4. Đồ tiêu chuẩn kép !

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Wow - Á Hiên mặc bộ này dễ thương quá!" staff chụp ảnh phải thốt lên.

Tống Á Hiên trông thật đáng yêu khi mặc áo len bông trắng.

"Thật sao?" Tống Á Hiên nhìn mình trong gương và hỏi.

"Thật đấy! Nếu mặc cái này chụp ảnh, khẳng định sẽ có thêm rất nhiều fan girl !!" Staff sắp bị Tống Á Hiên làm cho dễ thương chết rồi.

"Ồ." Tống Á Hiên vẻ mặt vô cảm bước vào phòng thay đồ, một lúc sau mới bước ra, mặc toàn đồ đen, như muốn làm ngược lại với staff.

"Á Hiên, tại sao em lại đổi?" Staff khó hiểu hỏi.

"Nam nhân không cần đáng yêu, chỉ cần ngầu là được." Tống Á Hiên nhướng mày nói.

Staff "..."

Hiện trường quay chụp.

"Á Hiên, tại sao em lại thay đồ rồi?" Đinh Trình Hâm nhìn bộ quần áo đen của Tống Á Hiên và lẩm bẩm với một chút thất vọng.

"Chiếc áo len trắng vừa rồi trông rất đẹp."

"Anh thích em mặc cái đó à?" Tống Á Hiên chớp mắt hỏi.

"Ừm, em mặc bộ đồ đó trông rất dễ thương." Giọng điệu của Đinh Trình Hâm lộ ra vẻ tiếc nuối, anh dùng ngón tay chọc vào chiếc áo len màu đen của Tống Á Hiên nói: "Anh thấy màu đen không hợp với em."

Khi staff quay trở lại địa điểm quay chụp.

Một chiếc áo len bông màu trắng đi ngang qua ống kính của staff, staff ngẩng đầu nhìn Tống Á Hiên một cách khó hiểu hỏi.

"Á Hiên, không phải là em không thích người khác khen em dễ thương à ?".

Tống Á Hiên lúc này đang treo ở trên người Đinh Trình Hâm, nghe được staff nói, chớp chớp đôi mắt to, đau khổ, giọng điệu có chút bất mãn nói.

"Không a, em có nói thế đâu."

Đinh Trình Hâm cũng rất ủng hộ, nhìn staff, giơ nắm tay mũm mĩm lên nói.

"Đừng ức hiếp Á Hiên."

Staff "...".

Trong nhà ma, mọi người được sắp xếp riêng để tìm ra manh mối

"Tường Ca! Em đợi anh với!"

Staff đi theo để quay nhìn Nghiêm Hạo Tường, người đi càng ngày càng nhanh, vừa sợ vừa nói.

"Mau lên, em muốn chiếm vị trí thứ nhất." Nghiêm Hạo Tường mặt không biểu tình nhìn staff rụt cổ lại, không khỏi phàn nàn: "Giống như con gái vậy."

"Không phải a, là ở đây thật sự rất đáng sợ."

Bên trong rất tối, khu vực hai người đang đứng là một bệnh viện tâm thần bỏ hoang, lúc nãy đột nhiên có những bóng trắng vụt qua dọa cho staff hồn phách đều bay một nửa, cũng không quản Nghiêm Hạo Tường nói bản thân như thế nào, staff run rẩy dựa vào Nghiêm Hạo Tường tiến về phía trước.

Cách đó không xa, một tia sáng chói lóa hướng về phía hai người, sau đó staff nghe thấy giọng nói của Đinh Trình Hâm.

"Hạo Tường!!!".

Staff còn chưa kịp phản ứng, Nghiêm Hạo Tường đã chạy thẳng về phía Đinh Trình Hâm, miệng không ngừng hét lên những lời khiến staff không thể tin được.

" Đinh Ca! Nơi này thật đáng sợ!".

Vị staff đi theo Nghiêm Hạo Tường nhìn Nghiêm Hạo Tường đi sát bên Đinh Trình Hâm, thỉnh thoảng hét lên vì sợ hãi.

Cô- công tác nhân viên- nương ? ? ?

Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy? ? ?

---Hết---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro