sư cùng những công trình thành tựu đồ sộ ở tuổi đời trẻ như vậy, chắc hẳn Hứa Mặc đáp xuống Trái Đất từ một con tàu vũ trụ nào đó. Tính khôi hài kết hợp với tầm hiểu biết rộng rãi của anh chiều lòng đa số khán giả có mặt tại đây hôm nay.

Trước ống kính, người đó như một người hoàn toàn khác. Theo dõi quá trình quay trên màn ảnh, đôi lúc lại có cảm giác lạ lẫm.

"Thưa các bạn khán giả, đến đây chương trình cũng đang dần tới hồi kết. Hãy cùng lắng nghe giáo sư Hứa Mặc nói vài điều trước khi chúng ta kết thúc! Mời anh!"

Người dẫn chương trình đưa mic và nhường lại trung tâm sân khấu.

"Với tri thức khoa học của nhân loại đang ngày một mở rộng, những bí ẩn ngoài tầm với khoa học kia cũng không ngừng phát triển. Hôm nay Tìm Ra Kỳ Tích kết thúc, nhưng những năng lực siêu nhiên mà nó khám phá trong suốt thời gian qua, vẫn luôn luôn ở đó. Trong tương lai, nhỡ đâu khoa học lại bắt kịp được tốc độ của chúng? Mỗi một nhà khoa học, kể cả bản thân tôi, hy vọng được góp một phần công sức vào công cuộc này."

Chắc chắn sau khi chương trình kết thúc, hàng tá người hâm mộ sẽ xếp hàng theo sau Hứa Mặc cho mà xem.

Thay vì chỉ đứng lên và ra về nhưng mọi lần, đám đông khán giả ùa xuống vây kín xung quanh khu vực khách mời trong trường quay. Thậm chí, một vài nhân viên còn cầm theo cuốn sổ tham gia vào đám đông.

.

Bên ngoài trời cũng đã trở muộn sau khi cả đoàn hộ tống thành công Hứa Mặc rời khỏi đám đông điên loạn.

"Hôm nay, không biết phải cảm ơn anh thế nào đây." Con đường khuya vắng lặng chỉ còn có hai người bước đi, tôi tự động mở lời trước.

"Vinh hạnh quá rồi. Đây là lần đầu tiên anh tham gia ghi hình, không ngờ nó lại thú vị đến vậy."

Nghĩ tới những điều Hứa Mặc nói trên chương trình, ký ức vể vụ va chạm ngày hôm ấy lại ùa về. Tôi cứ luôn tự nhủ trong lòng rằng đó chỉ là ảo giác, nhưng tất cả mọi thứ quá đỗi chân thực.

Hứa Mặc cũng rất hứng thú với sức mạnh siêu nhiên, không chừng anh ấy biết gì đó cũng nên.

Có lẽ nên hỏi thử Hứa Mặc xem sao, hy vọng mình không bị tình nghi là người có vấn để về thần kinh a.

"Hứa Mặc.. em hỏi anh cái này được không?"

"Không thành vấn đề."

"Anh.. đã bao giờ nghe nói đến Evolver chưa?"

Hứa Mặc khựng lại vài giây, anh điềm tĩnh quay sang tôi.

"Có, đã từng nghe tới rồi."

"Thật hả?!"

"Em nghe từ đó ở đâu vậy?"

Sau đó, tôi không ngần ngại kể hết tất cả những chuyện lạ lùng xảy ra với mình ngày hôm đó. Về người đàn ông lạ mặt, về những hạt mưa đọng lại trong không khí, thế giới bỗng trở nên tĩnh lặng đến nhường nào, và chiếc taxi rời đi như chưa có chuyện gì xảy ra.

"Vậy sao? Thấy em tin tưởng anh như vậy, anh rất vui."

Hứa Mặc mỉm cười rồi nói tiếp.

"Evolver căn bản là một loại người siêu tiến hóa. Đây là loài người duy nhất sở hữu siêu sức mạnh vượt trội hơn con người. 20 năm trước kể rằng, một nhà khoa học Anh Quốc đã giải phẫu rất nhiều những người siêu tiến hóa này để tìm ra một loại gen độc nhất. Ông ta gọi những khả năng đặc biệt mà kiểu gen này biểu hiện là Evol. Nói cách khác, đó là siêu năng lực. Những người sở hữu các Evol này là Evolver."

"Ông ta đã mổ xẻ rất nhiều các... a... Evolver khác?"

"Đừng sợ. Thật ra, các nhà khoa học thực hiện thí nghiệm này suy cho cùng cũng bị kết án tù chung thân, bởi vì tội ác vô nhân tính của họ. Công trình nghiên cứu của ông ta đã bị tịch thu và bảo mật lại."

"Thật không tưởng tượng nổi mà."

"Đây chỉ là những tin đồn anh thu thập được từ viện nghiên cứu sinh học, về chi tiết thì anh không rõ lắm. Tin đồn có thể đúng, hoặc sai-- giống như siêu năng lực trong Tìm Ra Kỳ Tích vậy."

"Đúng.. nhưng hẳn còn có nhiều người khác cũng tin vào nó."

"Anh đang đơn phương nghiên cứu về vấn đề này. Cũng có khi một ngày nào đó, sự thật phía sau mọi chuyện sẽ được phơi bày. Nếu em tìm thấy người nào có khả năng đặc biệt, tất nhiên họ luôn luôn được chào đón nồng hậu ở viện nghiên cứu của anh."

"Ố..?" Tôi tròn mắt.

Hứa Mặc bật tiếng cười. "Nghiên cứu của anh trăm phần trăm hợp pháp, đừng nghĩ linh tinh nhé."

"Chỉ là em không thể gạt ra khỏi đầu mấy câu chuyện ly kỳ thế này, anh biết rõ tâm lý con người mà.."

Nếu như mọi điều là đúng, vậy người đàn ông lạ mặt hôm đó hẳn là tin vào sự tồn tại của Evol. Dựa vào những gì anh ta nói, tôi được cho là một trong những Evolver trong tin đồn ấy.

Không biết điều gì đã khiến anh ta nghĩ vậy, bởi tôi hoàn toàn là một con người bình thường.

Trong 22 năm tồn tại, chưa bao giờ có điều kì lạ gì xảy ra-- ngoại trừ hai sự cố xe hơi.

Dù sự việc ngày hôm đó không phải là sự thật, thì câu chuyện về Evolver ắt trở thành một tâm điểm gây điên đảo giới cộng đồng.

Không biết liệu người đàn ông đó có biết diễn biến nào khác của câu chuyện này hay không?

Nếu như được gặp lại anh ta lần nữa.. nhỡ đâu anh ta lại thực sự là một Evolver thì sao?

-

.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro