Bị thương và trúng độc (Sakura với Team Seven, Tsunade và Shizune)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Bā-chan, chúng tôi đã trở lại - Oomph!" Naruto nhanh chóng bị đẩy ra bởi Shizune, người đang vội vàng đi vào bên trong và thậm chí xin lỗi vật chứa quỷ tóc vàng.

"Tsunade-sama, Sakura bị thương nặng và -"

"Cái gì?!" Cả Hokage và Đội Bảy mới trở về đều thốt lên.

Naruto và Sasuke vồ lấy ngừoi phụ nữ ngay lập tức, yêu cầu điều gì đã xảy ra với Sakura quý giá của họ, người đã thực hiện một nhiệm vụ solo để cô không được tham gia vào nhiệm vụ của họ. Kakashi nắm lấy lưng áo của họ và kéo họ ra khỏi Shizune đang bị choáng ngợp.

"Các chàng trai, cư xử đúng mực đi."

"Nhưng Sakura-chan đã bị thương, chúng ta cần biết chuyện gì đã xảy ra với cô ấy!" Naruto phản đối.

"Shizune, nói cho ta biết chi tiết về vết thương của Sakura," Tsunade ra lệnh khi bà nhanh chóng bước ra khỏi văn phòng của mình và đến tòa nhà bệnh viện. Đội Bảy đã nhanh chóng theo sau bà.

"Em ấy bị bầm tím và vết cắt khắp người, mắt cá chân phải bị bong gân, còn có một vết chém lớn từ ngực trên bên phải xuống hông trái và em ấy cũng bị nhiễm độc. Bọn em chưa xác định được loại chất độc nào. Đó là nhưng nó phải là một chất độc cực kỳ nguy hiểm vì Sakura luôn la hét mỗi khi bọn em cố gắng loại bỏ chất độc khỏi cơ thể em ấy, "Shizune giải thích với giọng điệu lo lắng.

"Cái gì ?! Tôi cần gặp cô ấy nếu cô ấy đang bị thương!"

"Không!" Tsunade hét lên. "Ta không thể để ngươi phân tâm các bác sĩ của ta trong việc chữa trị cho Sakura! Đội của ngươi cần phải ở bên ngoài. Rõ chưa ?!"

"Nhưng Bā-chan -"

"Không nhưng nhị gì hết!"

Nói xong, Hokage đẩy cánh cửa đôi của tòa nhà bệnh viện và bắt đầu ra lệnh cho các bác sĩ sẵn sàng đến phòng của Sakura ngay lập tức. Đội 7 ngay lập tức theo sau, không muốn bị bỏ lại phía sau, mặc dù Hokage đã đặc biệt nói rằng họ không thể vào bên trong với người bạn / đồng đội / người yêu đang bị thương của mình.

"Chuyện gì thực sự đã xảy ra với cô ấy?" Sasuke yêu cầu.

"Em ấy bị phục kích bởi các phản nhẫn. Chúng tôi chưa có thông tin chi tiết chính xác, nhưng chúng tôi sẽ sớm nhận được thông tin đó sau khi Sakura hoàn toàn bình phục", Shizune trả lời.

"Chết tiệt! Tớ biết chúng ta nên đi cùng cô ấy!" Naruto thấp giọng gầm gừ.

"Naruto," Kakashi nhìn cậu.

Họ đến cửa nơi cô đang ở. Họ có thể nghe thấy rất nhiều tiếng la hét bên trong. Tsunade đóng sầm cửa lại, nhìn thấy các nhân viên y tế đang giữ chặt cánh tay và chân của Sakura trong khi cố gắng trấn an cô. Nhưng điều bất ngờ hơn là tĩnh mạch màu tím như dấu vết lan rộng khắp đùi trái và đến bụng của cô ấy.

"Chết tiệt!" Tsunade nguyền rủa và nhanh chóng chạy về phía họ, thu thập chakra của mình và bơm nó vào cơ thể Sakura. Ngay lập tức, cô bắt đầu la hét.

Naruto muốn lao vào trong phòng và ngăn chặn Sannin Sên; tuy nhiên, cậu biết rằng để cứu Sakura, cô cần phải chịu đựng cơn đau. Thêm vào đó, Kakashi đang giữ cậu và Sasuke để ngăn họ xông vào bên trong.

...

Sau một thời gian dài chờ đợi, các nhân viên y tế đi ra khỏi phòng, sau đó là Tsunade và Shizune. Ba người đàn ông bao vây bà ngay lập tức. "Cô ấy thế nào rồi?!" họ gặng hỏi.

"Con bé đã ổn định rồi," người phụ nữ tóc vàng trả lời.

"Chúng tôi có thể gặp cô ấy không?" Naruto thiết tha hỏi.

Shizune gật đầu.

Không lãng phí thời gian, họ lao vào trong. Sakura đang nghỉ ngơi và vết thương của cô thực sự đã lành hẳn. Sasuke bước lại gần giường cô, ngồi xuống chiếc ghế dự phòng và chỉ nhìn chằm chằm vào cô. Kakashi đặt mình bên cạnh Uchiha cuối cùng trong khi Naruto ngồi xuống phía bên kia giường của cô.

Như thể cảm nhận được sự hiện diện của họ, đôi mắt cô từ từ mở ra, khiến họ hơi giật mình. "Cái..."

"Sakura-chan! Cậu tỉnh rồi!" Chàng trai tóc vàng kêu lên trong vui sướng.

"Em cảm thấy thế nào rồi? Em cần ít nước không?" Kakashi đứng dậy.

"Nói cho tôi biết đám phản nhẫn nào đã cố gắng giết cậu," Sasuke hỏi, đôi mắt rực lửa giận dữ. Trong vô thức, huyết kế giới hạn của cậu bùng lên và nó quay một cách nguy hiểm.

Cô mỉm cười rồi chuyển sang cười khúc khích. Cô rất vui khi những người yêu cô đến thăm cô.

...

"Sao cậu lại cười? Tôi đang nghiêm túc đấy."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro